Hoa tím ngày xưa(tình trăng & thơ)
Nên biết đủ thì tất nhiên sẽ đủ
BN
Thêm một lần trăng Thêm một lần trăng ghé vườn tôi
Còn lưu lại ánh vàng trên cỏ rối
Mặc giông bão nấp dưới lùm cây tối
Và cơn buồn đâu dễ sớm phôi phai
Chuyện đời dài nào san sẻ cùng ai
Mượn thuyền thơ đi về miền quên lãng
Từng giọt nước rơi vào lòng sông cạn
Trăng ơi ! thuyền theo gió đã trôi xa
Nguyên Cương
Đây là bài thơ anh tặng cho tấm hình của em mà anh đã nhìn
trộm được. Đêm qua anh đã định gửi cho em rồi nhưng giữa chừng
anh lại xoá đi. Không gửi thì tiếc mà gửi thì ... hèm, chả biết
nên làm thế nào. Cũng đã định sửa đôi chỗ nhưng
sửa thì phí quá... nên lại thôi ! mới lại có viết như thế này mai sau
may ra... đời còn đọc, không thì bài thơ lại trôi vào cát bụi mất thôi -
Anh cũng chả cần quan tâm nó hay thế nào, chỉ biết là mảng thơ yêu cuối đời anh viết cho sướng mà thôi và... kỉ niệm cho em.
Đấy, bài thơ mà anh định tặng cho em đây nó lằng nhằng thế đó !
Có gì thì em yêu quí bỏ quá cho anh nha...
CÔ ÁO TRẮNG
Tặng Băng nguyệt
Anh lại có một cô áo trắng
Mắt nàng nhìn trong biếc tựa mùa thu
Mái tóc xoã... vòm ngực nàng hưng phấn
Ngủ đi em, nghe bài thơ anh ru !...
Đất Sàigòn mùa xuân đến trong mơ
Có em tôi đi giữa đêm dài thành phố,
Em ơi em: những khi trời trở gió
Có thấy bóng anh về thao thức bên em?
Anh nhè nhẹ hôn thầm ở dưới ánh đêm
Em khoả thân để hoá thành nữ thánh !
Áo em trắng hay là da em trắng
Có em rồi cuộc sống sẽ vô biên.
Ta mặc cho năm tháng chảy... nghe em !
Chỉ có anh và em, chỉ có trời và đất
Thế giới văn minh ta không cần gì hết
Em dẫn anh vào buổi hoang muội nguyên sơ.
Đêm Sàigòn khi ấy sẽ như mơ
Em bọc trong anh không cần quần áo
Ôi ! Nguyệt của em đây một động sâu huyền ảo
Chứa cả thiên đường và vũ trụ bên trong.
Em đừng hỏi vì sao anh yêu em !?
Anh lại có một cô áo trắng
Vào buổi hoàng hôn hoang vắng cuộc đời
Đôi mắt nàng cả trời thu đẹp lắm
Vòm ngực nàng mùa hoa trái sinh sôi...
( một đêm mùa đông )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2007 22:57:14 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
TRĂNG TRONG
Khi nguồn thơ đã cạn
Ta lan man đi về phía chân trời
Tìm một nơi tĩnh lặng
Soi bóng mình vào đáy một vầng trăng
Trăng bạc
Anh thấy gì khi soi bóng vào trăng
Thơ tản lạc những trắc bằng thất thoát
Khát trời chung em về nghe sóng hát
Trăng lặn bao giờ....mù cát gió bay
Hồn nhiên đêm,,hồn nhiên ngày
Mây ru trăng bằng phôi phai sắc bạc
Vô tư nhặt trong vùng đắng chát
Trái tim khô xẻ nát vãi vương...
Trăng cô đơn soi bóng trong sương....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2007 06:49:05 bởi BĂNG NGUYỆT >
Nhớ đổ chan thuyền khát vọng
Thương hòa nặng gánh âu lo
Nhòa say khóe mộng đêm nghiêng giấc
Nắm chặt vần thơ chữ hẹn hò .
tnqs0117.
hề..hề....hề.....
Hihihi đường thì bn nuốt hong trôi đó Trainhawe ah hihii cảm ơn đã ghé thăm nhà nhỏ của bn nha....Chúc vui và thơ rượu no say....
Dạ khúc trầm... Yêu thương đã rối tợ tơ vò Đêm nhìn trăng thức bóng co ro Biết ai còn nhớ lời mai trúc Khi ta đã rệu rã cánh cò Ngóng trông chỉ là điều vô vọng Buông tay cho vỡ cái âu lo Sao còn trằn trọc đêm thức giấc Tìm thăm chốn cũ ngõ hẹn hò...
GÓP LẠI CHÚT XƯA
Ta về nhặt chút hương xưa
Của vần thơ lạc nẻo vừa mới trao
Duyên ta xưa vốn ngọt ngào
Dưới trời thu tím dạt dào hương thơ
Mà nay dang dở không ngờ
Thiết tha đã bỏ hững hờ lại vun
Ta đi giữa những nỗi buồn
Trời thu tim tím còn buông ánh sầu
Thơ nay góp nhặt đôi câu
Mang về xây lại mộng đầu ngày xưa
Lỡ mang kiếp lạc dư thừa
Thì nay biết được có vừa lòng ai
Gửi đi một giấc mơ dài
Để hoa tim tím nhạt phai cánh buồn!
Lâu rồi không dám ghé Chị!Chúc Chị vui và hạnh phúc!
Trăng bạc
............
Trăng cô đơn soi bóng trong sương....
BN
TRĂNG THU Thu đã dọn trời trong rồi nhé Nắng không còn rạo rực đêm hè Trời đã nhẹ - lòng người cũng nhẹ Đợi trăng lên khoe hết vẻ trăng Trăng cũng đã lộ dần khuôn ngọc Lớp xiêm y trong vắt đêm rằm Như hoa trái muôn đời chín mọng Trăng sáng trong - người cũng sáng trong Rồi từng lớp khuya về lành lạnh Trăng đã lên cao giữa tầng không Ngợp ánh sáng bỗng lòng hiu quạnh Hồn ta buồn sao nỡ lạnh cả trăng Nguyên Cương Bài đã đưa vào Thư Viện
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2008 17:05:57 bởi BĂNG NGUYỆT >
Mình mượn lời bài hát của cố NS Trịnh Công S gửi tới BN với lời: Hãy giữ cho Trái Tim luôn khoẻ mạnh nhé!
.................
Ôi! Trái tim phiền muộn
Đã vui lại một giờ
Như bờ xa nước cạn
Đã chìm vào cơn mưa...
Trăng bạc
..........
Anh thấy gì khi soi bóng vào trăng
.........
Băng Nguyệt
Nguyên Cương viết bài thơ này để cám ơn những người bạn mới trong diễn đàn đã giúp NC tìm thấy tiếng chim lảnh lót QUÀ TẶNG Những vần thơ đã gửi vào trong gió Nghe mơ hồ một tiếng đáp nhẹ êm Phải chăng đời không dễ bị lãng quên Khi rung động đã hòa cùng nhịp sống Dẫu cành gai hay một cánh hoa hồng Khi ban tặng sẽ là niềm hạnh phúc Giọt nước mắt trên má lăn nóng rực Nỗi đớn đau thường trực sẽ nhạt phai Rồi mai đây âm hưởng những đêm dài Còn đè nặng mỗi sớm mai thức dậy Nhưng lặng lẽ trong cuộc đời từ đấy Có tiếng chim lảnh lót giữa vần thơ... Nguyên Cương R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2008 17:09:45 bởi BĂNG NGUYỆT >
Trăng khuya đổ bóng sau hè...
Lời thuơng góp nhặt cớ sao nghe sầu
Duới trăng có kẻ bạc đầu
Thơ tình còn đó vuơng câu lỗi thề.....
Đêm nay say quá trăng đè
Sương rơi áo mỏng lạnh nhe răng sầu
Đất trời có thấy gì đâu
Ngả nghiêng biết có qua cầu được không
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2007 11:13:42 bởi kon_linh >
Hôm nao lạc buớc duới vuờn trăng
Gặp em anh cứ ngỡ chị hằng
Cung trăng buồn lạnh em tìm đến
Lặng lẽ trao anh chút sóng dâng.....
Thả hồn liều lĩnh giữa vườn trăng
Gạt gió xua sương kiếm chị hằng
Để hỏi bịnh gì sao dưới thế
Mắc rồi những ngọn sóng lòng dâng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2007 11:17:11 bởi kon_linh >
Trăng thề nữa mảnh chờ ai
Thu wa mấy độ thu fai lá vàng
Nguời đi trên buớc dặm ngàn
Hỏi nguời còn nhớ dáng xưa vẫn chờ .....?
Thương ai suốt kiếp trăng chờ
Nhớ ai con sóng bến bờ không vô
Người giờ tình gửi nơi mô
Xuân xanh lạnh lắm cái mồ thương đau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2007 11:20:30 bởi kon_linh >
Anh viết cho BN một bài thơ nữa nghe...Lâu hỗng có tin eng hnớ ghê !...
Em có wui hông? Ôn em êu quí ủa anh tí nha... êyu mà...
Anh chép vào cho eng đọc nè...
NHỚ PHỐ
SÀIGÒN
Nhớ Sàigòn năm xưa
Anh lang thang những đêm khuya khoắt,
Khi em còn một cô bé tí teo...
Cô bé ấy lớn lên từ bao giờ không biết
Gieo cho anh cả mùa thắm tình yêu.
Ôi ! Sàigòn... vẫn phố Sàigòn xưa
Khoảng cách trong lòng anh bỗng gần,
sao lại thành xa thế?
Anh muốn làm con gió về bên em nhè nhẹ
Nhưng biển sóng gào và bão táp, em ơi !
Anh mơ em giấc ngủ giữa đêm dài
Bóng trăng chếch trên đầu trôi thanh vắng
Tiếng lá phố khuya ru lằng lặng
Giấc ngủ cuộc đời !... Giấc ngủ trái tim !...
Phố Sàigòn, phố Sàigòn lặng im
Anh và em ở hai đầu cuộc sống
Em trẻ quá như bông hoa hồng đang mở cánh
Anh, chiều rồi...
còn nắng được bao nhiêu?
Tha thẩn cuối đời anh lạc bước cô liêu
Trời đất đang hôn em đôi môi chín nở
Hạnh phúc miên man tan vào trong gió
Đôi mắt em thăm thẳm gọi anh về.
Trái tim em ngọn lửa gái đê mê
Sưởi ấm tim anh bản tình ca xô-nát
Anh đã thấy dưới vòm trời cao bát ngát
Thân liễu như tơ mềm thơm mát ru anh.
Có một ánh sao trời hiu hắt cháy trong xanh
Và em ạ : chính là anh đến đấy !
Cứ mơn man quanh mình em bổi hổi
Để cho em ru tím cuộc đời !...
Cuộc đời như trong tranh
hay là trang tiểu thuyết
Hôm nay yêu để mai lại vỡ tan...
Em tôi đó hay chỉ là ảo giác?
Thôi. Ta đừng nghĩ nhiều nữa nhé, nghe em !
Em là biển xanh, anh là bãi cát
Bãi cát đời anh khô khát mộng mơ
Trái tim lam nham và tan tác
Hồn anh bay mịt mù gió mưa sa.
Nguyệt trên trời trắng nõn non tơ
Anh nhìn trộm ngỡ em nằm trong ấy...
Anh không ngủ. Suốt đêm dài
cứ bên em động đậy
Trái thiên thai đang chín đợi ngã ba nàng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2007 10:54:37 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhân dịp Noel và Tết lại đến xin Kính chúc Chị Băng Nguyệt cùng gia đình
Vui hưởng một mùa Giáng Sinh và một Năm Mới
tràn đầy niềm vui và Hạnh Phúc.
MERRY CHRISTMAS and HAPPY NEW YEAR
Kính Chúc Băng Nguyệt và Gia Đình
Mùa Lễ Giáng Sinh Vui Vẻ
Một Năm Mới Hạnh Phúc
Nguyên Đỗ
MERRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: