Hoa tím ngày xưa(tình trăng & thơ)
Hoa tím ngày xưa vẫn nhớ mong
Cố nhân xưa với giấc mộng lòng
Hay đâu nghịch cảnh làm ly biệt
Thu về trăng lạnh với hư không....
Tình chưa thắm sao fủ màu tuyệt vọng
Nguời wen rồi sao bỗng thấy lạ xa
Trăng lên cao trăng đổ bóng nhạt nhoà
Thơ tình uớt suơng đêm -thu có lạnh?!?
Hoa buồn một cánh mỏng manh
Tím màu thuơng nhớ tình anh năm nào
Ngày đó ánh mắt vừa trao
Xưa anh hay bảo đuợm màu ko fai
Vẫn đây ánh mắt u hoài
Chờ nguời sao mãi miệt mài ở đâu?
Đợi mong làm dạ em sầu
Nguời ta giờ có nhớ câu uớc thề....?
Tình đọng lại trên tàu lá mỏng
Trăng toả sắc vàng sóng sánh giọt tuơng tư
Và từ khi ta tiển nguới xa xứ
Thơ tình buồn trên lá thả nuớc trôi...
Tình buồn nên viết thành thơ
Trăng nghiêng ngả ánh lửng lơ wa mành
Và rồi lại nhớ về anh
Thơ sầu ôm mối mong manh đợi chờ
Tình yêu đến tình yêu đi nào biết
Trăng lạnh lùng soi sắc biếc trên cao
Và hoa quỳnh đêm vẫn nở ngạt ngào
Thơ luyến ái gói bao nhiêu sầu muộn....
Đây cành hoa tím ngày xưa
Hoa rơi theo gió đong đưa hết dần
Đường yêu ai cứ ngại ngần
Chân trần đau rát 1 lần giẫm gai.......
Đây cành hoa tím chờ ai
Bướm xưa wen^ lối vườn này rồi sao
Đông tàn xuân lại thắm màu
Thu wa hạ đến người sao.....chưa về........?!?
Tình đã hết mong chi ngày hội ngộ
Nghĩa cạn rồi còn đau khổ mà chi
Ngày mai này em sẽ bước vu qui
Anh cưới vợ ta người đi mỗi ngã
Trăng đêm nay ánh ngời sáng wá
Mộng mơ gì khi gối lã hồn say
Cạn rượu mừng hay ta cạn --lệ cay
Lòng còn yêu sao đoạ đày --ly biệt
Và tất cả rồi có là hối tiếc???
Hay thời gian làm wên chuyện chúng mình
Hãy coi như sau một cuộc chiến chinh
Mà hai ta là những người bại trận
Thơ là nghiệp- duyên- người lận đận
Thôi mình đừng oán hận nữa mà chi
Có vui rồi thì sẽ có sầu bi
Đêm đã cạn gió thầm thì ...tiển biệt............!!!
Hôm nao lạc buớc duới vuờn trăng
Gặp em anh cứ ngỡ chị hằng
Cung trăng buồn lạnh em tìm đến
Lặng lẽ trao anh chút sóng dâng.....
Một trăng, một bến,một vần thơ
Treo giữa đêm thâu ngoạn cảnh buồn
Trăng sầu hay thanh mà sáng thế
Hay trăng cũng nhớ,rọi dòng thương hi`,em cao hứng một chút nha sis
Màu hoa tím một khoảng trời thuơng nhớ
Hai fuơng trời hai lối rẽ tình iêu
Đêm buồn đổ bóng hắt hiu
Ngắm giàn hoa tím cô liêu -trăng sầu...
Màu tím hôm nao đã bạc rồi
Người về nơi ấy có đơn côi ?
Cô liêu sầu bóng trong chiều lắng
Lẻ một nhành hoa đã úa vàng
< Sửa đổi bởi: alonewolf -- 5/10/2004 1:08:12 PM >
Tình đọng lại trên tàu lá mỏng
Trăng toả sắc vàng sóng sánh giọt tuơng tư
Và từ khi ta tiển nguới xa xứ
Thơ tình buồn trên lá thả nuớc trôi...
Tình xa như áng mây chiều
Trăng luồn con bóng tương tư sợi buồn
và đâu ánh mắt một người
Thơ sầu vì mãi chẳng mang chút hồn hì,hơi gượng ép chút
Tình xa như áng mây chiều
Trăng luồn con bóng tương tư sợi buồn
và đâu ánh mắt một người
Thơ sầu vì mãi chẳng mang chút hồn
Tình xa như áng mây rồi
Trăng luồn ẩn bóng bên đồi tương tư
Và đâu ánh mắt anh thư
Thơ mang sầu mãi vì từ --xa nhau......

Sis sửa lại vần bài thơ của em đó em đừng có giựn sis nha........
Những kẻ dệt thơ là đếm lệ
Gửi sầu vào một ánh trăng khuya
Nghe sương rơi động trên lá cỏ
Hồn ngỡ mong lung bước ai về
Ta dẫu bước wa ngàn dâu bể
Còn bóng người xưa với tình buồn
Kí ức như con thuyền ko bến
Cứ bồng bềnh trên ngọn sóng xô
Trăng thu soi bóng xuống mặt hồ
Biết đến khi nào gặp nhau nhỉ
Từng ngày từng ngày wa -vô vị
Còn đây thân xác --lạc linh hồn
Sao trời cứ tạo điều --nghiệt ngã
Hai chữ -bình yên-- thật khó tìm
Sông sâu cũng có khi bình lặng
Lòng em đã lặng sóng --hay chưa ?!?
Nguyệt tàn.......!!!
Tình ngọt-- đắng-- đó là điều ko tưởng
Trăng tròn rồi trăng khuyết có gì đâu
Và vì sao cứ mãi nhớ về nhau
Thơ mặc cảm cho hồn đau vất vưởng
Chối từ nhau nghe sầu trong tư lự
Chiều hạ vàng uh tình tứ phong lưu
Lục bình trôi theo nước cứ vô tư
Ta lạc lõng giữ điều hư cái thực
Thiên hạ nhìn nhau cái nhìn ngờ vực
Sự cả tin đã lạc mất đâu rồi
Ta muôn đời chìm lại với đơn côi
Người mãi mãi chỉ là trong huyền thoại
Đêm bây giờ chỉ còn là trơ trọi
Nghe thời gian mang dấu hỏi way vòng
Đến bao giờ em hỡi....hết mùa đông.........!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: