Cô dâu
Em bước qua một buổi chiều thơ ấu
Đón yêu thương trong ánh mắt, vòng tay
Áo cô dâu, khăn voan trắng nhẹ bay
Và Hà Nội chỉ còn trong ký ức
Chân trời mới như vừa hư vừa thực
Có tuyết, có gió và cái lạnh tràn đầy
Một bầu trời luôn phủ thật nhiều mây
Và có anh cùng yêu thương nồng ấm.
Xa Hà Nội
Em làm cô dâu mới
Dù chẳng biết hạnh phúc trong tầm tay?
Nhưng nỗi nhớ về Hà Nội
Vẫn dịu dàng, quất quay
Để cho em thêm một thời thơ ấu...
Hương Thầm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2010 16:24:03 bởi Hương Thầm >