Tư Tứ
-
Số bài
:
220
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 05.02.2008
- Nơi: Paris (Pháp)
|
Thế nào là cơ sở chính thống ?
-
03.11.2009 20:38:33
Cơ sở lý luận chính thống Nhà văn Hà Văn Thùy có gởi cho tôi xem một bài phóng sự của báo « Lao Động » như sau : « Câu lạc bộ Diện chẩn dưỡng sinh được 2 lương y Phạm Văn Nhâm và Nguyễn Thị Phương thành lập 10 năm nay tại 34 Trần Phú, Hà Nội. Họ chữa bệnh chủ yếu bằng cách bấm huyệt ở mặt và một số điểm khác trên cơ thể. Gần đây, phương pháp này bị Sở Y tế cấm áp dụng vì chưa có cơ sở lý luận chính thống và hiệu quả chưa được đánh giá một cách khoa học. » « Theo Sở Y tế, diện chẩn là phương pháp chữa bệnh chưa có cơ sở lý luận chính thống, chưa được đánh giá hiệu quả một cách khoa học. » Tôi xin dám hỏi Sở Y Tế cho biết thế nào là « cơ sở lý luận chính thống » ? Ngày xưa, khi Pasteur chứng minh rằng không có sự nảy sinh tự phát (génération spontanée) thì cũng có một lũ người chống đối cho rằng làm gì có vi trùng ! Vì nếu có thì ta đã thấy. Có luôn cả một lủ bác sĩ, để chế diểu Louis Pasteur, liếc dao mổ (bistouri) dưới đất để cho thấy không có gì để lo ngại cả… Lúc ấy Louis Pasteur cũng bị kiện cáo lôi thôi vì hành nghề không có phép vì Pasteur nào có phải là bác sĩ đâu ! Về mặt xã hội học thì trước Karl Marx làm gì có học thuyết mác xít. Cũng trên lập trường này, triết gia Bergson chóng đối mãnh liệt thuyết tương đối của Albert Einstein. Nhưng cuối cùng Bergson đã công nhận rằng Einstein có lý. Nhưng buồn cười thay ! Cho đến chết không bao giờ Einstein công nhận thuyết cơ học lượng tử. Vì vậy dùng mẹo lý luận cho rằng đó chưa có cơ sở lý luận chính thống là một cách ngu xuẩn để bát bỏ một lý thuyết mà mình chưa nắm vững. Hể dốt thì dựa cột mà nghe, phải không nào ? Vã lại khi người ta ăn cháo cá thì có ai ngu mà đi so sánh với mì hay hủ tiếu… Về y học cũng vậy các ngài nên biết : Đông Y dựa trên cơ sở hệ kinh mạch, âm dương, ngũ hành, vv… Tây Y đựa trên cơ sở các hệ thần kinh, hô hấp, tuần hoàn, tiêu hóa và tiếu niệu, và từ khi có Pasteur có thêm phần vi khuẩn. Diện Chẩn đựa trên cơ sở hệ đìều khiển. Các vị thanh tra sở Y tế làm ơn đọc bài « Diện Chẩn - Điều Khiển Liệu Pháp » để hiểu biết thêm về cơ sở lý luận của môn này để sau này phát ngôn có ý tứ hơn, kẻo thiên hạ cho là mình ngu mà ưa áp đặt. Còn nói rằng hiệu quả « chưa được đánh giá một cách khoa học », tôi xin hỏi : các ngài có bao giờ biết Diện Chẩn - Điều Khiển Liệu Pháp là cái thá gì chưa ? Các ngài có bao giờ nghiên cứu về vấn đề này chưa ? Tôi bảo đảm là chưa bao giờ, các ngài chỉ cần hỏi các tập đoàn có quyền lợi với Đông Y hoặc Tây Y để dò la tin tức. Thế rồi bút sa gà chết. Không ngờ những người của học thuyết duy vật biện chứng mà hành động không có gì là biện chứng cả ! Tôi không biết trình độ học hỏi về khoa học của các ngài tới đâu, nhưng tôi mạng phép trình bài cho các ngài biết thế nào là một sự kiện có tính chất khoa học : mọi đề xuất nào mà trong cùng hoàn cảnh, mọi tác dụng y chan đều đem đến một phản ứng giống nhau. Theo ông Nguyễn Đức Đoàn, nguyên Vụ trưởng Vụ Y học cổ truyền, từng thay mặt Bộ Y tế trả lời kiến nghị của ông Bùi Quốc Châu năm 1995, cho biết : “Ông Châu là một sinh viên ngành khoa học xã hội chứ không phải là người được đào tạo về y tế. Từ năm 1977, ông tổ chức cơ sở chữa bệnh riêng với danh nghĩa là "cơ sở diện chẩn", có lần bị một lương y kiện về bản quyền các dụng cụ mà ông dùng chữa bệnh. Từ vụ kiện này, Sở Y tế TP HCM đã khảo sát cơ sở của ông Châu, kết luận ông không có chuyên môn y tế, phải chấm dứt hành nghề.” Tôi xin có đôi lời để hỏi ông Vụ trưởng, chớ như theo ông, Bùi Quốc Châu không có hiểu biết gì về y học, tại sao các người tiền nhiệm của ông lại cử Bùi Quốc Châu đến trung tâm Bình Triệu (Thủ Đức) để điều trị cho những người nghiện ma túy ? (Xem bài của Trần Văn Nhiệm Nguyên Phó Giám Đốc Sở Lao Động Thương Binh Xã Hội, Phó Ban Xóa đói giảm nghèo TP Hồ Chí Minh và Nguyên Hiệu Trưởng Trung Tâm Bình Triệu) Theo ông vậy chớ lý do gì mà ông Mai Chí Thọ cấp cho căn phố ở số 19 b đường Phạm Ngọc Thạch để sưu tầm sau khi ông Bùi Quốc Châu rời bỏ Viện Đông Y ? Không lẽ ông Chủ Tịch UBND TP HCM là đồ ngu hay sao ? Chắc ông cho rằng Mai Chí Thọ thì biết đếch gì về y học mà cũng xía vô. Tạm thời tôi cũng chấp nhận lý lẻ “cóc cắn” đó. Nhưng còn ông, so với GS Đổ Tất Lợi, ông là cái thá gì mà phát biểu bừa bải như thế, hở ông dược sư ? Để mở rộng tầm mắt, ông nên đọc bài của Hà Văn Thùy tựa dề “Truân chiên đường tới Việt Y Đạo”. Cũng trong bài “Phép chữa bệnh bằng diện chẩn chưa đủ cơ sở khoa học”, Giáo sư Hoàng Bảo Châu, nguyên Viện trưởng Viện Y học cổ truyền, nhận xét : "Hình đồ mà ông Bùi Quốc Châu đưa ra thiếu căn cứ khoa học. Ông tìm ra được 500 huyệt trên mặt, mỗi huyệt tương ứng với các bộ phận trong cơ thể. Vậy chẳng lẽ mỗi milimet đều có huyệt ? Và lương y phải giỏi như thế nào mới tìm đúng huyệt ?". GS Hoàng BảoChâu tỏ vẽ ngạc nhiên vì tên mặt làm gì có 500 huyệt, và mĩa mai “Vậy chẳng lẽ mỗi milimet đều có huyệt “. Riêng tôi thì tôi không ngờ cái mặt móc của GS lại không quá 500 mm² cho nên tôi suy diễn ra là bộ óc của ông ta không lớn bằng hạt tiêu. Phải chi tên này khôn một tí thì hắn đã lấy máy dò huyệt và hình đồ phản chiếu các huyệt ra mà soi thì đâu có phát ngôn bừa bải để thiên hạ thấy cái ngu của mình ! Khi ngưới ta muốn xuyên tạc thì người ta dùng lời lẽ khôn khéo hơn. Ông bà mình thường nói « ngậm máu phung người, trước dơ miệng mình. »…. Tôi tự hỏi tên này mua bằng cấp bao nhiêu tiền để được bàng TS. Chuyện này rất bình thường sau 1975 kia mà, ai mà còn lạ gì nữa ! Tôi còn biết chuyện một bà Vân, một VK nọ chỉ là phụ tá phòng thí nghiệm, khi về nước được phong làm BS để quảng đốc Bịnh Viện Da Liểu, và một bà khác chỉ là y tá mà thôi cũng lên chức BS và quản lý Bịnh Viện Từ Dủ. Còn rất nhiều chuyện khác nữa mà tôi không làm sao kê khai hết cho nó thúi ùm ra… Còn như ông Nguyễn Quốc Triệu, Bộ Trưởng Bộ Y Tế, ông không hiểu hay ông làm bộ không hiểu ? Từ xưa đến nay, mổi khi có một công nghệ học mới là những kẻ vinh thân phì da với những công nghệ học củ phải tìm mọi cách để dìm đi cai mới và nới cái củ để tiếp tục béo cò, nhưng dù sao công nghệ học củ cũng không thể nào tồn tại với thời gian. Cho nên mổi lần như thế là có xung dột trong xả hội. Trong Kinh Thánh chuyện Caïn sát hại Abel chẳng qua là biểu tượng của sự diệt vong của ngành du mục để nhường chổ cho nhà nông. Ngày xưa khi Vaucanson chế tạo ra máy dệt thì biết bao nhiêu người dệt cửi đã xuống đường đi đập phá máy dệt và đốt nhà máy dệt. Cũng mai mà không có cơ chế nào bảo vệ và đồng tình với các người dệt cửi. Cho nên ngày nay ta có vãi tốt mà may mặc thỏa đáng. Cách đây ba thập niên có ai ngờ rằng các máy quay dĩa hát bằng vinyl sẽ không tồn tại ? Cũng mai mà không có một cơ chế nào bảo vệ sự tồn tạ của các máy quay dĩa này mà ngày nay ta có những CD và DVD hiện đại…. Trong xả hội có một quy luật bất di bất dịch : con người luôn luôn tiến tới chới không bao giờ trở về ăn long ở lổ. Do đó mà đặt Diện Chẩn dưới sự kiềm toả của Đông y là không khác nào bắt buộc nấu cháo long y như nấu mì. Làm như thế không khác nào bóp chết mầm non. Hay là ông chuộn Bonsai chăng ? Ông Bộ trưởng ơi, tôi không tin rằng ông không biết, và cam đoa rằng ông làm bộ không biết : ngày xửa ngày xưa Bùi Quốc Châu có học châm cứu với BS Trương Thìn cho nên mới được chọn đi công tác ở Trung Tâm Bình Triệu chớ không lẽ các người tiền nhiệm của ông vô trách nhiệm đến thế sao ? Khi thấy Bùi Quốc Châu làm ra trò trong việc nghiên cứu môn Diện Chẩn thì họ đưa về Viện Đông y để tu bộ thêm. Có điều là BS Trương Thìn là một danh y, mà Bùi Quốc Châu cũng là một cái núi Thái Sơn, vì lý do hai trái núi không thể ở gần nhau cho nên Bùi Quốc Châu bỏ Viện Đông Y mà đi. Các người tiền nhiệm của ông hiểu điều ấy mới cấp cho Bùi Quốc Châu toà nhà ở số 19 b, đường Phạm Ngọc Thạch mà tiếp tục nghiên cứu. Suy ngẫm việc này tôi thấy mấy người tiền nhiệm của ông khôn khéo vô cùng : họ biết sữ dụng người rất đúng mứt : họ không đặt BS Trương Thìn dưới sự chỉ huy của Nguyễn Tài Thu, chẳng hạng, mặc dù Trương Thìn trước kia là bác sĩ quân y của Thủy Quân Lục Chiến. Họ biết trọng đãi người tài thế đó. Ông Bộ Trưởng ơi ông nên bắt chước các người tiền nhiệm. Ở đời có dại mới nên khôn ông ạ. Những người tiền nhiệm của ông nghĩ gì về Bùi Quốc Châu ? Xin thưa : Bác sĩ Nguyễn Văn Hưởng, Bộ trưởng Y tế : “Biệp pháp chữa trị tốt nhất, theo tôi, là “tự mình chữa bệnh cho mình” Trung tâm Diện chẩn-điều khiển liệu pháp đã thực hiện ý trên ! Rất hoan nghênh lương y Bùi Quốc Châu đã trao cho bệnh nhân phương pháp đó. Mong sao mỗi người VN nắm vững phương pháp để phòng bệnh và chữa bệnh cho mình và giúp đỡ đồng bào với dụng cụ đơn giản: một cây kim, một cái gõ bằng cao su, một cây hương, một chiếc lược với một tấm keo dán và một cái gương soi mặt mà đem lại hạnh phúc cho người đau khổ. Kiên trì giúp đồng bào, đồng bào sẽ cho ta phần thưởng cao quý nhất !” 11. 2.1981 Giáo sư Phạm Song, Bộ trưởng Bộ Y tế “Thành phố Hồ Chí Minh 7-1-1989 Tôi được nghe anh Bùi Quốc Châu báo cáo về phương pháp chữa bệnh bằng diện chẩn-điều khiển liệu pháp vào các huyệt vùng mặt, đầu, cổ, gáy. Tôi khuyến khích phương pháp này. Tôi sẽ tổ chức hội nghị đánh giá theo những tiêu chuẩn pháp quy hiện hành. Tôi hy vọng tôi sẽ có đủ tài liệu để công nhận phương pháp chữa bênh này. Tôi chúc anh Châu và các cộng sự sức khỏe, kiên trì khắc phục khó khăn, khẳng định giá trị phương pháp chữa bệnh của mình.” Đại tướng Võ Nguyên Giáp: “Lĩnh vực rất mới. Vì vậy, cần tiếp tục nghiên cứu và qua thực tiễn mà xác định những hướng nào thu được nhiều kết quả nhất. Nói tóm, thực tiễn phải là căn cứ để đánh giá một phương pháp trị liệu. Chúc tiếp tục cố gắng.” Thành phố Hồ Chí Minh, Tết Canh Ngọ (1990) Thưa Ngài Thủ Tướng, Ngài muốn loại trừ bọn hùm xám không, không đủ, phại loại trừ luôn cã bọn sâu dân mọt nước. Nếu dung túng bọn ganh hiền ghét sĩ thì bao giờ đất đước vươn lên tầm thế kỷ ? Trong bài « Phép chữa bệnh bằng diện chẩn chưa đủ cơ sở khoa học », Ông Nguyễn Xuân Hướng, Chủ tịch Hội Đông y Việt Nam, nói : "Khi đến tuyên truyền ở một số tỉnh như Nghệ An, Đà Nẵng, ông Châu đã bị các sở y tế và hội Đông y địa phương từ chối. Hiện nay ở một số tỉnh thành có các câu lạc bộ Diện chẩn dưỡng sinh nhưng tất cả đều hoạt động bất hợp pháp. Nếu hiện nay ông Bùi Quốc Châu có thiện chí hợp tác để cùng ngành y tế Việt Nam thẩm định phương pháp diện chẩn thì tôi sẵn sàng đứng ra làm thành viên hội đồng, tạo điều kiện cho phương pháp này được đánh giá và nhìn nhận khách quan". Nêu ông Nguyễn Xuân Hướng giữ lời thì chúng tôi sẳn sàng giúp ông thực hiện việc này. Tôi mơ ước làm sao cho Bùi Quốc Châu có giải Nobel Y Học nhầm xoá nhoà đi giãi Nobel Hoà Bình mà tên bạo chúa đã chia xẻ cùng tên khát máu tội phạm chóng nhân loại. Mơ ước của Bùi Quốc Châu cũng là mơ ước được làm sáng tỏa một nền y học nhân bản đem lại sức khỏe và lòng bác ái thật sự cho nhân loại. Đối với đồng bào trong và ngoài nước, tôi thiết nghĩ rằng chúng ta không nên chờ đợi gì ở cửa quyền. Tôi mong các bác, các anh các chị cứ lợi dụng trang web này mà học phương thức trị bịnh Diện Chẩn để phục vụ cho đời sống cho riêng mình, cho gia đình, bà con thân thuộc và cho láng giềng. Sau đó nếu có thể ta gớp sức lại để đi làm từ thiện ở những phương trời còn thấm đậm khổ đau. Trong bài “Hồi ký” của Nguyễn Đăng Mạnh có đoạn : (Anh Từ Sơn có tặng tôi tập Di bút của Hoài Thanh (bản đánh máy lúc chưa xuất bản thành sách). Trong đó có đoạn viết : “Năm 1945, khi quân Tưởng đã kéo vào dày đặc ở miền Bắc và quân Pháp đã bắt đầu đánh phá ở miền Nam, anh Tố Hữu có dịp được gặp Bác. Anh thưa với Bác: - Thưa cụ, một bên thì Tây, một bên thì Tàu, bên nào đáng sợ hơn ? - Tây cũng không đáng sợ. Tàu cũng không đáng sợ. Đáng sợ nhất là các chú - Ông Hồ trả lời như vậy. Ngẫm ra đây cũng là một tiên đoán thiên tài của Hồ Chí Minh. Ngày nay Pháp, Mỹ đều rút hết rồi. Đất nước nếu còn khốn khổ thì đúng là do “các chú”.) Trên toàn quốc, đâu đâu cũng dương biểu ngữ khuyên ta nên học tập Bác Hồ. Có điều chúng ta nên học tập Cụ Hồ là phải biết khiếp sợ các “chú” ấy. Thày Trần Dũng Thắng (Nguyên giáo viên đào tạo CB Y Tế - Giảng Võ – Hà Nội), ngụ tại Phú Nhuận, năm nay đã ngoài 90 là con người đầy nhân ái, vẫn bôn ba đi năm Châu bôn Bể để truyền bá một phương pháp trị bịnh rất là hiệu nghiệm và nhân bản do một người Việt khác đầy nhân ái : tôi muốn nói đến môn : Diện Chẩn -,Điều Khiển Liệu Pháp của Bùi Quốc Châu. Trước cửa nhà thầy Thắng, phường có gắn một cái biển to tướng cho biết đây là “Chốt Y Tế của Phường”. Tiền bạc thu thập được, thày Thắng phân phối cho người nghèo trong phường, cấp sách vỡ cho học sinh, và mổi năm nhân dịp Tết Nguyên Đáng và Tết Trunng Thu đều có quà cáp cho những người bất hạnh trong xóm. Có một ông tỷ phú nọ cấp cho thày Thắng một biệt thự khang trang ở Đài Loan, thế mà thày Thắng cũng không nhận vì không có thói tham lam. Thế mà một sáng nọ, có một đội biệt kích, dư đảng của “Sư Đoàn 304”, đột nhập vào nhà, trong khi thày Thắng nhận lời mời của các GS Y học bên Texas (Mỹ) qua bên đó truyền bá Diện Chẩn. Họ hành động không khác gì bọn mật thám thuở tối trời, họ tung hoành hành hung với chị Thuần và chị Thúy, hai người con gái của thầy. Họ còn mang theo bọn ký giả “chó cán xe” để viết bài xuyên tạc. Chị Thuần và chị Thúy có học khóa Diện Chẩn với GS Bùi Quốc Châu trong thời buổi mà Chủ Tịch UBND TP HCM là Mai Chí Thọ ủng hộ và cấp nhà ở số 19 b, đường Phạm Ngọc Thạch để nghiên cứu và phát triển môn Diện Chẩn. Tôi không bao giờ hiểu được một thể chế mà người đến sau có quyền phủ nhận những gì kẻ trước đã làm. Nếu đây là một thể chế đa nguyên thì người ta còn hiểu được. Đàng này Đảng lảnh đạo như thế, làm sao ai dám tin tưởng nữa ? Các “đồng chí” còn nhớ không ? Đến những năm 80, các “đồng chí” cò rất cực đoan với chủ nghĩa “Duy Vật Biện Chứng”, các đông chí luôn luôn có những cữ chỉ sổ sàn với những ai có quan hệ gần xa với tâm linh, coi họ như những kẻ lợi dụng tín ngưỡng để khai thác những dân den ngu dại. Điển hình là cử chỉ khiếm nhã của Tố Hửu đối với Lưu Công Danh một người lớn hơn ông ta 20 tuổi, và dã đem hết ttài sản và thân thế cống hiến cho kháng chiến. Ngày nay tôi cam đoan rằng không còn ai sổ sàn như thế nữa, vì sự thật tàn nhẩn và khách quan đã chứng minh sự sai lầm của các “đồng chí” và bắt buộc các đồng chí “cởi mở’ hơn. Và tôi cũng mong muốn các “bậc thần linh” sẽ bắt buộc các ngài cởi mỡ hơn trên vấn đề Diện Chẩn. Các ngài nên nghe lời học giã Gian Chi để mở thêm tầm nhản quan của chính mình : “… Rồi mới đây, tôi có duyên may lại được hầu chuyện Bác sĩ, tôi nhận thấy Bác sĩ là một học giả bác học, đa văn và độc đáo…Thật là kỳ diệu. Tiếp Bác sĩ, tôi liên tưởng đến bậc tiên hiền Hải Thượng Lãn Ông xưa. Đâu chỉ Trung Quốc mới có Hoa Đà, Biển Thước.” (Tp HCM 13.10. 94). Có đìều không ai hiểu nổi là trên thế gian đâu đâu cũng coi Diện Chẩn - Điều Khiển Liệu Pháp là một phương pháp trị bịnh vô cùng hiệu nghiệm (Liên Xô củ, Trung Quốc, Đài Lón, Ấn Độ, Tích lan, Úc Châu, Mỹ Châu, Âu Châu và Phi Châu,…). Ở Việt Nam thì có hàng triệu người được có sức khỏe nhờ Diện Chẩn, trong đó có nhiều ông thủ tướng, bộ trưởng, nghệ nhân tên tuổi như Trịnh Công Sơn và luôn cả Đại Tướng. Thế mà có 1 bộ trưởng bộ y tế, không tôn trọng những người tiền nhiệm – cho dù họ cùng chung một Đảng phái - nở đang tâm đàng áp những người dùng Diện Chẩn để giúp đồng bào tránh bịnh tật đau khổ trên đời này. Tài Liệu tham khảo : Phép chữa bệnh bằng diện chẩn chưa đủ cơ sở khoa học Sơ đồ phương pháp diện chẩn của ông Châu. Câu lạc bộ Diện chẩn dưỡng sinh được 2 lương y Phạm Văn Nhâm và Nguyễn Thị Phương thành lập 10 năm nay tại 34 Trần Phú, Hà Nội. Họ chữa bệnh chủ yếu bằng cách bấm huyệt ở mặt và một số điểm khác trên cơ thể. Gần đây, phương pháp này bị Sở Y tế cấm áp dụng vì chưa có cơ sở lý luận chính thống và hiệu quả chưa được đánh giá một cách khoa học. Theo công văn của Sở Y tế Hà Nội gửi Vụ điều trị (Bộ Y tế) ngày 15/8, phương pháp diện chẩn mà 2 lương y trên áp dụng dựa trên quan điểm cho rằng, hệ thống kinh lạc và các cơ quan, bộ phận cơ thể đều có các vị trí tương ứng ở mặt. Có thể chữa bệnh bằng cách tác động vào các điểm tương ứng này hoặc những chỗ có bệnh lý trên cơ thể. Mỗi liệu trình điều trị kéo dài trung bình 7-10 ngày, điều trị hiệu quả các bệnh thông thường mới mắc : đau cơ, khớp, cao huyết áp, mất ngủ... Đến nay, đã có hơn 1.000 bệnh nhân được khám và điều trị. Tuy nhiên, 2 lương y không có tài liệu gốc của chính mình mà điều trị dựa vào tài liệu biên soạn "lưu hành nội bộ" của Bùi Quốc Châu ở miền Nam. Theo Sở Y tế, diện chẩn là phương pháp chữa bệnh chưa có cơ sở lý luận chính thống, chưa được đánh giá hiệu quả một cách khoa học. Do đó, theo Pháp lệnh Hành nghề y dược tư nhân, 2 lương y không được áp dụng và phổ biến phương pháp khám chữa bệnh này. Các lương y Nhâm và Phương cho biết, họ áp dụng phương pháp chữa bệnh bằng diện chẩn của ông Bùi Quốc Châu từ năm 1999. Ông Châu coi 500 huyệt ở mặt tương ứng với các bộ phận trên cơ thể và hệ thống hoá chúng thành đồ hình trên mặt, tìm ra nhiều loại dấu hiệu báo bệnh, xây dựng thành bộ môn chẩn đoán mới. Từ đó, ông Châu đề ra một số cách chữa bệnh chỉ trong phạm vi mặt như : châm cứu, chích, lể, day bấm, bôi dầu, dán cao, day ấn bằng đũa thuỷ tinh. Theo lương y Nhâm và Phương, với phát minh này, ông Châu từng giảng bài tại nước ngoài, được phong tặng học vị tiến sĩ ở Sri Lanka hay danh hiệu "ngôi sao châu Á" ở Trung Quốc... Hiện nay, không chỉ Hà Nội mà tại Nha Trang, Thái Bình cũng có những câu lạc bộ Diện chẩn dưỡng sinh với hàng nghìn hội viên. Tại cơ sở của 2 lương y Nhâm và Phương có sổ thư cảm ơn của người bệnh, phần lớn đều nhận xét diện chẩn là phương pháp ít tốn kém về tiền bạc và thời gian. Tuy nhiên, cả 2 người đều lắc đầu khi được hỏi có sẵn sàng thực hiện kiểm chứng khoa học đối với phương pháp này để được phép áp dụng không. Một số bệnh nhân đã điều trị tại 34 Trần Phú cho biết họ có dấu hiệu thuyên giảm bệnh. Hai vợ chồng ông Nguyễn Văn Ký (bị huyết áp cao, tai biến 2 lần) và bà Trần Thị Diễm (mắt bị ruồi bay, nhìn không rõ) ở phòng 116, B11, Nghĩa Tân, cho biết, họ chữa bệnh ở lương y Nhâm từ tháng 6. Sau gần 3 tháng xoa, day ấn các huyệt trên mặt, kết hợp với chế độ ăn uống, sinh hoạt điều độ, đến nay, ông Ký không còn phải dùng thuốc điều chỉnh huyết áp trường kỳ; bà Diễm cũng cảm thấy mắt đỡ nhập nhèm hơn. Anh Đức (sinh năm 1973, quê Quảng Ngãi), một bệnh nhân viêm đa khớp vai, cũng có cảm giác bệnh đỡ hơn sau 10 ngày ấn huyệt và uống 1 thang thuốc bắc do lương y Nhâm bốc, kết hợp với chế độ luyện tập, rèn luyện cơ thể. Tuy nhiên, bác trai anh Đức (bị tiểu đường) cũng theo cách chữa này mà bệnh không khỏi. Còn các nhà chuyên môn đại diện cho cơ quan chức năng lại không công nhận phép diện chẩn của ông Bùi Quốc Châu là một phương pháp chữa bệnh mới và hiệu quả. Dược sĩ Nguyễn Đức Đoàn, nguyên Vụ trưởng Vụ Y học cổ truyền, từng thay mặt Bộ Y tế trả lời kiến nghị của ông Bùi Quốc Châu năm 1995, cho biết : Ông Châu là một sinh viên ngành khoa học xã hội chứ không phải là người được đào tạo về y tế. Từ năm 1977, ông tổ chức cơ sở chữa bệnh riêng với danh nghĩa là "cơ sở diện chẩn", có lần bị một lương y kiện về bản quyền các dụng cụ mà ông dùng chữa bệnh. Từ vụ kiện này, Sở Y tế TP HCM đã khảo sát cơ sở của ông Châu, kết luận ông không có chuyên môn y tế, phải chấm dứt hành nghề. Tuy vậy, ông vẫn tới một số tỉnh miền Tây tuyên truyền rằng diện chẩn là cách chữa bệnh do ông phát minh, chữa được nhiều bệnh, tuyệt đối an toàn và gây kết quả bất ngờ. Năm 1995, khi Bộ Y tế có chủ trương xã hội hoá công tác chăm sóc sức khoẻ, ông Châu viết thư cho Bộ trưởng đề nghị công nhận phương pháp này. Sau cuộc tiếp xúc với ông, Viện trưởng Viện Y học dân tộc TP HCM khẳng định, cách chữa bệnh bằng điện châm mà ông Châu áp dụng không có gì mới ; còn phương pháp diện chẩn thì trước nay không có. Viện trưởng cũng nêu ý kiến : trong quá trình thử nghiệm phương pháp chữa bệnh tự nghiên cứu, ông Châu không được phổ biến rộng rãi. Nếu muốn phổ cập nó, ông cần thử nghiệm tại bệnh viện nhà nước ; nếu thành công thì phương pháp của ông sẽ được công nhận và phổ biến. Ông Châu đã đồng ý với hướng giải quyết này nhưng sau đó không hề trở lại làm việc với cơ quan y tế về việc kiểm chứng. Vì vậy, đến nay, phương pháp diện chẩn chưa thể được công nhận và ứng dụng. Về việc tạp chí Quang châm và Laser y học số tháng 3/2000 đăng lời chúc mừng ông Bùi Quốc Châu về việc ông được Viện Đại học "The open international university for complementary medicines" của Sri Lanka trao tặng bằng Tiến sĩ khoa học danh dự, dược sĩ Đoàn giải thích : ông Châu không phải là cán bộ y tế, khi đi nước ngoài giảng bài đều không phải do cơ quan hay tổ chức y tế nào cử đi. Vì vậy, ngành y tế không thể thẩm định chất lượng các chương trình giảng dạy đó. Những tước vị được nước ngoài phong tặng đều không có tính chất chính thống. Giáo sư Hoàng Bảo Châu, nguyên Viện trưởng Viện Y học cổ truyền, nhận xét : "Hình đồ mà ông Bùi Quốc Châu đưa ra thiếu căn cứ khoa học. Ông tìm ra được 500 huyệt trên mặt, mỗi huyệt tương ứng với các bộ phận trong cơ thể. Vậy chẳng lẽ mỗi milimet đều có huyệt ? Và lương y phải giỏi như thế nào mới tìm đúng huyệt ?". Ông Nguyễn Xuân Hướng, Chủ tịch Hội Đông y Việt Nam, nói : "Khi đến tuyên truyền ở một số tỉnh như Nghệ An, Đà Nẵng, ông Châu đã bị các sở y tế và hội Đông y địa phương từ chối. Hiện nay ở một số tỉnh thành có các câu lạc bộ Diện chẩn dưỡng sinh nhưng tất cả đều hoạt động bất hợp pháp. Nếu hiện nay ông Bùi Quốc Châu có thiện chí hợp tác để cùng ngành y tế Việt Nam thẩm định phương pháp diện chẩn thì tôi sẵn sàng đứng ra làm thành viên hội đồng, tạo điều kiện cho phương pháp này được đánh giá và nhìn nhận khách quan". (Theo Lao Động)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2009 21:50:49 bởi Tư Tứ >
Ta phải chia sẽ tất cả những gì quí báo trên đời. Toutes les bonnes choses sont faites pour être partagées.
|