Trăng đêm nay nằm ở tít trời xa
Đưa mắt nhìn qua thế gian bề bộn
Càng lên cao ánh trăng khuya càng tỏ
Hỏi ngàn sao có tỏa sáng cùng trăng
Ánh mắt buồn lặng lẽ một niềm đau
Hỏi trăng sao con người ta hay khóc
Đưa mắt nhìn lên trời cao xa tít
Trăng sao ơi giải thích nỗi lòng ta
Trăng lên cao càng sáng lại buồn thêm
Rơi xuống trời đêm sương phủ lớp dày
Làm cho nỗi buồn này thêm lắng đọng
Chợt thấy lòng lành lạnh thấm màn sương
Anh hỏi em rất nhiều
rằng có nhớ anh không
Một cách nói vô tư
Vội vàng em lên tiếng
Anh là ai mà nhớ
Có quen biết gì không
Ngày tháng lại trôi mau
Biết bao lần anh hỏi
Lại dối lòng trả lời
Em chẳng nhớ anh đâu
Rồi ngày tháng qua mau
Như con tàu đi mãi
Em cay mắt nhìn hoài
Mà chẳng thấy bóng ai
Đành khép lại tương lai
Em luôn nhớ về ai
Ước chi có ngày mai
Em được nghe anh hỏi
Em sẽ nói thật lòng
Rằng em rất nhớ anh
Có người bảo với tôi rằng
Hạnh phúc chẳng có khi người khóc đâu
Ngày kia đôi mắt nhỏ sầu
Nhỏ mang hạnh phúc đi đâu mất rồi
Một mình nhỏ khóc nhỏ ơi
ai người hay biết nhỏ buồn hay vui
Ngày kia nhỏ chợt hỏi tui
Có ai lại khóc khi không vui nào
Hôm sao tôi gặp nhỏ cười
Không còn nước mắt chỉ còn lời thôi
Nhọc nhằng nhỏ kể với tôi
Đôi khi nước mắt vui hơn nụ cười
Giờ buồn tôi chợt nhận ra
Mỉm cười rồi nhớ xa xăm năm nào
Nhỏ kia nước mắt tuôn trào
Biết bao giờ mới đón chào niềm vui
cọpcon_yêu thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2009 12:42:45 bởi Huyền Băng >