NỢ ...
Nguyễn Thủy
Nhìn trái tim rỉ máu
lòng mình nhức nhối đau
Một tình đầu tan vỡ
Ta ôm mớ tơ sầu...
Tim đỏ thắm một màu
Máu từ nhịp tâm thở
Chảy đều khắp châu thân
Tình gói ghém trăm năm
Muôn đời không phai nhạt
Tình dẫu có muộn màng
Nhưng cùng hòa âm sắc...
Trái tim dù rửa nát.
Tuổi đá buồn hôm nay
Ta mong đừng xô lãng
Vui trọn cái xuân này.
Cho mộng đẹp tương lai
Cho tròn thêm tuổi nhớ
Cho mối tình thắm đỏ
Hòa sắc màu con tim
Vết thương lành lặn êm./.
NT.
16 - 11 2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2009 14:56:35 bởi nguyenthuy_qs >
LÂU NGÀY
Bao ngày tim nhỏ máu
Giờ thôi hết thương đau
Tiếc thương hoài tình cũ
Kể chi những u sầu.
Mong mùa xuân đến sớm
Hoa trái đượm hương thơm
Vết thương mau lành lặn
Lâu ngày xoá giận hờn!
Cúc Hương
Nguyễn Thủy
Ôm kỷ niệm đi tìm trong dáng chị
Đời ẩn sâu trong khuya khoắt mơ buồn
Tuổi đá còn trong đêm lạnh mờ sương
Rơi lác đác lá thu vàng cuối bãi.
Trọn giấc mơ mong trao về chị gái
Có một điều chứa một nỗi riêng tư
Bao ước muốn cho thời gian chậm lại
Chị có nghe tim đập ở quanh mình?
Người đàn bà đang yêu đợi bình minh
Trong tâm trí tưởng dần như tĩnh lại
Ôi đau đớn cho cảnh đời ngang trái
Chị có nghe tiếng đời gọi bao lần?
Mỗi đêm về em ra đứng trước sân
Trăng lấp lánh cây đa trùm dáng Cuội
Sầu thế đó bao tháng ngày chờ đợi
Mơ tương tư trong đôi mắt trong ngần
Chị có nghe bao lần em thầm gọi
Một bóng hình xa cách mãi cô đơn.
Tặng : Thái Thị Hoàng Yến
Quế Trung.
NT.
Nguyễn Thủy
Đêm bóng nước trăng soi vào nỗi nhớ
Trăng quê xưa ta dạo khắp đường làng
Hương... hoa cau rụng xuống mắt người thương
Gieo sầu nặng bước chân tình cô quạnh
Đêm xa nhớ... bây giờ đâu còn nữa?
Thời rong chơi bè bạn kéo nhau đùa
Giữa tàn khuya ven chân sóng em qua
Đêm nhẹ gót bước qua làng, qua lối
Tình yêu đã tan rồi theo mây khói
Em đi rồi trăng cũng chẳng còn xưa
Đất và người chìm đắm những âm thừa
Giờ tâm tĩnh nghĩ suy sầu bạc tóc.
Mái nhà tranh ôm tròn tình xa cách
Dáng trăng buồn chẳng lưu lại thời gian
Nhìn trăng nay... nhớ xưa... dưới trăng vàng
Bao nhiêu năm không ôm tròn giấc mộng...
Trăng quê nay sáng muôn ngàn ánh điện
Bỏ thời gian theo suối nước vô tình
Và hôm nay ta kiểm nghiệm lại mình
Ơ thờ quá rùng mình nhìn trăng sáng.
Nỗi niềm nầy ta xin đừng quên lãng
Bảo với lòng xin giữ mãi tình xưa
Chuyển dư âm về cõi nhớ giao thừa
Trăng và gió đẩy đưa lòng lưu luyến.
Bạn bè ơi! tuổi thơ ơi!
Người xưa đâu?
Đã chết...
Làng quê ơi!
Tình yêu ơi!
Tan hết...
Phố quê rồi.
Trăng trên đầu rọi sáng bóng mù khơi
Một mình trăng trên vòm trời cô độc.
Rủ lòng thương trăng vàng đêm khuya lắc
Một mình ta ngồi ngắm ánh trăng vời
Chỉ mình ta
Và chỉ có
Một mình ta.
Không có bạn xưa...Chẳng có tình tri kĩ./.
NT.
RẰM THÁNG BẢY HẰNG NĂM.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2009 07:15:54 bởi nguyenthuy_qs >
Lớp chỉnh size lại rồi, NT copy lên trang trên cho trang thơ đẹp hơn. Sẽ hoạ thơ sau vì giờ thơ..rơi...đâu mất oài, khấn mãi chẳng được một chữ chi. Chúc vui và như ý ! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/61756/BFA8D9AD6EE948C294A654AD5B95F2F7.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2009 12:39:01 bởi minhthanh_love >
Nguyễn Thủy DÂY TƠ HỒNG Suốt cuộc đời bám chặc
Giữa muôn ngàn sợi giăng
Luôn giữ mối tình thâm
Cho trăm năm bền chắc.
Như tơ hồng quấn chặc
Trên ngọn lá, cành cây
Suốt bốn mùa không phai
Màu vàng tơ tình thắm.
Ta còn bao hy vọng
Gởi vào trái tim đời
Sợ nước mắt chia phôi
Làm hành trang đưa tiễn.
Nếu ta nhơ tơ hồng
Có nhau trong trời đất
Thì duyên tình bất trắc
Cũng bốn mùa vàng tơ.
Em đợi anh vần thơ
Gieo vào lòng thương nhớ
Đậm mối tình duyên nợ
Khắc tim tình trăm năm.
NT.
23 - 12 - 2009
HỞI EM... Nguyễn Thủy Hởi em là của ngày xưa
Hôm nay để lại dáng hoa nàng Kiều
Liểu mày mặt nét đoan ngây
Mơn tơ e ấp nụ say lòng người...
Áo em nữa vạc trăng đầy
Ta say, ta ngắm mày dày, mi cong
Đêm về thao thức ước mong
Chập chờn con sóng lòng trông mỏi mòn.
Còn bao hương của dư âm
Cho ta ngắm lại một lần thỏa mong
Nụ hôn xưa, cũng rất gần,
Chiêm bao...Bao giấc nhẹ nhàng bên song?
Ngoài trời nhỏ lệ qua Đông
'Vòng hoa" nhuốm dậy bao lần cho ta?
Hương xưa thơm tóc mây xa
Thơm từng hơi thở đung đưa dậy thì...
Đến Xuân vừa độ trăng thùy
Cho cơn bể động lắc lay tâm hồn...
Và ta ôm mối cô đơn
Đi về bên nỗi nhớ thương một người./.
NT
28 - 12 - 2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2009 07:12:29 bởi nguyenthuy_qs >
Bài thơ của Thương Giang
Làm lòng anh dậy sóng
Bài thơ của Hương Giang
Làm lòng anh xao động
Muốn chôn vào quá khứ
Tất cả niềm ưu tư
Muốn nhưng mà... hình như
Đã ghi vào tình sử...
Mong đời thêm tư lự
Trao gởi tình bên nhau
Mong trầu thắm duyên cau
Hồng, xinh tươi nét mặt
Mong tình yêu bắt nhịp
Một cung đàn du dương...
...
Tặng Thương Giang.
NT.
12 - 02 - 2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2010 06:55:18 bởi nguyenthuy_qs >
Chúc Ng.Thủy và gia đình đón một Năm mới ngập tràn niềm vui và Hạnh phúc!
Bài thơ của Thương Giang
Làm lòng anh dậy sóng
Bài thơ của Thương Giang
Làm lòng anh xao động
Muốn chôn vào quá khứ
Tất cả niềm ưu tư
Muốn nhưng mà... hình như
Đã ghi vào tình sử...
Mong đời thêm tư lự
Trao gởi tình bên nhau
Mong trầu thắm duyên cau
Hồng, xinh tươi nét mặt
Mong tình yêu bắt nhịp
Một cung đàn du dương...
...
Tặng Thương Giang.
NT.
Hai người ở hai phương
Biết bao giờ gặp được?
Mến thương theo dòng nước
Trôi mãi ngoài khơi xa
Cung đàn ai ngân nga
Khúc ca Xuân tha thiết.
Anh ơi! Anh có biết?
Em chẳng về cùng Xuân...
Trầu cau úa bao lần...
Xin anh đừng chờ đợi.
Cung đàn em nhịp lỗi,
Không tấu khúc du dương.
Cám ơn tình yêu thương.
Nơi xa anh trao tặng.
Rưng rưng giọt sầu đắng
Đọng môi kẻ tha hương
Kiev 18/02/2010-TG
Ngại ngần
Nhà em lắm bướm, nhiều hoa
Nhà anh ở cuối con đường xa xa
Nhiều khi muốn đến thăm nhà
Nhưng lòng bỗng sợ người ta không chào...
NT. Em đâu hay biết...?
Đứng xa chưa bước chân vào.
Làm sao đã sợ rằng:"chào không thưa...?"
Vườn anh đến em mới mua.
Mở tiệm hoa để bốn mùa kinh doanh.
Lâu lâu mới ghé qua nhanh.
Lấy hoa tặng mới biết anh thăm mình.
Lần sau anh chớ lặng thinh.
Nhắn em đền đáp thịnh tình thơ anh.
Kiev 06/3/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2010 04:48:19 bởi THƯƠNG GIANG >
MỜI CÁC BẠN VÀO UỐNG COFE
Thương thầm
Thương nào hơn cái thương thầm?
Ghét nào hơn cái ghét lầm rồi thương?
Anh về đêm vấn ngày vương
Say trong giấc mộng, chập chờn giữa song...
NT
Sao chẳng nói...
Thương sao chẳng nói thật lòng
Cứ vờ dối mãi ...đêm mong ngày chờ...
Đứng xa thầm gọi..nàng thơ...
Ước gì ngoảnh lại...bất ngờ...gặp nhau...
Thương thầm ,thương vụng đằng sau...
Giang tay hứng lấy giọt sầu..hờn ghen.
Chốn đông ngại cảnh bon chen
Giận mình chẳng dám làm quen, đến gần
Quá nửa đời,chẳng còn Xuân.
Mà sao bỗng thấy ngại ngần...Còn mong...?
Đêm về buồn héo hắt lòng.
Trái tim không ngủ, chong chong nhớ người...
Kiev 18/4/2010-TG
Tặng Thương Giang
Nguyễn Thủy
Em mang tên dòng sông
Chảy lời tình năm tháng
Ru anh tròn giấc mộng
Lắng sâu niềm nhớ mong.
Em là dòng nước biếc
Tắm mát cả đời anh
Ru êm đềm tha thiết
Bao nhiêu tình em anh.
Như là thương là nhớ
Như là đợi là là chờ
Nên giờ vọng lời thơ
Gởi trao tình năm tháng.
Bao nhiêu thiên tình sử
Ẩn vào trái tim đời
Ánh mắt tươi nụ cười
Trên đôi môi đỏ thắm.
Lời yêu thương nồng cháy
Giấu kín tận đáy lòng
Như mưa nguồn chớp bể
Dạt dào tình thương mong./.
NT.
21 - 4 2010 _____________________________
Ta hoài với kiếp lang thang
Yêu em vô lượng mà mang đại buồn.
N.Đ.T
http://www.daytohong.net/ http://vn.360plus.yahoo.com/nguyenthuy_qs/ http://yume.vn/nguyenthuy-qs
Mang tên dòng sông
Con sông Thương xanh mát.
Em gội tóc mỗi ngày.
Mùi hương đồng gió nội ,
Thấm đẫm làn tóc mây
Hương hoa lài thoảng bay
Dịu dàng từ mái tóc.
Tay em thon ngà ngọc.
Khẽ lùa ,chải nhẹ nhàng...
Đêm dát ánh trăng vàng ,
Tựa mạn thuyền ai hát,
Gió đồng nội thơm ngát ,
Đưa hương tóc bay xa....
Giờ không ở gần nhà,
Nhớ hoài con sông ấy ,
Sông Thương , kể từ đấy
Theo mình đi khắp nơi....
Tên đất thành tên người ,
Tên sông thành tên lót
Thương Giang dòng sông ngọt
Chảy trong miền thi ca…
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2010 00:43:23 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: