KHÔNG CÒN NHỚ...
Về quê tìm lại bình yên
Thành đô cát bụi muộn phiền đầy vơi
Túi thơ bầu rượu rong chơi
Không còn nhớ đến tình đời trắng đen.
Về đây lấy trăng thay đèn
Lấy gió thay quạt làm quen ruộng đồng
Thả câu giăng lưới ven sông
Hái rau bắt ốc mà lòng thảnh thơi.
Hoàng hôn tím ngát chân trời
Khói lam mờ tỏa ngồi khơi bếp hồng
Không nghe giá lạnh đêm đông
Quên đi kiếp sống bềnh bồng nổi trôi.
Không còn nghĩ ngợi xa xôi
Mưu cầu danh lợi để rồi trắng tay
Xem như gió thoảng mây bay
Nơi đây tìm lại những ngày mộng mơ.
Ngắm trăng gợi lại hồn thơ
Rượu ngon độc ẩm... phớt lờ thế nhân...
Mặc Nhân Sơn
- BX cám ơn ban Nguyenthuy sang nhà thăm và xin gửi nỗi lòng của BX...