BAO GIỜ Bao giờ
BAO GIỜ? Nguyễn Thủy
Ta bao giờ được như người?
Có em có cả cuộc đời vàng son?
Có trăng mười sáu đêm rằm
Không còn lẻ bóng mờ tăm lối về...
Bổng dưng chiều Hạ não nề
Lạc nhau từ lúc em về bên ai...
Cho anh con mắt khuya dài
Nhớ thương mòn mỏi đêm nay thành lời
Con tim đỏ lệ mồ côi
Núp vườn Xuân mộng một thời không em.
NT.
04 - 6 - 2010
LỜI RU Nguyễn Thủy
Ta nghe vọng tiếng ru xưa
Cuối mùa hoa nắng vàng chưa đổi màu
Gió vờn tà áo trắng phau
Em đi thấp thoáng một màu tương tư
Bao nhiêu năm lại đến giờ?
Hóa hương sắc của đợi chờ nghìn sau
Ru đời vọng tiếng thương đau
Lời yêu giờ đã hút nhau thêm gần...
Một trời vang vọng ái ân
Hương như còn thoảng màu trăng mắt người
Tìm còn thổn thức muôn nơi
Lời ru vang vọng tiếng cười không em
NT.
HÌNH NHƯ
Nguyễn Thủy
Con đường còn lại ta đi
Giữa ngày nắng gió nào khi quay về
Hình như năm tháng dài ghê
Hình như tất cả buổi về chia xa
Còn đây một nỗi không nhà
Phải chăng em của lòng ta một thời?
Không yên, hết đứng lại ngồi
Nghĩ suy mấy bận thương đời tiếc Xuân.
Cho lòng vớ vẩn, mông lung
Đêm ngày hớt hải, nhớ nhung tím trời
Mất nhau mất cả tiếng cười
Em xa bỏ lại một trời nhớ thương.
NT.