Bài Thơ Phổ Nhạc
huyquang 09.11.2009 16:20:42 (permalink)
0
Hoàng Sa Trường Sa

Hoàng  Sa ơi…
Trường Sa ơi…!
Đất của cha, biển đảo của cha
Cùng nhau chung sống ngôi nhà Rồng Tiên!
Bao năm trăn trở nỗi niềm
Các con của mẹ ưu phiền chi không ?
Rồng sinh ra đôi ngọc,
Đưa con cháu Lạc Hồng
Vươn lên từ biển Đông….Vươn lên từ biển Đông!
Từ khi em là ngọc,
Từ khi em là bãi cát vàng…
Em chính là con Rồng ngàn xưa,
Cha đưa em về khi chưa gió, chưa mưa
Ngủ trong lòng mẹ, sóng đong đưa vỗ về…
Ngọc Rồng ơi, ngọc Rồng ơi…!
Chỉ có Rồng mới có ngọc,
Chỉ có Rồng mới có ngọc,
Ngoc ôm Rồng Rồng ôm ngọc.
Bay vào biển Đông,
Sóng nước mênh mông…
Nếu xa em,
Nếu mất em…
Mẹ Rồng khô héo chờ mong
Mẹ Rồng không còn đôi cánh,
Bay vút biển Đông…
Mẹ là Rồng đất, tắm gội ao tù bùn đọng
Khóc một dòng sông…một dòng sông…!
"Diên Hồng ơi,
Bạch Đằng ơi…!
Hãy biết yêu và quý non sông,
Khi máu xương là của cha ông
Dân tộc ta quyết chống bất công…đến cùng !"
"Diên Hồng ơi,
Bạch Đằng ơi…!
Bao chiến công  lừng lẫy non sông,
Khi máu xương là của cha ông
Dân tộc ta quyết giữ giang sơn…đến cùng !"


            HuyQuang.
Theo lời kêu gọi Mặt trận Tổ Quốc cùng với bộ Tư Lệnh Hải Quân VN. Nên tôi mạnh dạn viết lên bản nhạc này, với khả năng có hạn, ca từ có gì không hài lòng.. xin góp ý chân tình để tôi hoàn thiện.
Trong lời ca có lúc dùng chữ "nếu". Để thấy đc tầm nguy hiểm, quan trọng sự việc để mà tôn vinh dũng khí chiến đấu sống còn của dân tộc ta, ngoài ra tác giả không có ý nào khác... một lần nữa mong các bạn cùng hội nhạc sĩ VN giúp đỡ HuyQuang.

  "Quê hương nếu ai không nhớ...
   Sẽ không lớn nổi làm người"
  "...Nếu là người tôi sẽ chết cho Quê Hương"
 
         
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2009 16:26:48 bởi huyquang >
#1
    huyquang 09.11.2009 16:22:27 (permalink)
    0
    Bài này mình đã phổ nhạc. Mời các bạn ghé thăm
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=554195
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2009 16:24:31 bởi huyquang >
    #2
      huyquang 09.11.2009 16:23:34 (permalink)
      0
      Hồi ký bản nhạc H S T S

      Bảo lặng im nghe,
                     bảo lặng im nghe
                                    đừng có viết…!
      Ngóc đầu mỏi cổ được chi đâu!
      Đã cố…
      Mệt rồi chẳng có chi.?
      Một câu, một chữ không! Không có!
      Nói đến làm chi tủi cả lòng
      Ngày qua
      Tháng lại trong tuyệt vọng
      Tỉnh say
      Say tỉnh nhớ đến nàng
      Đùng một cái hồn ta lai láng,
      Óc nổ tung muôn mầu sắc ý
      Giữ được nàng ta có bài thơ hay
      Vội vã ném em vào trang giấy
      Chụp lấy cây đàn để khóc than
      Điệu nghê thường em nhảy múa
      Lời ca vang vọng cả giang san
      Oai linh đứng ngóng khen em mãi
      Cao xanh bàng bạc bóng em qua
      Trầm tư đôi chút
      Ta bật khóc…
      Không lẽ hồn em hóa thành ta
      Ngậm ngùi
      chùi lấy
      dòng dư lệ
      Gom lại cho đời mấy giọt thơ
      Hạnh phúc chất ngất bỗng dại khờ
      Có thể lao thân vào chỗ chết
      Công lý bữa ni đi mô hết
      Để một mình ta bóng xế tà
      Em đi lẻ bóng ta ngồi lại
      Xin cám ơn em
      Thế đủ rồi…
      Từ nay anh sống cho ra sống
      Không thẹn cỏ cây
      Giun dế cười
      Đêm nay không gió
      Bóng ngã màu
      Chân đi chữ bát
      Biết về đâu?
      bóng đêm dày tịch
      Không gian chết
      Gối lại vầng trăng chỉ thấy ma
      Lên non tìm lại
      Gì ta mất
      Nào có chi đâu, một bóng già
      Hom hem
      Bệnh hoạn
      Giờ sắp chết
      Cố gắng thông linh giữ mạng già
      Không lẽ đời ta mãi thế sao?
      Vinh quang hào khí độ hôm nào
      Mây tan gió tạnh giờ đâu cả
      Không gian lặng điếng hồn ta
      Hãy ngẩng
            cao đầu
      Chân ta bước…
      Lạnh lùng
      Khoảnh khắc trôi nhanh quá
      Ghé lại quê nhà,
      Ta chợt thấy…
      Em đã chờ ta tự kiếp nào
      Giữa sa mạc
              mênh mông
      Hồn chết lặng
      Sự sống đâu còn để khóc ca
      Tịch liêu
             cô độc
                   không cần biết
      Hãy cố vùng lên
      Hát bản tình ca cuối cùng
      Không có bài hát sau cùng
      Cũng chẳng có cái đầu tiên
      Để lại đây
             bao nỗi niềm sinh tử
      Nên mãi ngất ngư trong tiếng đàn cung điệu
      Ngoài hiên bóng đổ về chiều
      Hồn ta
          vẫn mê mang
                    lời vẫy gọi
      Đợi anh nhé
              chờ anh nhé!
      Ta cùng nhau đi hết hạn kỳ
      Ngoài trời mưa vẫn rơi rơi
      Chạnh lòng lãng tử rối bời tâm tư.

                                      21h 10 ngày thứ sáu 16 tháng 10 năm 2009.
      #3
        huyquang 09.11.2009 17:03:56 (permalink)
        0
        Hồn Thiêng Đất Việt
         
        Ve sầu đau thương
        Cất bài ca vô vọng
        Cả một đời
        Rên rỉ bóng hè sang
        Ta vẫn thương trong nét bàng hoàng
        Vì ve đã hát bài ca không có thực
        Lâu lắm rồi
        Sao không hát bài ca mới?
        Rả rích bên tai mỏi cả đời
        Cũ rồi cũ nữa
        Còn chi củ
        Hãy cho ta
        Luồng sinh khí mới
        Thổi nhẹ nhàng mai mái mẹ rồng bay
        Bay lên nào
             Cố bay lên nào…
        Sao mẹ rồng nặng nề lê từng bước
        Ngập ngừng thương cảm đám con hư
        Bao năm trăn trở
        Bỗng điêu tàn
        Miên man chìm chắm niềm hoang tưởng
        Tỉnh đi con thiên đàng đang mở rộng
        Mẹ cùng con
        Bay vút khung trời gió lộng
        Ánh bình minh
        Ló dạng đón xuân sang
        Mẹ dạy cho con những điều trung nghĩa
        Biết thương người như thể thương thân
        Một lời nói
        Rung cả nghìn trùng
        Cùng đức tin chuyển cả núi non
        "Dù cho sông cạn đá mòn"
        Chân lý đó chính là lời cha mẹ dạy
        “Dạy cho con tiếng nói thật thà
        Dạy cho con chớ quên màu da...”
        Đừng bán linh hồn cho quỷ
           Quỷ là người quỷ cũng là ta…
        Nhưng ta có
        Trái tim hừng hực lửa
        Ngạo khí ngất trời bay thướt tha
        Tổ quốc, quê hương trên tất cả
        Niềm kiêu hãnh dân tộc dễ phôi pha!
        Ngàn năm văn vật để tự hào
        Ngẩng cao đầu đi không hổ thẹn
        Đúng sai
        Được mất
        Lẽ đời thường
        Mắc chi vướng mắt
        Tủi lòng mẹ cha
        Giờ tất cả là con của mẹ
        Cùng nhau sum họp ngôi nhà Rồng Tiên
           Các con không trăn trở nỗi niềm…
            Cùng nhau hiên ngang bước…
        Đất Việt sáng ngời đang vẫy gọi
        Con là ta ta cũng là con
        Không có ủy nhiệm, không bàn tròn
        Thông minh tỉnh táo mới là con ta
        Vết lăn mãi
        Vết lăn trầm
        Bánh xe đổ vết chân tràng dã
        Hôm qua vừa phá
        Nay làm lại
        Lãng phí
        Oan uổng đời ta lẫn đời con
        Héo mòn, cơ cực không lối thoát
        Luẩn quẩn
        Loanh quanh một lối mòn
        Còn trời còn đất còn non nước
        Không lẽ thân con cứ mãi_ son?
        Về đây nghe lại lời tâm huyết
        Không phải khóc than phận đá mòn
        Tự nay con sống cho ra sống
        Lỡ chết đi rồi để lại nước và non
           Nếu cần quyết sinh, cha mẹ sẵn sàng quyết tử…
        Có xá chi đâu một lối mòn
        Ngàn năm chi đó còn chi nữa
        Nói mấy cho vừa Bạch Đằng Giang
        Hỡi giang san gấm vóc người dân Việt
        Dễ có chi đâu
        Mà phải bòn
        Đừng phạm lỗi lầm rồi ôm hận
        Oan hồn uẩn tử dậy núi non
        Hồn Thiêng đất nước giờ dậy sóng
        Sẽ giúp cho con thoát lối mòn
        Tìm lại cội nguồn chân con bước nhẹ nhàng thanh thoát đón xuân sang
        “Ở đây sương khói mờ nhân ảnh”
        Cùng với Hồn Thiêng của nước non
        Hỡi máu
        Hỡi xương
        Hỡi những linh hồn bất tử…và cũng xin hỡi các Cao Xanh…
        Nghẹn ngào con khóc và cầu người cho sức mạnh
        Hóa giải hận thù, giữ được giang sơn
        Cứu dân tộc không đi vào lối mòn lịch sử.
         
                                         Thứ 3 ngày 03/11/2009
                                                   13h.   Huy Quang.
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2009 17:06:21 bởi huyquang >
        #4
          huyquang 28.01.2011 15:51:21 (permalink)
          0

          HUẾ MỘNG

          Quê tôi xứ Huế mộng mơ
          Với bao cảnh đẹp bên bờ Hương Giang
          Đêm đêm ánh sáng dịu dàng
          Hư hư, ảo ảo quyện dòng sông xanh
          Cây cầu nho nhỏ thanh thanh
          Cây cầu Ô Thước mong manh hai bờ
          Nghiêng soi đáy nước bên bờ
          Dáng cây phượng rủ tóc tơ mượt mà
          Bóng lồng trăng nước xa xa
          Ngỡ ngàng say đắm ai qua sững sờ !
          ttqv

          #5
            huyquang 28.01.2011 15:53:10 (permalink)
            0
            HỒN NON NƯỚC

            Bên ghềnh đập đá lặng nhìn trông
            Một đám mây giăng toả ánh hồng
            Nhạt nhoà phố nhỏ khung trời lộng
            Gío nhẹ đìu hiu trải nỗi lòng.

            Ngơ ngẩn cùng ai thoáng ngất ngây
            Mênh mông bát ngát một khung trời
            Lặng thầm bao nỗi thân thương lạ
            Cảm hồn non nước, Huế yêu ơi…!
            ttqv
            #6
              huyquang 28.01.2011 15:54:32 (permalink)
              0

              TÌNH NHƯ MÂY KHÓI

              Một ngày mây đã trôi xa,
              Con chim đã bay về ngàn
              Không gian như chợt ủ màu
              Em buồn và khóc thật nhiều
              Biệt ly, biển mãi mù khơi
              Ôi, giây phút bên nhau
              Thoáng bao nghẹn ngào
              Nước mắt mãi rơi
              Anh ra đi,
              với bao nỗi nhớ thương
              Gío ru mãi lời buồn …
              Rồi đây hai phương trời xa cách
              Em tìm về chốn nao?
              Biển ơi, con thuyền năm xưa
              In dấu kỷ niệm
              Đôi mắt buồn xa vắng
              Con sóng chập chờn,
              Đưa ta đến bờ yêu thương
              Ai hay chia lìa,
              Thuyền đã đi xa trùng khơi
              Bóng anh đã khuất nơi chân trời
              Chỉ còn lại đây, những vần thơ
              Gởi nhắn hồn em bao nỗi nhớ
              Ước hẹn cùng nhau giấc mộng vàng?
              Xa xôi, tình ta như mây khói
              Quên đi lời thề,
              nhạt nhoà yêu thương
              Âm thầm lệ vương
              Bóng anh mờ nhạt
              Biển buồn réo gọi tên anh ..!

              16/1/1980
              ttqv
              #7
                huyquang 28.01.2011 16:00:15 (permalink)
                0
                TÌNH TRONG TUỔI NGỌC
                Đôi ta gặp gỡ duyên này
                Tình trong tuổi ngọc, mà nay sắt cầm
                Dạ càng ngây ngất hương thầm
                Nhìn đôi chim nhạn ấm nồng gối mây
                Tơ hồng quấn quýt thơ ngây
                Thuyền đôi ta hạnh phúc (tròn) đầy con trăng
                Nắng mưa nên phận đá vàng
                Trời cao vợi thắm, sắc lồng bóng mây
                Nghìn trùng muôn dặm gió bay
                Thủy chung son sắt, mặc ai tỏ bày?
                Cạn vơi chén rượu quỳnh này
                Trăm năm tri kỷ, đắm say duyên nồng
                Thuyền trăng vời vợi tấm lòng
                Nghìn năm trải mãi, chữ vàng sắt son!
                ttqv
                #8
                  huyquang 28.01.2011 16:01:28 (permalink)
                  0
                  THU NÓI VỚI ANH

                  Có phải mùa thu nói với anh
                  Bao điều trăn trở thuở còn xanh
                  Anh về ngang chuyến đò xưa ấy
                  Có thấy bâng khuâng chút nỗi niềm.

                  Có phải mùa thu vẫn nhớ người
                  Một thời chinh chiến phải chia tay
                  Em về nghe buốt trái tim lạnh
                  Mây xám ngang trời chợt khóc ai.

                  Có phải mùa thu đổ xuống đời
                  Bao điều vĩnh biệt buổi sinh ly
                  Mẹ già nước mắt lưng tròng đợi
                  Bóng đứa con yêu tận cuối trời.

                  Có phải mùa thu lá đổ nhiều
                  Để người lữ khách chốn hoang liêu
                  Quay về bến củ bao thương nhớ
                  Một chút dư hương dấu bọt bèo.

                  Có phải mùa thu gợi nhớ hoài
                  Khiến lòng day dứt mãi chưa vơi
                  Chiều nghiêng lặng lẻ sầu dâng mãi
                  Một trái tim côi bỗng lạc loài.

                  Có phải mùa thu đã chết rồi
                  Nên người cứ mãi dửng dưng thôi
                  Gieo chi cung oán bao sầu nhớ
                  Một nỗi tái tê lạnh buốt người.
                  ttqv
                  #9
                    huyquang 28.01.2011 16:03:10 (permalink)
                    0

                    CHIỀU HOANG VẮNG

                    Những ngày vui đã lăn dài xuống vực
                    Mây đen che mù mịt cả đường về
                    Anh đi rồi xa khuất nẻo sơn khê
                    Em trở lại ngỡ ngàng trong sầu tủi.

                    Thành phố buồn qua những ngày bão nổi
                    Cuộc chiến tàn lệ ướt đẫm hoen mi
                    Tiếng cuốc xa vang vọng khúc chia ly
                    Nghe rạn vỡ trái tim côi lạnh buốt.

                    Có bao điều ta không thể nói được
                    Thưở ngây thơ đâu kịp nghĩ suy gì
                    Lỡ thời cuộc, anh rủ áo ra đi
                    Buồn tê tái riêng người em gái nhỏ.

                    Thương tiếc mãi đống tro tàn hoen ủ
                    Bao năm rồi rêu phủ dấu chân quen
                    Chiều hoang vắng ngồi bứt cọng cỏ mềm
                    Lòng trĩu nặng bão bùng cơn bão lặng.
                    ttqv
                    #10
                      huyquang 28.01.2011 16:09:56 (permalink)
                      0
                      BUỒN ƠI ĐẾM MÃI

                      Thả hồn theo gió heo may
                      Lặng thầm đau đớn vội khuây lấy lòng
                      Dòng đời trôi chảy không ngừng
                      Để buồn đếm mãi lạnh lùng tháng năm
                      Vật vờ chiếc lá lạnh câm
                      Hững hờ trong gió âm thầm rụng rơi
                      Buồn sao héo hắt muôn đời
                      Sững sờ tỉnh mộng bồi hồi hương phai
                      Đau thương nên nỗi nghẹn ngào
                      Cho ta bao nỗi muộn phiền
                      Tình buồn len mãi trong tim
                      Mà lòng trăn trở không nguôi
                      Mõi mòn năm tháng phôi phai
                      Chợt đâu tình ái gót hài mong manh
                      Tinh ơi sao mãi gập ghềnh
                      Tim tôi rỉ máu trời xanh có tường
                      Lênh đênh trên biển tình trường
                      Khắc khe lời nói khiến lòng ngổn ngang
                      Tình buồn len mãi vào hồn
                      Khiến lòng ngơ ngẩn muộn màng đớn đau
                      Chơi vơi giữa chốn muôn màu
                      Đâu người tri kỷ để sầu cạn vơi
                      Tình kia có phải tình tôi
                      Mà đời sao mãi chuốc hoài đắng cay.

                      ttqv
                      #11
                        huyquang 28.01.2011 16:12:58 (permalink)
                        0
                        BỖNG DƯNG MUỐN KHÓC

                        Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi
                        Bỗng dưng muốn khóc cho vơi lệ sầu
                        Ngổn ngang trăm mối tơ vò
                        Ai người chia sẻ nỗi niềm đắng cay
                        Tình đời dan díu bấy nay
                        Bỗng đâu phút chốc tan vào hư vô
                        Cuộc đời chiếc khúc quanh co
                        Để ai vò võ một mình bơ vơ
                        Lệ tuôn thấm ướt gối này
                        Sao lòng chưa thấy nhẹ vơi chút nào
                        Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi
                        Bỗng dưng muốn khóc cho vơi giọt sầu
                        Niềm riêng ai có tỏ bày
                        Đưa tình trăn trở đi vào thiên thu.

                        ttqv
                        #12
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9