( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ)
XƯỚNG KÍNH MỜI
NGÀY XƯA...
Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng.
Gà cựa hiên ngang đá tứ tung.
Ban tối lên chân vài lẻ tẻ
Ban ngày so cựa cáp tưng bừng
Uy linh tăm tiếng trên trường đấu
Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng
Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy.
Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng
Trần Mạnh Hùng
HẾT THỜI OANH LIỆT
Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH.
*
Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng
Về Hưu sức kiệt, hết lung tung
Như gà chạy độ trơ mồng xịu
Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng
Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu
Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng
Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt
Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng.
24-10-2011
Ngọc Ẩn Nhi Huyền.
VÀI LỜI
Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng
Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...????
Thiên đang gửi phận oai danh rộn???
Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng???
Chốn tịch liêu này còn mắc võng?
Nơi hoang vắng đó có treo mùng??
Mùa sang giá lạnh sao người nỡ...
Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng....
daonamxuong 24/0/2011
XƯA VÀ NAY
Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng
Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung !
Gân cốt căng phồng vẻ sát khí
Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng
Đối phương khiếp sợ đâm vào cột
Địch-thủ e-dè chúi trong mùng
Cái thế vang danh thời đã hết
Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng !
R Đinh
DẤU XƯA !
Xưa lắm oai phong địch hãi hùng
Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung
Phải chăng quá độ gân đà nhão
Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng
Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố
Tài cao mấy lượt đứt giây mùng
Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi
Chẳng trách ai kia phải nổi sùng !
Lá chờ rơi 24/10/11
PHÔ SỨC NGỰA
Giang sơn một cõi - bậc anh hùng.
Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung.
Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh.
Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng.
Giai nhân mê ngất say hồn phách
Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng
Khói lửa mịt mờ trong gió lộng
Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng
Trần Mạnh Hùng
CÓ PHẢI...
Một cõi oai phong... có phải hùng??
Bên đời võ đoán khó mà tung
Bao nơi nam tử yêu thương rộ
Khắp chốn hiền nhân khổ sở bừng
Dâu bể chát chua trùm cát đất
Nhiễu nhương cay đắng đắp mền mùng
Ai lần vương vấn sầu muôn kiếp
Cái nợ tình duyên... nghĩ phát sùng
clttq 24/10/2011
ĐỜI TRAI
Đời trai túc trí sức dai hùng
Vó ngựa đường đời bụi khói tung
Lên núi vào hang lòng chẳng núng
Ngắm mây thưởng nguyệt bút say bừng
Giờ ôm tuổi luống xìu chân đứng
Nay thủ thân teo ẩn góc mùng
Oanh liệt hết đâu thời hí hửng
Người khen dũng mạnh đáng vinh sùng!
Thanh Huy
AN PHẬN
Đời trai đâu muốn được xưng hùng
Ngang dọc sinh thời muốn hất tung
Bốn bể xuôi qua tâm chửa sáng
Năm châu lướt tới ý chưa bừng
Sáng ngày nặng nợ cùng đèn sách
Muộn tối bén duyên với gối mùng
Lòng vẫn lo toan trong cuộc sống
Màng chi hơn thiệt chỉ gieo sùng
clttq 24/10/2011