Người ơi! Hãy ngủ đi người!
Em xin vỗ giấc ngủ vùi dưới trăng.
Em đưa người đến cung Hằng,
Ngâm người nghe lại những vần thơ yêu.
Đưa người về những sớm chiều.
Nhắc nhở về biết bao điều... ngày xưa.
Ngày xưa...khi sớm, khi trưa,
Đôi ta một bóng tuổi vừa vào yêu.
Chắt chiu, gìn giữ bao điều...
Dệt bao mơ ước với lều bằng tranh,
Một vườn đượm trọn sắc xanh,
Cao cao chim hót chuyền cành vui tai.
Nhưng trời gieo nỗi đọa đày,
Cho đôi trẻ phai chia hai con đường.
Để em cay đắng đêm trường.
Nhớ về ngày cũ khóc thương chuyện mình.
Ngủ đi anh, quên điêu linh...
Quên đi ngày tháng bóng hình quyện nhau.
Nhớ về ngày cũ...đừng đau.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2010 20:41:15 bởi khiết Tâm >