Thơ Sông Trà - Thơ lục bát
TIÊN YÊU III Mấy hôm rồi biết ra sao Người chưa gặp gỡ đã xao xuyến lòng Tiên còn nhung nhớ Người không biệt tin một bữa đà mông mênh buồn ? Tương tư chảy giữa canh trường Người ngơ ngác đợi,Tiên thương nơi nào ? Ngoài hiên nhấp nháy ánh sao ngỡ như Tiên mộng rơi vào Người mơ. Tấm lòng Tiên quí yêu thơ dòng sông Hậu biết bao giờ quên đâu Trời Đông cho đến trời Âu mây xanh xanh thắm tươi màu tình Tiên. Thế gian bối rối ưu phiền vì danh – vì sắc – vì tiền – chơi vơi Ta và Tiên gối chung đời sáng trong muôn thuở là ngôi sao tình. Sài Gòn – 11/04/2010 - Sông Hậu.
TIÊN YÊU IV Thênh thang mỗi bước đường yêu hoa sen Đồng Tháp, nắng chiều Trà Giang Đôi Ta chung một mộng vàng không mơ quyền quí, mơ nàng thơ thôi. Xuân xa Hạ đến đây rồi cánh hoa phượng đỏ làn môi Tiên nồng Dìu nhau đi giữa mênh mông quê Em từng đã hằng trông Người về. Hương tràm ngan ngát đường quê bông vàng rơi đậu tóc thề trong trăng Người sang một đỗi băn khoăn bến dòng sông Hậu nước giăng tơ tình. Cầm tay nhau đứng lặng thinh ngẩn ngơ – trông gió uốn mình sang sông Xuồng Ai thấp thoáng giữa dòng tải đầy vị ngọt nỗi lòng Tiên yêu ?! Sài Gòn – 13/04/2010 - Sông Hậu.
TIÊN YÊU V Chiều nghiêng lối phố Cần Thơ Ai về bên ấy có chờ Người thương ? Làn me xanh mấy quãng đường lá rơi líu xíu bay vương tóc Nàng. Tôi người đất Quảng – Trà Giang yêu dòng sông Hậu đợi nàng Tiên yêu Nước mây mây nước liêu xiêu trăng lên soi bến Ninh Kiều lao xao Từ lâu thơ đã ước ao giáng trần – Tiên sẽ tựa vào vai Tô Trong từng ánh mắt tỏ lời gió sang khe khẽ hít đôi má hồng Cõi Tiên là ở cõi trần tại Người mộng ảo nên gần bể dâu Ai thương thì thắm hương cau Ai ganh, ghét sẽ gánh sầu ấy thôi Tự lòng Tiên quí yêu Tôi dòng thơ man mát biển đời mông mênh Con thuyền tình có lênh đênh hay là cách trở vẫn Tiên yêu Người. Sài Gòn – 14/04/2010 - Sông Hậu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2011 17:45:16 bởi Sông Hậu >
YÊU TIÊN II Khi Em chưa tỏ nên lời vần Thơ đứng đợi – ngóng trời bơ vơ Thơ buồn Thơ lại làm thơ gởi Em bên ấy có chờ Anh không ? Hồng Hà, Trà Khúc, Cửu Long ba dòng chung một nỗi lòng Thơ thôi Yêu Tiên Tiên ở lại đời yêu Người dẫu có khi bơi bềnh bồng. Ai chưa thâm thấm mưa đông thời chưa biết quí nắng hồng sang xuân Có chi đâu nữa bâng khuâng Tiên và Người đã yêu chung bến bờ. Sài Gòn, Mộ Đức, Cần Thơ nơi nao non nước vẫn tơ tình nồng Lỡ Em vội bước theo chồng yêu Em – Anh cũng một lòng thế thôi. Sài Gòn – 16/04/2010 - Sông Hậu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2011 17:44:41 bởi Sông Hậu >
TRẢ LẠI EM III Anh xin trả nắng hàng me Sài Gòn hôm ấy nắng xe tơ hồng Đôi Ta, bến đã hằng mong Em về gội tóc dòng sông quê mình. Anh xin trả gió lặng thinh khi Em đôi mắt lung linh sáng ngời Chiếu vào Anh bỗng chơi vơi đi đâu rồi cũng nhớ lời mắt Em. Anh xin trả nhánh cây mềm lao chao chiếc lá rơi tìm Người thương Tình cờ lá đã bay vương hoa lê thăm thắm trong hương vị tình. Anh xin trả lại chính mình vần thơ lạc hướng nên tình đơn côi Trả gì cũng trả được thôi nhưng Anh đâu trả nổi lời tim yêu ! Sài Gòn – 16/04/2010 – Sông Hậu.
KẾT DUYÊN Anh không về ở nơi đâu Anh đi xây những nhịp cầu yêu đương Cho Hoa với Lá vấn vương làng thơ Ta ngát thêm hương tình Người. Trần gian đâu dễ…Tiên ơi hư hư thực thực – biết lời nào hay Thế thời thời thế đổi thay nay thì ngọt lịm mai cay đắng lòng. Đời Anh như những dòng sông chắt chiu nguồn nước cho đồng lúa xanh Ai thông thấu nỗi tim Anh thì nâng niu tấm lòng thành kết duyên. Anh không hề biết ưu phiền hay là chia biệt – cõi Tiên – cõi Người Nơi nao Anh cũng một lời yêu nhau là tuyệt nhất đời Ta thôi. Sài Gòn – 16/04/2010 – Sông Hậu.
YÊU TIÊN IV Trách trời số kiếp long đong hay là trách cứ Người lòng đổi thay ? Tự ngàn xưa đã còn hay nay yêu mai mộng dễ cay đắng tình. Có gì đâu để chứng minh ? không giông bão nổi – biết mình ra sao ? Con thuyền nào cũng lao đao tùy nơi biên cả – tùy vào thời gian. Tiên đà yêu đến mênh mang Người thâm thấm nỗi nên càng yêu Tiên Em đâu kể lể than phiền con đò xuôi ngược gắn liền con tim. Rừng Thu thánh thót tiếng chim đồng Xuân mơn mởn, hai miền yêu nhau Dẫu duyên chưa kết lá trầu tình trong như đã gối đầu trăm năm. Sài Gòn – 18/04/2010 – Sông Hậu.
CẢM ƠN EM Tình từ mỗi tiếng lòng thôi xin Em đừng tỏ những lời đắng cay Mai sau còn đó những ngày Em khai nguồn nước sông đầy lương duyên Ấy thời Em đã thánh hiền mở đường Người đến nàng Tiên giáng trần Yêu không tư lự phân vân nên tình thăm thắm cõi trần – là Tiên. Sài Gòn – 18/04/2010 – Sông Hậu.
NHỚ Mấy hôm rồi lại biệt tin Em từ phương ấy bình yên không nào ? Nhớ thơ như Ngoại nhớ trầu nhớ tình thi sĩ muôn màu thanh vân. Nhớ Tiên ngày mới giáng trần tỏ tình da diết – Ai dành quên đâu Hay Em vội bước qua cầu để dòng sông Hậu tải sầu ngẩn ngơ ? Xin Em đừng giận Người Thơ nay đây mai đó – thẩn thờ linh đinh Vốn Anh trời đất đã sinh thơ không đa tình thì có chi thơ ?! Nên duyên thường lúc tình cờ cố tìm tình dễ xa mờ mịt xa Dẫu sao Em vẫn là hoa nở trên mỗi nhánh thi ca Anh rồi. Sài Gòn – 19/04/2010 – Sông Hậu.
SÔNG VÀ ĐỜI Sông Trà, Sông Hậu, Sông Nguyên ba Sông chung một nguồn miên man tình Mỗi Sông mỗi bến cho mình đò đưa lữ khách hành trình non thơ Khách đi rồi có mong chờ hương cau ngan ngát đôi bờ giậu xanh Vầng trăng mười sáu long lanh gió sang lươn lướt vòng quanh búp hồng Lặng thầm tiễn khách băng sông trăng ngây ngất đứng – trông dòng nước trôi Cánh sao lớp chớp lưng đồi rừng xanh nào đã thấu lời khách đi ? Mộng mơn mởn độ xuân thì lắng trong tâm khách hướng vì ngày mai Qua bao nhiêu tháng năm dài thơ bay bỗng nhịp chí trai tang bồng Khách ngâm ngẫm nghĩ từng dòng đong đầy học thuyết – Tây – Đông – ấy rồi Có chi hơn nổi lẽ đời lửa con tim đã sáng ngời thế nhân ?! Sài Gòn - 22/04/2010 - Sông Hậu.
DÒNG SÔNG HẠNH PHÚC Bên dòng sông Hậu Ta yêu Cần Thơ lộng bến Ninh kiều vấn vương Em về đất Quảng quê hương sông Trà có bến Tam Thương mong chờ Hai dòng chung một nguồn thơ Anh và Em đã từng mơ dạt dào Những đêm trong ánh trăng sao Ta mê mải ngắm nước lao xao tình Sông Em hoa tím lục bình sông Anh nhành trúc nghiêng mình bờ xanh Khi nao nắng nhỏ long lanh Ta xuôi dòng khúc uốn quanh quê mình Bướm vàng lảo đảo xinh xinh bên dây trầu chiếc lá hình con tim Ta trông chợt đứng lặng im mi Em ươn ướt lim dim mơ màng Dòng sông hạnh phúc thênh thang đôi bờ phơi phới duyên nàn nồng say. Sài Gòn - 21/04/2010 - Sông Hậu.
TRỒNG CÂY Thương Em
đâu biết tỏ gì nên Tôi dệt mộng thầm thì tây đông Thế nào
Tôi cũng đành lòng còng lưng cuốc đất để trồng cây si. Sài Gòn - 25/04/2010 Sông Hậu.
TRẢ LẠI EM IV Anh xin trả lại mành tơ mà Em đã dệt trong mơ một thời Bên ni Anh đứng bồi hồi bên kia Em lại ngỏ lời lẳng lơ. Anh xin trả lại vần thơ từ lòng không thật thành ngơ ngẩn tình Thời gian rồi sẽ chứng minh Ai là duyên ảo tạo hình đa phong. Anh xin trả lại hương nồng tháng ngày ấy đã hằng mong Em về Thăm từng lối nhỏ hương quê đâu ngờ Em ngược lời thề trao nhau. Anh xin trả lại nhịp cầu bắt sang Em tự vì đâu hững hờ Khi đà gởi mộng trong thơ dù bao nhiêu nữa cũng chờ đợi Em ?! Sài Gòn - 25/04/2010 - Sông Hậu.
TÌM TRĂNG Trăng đi Trăng đứng lưng trời Ta đi – Ta đứng – Ta ngồi trong Trăng Ta nằm thảm cỏ Ta lăn Trăng treo lơ lửng – chị Hằng liêu xiêu Mười lăm mộng biết bao điều Hai mươi tám đến – Trăng hiu hiu buồn Ba mươi Trăng biệt tin luôn Tìm Trăng – Ta biết tìm phương trời nào ? Sài Gòn – 27/04/2010 – Sông Hậu
MONG CHỜ Từ lâu Anh đã hằng mong Em về đây với hương đồng quê Ta Bờ đê thảm cỏ mượt mà lúa xanh bát ngát, chim ca lưng trời. Rặng dừa chiều gió lả lơi hoa sen thăm thắm làn môi Em hồng Cánh cò lớp chớp sang sông hướng về tổ ấm cò con mong chờ. Đầu thôn tíu tít trẻ thơ thả diều bay bỗng, rước cờ bông lau Chim se sẻ đứng bờ cau có chàng bướm đợi lao chao bồng bềnh. Vần thơ thỏa nỗi mộng tìm đôi Ta chung một gối mềm bờ vai Đan tay trong những canh dài con tim âm ấm tháng ngày đông sang ?! Sài Gòn – 28/04/2010 – Sông Hậu.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: