lắng đọng thiên thu ...
anh vào sương trắng mênh mông
tuyết về rưng rức màu đông buốt hồn
xa xăm ngọn gió bồn chồn
thổi em qua cuộc mõi mòn tử sinh
dòng sông lơ lững điêu linh
chảy tràn ngọn nước trắng tinh dịu dàng
thắm vào sắc nhọn mênh mang
hương bay thầm lặng máu tràn bờ tim
ngước nhìn sâu cõi im lìm
nghe hàng chữ thở tiếng chim hoang đường
tự nhiên trời đất diệu thường
tỉ tê ngơ ngác đêm trường mông lung
tay em ôm chặt ngại ngùng
xốn xang một nỗi vô cùng bên anh
chợt đêm bùng nổ xuân xanh
chợt tình trổ ngọn mong manh sông đời
bên mành sóng mắt chơi vơi
sửa sang một thuở hương thời thanh xuân
bây giờ biêng biếc phù vân
thênh thang tình dệt trong ngần thiên thu ...
vad