Thơ Sông Trà - Thơ lục bát
ĐỢI …
Đợi Em - đợi đến bao giờ
khi dòng sông Hậu nước ngơ ngẩn sầu
Trăng đà lộng bóng nhịp cầu
sao Em phương ấy chưa mau bước về ?
Dây tơ hồng kết tóc thề
mắt Em như ngọc từ quê hương mình
Trong từng tia sáng lung linh
gió đưa ngan ngát hương tình duyên Em
Sông nào đâu có thể quên
Thuyền và Bến đã say mềm như thơ.
Sài Gòn – 04/03/2010 – Sông Hậu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2011 13:15:12 bởi Sông Trà >
HƯƠNG QUÊ
Mê Công chín nhánh chia cùng
lá – hoa – “Lục Tỉnh” Ta chung một giàn
Từ khi chinh chiến lan tràn
hoa rơi – lá rụng – mênh mang trái sầu.
Anh và Em cũng xa nhau
đau thương ngày ấy tím màu thời gian
Mỗi người mỗi ngả lang thang
canh dài đất khách – Em màng mơ chi ?
Thế thời… Em hãy về đi !
quê hương vẫn đợi, Anh thì có Em
Dòng sông Hậu nắng đã lên
đôi bờ phơi phới duyên Em yêu Chàng.
Nhịp cầu mới mở thênh thang
Ta dìu nhau bước giữa làng, phố đông
Con tim thỏa nỗi nhớ mong
mây xanh vời vợi hương nồng tình quê.
Sài Gòn – 05/03/2010 – Sông Hậu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2011 13:13:32 bởi Sông Trà >
HOA LÊ
Phong sương lường chí anh tài
đắng cay đo nỗi lòng Ai chung tình
Người đi có nhớ quê mình
gió đưa ngan ngát hương nhành hoa lê.
Từ khi nước gội trăng thề
bến sông Trà Khúc thương về Hậu Giang
Lục bình hoa tím duyên Nàng
mấy mươi xuân cũng đợi Chàng phương xa.
Lặng lờ trong cõi thi ca
Người đi muôn nẻo vì là yêu thôi
Thuyền tình lảo đảo trùng khơi
vẫn chung một hướng đất trời Hậu Giang.
Yêu thơ rồi lại yêu Chàng
Người yêu Em cũng cùng màng mơ say
Hương hoa lê đã ngất ngây
con tim thi sĩ biết ngày nào không ?!
Sài Gòn – 23/03/2010 – Sông Hậu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2011 13:07:18 bởi Sông Hậu >
TÌM EM II Lặng nghe tiếng hát, bâng khuâng
lẫn trong cây cỏ hương xuân chưa tàn
Chợt Tôi bay bỗng mênh mang
dây tơ hồng kết duyên nàng Cần Thơ.
Ấy là Em thực hay mơ ?
hồn trong – sắc thắm – còn chờ đợi nhau
Anh đi đi đã từ lâu
tìm Em – biết mấy nhịp cầu sang sông ?
Hồng Hà, Trà Khúc, Cửu Long
mưa dầm nắng đổ vẫn không thấy Nàng
Tình cờ hôm ấy lang thang
mới lên “mạn” – đọc thơ Nàng nồng say.
Người ơi tự trái tim đầy
cho Em xin gởi tháng ngày vấn vương
Ninh Kiều lộng gió quê hương
chiều chiều bến đợi yêu đương dạt dào. Sài Gòn – 23/03/2010 – Sông Hậu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2011 13:10:09 bởi Sông Hậu >
NHẠC LÒNG
(Tặng Nghệ Sĩ ... )
Nàng ơi
biết đến bao giờ
nghe chung giai điệu "Gã Khờ" cho Ta ?
Thắm trong
trời đất bao la
nhớ Nàng da diết nên Ta bàng hoàng.
Quê hương
lồng lộng Xuân sang
bến xưa còn đó – duyên Nàng nơi nao ?
Sông Hồng
sông Hậu lao xao
vẫn chung nguồn nước non cao quê mình.
Muôn đời
về biển Thái Bình
đôi bờ sóng vỗ biển tình mênh mông
Nàng về đây
với Ta không ?
Ta nghe giai điệu nhạc lòng quê hương
Nàng bao nhiêu bến
tha phương
Ta bao nhiêu khúc đoạn trường chia phôi ?!
Sài Gòn – Mùa Xuân 2011 – Sông Hậu.
AI VỀ SÔNG HẬU CHIỀU NAY
Ai về sông hậu chiều nay
Có con bướm đậu theo vai áo người
Ai về sông nước xanh tươi
Cho ta nhắn gửi đôi lời thủy chung
Ai về sông nước hữu tình
Chim Uyên theo Nhạn tận cùng nước non
Ai về gặp mảnh Trăng non
Cho ta gửi nhắn tình son vẹn nguyền
Ai về sông nước tơ duyên
Cho ta gửi nhắn thuyền quyên đợi chờ
Ta về nối lại đôi bờ
Dòng sông biêng biếc đến giờ vẫn trong
Ta về bỏ tháng ngày mong
Dòng sông vẫn thắm sâu lòng nhớ thương
...
LITTLE STAR
@ Chú Sông Hậu ơi ! Chú khỏe ạ ! Hi hi hi ... Lâu rồi mới ghé qua thăm chú ạ ! Kính chúc chú một năm mới an khang thịnh vượng !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2011 14:03:17 bởi LITTLE STAR >
BƯỚM MƠ
(Tặng thi sĩ little star)
“Ai về sông Hậu
chiều nay
có nàng Bướm đậu bờ vai mơ màng”(LT)
Mỗi mùa thơ
đến nồng nàn
sao không mở lối Xuân sang nhà Người ?
Bướm ngơ ngẩn
ngóng lưng trời
mây xanh kia sẽ tỏ lời chi đây
Nhà Người
Ai đã cùng say
hoa thơ còn thắm hơn ngày Xuân sang ?
Bướm bay lảo đảo
như Nàng
khoe đôi cánh trắng với Chàng thư sinh
Mấy lần rồi
viết thư tình
chưa bao giờ tỏ rõ mình thương nhau
Bướm về
Bướm đậu bờ cau
bên dòng sông Hậu muôn màu lá xanh
Lao xao sợi gió
uốn quanh
Nàng Thơ sông Hậu nào đành ngẩn ngơ ?!
Sài Gòn – 13/02/2011 - Sông Hậu.
TÌM VỀ BẾN SÔNG
(Kính tặng thi sĩ tiền bối Sông Hậu)
Anh về Sông Hậu
tìm ai
Tóc mây sợi vắn sợi dài nhớ thương
Mỗi mùa hoa
nở sân trường
Lòng anh trở bước tầm dương sông tình
Bến sông còn
đợi đò mình
Hay là bến vắng mờ in bóng chiều
Phượng còn cánh
Đỏ hồng yêu
Hay là tím sắc tiêu điều bằng lăng
Hạ vàng nắng trải
mơ màng
Tìm em anh biết tìm nàng nơi đâu ?
Sông xanh xanh
vẫn trong màu
Mà sao em lại lạc vào mù sương
Hạ nay
đếm cánh phượng hường
Vẫn còn thiếu một người thương bên đời
Sông buồn nước lặng
lờ trôi
Tìm em anh biết tìm nơi phương nào !
LITTLE STAR
LEO Tôi leo tận đáy giếng rồi ngước lên – Tôi thấy ông trời cỏn con. Tôi leo tít đỉnh đầu non chợt trông vô tận – thấy còn thế gian. Tôi leo đến ngút ngai vàng ngỡ Tôi đâu thấy điêu tàn lất lây. Tôi leo cùng trái đất này thuở chưa có tuổi đã say hương nồng. Tôi leo vào cõi mênh mông tự con tim với tấm lòng Tôi leo. Sài Gòn – 2010 – Sông Hậu.
THƠ SÔNG HẬU (Thơ của Giáng Tiên tặng Sông Hậu) Sông Hậu nước chảy đôi bờ
Để em nhỏ dại khù khờ yêu anh
Miền Tây gió mát trăng thanh
Làm Tiên xao xuyến trốn nhanh xuống trần
Thơ Sông Hậu, đọc một lần
Bao nhiêu tình ý thấm dần vào tim
Ước gì Tiên sẽ như chim
Cuốn theo chiều gió hôn mềm đôi môi
Thơ Sông Hậu, đọc bồi hồi
Tứ tuyệt – lục bát – đọc rồi thêm say
Sông Hậu ơi – anh là ai ?
Tiên có thể biết hình hài anh không ?
Thơ Sông Hậu ý mênh mông
Làm cho Tiên đã chạnh lòng rồi đây
Bài nào cũng thiệt là hay
Tiên dù có bị đọa đày cũng cang
Thơ Sông Hậu nét dịu dàng
Tiên xin tình nguyện làm "NÀNG" trong thơ
Tình Tiên còn lắm dại khờ
Anh Sông Hậu chớ hững hờ với Tiên !!!
Thơ Sông Hậu rất là duyên
Càng đọc – Tiên lại càng ghiền thêm hơn
Tiên thì đang rất cô đơn
Có thơ Sông Hậu dỗi hờn thành vui
Thơ Sông Hậu quá ngậm ngùi
Tình anh không biết chín mùi hay chưa ?
Cõi Tiên nắng nóng ban trưa
Nghe thơ Sông Hậu như mưa mát lòng
Ai ơi có dây tơ hồng
Buột thơ Sông Hậu vào lòng Giáng Tiên
Miền Tây trăng nước hữu duyên
Nước Sông Hậu trăng Giáng Tiên hữu tình.
Giáng Tiên - tùy bút (29/03/2010)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2011 22:05:15 bởi Sông Hậu >
TIÊN SÔNG HẬU I Người đi biết mấy mươi niên tìm dòng sông Hậu có Tiên giáng trần Khi xa rồi cũng như gần con tim Người đã nửa phần cho Tiên. Dạt dào tiếng hát huyên thuyên đò đưa lữ khách từ miền Trà Giang Lao xao sóng nước mơ màng Tiên sông Hậu đã yêu nàng thơ Tôi.
Mang hương đất Quảng xa xôi đến từng vị ngọt làn môi sen hồng Láng phù sa nhớ Mê Công chia cùng chín nhánh thắm bông lúa vàng. “Tây Đô” Tôi ngỡ thiên đàng áo Em lướt thướt cuối hàng me xanh Chiều tà sợi gió uốn quanh bến Ninh Kiều đợi duyên lành Em trao. Nàng Tiên bỗng chốc lao chao
cuốn hồn Sông Hậu bay vào mông mênh
Có gì bằng được yêu Em
trong trăng – Người tựa vai mềm tóc Tiên. Sài Gòn – 30/03/2010 - Sông Hậu.
TIÊN SÔNG HẬU II Cầu sông Hậu đã xây rồi giáng trần – Tiên có yêu đời như thơ Yêu Người – Tiên chớ ngẩn ngơ bình minh bừng dậy – Người chờ Tiên sang. Cầm tay nhau – bước thênh thang đi cùng phố lớn, về làng quê Em Miệt vườn như lại xanh thêm yêu nhau đâu kể mưa đêm nắng ngày. Hương chanh, hương bưởi bay bay lối nào – Ta cũng ngất ngây hương tình Trăng lên – Ta đứng đầu đình ngày xưa trăng có như mình không Em ? Trúc xinh lả bóng bên thềm vị cau, trầu đợi say mềm môi Ta Khi nao bướm đậu nụ cà Anh và Em sẽ kết hoa chung tình. Sài Gòn – 31/03/2010 - Sông Hậu.
TIÊN SÔNG HẬU III Cớ chi Tiên mới giáng trần tựa bờ sông Hậu có Chàng thơ say Ý Ta chưa kịp tỏ bày Dây Tơ Hồng đứt mấy ngày – hỡi Em ?! Sông đời gió bỗng nổi lên con thuyền tình dễ gì yên đâu nào Mặc cho sóng bẻ nhịp cầu Anh và Em vẫn hát câu chung tình. Quê Em hoa trái rung rinh xứ Anh mía ngọt lịm tình duyên Ta Mỗi mùa xuân đến sông Trà càng thương sông Hậu mượt mà mênh mang.
Tiên đà mê cõi trần gian có Người thi sĩ yêu Nàng mông mênh Lục bình hoa tím lênh đênh tím như tà áo lụa mềm Huế xưa. Sài Gòn – 02/04/2010 - Sông Hậu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2011 16:18:51 bởi Sông Hậu >
TIÊN SÔNG HẬU IV Dây tơ hồng đứt vì đâu ? để dòng sông Hậu sóng sầu lang thang Tiên còn bên ấy đợi Chàng hay đà vội bỏ trần gian – đi rồi ? Tiên đâu đổi dạ thay lời giáng trần bởi đã yêu Người – Người ơi Lỡ khi bão nổi Hoa rơi thì còn hương gởi cho đời nên thơ. Tiên là thực Tiên nào mơ Ai không có lúc ngẩn ngơ sự tình Gian nan trong mỗi hành trình thời Người mới thấu nỗi mình là Tiên. Hãy quên đi những ưu phiền đường Tiên Tiên bước; duyên Tiên Tiên đành Tiên minh chứng có trời xanh Tiên yêu Người tự lòng thành Tiên thôi ! Sài Gòn – 03/04/2010 - Sông Hậu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2011 16:20:36 bởi Sông Hậu >
TIÊN VỀ ĐÂU ? Người xa Tiên mấy ngày thôi trăng treo lơ lửng, nước trôi bơ phờ Gió lay lảo đảo đôi bờ hoa rơi – lá rụng – cây xơ xác cành. Duyên trong tình thắm Ai đành chia Người đôi ngả năm canh não nề ? Lặng trong tiếng cuốc lê thê xa dòng sông Hậu – Tiên về nơi đâu ? Khi sang nhằm khúc sông sâu thuyền tình chới với – sóng chao bồng bềnh Sương tàn tất nắng bừng lên đất nào lấp nổi biển tình đại dương ?! Sài Gòn – 04/04/2010 - Sông Hậu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2011 18:24:49 bởi Sông Hậu >
NHỚ EM Mấy ngày thôi đã ngẩn ngơ dây tơ hồng đứt – Em chờ đợi ai ? Yêu Em như biển nước đầy hoa lê ngan ngát hương ngây ngất tình. Trông vầng trăng sáng lung linh nhớ dòng sông Hậu uốn mình mộng mơ Dìu Em dạo phố Cần Thơ tóc dài lươn lướt đôi bờ vai xinh. Gió sang một đỗi lặng thinh tựa lưng ghế đá – bến Ninh Kiều chờ Mây xanh vấn vít vần thơ lặn trong dòng nước – bóng lờ lững trôi. Nụ hồng đo đỏ làn môi duyên Em còn thắm hơn Người thơ yêu Xa rồi nhớ biết bao nhiêu nhớ Em – nhớ bến Ninh Kiều – Cần Thơ. Sài Gòn – 05/04/2010 - Sông Hậu.
NHƯ TIÊN Thế gian biết mấy cây si giáng trần – Tiên nỡ nào đi cho đành Sông Trà uốn khúc non xanh dìu nguồn nước mát quê Anh lâu rồi. Mạch nha ngọt lịm làn môi đường phèn thanh tiếng hát Người yêu Tiên Nắng lên liễu rủ nghiêng nghiêng bên bờ cát trắng nên duyên tơ hồng. Gió đưa hương quế Trà Bồng bay xa muôn dặm còn nồng tình quê Hạ sang tắm biển Mỹ Khê biết bao con sóng vỗ về miên man … Từ khi tạm biệt Trà Giang Người về sông Hậu mơ nàng như Tiên Chung tay Ta lái con thuyền tải thơ – tải đạo – sang miền yêu đương. Sài Gòn – 09/04/2010 - Sông Hậu.