RE: Thơ Sông Trà - Thơ từ ba đến tám chữ
YÊU VẪN LÀ YÊU
Nàng từ phương xa
nhớ về quê ta
không mà lặng lẽ
bờ mi nhỏ lệ
rớt xuống cô đơn
có gì buồn hơn
trong đời đã thế ?!
Còn Tôi nào kể
nỗi trái tim mình
cứ mãi lặng thinh
nhớ về phương ấy
sóng lòng Tôi dậy
biết đến bao giờ
thơ không buồn nữa ?!
Người ơi đừng hứa
những chuyện đâu đâu
Tôi chỉ mong sao
cho Nàng hạnh phúc
Tôi không ray rứt
trong mỗi vần thơ
dẫu đến bao giờ
yêu vẫn là yêu …
Sài Gòn – 15/05/2009 – Sông Trà.
TÌNH ĐẾN VỚI TÔI
Nào ai đã thấu
xuồng cô đi đâu
mấy khúc sông sâu
mấy bờ bến đậu.
Tiếng hò sông Hậu
man mác lòng ai
tôi đến chiều nay
sao nghe bối rối !
Xuồng ơi xuồng hỡi
có chờ ai không ?
đưa tôi sang sông
về thôn xóm nhỏ.
Người yêu ở đó
một thời thanh xuân
bao nỗi bâng khuâng
những lời ước hẹn.
Hoa còn bẽn lẽn
sau ngõ nhà em
khi vầng trăng lên
lá càng xao xuyến.
Tôi chưa kịp đến
em đã giận hờn
để tôi cô đơn
một thời trai trẻ.
Giờ tôi không thế
lòng lại thương đau
một cuộc tình sâu
nào đành tan vỡ ?!
Em ơi, ai ngỡ
tình đến trái ngang
hương vẫn nồng nàn
trong từng nỗi nhớ …
Sài Gòn – 19/05/2009 – Sông Trà.
NHỚ ÁO THƯ SINH
Hôm qua xuống phố
có lá me bay
đậu lòng bàn tay
Ai còn bỡ ngỡ
ép vào trang vở
con chữ tròn vo ?
Mấy nẻo quanh co
lối về phố nhỏ
đi cùng trong gió
tà áo bay bay
Cô có nào hay
Tôi khe khẽ bước
Tôi sau Cô trước
đôi mắt đăm chiu
cứ ngỡ người yêu
Tôi thuở học trò !
Cô ơi có cho
Tôi cùng đứng mộng
đất trời lồng lộng
chiếc áo thư sinh
bởi lửa chiến chinh
Tôi đành từ biệt
nào Ai đã biết
trong nỗi xót xa
khi nhớ quê nhà
là Tôi nhỏ lệ…?!
Sài Gòn – 02/06/2009 – Sông Trà.
EM Ở ĐÂU ? Tuyết trắng rơi rơi Xa xôi Ai nhớ Dấu chân bỡ ngỡ Thuở mới ban đầu Bước vào xứ lạ Chiếc lá nào xanh Như Em thương Anh Sao đành cách biệt ? Mười năm mải miết Tất bật lây quây Anh hãy còn đây Sao chưa hội ngộ Hay Em đã lỡ Bứt sợi tơ hồng Lặng lẽ sang sông Theo chồng phú quí ? Trông cây phượng vĩ Cuối phố bạc màu Lòng lại càng đau Khi còn đi học Cánh tóc Em buông Ước hẹn yêu đương Phố phường phơi phới Giờ Anh vẫn đợi Em ở nơi nào ?! Sài Gòn - 25/10/2009 - Sông Trà.
SUỐI MỘNG Em đã về đây Mây chiều tim tím Gió sang âu yếm Chiếc lá mơ màng Rơi bay lang thang Bên bờ suối mộng. Xa xa tiếng trống Vọng lúc tan trường Ta càng vấn vương Thuở còn đi học Qua bao con dốc Đồi pờ - Li - Ku. Vòng tay êm ru Anh choàng lồng ngực “Em” là số một Cho cõi nhân sinh Trong cả hành tinh Người yêu vô tận. Sài Gòn - 31/10/2009 - Sông Trà.
HẸN NGÀY TRỞ LẠI
Hàng cây xoay bóng tròn
nghiêng nghiêng qua lối mòn
hướng ra đồng lúa chín
đôi chim chao cánh lượn
gọi đàn về chung vui
hương lúa ngát trời mây
mênh mang làn nắng gió.
Dòng sông đôi bờ cỏ
sóng nhịp mái chèo đưa
xuồng em đi vào mùa
anh ra ngoài biên giới
qua đây đường rẽ lối
ánh mắt nào cũng say
quê hương em hôm nay
khắc ghi bao kỷ niệm
dấu chân người lính chiến
có biết ngày về không ?!
Trong khi bao nỗi lòng
hẹn anh cùng trở lại
cây tình quê kết trái
ngọt từng chiếc áo xanh
đã qua cuộc chiến tranh
giữa hai miền biên giới
những ngày Xuân sắp tới
vẫn còn cách xa em !
Biên giới Tây Nam – 1979 – Sông Trà.
CHIẾC VÕNG
Con sông dài thăm thẵm
từ rừng núi xa xôi
uốn khúc qua nơi đây
chứa chan dòng nước ngọt
tắm mát từng đồng đội
sau mỗi lần hành quân.
Một bên ngã ba đường
lối rẽ ra tuyến trước
ba cây đứng ba góc
tựa hình tam giác cân
ai qua cũng đều khen
cây rừng sao khéo mọc
cây đứng làm góc đỉnh
nối đầu hai chiếc võng
của em và của anh
đầu cành hoa phong lan
tỏa hương thơm ngan ngát
nhịp nhàng đôi chim hát
gió nhẹ lá xôn xao
lòng ta nghe dạt dào
tình yêu là lẽ sống.
Vội vàng ta cuốn võng
tiếp tục cuộc hành quân
cây cỏ cũng bâng khuâng
ngày mai vào chiến dịch
em vẫn cười khúc khích
với tình ta nữa không
hay là khi xung phong
chỉ còn lại chiếc võng
phơi xác giữa rừng xanh
đã đưa em và anh
những ngày chưa chiến đấu ?!
Kam – Pu – Chia – 1980 – Sông Trà.
CÓ GÌ HƠN ĐÂU !
Mai sau sẽ về đâu
làm sao Anh biết được
khi đời luôn xuôi ngược
đất thấp và non cao.
Em ơi, dù bao lâu
ngày đầu Ta gặp gỡ
còn đầy trong nhung nhớ
“Mộng Tình” đã cho nhau.
Thời gian trôi qua mau
suối sông về biển cả
con sóng chiều êm ả
nước xanh xanh một màu.
Bên bờ cát trắng phau
gió đùa mành tóc rối
đôi vai Ta cùng gối
có gì hơn nữa đâu !
Sài Gòn - 03/05/2009 – Sông Trà.
CON TIM BẤT TỬ
Đêm nay sao buồn thế
trăng treo trên cành khế
lặng lẽ rớt ngoài hiên
đất trời bỗng chao nghiêng
một vần thơ nho nhỏ.
La cà cùng với gió
hình như ai đến đó
có tỏ gì trong trăng
sợi tơ Nàng đã giăng
về phương nào rồi nhỉ ?
Hay Nàng còn ngẫm nghĩ
tình yêu và lí trí
không thể tách rời nhau
bởi tình thường thương đau
vì yêu mà không nghĩ ?
Nếu Tôi là thi sĩ
xin Nàng đừng ngẫm nghĩ
lí trí là con tim
mà Tôi đã đi tìm
cho thơ thành bất tử.
Sài Gòn - 03/05/2009 – Sông Trà.
LỖI HẸN Làn cây xanh vẫn xanh Nơi Anh thường hò hẹn Sao Em còn bẽn lẽn Khe khẽ bước xa xa… Lất phất bay đôi tà Lướt qua con đường nhỏ Anh chưa từng ở đó Sao Em lại đứng chờ ? Hay là Em làm ngơ Vì hôm Anh lỗi hẹn Lặng lờ trong hoa nắng Anh vội bước đi xa… Em ơi hãy thứ tha Sang đây cùng Anh nhé Ta trông đôi chim sẻ Lặng lẽ tựa đầu nhau. Sài Gòn - 25/10/2009 - Sông Trà.
“ … TÌNH ĐÂU TUYỆT VỌNG” Sao Em đà tuyệt vọng Lẽ sống và tình yêu Trong khi biết bao nhiêu Con tim từng mải miết Như lời Em tha thiết Gõ nhịp cùng yêu đương ?! Tôi từ đất quê hương Vấn vương tình thi sĩ Yêu Em không hề nghĩ Chân lý nào hơn đâu Suối – Sông – trong một màu Nghìn năm về biển cả. Hỡi Người trên đất lạ Có hiểu gì Em không ? Cho Tôi xin gởi lòng Dòng thơ như ngày ấy Dù tình trong ngang trái Vẫn yêu nhau nồng nàn. Sài Gòn - 31/10/2009 - Sông Trà.
EM THƯƠNG NHỚ
Anh bận – em bận – lẽ bình thường
bởi ta nặng gánh kiếp phong sương
thăm em – thư viết giờ nghỉ tối
dào dạt nỗi lòng nhớ nhớ thương.
Nhớ cả gia đình, nhớ quê hương
vườn rau mái ngói với con đường
xúm xít cơm canh cùng bánh nước
“chúc anh mạnh khỏe bước tha phương”.
Năm tròn thôi nhỉ, em thương nhớ !
mà đến hai lần phượng nở hoa
ẩn khúc bừng lên hòa nắng mới
ấm áp niềm tin ta với ta.
Mộ Đức – Sài Gòn – khoảng cách xa
anh sao hiểu hết nơi quê nhà
em bận việc chi hay là giận
để anh lẻ bóng mỗi chiều tà ?!
Thị Nghè – 1989 – Sông Trà.
EM KHÔNG BIẾT
Em không biết con sông Trà Khúc
mấy khúc trong khúc đục cùng dòng
mà Quảng Ngãi thu về rõ lối
con sông Trà thỏa nỗi nhớ mong ?!
Em sẽ biết con sông Trà Khúc
đôi dòng trong đục thuở xa xưa
nên Quảng Ngãi trăng soi lấp lánh
sông Trà mỗi nhánh một đò đưa.
Em không biết con trai Trà Khúc
có nhìn Sông để bút làm thơ
mà xin thổi tóc dài bên ấy
khi bến thu đang lộng gió chờ ?!
Em sẽ biết con trai Trà Khúc
có em sang, có bút làm thơ
anh xin thổi tóc dài bên ấy
cho tóc em lưu luyến hẹn hò.
Em không biết nguồn sông Trà Khúc
mấy ngàn năm từ gốc nào ra
mà xin gội tóc dài nơi đó
khi hồ thu nắng nhỏ ngân nga ?!
Em sẽ biết nguồn sông Trà Khúc
lòng Trường Sơn sinh một dòng trong
nên tóc dài gội sông Trà Khúc
sẽ không quên dòng nước ngọt ngào.
Sài Gòn 10 - 1989 - Sông Trà.
CÓ NHỮNG LÚC I
Có những lúc va vào cuộc sống
thành so đo tính toán suy tư
anh với em quây quất ngất ngư
còn đâu nữa tiểu thư ngày ấy.
Có những lúc bình minh chưa dậy
cánh sao rơi nhấp nháy bóng đêm
anh tìm đâu ra ngõ nhà em
trong cô lẻ tưởng mình thế mãi.
Có những lúc mơ cùng dừng lại
mảnh vườn ta hoa trái ngọt ngào
mỗi chiều về gió đến xôn xao
sợi tóc bay ẩn vào nhánh lá.
Có những lúc đâu còn xa lạ
chuyện ngày nay ta ngỡ ngày xưa
dòng sông đời cuồn cuộn đẩy đưa
bến nước trong như chưa sóng gió.
Có những lúc người đi đây đó
đất trời xanh cây cỏ mượt mà
anh cho em đôi mắt tầm xa
cây cỏ tàn, thi ca bất tử.
Có những lúc đôi lần giận dữ
khi xa nhau lại nhớ vô cùng
đêm gối đầu giọt lệ rưng rưng
ai đã hiểu chữ tình là thế ?!
Tân Bình – 2000 – Sông Trà.
CHỈ CÓ EM THÔI
Em ra đi cho đến bây giờ
biển mông mênh bến bờ ngây ngất
con tàu về mang hương của đất
đã bắt nguồn từ thuở xa xưa
người tiếp người trong nắng trong mưa
mê mải bước kiếm tìm hạnh phúc
khi dừng chân mấy ai có được ?
Ta yêu nhau như bướm yêu hoa
lẽ đời thường dị nghị dèm pha
đã yêu rồi Ta đâu ngần ngại
dẫu bão giông hay là nắng cháy
trái ngọt tình Ta hái tặng nhau
cho hôm nay và cả mai sau
hạnh phúc nầy chỉ có Em thôi !
Sài Gòn - 21/04/2009 – Sông Trà.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: