RE: Thơ Sông Trà - Thơ từ ba đến tám chữ
TÌNH LÀ BÓNG ? Gai thì nhọn núi thì cao ta thì sao ? Có lẽ nào : Ta là sông em là sóng tình là bóng ? Tân Bình – 1994 – Sông Trà. TÌNH CHIM BAY!
Sông thì sâu
Mộng thì sầu
Em thì sao?
Có lẽ nào:
Anh là mây
Em là cây
Tình chim bay!
Cúc Hương
Quí chào Cúc Hương ghé thăm Sông Trà !
VỚI SÔNG LÀ MỘT
Trăng nhớ ai mà Trăng lặng lẽ ?
Để hồn Tôi trống trải canh trường
Ngoài sân bay mỏng mảnh màng sương
Vướng vào đời yêu đương chất ngất.
Em xa Anh nửa vòng trái đất
Có nghe chăng tiếng hát con tim ?
Thuở còn thơ Anh đã mộng tìm
Vần thơ Em tự lòng chân thật.
Ngày lại ngày Anh say ngây ngất
Con sông tình thành thật phân đôi
Nửa cho Em tận chốn xa xôi
Nửa cho Nàng bên trời Đất Mẹ.
Trăng ơi Trăng ! Trăng đừng lặng lẽ
Nhận hay không Sông rẽ thành đôi
Nửa cho Trăng, và nửa cho Người
Cả đôi dòng – Sông yêu như một ?!
Sài Gòn – 10/05/2009 – Sông Trà.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2009 20:50:31 bởi Sông Trà >
VÔ TẬN
Trăng mười sáu đứng đồi hoa tím
Ngẩn ngơ nhìn thi sĩ lang thang
Bước chân quay về hướng suối vàng
Mộng tình đến miên man từ ấy.
Khi tỉnh giấc bình minh bừng dậy
Đã trưa rồi nắng cháy làn da
Bỗng kêu lên hai tiếng xót xa
Tình Trăng lỡ sa vào mộng mị.
Không cay đắng đời đâu thi vị
Chả yêu nhiều thi sĩ nào hay
Yêu đi Em cho cuộc tình say
Tháng ngày nào thời Ta cũng thế.
Mặc cho đời phóng lao bất kể
Lối Ta đi có thể gập ghềnh
Và con tàu lắm lúc lênh đênh
Anh yêu Em vẫn là vô tận.
Sài Gòn – 11/05/2009 – Sông Trà.
SAN SẺ
Sao nhớ Ai…Sao rơi nhấp nháy
Bến sông đầy sóng dậy trong thơ
Trăng nhớ Ai…Trăng tựa đôi bờ
Con suối mộng mơ tình dào dạt.
Gió nhớ Ai…Gió đi ngơ ngác
Em có về thăm đất Tây Nguyên
Mới mười ba đã mất Mẹ hiền
Cha vội bỏ…Em còn be bé…?!
Tháng ngày qua…Em càng buồn tẻ
Sang xứ người, duyên lỡ trăm năm
Dưới đèn khuya bóng lẻ âm thầm
Dệt vần thơ…rơi thành “Giọt Nhớ”.
Đọc thơ Em…Ai không rộng mở
Nỗi lòng mình san sẻ đắng cay ?
Dẫu thế nào…Anh vẫn còn say
Tiếng yêu Em vọng đầy muôn thuở.
Sài Gòn – 29/06/2009 – Sông Trà.
TÌNH LÀ THẾ
Yêu ơi yêu nào đâu có lỗi
Lệ tình buồn ướt lối Em đi
Bởi không may từ độ xuân thì
Em gãy gánh vì Người vĩnh biệt.
Anh đã yêu vô cùng tha thiết
Vầng Trăng xưa mải miết thủy chung
Trong gian khó đến cả bần cùng
Giữa thế thời dung đầy bất chính.
Yêu là yêu con tim cực thịnh
Dẫu không gần tình vẫn vấn vương
Hương Hoa thơm qua mọi nẻo đường
Dù tha phương hay về đất Mẹ.
Yêu là yêu lòng không như kẻ
Vị lợi danh bất kể trời xanh
Cố đua nhau lập kế tung hoành
Lấy chiến công từ thành tội ác.
Yêu là yêu không còn gì khác
Anh và Em chung bước đường thơ
Đã trong đời có lúc bơ vơ
Vẫn mộng mơ Xuân về tuyệt diệu.
Yêu là yêu tận cùng chí hiếu
Trí, tâm, hồn đồng điệu muôn nơi
Ở cõi tiên … hay ở cõi đời …
Tình là thế … Em ơi có hiểu …?!
Sài Gòn – 19/07/2009 – Sông Trà.
MỘNG VÀNG IV
Ai có nhớ “chiều trên biển vắng”
Bờ mi Em lắng lệ sầu bi
Cuộc tình nào đã nỡ chia li
Hay cách biệt bởi vì nóng vội ?
Một lần thôi…Anh xin tạ lỗi
Con tim mình có tội tình chi
Em ơi Em tiếp bước Ta đi
“Mộng từ ấy” không khi nào vỡ.
Đợi Em về - thơ đâu bỡ ngỡ
Bến Trà Giang rực rỡ nắng vàng
Non nước tình vời vợi miên man
Cho Ta đến mộng vàng muôn kiếp.
Em thứ lỗi – lời thơ lịch thiệp
Nỗi lòng Anh tha thiết vô cùng
Trong cõi đời không thể ung dung
Ta vẫn bước đi về chung lối.
Sài Gòn – 14/08/2009 – Sông Trà.
KHÔNG THỂ
Chưa tõ tường quê hương, gia tộc
Hay là Em nguồn gốc thế nào
Tiếng tơ tình đã bỗng bay cao
Đêm từng đêm dạt dào nhung nhớ.
Nỗi lòng Ai như hoa mới nở
Hương quyện vào hơi thở con tim
Tháng ngày qua tha thiết đi tìm
Giờ đã đến ngỡ Em mộng mị.
Khi Ta yêu cũng cần lí trí
Để dung thân chân lí Ta yêu
Tình không thể như áng mây chiều
Lẳng lơ trôi xiêu về bóng tối.
Em ơi Em nếu Ta yêu vội
Dễ rơi vào rắc rối sầu bi;
Ngẩng đầu lên thẳng bước Ta đi
Mặc cho đời đố kị mông lung.
Sài Gòn – 15/08/2009 – Sông Trà.
CÓ NHỮNG LÚC II
Có những lúc Ta chưa gặp gỡ
Đã yêu nhau cứ ngỡ lâu rồi
Con thuyền tình đổ bến muôn nơi
Nuốt đắng cay từ lời mật ngọt.
Có những lúc phố reo tiếng hát
Sang thị thành, lại khát bờ ao
Thảm cỏ non xanh tự hôm nào
Anh và Em lăn vào tri kỷ.
Có những lúc dưới cây phượng vĩ
Ta ngồi mơ chân lí tuyệt vời
Ngày mai lên như áng mây trôi
Trông gió mới, rã rời ngẫm nghĩ
Có những lúc chát chua thành vị
Mang tình người thi sĩ mênh mông
Mãi chắt chiu con chữ từng dòng
Kết vần thơ bay vòng thế kỷ.
Có những lúc chim chiều rủ rỉ
Vạt nắng tròn lí trí Ta yêu
Không vị tha tất sẽ cô liêu
Không như thế thiên triều cũng chết.
Có những lúc Xuân đâu có Tết
Ta vẫn say chênh chếch trong Trăng
Tự túi tham nên gánh nhọc nhằn
Hãy quên đi cái đầu dục vọng !
Sài Gòn – 01/09/2009 – Sông Trà.
MỘNG BAY CAO
Lệ tình buồn sao còn rơi mãi
Nén sầu đau khổ ải vì đâu
Vì biển đời thăm thẵm khơi sâu
Hay yêu nhau vì không rộng lượng ?
Tâm hồn Ta bao la muôn trượng
Trách chi lời phiền muộn – Em ơi
Ngẩng đầu lên trông thẳng đất trời
Đừng bao giờ xa rời thực tế.
Quá khứ Ai hoài công kể lể
Sự vật nào có thế mãi đâu
Em ơi Em chớ mộng bay cao
Ngôi sao kia đến thời cũng vỡ.
Yêu đi Em – con tim Ta đó
Thắm như hoa mỗi độ Xuân về
Kết thành thơ chân chất tình quê
Cho Ta yêu không hề bỡ ngỡ.
Sài Gòn – 09/09/2009 – Sông Trà.
THẾ THỜI CŨNG THẾ
Mộng đã vỡ thuở chưa có tuổi
Đời là gì – Ai thấu nỗi đau ?
Khi Em buồn – đôi mắt Anh sâu
Khi Em vui – trái sầu Anh rụng.
Chí khí Ta chưa hề nao núng
Dẫu đường đời có ngập bóng đêm
Lửa Ta yêu vẫn cháy bừng lên
Trong mông mênh thế thời cũng thế.
Sài Gòn – 11/09/2009 – Sông Trà.
TỪ ĐỘ ẤY
Khuya về lặng lẽ giữa rừng xanh
Một góc vườn xuân vắng đã đành
Vắng cả tin em từ độ ấy
Chiến chinh còn lại túp lều tranh.
Sông Bé – Tết 1977 – Sông Trà.
TÌM NƯỚC
Hì hà hì hục đục bon bon
Liên tiếp thay nhau mấy ngày tròn
Lòng giếng ngọt ngào trong mạch nước
Cây vườn tắm mát những chồi non.
Sông Bé – 1977 – Sông Trà.
BƯỚC TÔI ĐI
Đặt lưng cách đất có một li
Co cúm đôi chân cũng thầm thì
Càng lạnh càng yêu em đan chiếu
Gian nan mới hiểu bước tôi đi.
Lâm Đồng – 1978 – Sông Trà.
DƯỚI TRĂNG MƠ
Công danh phú quí mấy ai ngờ
lịch sử sang trang, mảnh như tơ;
Mây gió lẳng lơ, đời mộng ảo
em về vá áo dưới trăng mơ !
Sài Gòn 3 – 1982 – Sông Trà.
AI THƯƠNG NHỚ AI
Ai thương Ai nhớ những ngày đêm
Phượng đỏ sân trường vắng bóng Em
Cỏ sạch vườn rau thêm xanh lá
Vầng Trăng nghiêng cánh hạ bên thềm.
Thị Nghè – 1989 – Sông Trà.
AI ĐỢI CHỜ AI
Ai đi năm tháng mãi chắt chiu
Sáo lộng thơ ngân gởi nắng chiều
Ai đợi chờ Ai bên cửa sổ
Kiểm từng trang vở tuổi thơ yêu !
Thị Nghè – 1989 – Sông Trà.
XUÂN SANG
Xuân sang – đào giả – mai không thiệt
hương lòng thắm thiết vẫn hơn xưa;
Nhà dột trước sau lại có thừa
môi em cũng đỏ như dưa Tết.
Tân Bình – Tết 1996 – Sông Trà.
TẾT ĐẾN
Lận đận lao đao suốt cả ngày
miếng cơm manh áo giục ta bay
sao em cứ trách anh hờ hững
Tết đến đây rồi vẫn không say !
Tân Bình – Tết 1996 – Sông Trà.
NHÀ TÔI
Nắng đổ lung linh mấy góc nhà Gió lùa vùn vụt cuốn chiếu ra; Thấp thỏm canh ba mưa xối xả Áo em ướt lả – hỡi người ta!
Tân Bình – 1997 – Sông Trà.
NĂM MƯƠI
Đã đến năm mươi tuổi đời tròn
Nợ còn nằng nặng gánh lên non
Chúc Tết ví von cùng con nhỏ
Chữ tình – chữ nghĩa – đỏ như son.
Tân Bình – Xuân 2001 – Sông Trà.
TỰ TẠI
Phật tại tâm và Chúa tại tim
Ta yêu nhau tất là chân lí
Vũ trụ xoay có bao giờ nghỉ
Thi sĩ nào yêu một lần thôi ?!
Sài Gòn - 20/04/2009 – Sông Trà.
TÌNH ĐÃ LỠ…2
Sinh chi cái kiếp người thi sĩ
Nào có yêu đâu...cũng lụy tình
Mấy nàng thơ thẩn lại cố rinh
Yêu vài ba bữa... tình đã lỡ …
Sài Gòn – 13/05/2009 – Sông Trà.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: