Thơ Nguyễn Ngọc Cận

Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 184 bài trong đề mục
Tác giả Bài
nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 23.11.2009 20:39:51
0
Mùa xuân và tình yêu
 
Em mang theo mùa xuân
Về bên anh thắm thiết
Cỏ hoa màu xanh biếc
Xanh hơn cả ngày xưa.
 
Mưa đầu mùa rơi thưa
Dịu dàng con phố nhỏ
Em có nghe lời tỏ,
Anh muốn nói cùng em?

Bóng chiều rung leng keng
Đổ dài trên mái phố
Anh ngước nhìn ngây ngô
Nào hay tình yêu đến.
 
Mùa đông còn lưu luyến
Đọng lại trên mắt xuân
Một nụ cười vương vấn
Giá băng giọt nắng hồng.
 
Anh nhìn em ngượng ngùng
Áng mây choàng bờ vai
Cầm tay nhau ngừng ngại
Để lạc mấy dòng hương.
 
Hoa nở rộ khắp vườn
Bướm rộn ràng hút mật
Tình yêu ta thành thật
Giữa mùa hoa yêu  thương.
 
Trên trời cao én lượn
Chào mùa xuân đẹp tươi
Em cười trong nắng mới
Cho anh thôi đợi chờ.
 
Và thế một bài thơ
Về tình yêu vô tận
Em có nghe mùa xuân
Đang dâng trào sức sống.
 
Tình yêu ta lồng lộng
Gió đời thổi mê say
Em có nghe đêm ngày
Đang lên mầm năm tháng.
 
Tình yêu ta trong sáng
Hoa đời thơm ngát hương
Tình yêu ta vô thường
Trôi dạt vào thiên thu!
 
N.N.C

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 23.11.2009 20:49:24
0
 
BÀI THƠ VIẾT TRÊN CÁT
 
Mối tình đầu chỉ là mơ
Làm  thơ trên cát - Bài thơ dại khờ
Bài thơ về mối tình hờ
Trao nhau hẹn ước đâu ngờ cách ngăn ...
 
Làm thơ - em bảo tôi rằng:
Viết chi trên giấy - chi bằng viết đây
Nhà mình nghèo khó tình này
Làm  thơ trên cát - cùng xây ngọt ngào
 
Tôi hỏi: Mưa đến thì sao?
Bài thơ tan hết còn đâu tình mình.
 
Em bảo: Thơ thế mới tình !
Mới là lãng mạn gập ghềnh có nhau
Bài thơ dẫu có tan mau
Thể thơ lục bát thuộc làu anh ơi !
 
Tôi vui: Môi ngậm nụ cười
Ừ thì xin viết cho người anh yêu
Bài thơ bên mái tranh xiêu
Ngày ngày thắm thiết bấy nhiêu ân tình.
 
Nghiêng nghiêng từng nét chữ xinh
Tôi che cái “Rạp” giữ gìn ngày đêm
Bài thơ nhờ thế còn nguyên
Mỗi lần em đến huyên thuyên đọc hoài.
 
Khen rằng: Anh thật là tài
Để tôi ôm giấc mơ dài thênh thang...
 
Một ngày không thấy em sang
Mùa đông năm ấy cả làng xác xơ
Lũ về quét sạch bài thơ
Tin em lỡ bước se tơ cùng người.
 
Nhà giàu gạch lát đỏ cươi
Em ơi còn nhớ những lời ngày xưa?
Bài thơ em thuộc quên chưa?
Còn anh vừa nhớ và vừa cố quên.
 
Bài thơ trên cát không tên !
 
N.N.C

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 23.11.2009 20:52:24
0
NGHIÊNG
Hàng cây nghiêng giữa ngày hè
Vùi mình trong gió lắng nghe tiếng đời

 
Áng mây nghiêng giữa bầu trời
Vu vơ cùng nắng ghẹo lời tơ vương

 
Đôi chân nghiêng xuống lòng đường
Tìm về ký ức dặm trường mờ xa

 
Nghiêng nghiêng cánh bướm và hoa
Hương tình phiêu lãng là đà ven sông

 
Em nghiêng đôi má hồng hồng
Suối tóc buông xõa bềnh bồng kiêu sa

 
Thời gian nghiêng giọt vị tha
Bóng chiều hoang hoải loang ra bời ngời

 
Tôi nghiêng về phía em rồi
Giấc mơ hạnh phúc trọn đời vẹn nguyên.

 
N.N.C

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 23.11.2009 20:58:35
0
HUẾ, EM VÀ MÙA ĐÔNG
 
Mùa đông xao xác hàng cây
Mưa rơi tí tách, gió lay nhẹ nhàng
Hôm qua em đến muộn màng
Bỏ quên một kẻ bên đàng ngu ngơ.
 
Anh về cho gió lẳng lơ
Cho mưa ướt sũng bài thơ âu sầu
Anh về ô chẳng che đầu
Cầm ô anh bước qua cầu thế thôi.
 
Em đi như áng mây trôi
Anh ngồi trông ngóng lệ rơi từng dòng
Hoàng Thành mờ phủ rêu phong
Mưa rơi mắt Huế sầu đong chiều buồn.
 
Nước dâng đầy ắp dòng Hương
Như đang trăn trối niềm thương của mình
Mưa rơi như thể lệ tình
Dòng Hương như thể lòng anh yêu người.
 
Mưa ơi xin hãy ngừng rơi,
Cho tôi ấm áp khoảng trời nắng lên
Gửi về lấp lánh phương em
Cầu mong em được bình yên những ngày.
 
Mùa đông xao xác phố gầy,
Con đường thầm lặng ngập đầy lá rơi
Anh yêu em đến trọn đời
Dẫu chừ bên Huế chơi vơi nỗi buồn.
 
Anh yêu em mãi còn luôn
Dẫu ta xa cách hai phương muôn trùng
Huế, em và cả mùa đông
Cho anh ở giữa thắp hồng tin yêu!
N.N.C
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2009 11:02:56 bởi nguyenngoccan >

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 23.11.2009 21:29:14
0
UỐNG TRĂNG
 
Đêm nay ngồi nhậu cùng mây
Rượu trăng ai rót ngất ngây cõi lòng
Ru đời bằng điệu lông ngông
Ngả nghiêng giữa chốn phiêu bồng dạo chơi.
 
Đêm buồn từng giọt nồng rơi
Rượu trăng ta uống đã vơi nửa vầng
Sao đời chếnh choáng lâng lâng?
Vùng vằng roi gió thâm quầng gốc xưa.
 
Rưng rưng lá khóc thành mưa
Nghiêng nghiêng nỗi nhớ đò đưa ngược dòng
Ru tình quên hết long đong
Rượu trăng đã cạn sao lòng chưa say?
 
Say rồi ta được gì đây?
Khi đêm lạc lõng úa gầy từng canh.
 
N.N.C
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 23.11.2009 21:32:12
0
ĐẤT VÀ MẸ
 
Đất ôm tôi vào lòng êm dịu
Như lòng mẹ yêu dấu thuở nào
Từng sợi tóc bôn ba sương phủ
Mẹ đưa con đến những ước ao.
 
Đất nhìn thấy ánh mắt mong mỏi
Một làng quê bát ngát xanh tươi
Giữa khoảng trời bao la vô tận
Đất bốc lên hơi ấm ngọt ngời.
 
Đất hứng lấy nước mắt hiền hòa
Của tình người năm tháng cách xa
Nghe lời ru ầu ơ của mẹ
Tận cõi lòng sâu thẳm ngân nga.
 
Tôi hòa cả lòng tôi vào đất
Đất xiết chặt tôi vào nhớ mong
Bao ký ức thơ ấu dâng tràn
Cuốn dần theo tiếng hát mênh mông.
 
Ôi mảnh đất quê hương đổi mới
Dấu chân son cái tuổi chín mười
Ôi tình mẹ sáng rực trong tôi
Ngày qua ngày như ánh mặt trời.
 
N.N.C
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 23.11.2009 21:45:51
0
TÌNH MẸ
 
Mẹ ơi con đã về đây
Con xin lỗi mẹ bao ngày cách xa!
Không ai chăm sóc tuổi già
Nay con biếu mẹ đoá hoa ngát trời
 
Hương bay phảng phất thành lời
Cho con tìm lại một thời ấu thơ
Đời mẹ dãi nắng dầm mưa
Nuôi con khôn lớn sớm khuya tảo tần
 
Vai gầy gánh nỗi gian truân
Trong đôi mắt mẹ vẫn bừng niềm vui
Đời mẹ câu hát ngậm ngùi
Dành con phần ngọt, phần bùi riêng mang

Mẹ như ngọn gió đầu làng
Ru đời con với muôn ngàn yêu thương
Đưa con qua những chặn đường
Khó khăn mẹ chẳng ngại tường đắn đo.
 
Đời con câu hát tự do
Đi trong đời mẹ thơm tho nhường nào
Lòng con rất đỗi tự hào
Tình yêu của mẹ khác nào núi sông
 
Con đi xa cách muôn trùng
Biết bao lo lắng lạnh lùng từng đêm
Gió mưa hiu hắt ngọn đèn
Nghĩ về đời mẹ lòng thêm sương mù

Mây trời đen cuộn âm u
Quê người con khát lời ru mẹ hiền
Đâu rồi cái thuở thần tiên
Cho con chắp lại mái hiên mẹ ngồi!
 
Dẫu ta đi khắp đất trời
Nơi nào cũng chẳng bằng nơi quê nhà
Nơi mà có bóng mẹ ta
Vẫn ngồi trông ngóng dần già nào hay.
 
Mẹ ơi con đã về đây
Cho con tìm lại vòng tay ấm nồng
Mênh mông tình mẹ mênh mông
Mẹ ơi con hứa mãi không xa rời.
 
N.N.C
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2011 15:19:43 bởi nguyenngoccan >
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 23.11.2009 21:55:00
0
1. BÀI THƠ CỦA GIÓ
 
Bình minh thức giấc mặt trời
Sương thêu trên cỏ nét cười long lanh
Gió về nghiêng nắng chòng chành
Làm thơ réo rắt trên cành đong đưa.
 
Câu thơ phe phẩy tán dừa
Mặt hồ gợn sóng, má trưa hửng hồng
Câu thơ thủ thỉ ngày đông
Chờn rờn biển lúa mênh mông ân tình.
 
Câu thơ lả lướt dáng xinh
Áo ai phấp phới hong hanh tâm hồn
Câu thơ hây hẩy bồn chồn
Ai còn ngấp nghé, ai còn thướt tha.
 
Câu thơ về dưới hiên nhà
Ngập ngừng gỏ cửa như là lời yêu
Câu thơ quyền quyện khói chiều
Bâng khuâng mây trắng, cánh diều nhẹ bay.
 
Câu thơ len lỏi lùm cây
Lao xao rừng lá rung lay rất hiền
Bóng chiều say khướt ngả nghiêng
Câu thơ lãng đãng qua miền tre xanh.
 
Câu thơ tản mạn vây quanh
Én về chao liệng mát lành đồng quê
Đàn trâu đờ đễnh lắng nghe
Câu thơ von ví dịu mê ngọt ngào.
 
Câu thơ đưa tiếng thì thào
Đâu đây đôi lứa giận nhau dỗi hờn
Câu thơ thoang thoảng mùi hương
Ngày về hối hả trên đường mây trôi ...
 
Hoàng hôn ngả bóng bên đồi
Bài thơ của gió bồi hồi vào đêm ...
Câu thơ se lạnh cành mềm
Trong vườn hoa nở khát thèm mắt ai
 
Câu thơ run rẩy bàn tay
Bên đường thỏ thẻ tròn đầy môi hôn.
Câu thơ gào riết đêm đông
Khẽ đưa nỗi nhớ lên không tần ngần
 
Câu thơ quấn quýt mưa phùn
Chênh vênh lối nhỏ chân buồn tiễn đưa.
Câu thơ xua đẩy màn mưa
Vô tình tiếng lá như đùa như than
 
Câu thơ khuya khoắt lan tràn
Rủ rê ếch nhái inh oang bến bờ.
Con đò xuôi mái tờ mờ
Câu thơ sột soạt đợi chờ sớm mai ...
 
 
2. NỖI BUỒN
 
Trên đời có vạn nỗi buồn
Nhưng cùng chung một tên buồn mà thôi
Nỗi buồn em hãy chia đôi
Dành lại một nửa, tặng tôi nửa buồn.
 
Nỗi buồn có cội có nguồn
Nên nào phải dễ nguôi  buồn được đâu
Nỗi buồn dằn vặt đêm thâu
Sáng ra sương sớm tan mau ai ngờ.
 
Nỗi buồn nó thật hững hờ
Đang buồn như thế vui vờ nỗi chi
Nỗi buồn đến, nỗi buồn đi
Thời gian lành lặn mỗi khi vơi buồn.
 
Nỗi buồn có cội có nguồn
Nên nào phải dễ nguôi buồn được đâu
Nỗi buồn từ những niềm đau
Nghe lòng mất mát nghe câu chia lìa.
 
Nỗi buồn nó thật lạ kỳ
Như là người bạn vỗ về lòng ta
Nỗi buồn gần, nỗi buồn xa
Đem niềm vui đến hoá ra càng buồn.
 
Khi buồn em hãy cứ buồn
Vì buồn mới thấy cõi lòng nhẹ lâng
Nỗi buồn rồi sẽ nguôi dần
Niềm vui lại sáng trong ngần mắt em.
 
 
 
3. HOA EM
 
Vườn xuân đủ các loài hoa
Hoa nào cũng chẳng bằng hoa em cười
Hoa em đẹp nhất trên đời
Hương thơm thoang thoảng rụng rời lòng anh.
 
Chim khôn ở trọ đất lành*
Anh xin ở trọ trên cành hoa em.
Hoa đời muôn sắc muôn tên
Hoa em anh ngắm như quên tháng ngày
 
Hoa đời anh chẳng mảy may
Vì hoa em đã mê say anh rồi.
 
* Lấy ý từ câu: Đất lành chim đậu
 
 
4. BIỂN NGỌC
 
Em là Biển Ngọc thanh tao
Bãi bờ chưa có nao nao sóng lòng
Em hiền như một dòng sông
Êm đềm phẳng lặng trắng trong dịu dàng.
 
Em là Biển Ngọc chứa chan
Anh xin làm bãi cát vàng sóng xô
Làm tàu giữa biển nhấp nhô
Làm phi lao đứng ngây ngô trên bờ
Phiêu diêu cùng gió và thơ
Mặt trời lấp lánh nương nhờ bóng em.
 
Em là Biển Ngọc sóng êm
Ru anh giấc ngủ đêm đêm tuyệt vời
Bóng em huyền diệu tỏa ngời
Đưa anh vượt sóng ra khơi gọi tình
Ầm ào cơn sóng chông chênh
Đưa anh lạc bến lênh đênh phương nào.
 
Màn đêm nhuộm vẻ chiêm bao
Lòng anh trở lạnh khát khao bồi hồi
Dẫu em còn quá xa xôi
Chơi vơi Biển sóng lên ngôi ngập tràn
Em là Biển Ngọc chứa chan
Cho anh làm bãi cát vàng nghe em?
 
 
5. KÝ ỨC SUỐI MƠ
 
Đường đi khúc khuỷu cheo leo
Giữa trời nắng xối vẫn reo tiếng cười
Suối Mơ* sắp đến đây rồi
Dẫu còn xa lắm núi đồi quẩn quanh.
 
Rừng sâu mặc áo cây xanh
Tiếng chim văng vẳng giọng thanh ngọt ngào
Lòng say hương mới dạt dào
Dường như tiếng suối nhỏ vào tim ta.
 
Mơ về một cõi tiên xa
Bỗng nghe thoát tục phôi pha kiếp trần
Ta đi chân bước vui mừng
Bao nhiêu xa lạ tưởng chừng vụt bay.
 
Róc rách ... sau những lùm cây
Miệng cười thành tiếng suối đây thật rồi!
Bên kia phiến đá rêu phơi
Bên này cây mọc buông lơi khẽ khàng.
 
Suối reo cùng với gió ngàn
Ta reo cùng với tiếng đàn suối reo
Trên kia dốc núi dây treo
Dưới này hòn cuội trong veo giữa nguồn.
 
Ta nhìn từng ngọn thác tuôn
Lòng không vướng bận nỗi buồn trần gian
Thả mình cùng suối mê man
Ngân nga câu hát thiên đàng là đây!
 
* Một dòng suối ở Đà Nẵng
 
 N.N.C

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2011 15:01:42 bởi nguyenngoccan >
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 24.11.2009 10:35:19
0
LỤC BÁT THU
----------------------------------------------
LÒNG THU

Vầng trăng buồn trút lạnh lùng
Đêm im bặt đến vô cùng đêm sâu
Hỡi người giờ ở nơi đâu?
Có nghe năm tháng xô nhau vơi đầy
Nhớ sao là nhớ những ngày
Bên nhau ân ái vòng tay dịu dàng
Ngồi trên thảm cỏ mơ màng
Vai kề ngây ngất đêm vàng lao xao
Thu về làm động trời sao
Để cho kỷ niệm lào xào mây trôi
Đêm nay ngồi khóc nhớ người
Lòng như chiếc lá vàng rồi mỏng manh
Đâu còn biết đến màu xanh!

--------------------------------------------------
 
THU ĐI

Lâu rồi từ buổi thu đi
Sao còn rụng lá làm gì cây ơi
Tuổi xuân xanh thắm trong đời
Tiếc chi những áng mây trời vu vơ.
Nỗi đau sương trắng phủ mờ
Cánh lòng run rẩy nương nhờ bóng đêm
Cung đàn ai dạo buồn thêm
Bâng khuâng chếnh choáng trăng lên say tình.
 
Bên kia dãy núi lặng thinh
Sương mờ quanh quẩn quẩn quanh dệt dài
Suối đêm róc rách ngàn mai
Nghe ra đằm thắm miệt mài du dương
Rừng cây đứng khóc thê lương
Nghe ra thương nhớ nhớ thương bồi hồi
Thu đi cũng đã lâu rồi
Thu đi năm tháng ngậm ngùi theo thu.

-----------------------------------------------
 
THU ĐẾN

Một ngày thu đến như mơ
Mây trời đưa đón lơ thơ hiền hòa
Một ngày thu đến hiên nhà
Tình anh chớm dậy như là hơi may
Bâng khuâng ngọn gió ru say
Tình anh quyện với thu bay khắp trời
Lung linh tia nắng muôn lời
Tình anh lá rụng một đời vì em.

-----------------------------------------------
 
CHIỀU THU

Phố nằm một góc cô liêu
Hoàng hôn buông tím
Một chiều thu mơ
Con đò nhỏ nhỏ trơ vơ
Cỏ cây ẻo lả ven bờ thưa đưa
Nắng buồn nhuộm giấc mộng xưa
Tình yêu áo trắng đón đưa hôm nào
Vòm trời nâng phím thanh tao
Mây ngàn theo gió nghêu ngao khúc tình
Trơ cành cây đứng lặng thinh
Sương chiều chớm lạnh
Phiêu linh núi đồi
Xa xa thế
Gần gần thôi
Nhớ ai trong bóng chiều rơi chậm buồn.

-----------------------------------------------------
 
CUỘC TÌNH MÙA THU


Một ngày em đến bên anh
Bàu trời hôm ấy sao xanh khác thường
Em cười tỏa một chiều hương
Bờ môi tô điểm nắng hường mơn man.
 
Em xinh trong chiếc áo vàng
Mặt hồ sóng sánh từ làn mắt em
Vui sao ngày tháng dịu êm
Dắt nhau qua những bậc thềm thời gian.
 
Và rồi khoảnh khắc bước sang
Em khóc xướt mướt lệ vàng rơi rơi
Ngày mai ta phải xa rồi
Con tim nức nở bồi hồi đêm qua...
 
Sáng nay ào ạt gió lùa
Em đi bỏ lại một mùa đông đau
Anh ngồi cùng những mùa sau
Đợi em nỗi nhớ lao xao u hoài...
 
Một ngày nhè nhẹ hơi may
Lòng anh ấm lại nghe ngày lá rơi.
Nếu mai xa cách thu ơi?
Hình em, anh khắc tận nơi lòng mình.
 
Dù cho năm tháng vô tình
Ngưu Lang – Chức Nữ trọn tình trong ta.

 
N.N.C
 

 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2009 21:28:54 bởi nguyenngoccan >
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 26.11.2009 13:14:08
0
NGÀY MAI

Ngày mai có cả tương lai
Không còn đầy rẫy chông gai trên đường

Ngày mai tràn ngập yêu thương
Hãy tin bạn hỡi đừng vương vấn nhiều!

Ngày mai tươi đẹp bao điều
Bầu trời bát ngát tận chiều hoàng hôn

Ngày mai thay những nỗi buồn
Bằng niềm vui sướng khơi nguồn mát trong

Ngày mai ấm áp nắng hồng
Thêm làn gió mới thỏa lòng ước mơ

Ngày mai thơm thảo vần thơ
Ánh dương níu phía đợi chờ bình minh

Ngày mai có bạn có mình
Cho đời hội ngộ thắm tình trong ta

Ngày mai trái đất nở hoa
Là hành tinh của vị tha – tự hào

Ngày mai với bạn thì sao?
Riêng tôi đang đợi tin vào ngày mai!

Cho dù chưa rõ hình hài
Cố tìm cho được mới tài bạn ơi!

Bây giờ tôi cũng rối bời
Đời còn lận đận mong nơi xa vời

Hãy tin! Đừng có buông xuôi
Bây giờ mời bạn cùng tôi đi tìm

Ngày mai !!!

N.N.C
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2009 21:25:06 bởi nguyenngoccan >
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 01.12.2009 11:05:15
0
ANH YÊU EM
 
Anh yêu em không thể nói bằng lời
Anh yêu em bằng ánh trăng sáng ngời
Anh yêu em bằng mùa xuân tươi mới
Anh yêu em bằng hương tỏa ngát trời.
 
Anh yêu em từ cái nhìn đầu tiên
Anh yêu em vì nụ cười thánh thiện
Anh yêu em bằng trái tim dâng hiến
Anh yêu em bằng nỗi nhớ triền miên.
 
Anh yêu em không thể nói bằng lời
Anh yêu em bằng tiếng hát trên môi
Anh yêu em bằng trái tim chờ đợi
Anh yêu em bằng lửa ấm em ơi!
 
N.N.C
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 03.12.2009 20:27:12
0
THÔI MƠ ( BÀI THƠ TOÀN THANH BẰNG)
 
Ngày nào bên nhau đêm mùa thu
Ta trao môi hôn trăng nghiêng đầu
Trăng mang niềm vui hay u buồn,
Xuyên từng tia vàng qua lòng nhau.
 
Ngày nào hồn nhiên cùng mơ màng
Cùng nhau say sưa đêm thu vàng
Cùng nhau trao lời khi giao mùa
Ân tình đi vào câu ca xưa.
 
Rồi anh ngờ đâu ta xa nhau
Hoa trôi theo dòng hoa phai màu
Ban mai lay cành sương rơi rơi
Sương rơi vào lòng nghe chơi vơi.
 
Đêm nay anh mơ về phương em
Bên vườn tình yêu hương êm đềm
Em như loài hoa trong khu vườn
Cười cho lòng anh say men hương.
 
Ôi con tim anh rung như cây
Mong em hồn anh bay theo mây
Tìm em mình anh như con đò
Xuôi dòng thời gian cùng âu lo.
 
Hoàng hôn trong chiều buông lê thê
Hồn anh tìm em đi không về
Cùng theo mây ngàn vào muôn trùng
Ai giăng tơ lòng buồn mông lung?
 
Em ơi nghe chăng con tim anh
Khung trời cô đơn đang buông mành?
Anh đi lang thang tìm đường ra
Và anh về đâu khi em xa?
 
Thời gian ùa về trêu muôn hoa
Nghe mùa thu sang thăm hiền hòa
Anh thôi không còn mơ trong đêm
Anh thôi chờ em thôi mong em.
N.N.C
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 03.12.2009 20:30:47
0
EM LÀ MÙA XUÂN
 
Em mặc áo hoa - Cài trâm hoa
Mắt ngời lộc biếc - Môi thắm tình
Bàn chân bước nhẹ như hương thoảng,
Khiến cành mai vàng nhìn rung rinh.
 
Gió vờn áo em - Cỏ níu chân
Nắng vương tóc em - Chim hót mừng
Em như chúa xuân mang xuân đến
Như một nàng tiên lạc xuống trần.
 
Em về trên đường cỏ thêm xanh
Lá như reo vui ánh xuân ngời
Đôi mắt anh nhìn em sóng sánh
Như hai vì sao lạc giữa trời.
 
Anh đứng thẫn thờ như thôi miên
Mặc cho con tim cứ rung hoài,
Bao nhiêu mơ ước vừa lên tiếng,
Gửi theo làn gió đón tương lai.
 
Em là đóa hoa hương sắc thắm
Em là mùa xuân của đời anh
Em là bầu trời xanh thăm thẳm
Em đến cho anh giấc mơ thành.
 
Có thể em về - Xuân không đến
Thì ngày vẫn xuân đến vạn lần,
Nhưng khi xuân về - Em không đến
Thì xuân đâu còn nữa là xuân.
 
Bởi thế tình yêu thật tuyệt vời
Có nhau trong mắt lẫn đầu môi
Tình yêu cháy lên thành ngọn lửa
Rực hồng trong tim đến trọn đời.
 
Dẫu ngày qua đi - Tháng qua đi
Tình yêu mãi mãi - Vẫn xanh rì
Những dấu yêu xưa - Nay e ấp
Nở giữa mùa xuân thật diệu kỳ.
 
N.N.C
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 03.12.2009 20:31:55
0
SÓNG YÊU
 
(“Khi trời trong mây in hình trên sóng
Sóng yêu thầm gởi trọn con tim
Rồi những khi giông tố bão bùng
Mây vô hình nên sóng mãi đi tìm”)
 
Ồn ào rồi sóng lặng yên
Lang thang giữa biển đi tìm người yêu
Một mình thả bước phiêu diêu
Tìm hoài chẳng thấy nên kêu ồn ào
 
Một mình buồn đến nhường nào
Nhớ nhung làm sóng đổi màu lặng yên
Đêm ngày dạo khúc triền miên
Thành lời ai oán u phiền thế gian
 
Sóng xuôi về đến phương Nam
Ngược lên phương Bắc biệt tăm bóng hình
Sóng về trầm lặng một mình
Nào hay vất vả giọt tình ngẩn ngơ
 
Sóng tìm về lại ngày xưa
Bao năm xuôi ngược lòng chưa hề cười
Có khi ra tận ngoài khơi
Có khi sóng dạt chơi vơi vào bờ
 
Tình yêu hóa nụ vật vờ
Tan thành bọt trắng đâu ngờ xót xa
Sóng yêu những kiếp mây xa
Nên đành vô vọng phôi pha đời mình.
 
N.N.C
 
 
 
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 04.12.2009 16:53:14
0
NẾU KHÔNG CÓ ANH
(Cảm xúc từ bài thơ Cần Thiết của Nguyên Sa)
 
Không có anh ai sẽ đưa em về
Ai sẽ cầm tay cho em biết say mê
Ai sẽ lót lá cho em ngồi khi thu đến
Ai sẽ lấy dòng sông so sánh với tóc em.
 
Không có anh ai sẽ làm trò cho em vui
Ai sẽ làm thơ cho em biết ngậm ngùi
Ai sẽ chải tóc khi tóc em rối tung
Ai sẽ lấy môi em so sánh với hoa hồng.
 
Không có anh ai sẽ là người cùng em chung bước
Ai sẽ làm giấc mơ cho em ước
Ai sẽ lấy khăn lau khi lệ em rơi
Ai sẽ lấy mắt em so sánh với sao trời.
 
Không có anh đêm về ai sẽ cùng em tình tự
Ai sẽ ngồi bên cạnh trong những ngày đông
Ai sẽ lấy dù che em khỏi nắng mưa
Ai sẽ lấy da em so sánh với nắng hồng.
 
Không có anh ai sẽ dắt em qua ngàn dặm
Ai sẽ gom sương cho em tắm
Ai sẽ làm gương cho em soi mình
Ai sẽ lấy tình em so sánh với trời xanh.
N.N.C
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2009 17:04:45 bởi nguyenngoccan >
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 04.12.2009 16:55:01
0
TÌNH THU
Em bước cùng anh ngày đầu thu
Trên cao chim chóc hót chúc mừng
Bảo rằng em giống như tiên nữ
Bên anh rất xứng trai thiên thần.
 
Cứ thế anh đi chẳng ngại ngùng
Hồn nhiên nhặt chiếc lá vàng, mong ...
Được nghe lần nữa từ lá rụng
Có phải tình ta đẹp thế không?
 
Độ giữa thu về nghe bâng khuâng
Em bước bên anh cứ phập phồng
Nhìn trong mắt em, anh cảm nhận...
Em đến với anh chưa thật lòng.
 
Thu cuối ngậm ngùi loáng thoáng trôi
Điều anh cảm nhận đã đến rồi
Em đi như thể chưa từng đến
Bỏ lại mình anh với đơn côi...
 
Nhớ mùa thu ấy mùa thu ấy
Anh đứng đợi em những tháng ngày
Biết bao mùa thu đã trở lại
Mà bóng hình xưa vẫn xa bay...
 
Thế rồi một chiều mùa thu nọ
Bất chợt em về dáng gầy khô
Nâng chén mi đầy anh rót lệ
Tĩnh cũ đi vào cõi hư vô.
 
Em mang buồn thiu chốn cô liêu
Quàng lên vai anh một buổi chiều
Cố tình để lòng anh thấu hiểu
Em còn yêu anh, yêu rất nhiều.
 
Tôi nói với em giọng chân thành
Em ạ! Tình ta đã tan tành
Như tấm gương vỡ ra muôn mảnh
Sẽ chẳng bao giờ ghép lại lành.
 
Vì giờ anh đã ... rồi em ơi
Tiếc nuối làm chi thuở thiếu thời
Lòng anh quặn thắt  ... tuy không thể
Tình thu ... đành có lá vàng rơi!
N.N.C
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 04.12.2009 16:56:41
0
VÔ ĐỀ
Bài thơ này tôi viết để tặng em
Vì sợ em chối từ
Nên tôi tô vào đó một chút màu lãng quên.
Suốt một đêm tương tư không ngủ
Ngồi cô đơn trong căn phòng vắng lặng
Rồi mơ hồ nhìn vào khoảng trời kia
Thấy lòng mình như mảnh trăng héo gầy và đơn lạnh
Sợ ngày mai tan biến rồi trở thành vô nghĩa.
Bài thơ này tôi viết trong đêm
Nên không có nắng vàng để giúp em cười được
Trái tim máu chảy đầy vết xước
Đang hấp hối muốn nói một điều chi
Mà vẫn không sao nói được.
Đêm
Đêm vẫn trôi đi
Như chưa biết đằng lưng sau mình là một quá khứ vô bờ đang dào dạt sóng
Những đợt sóng vô hình
Những đợt sóng của tình yêu đau khổ
Hôn lên ánh bình minh.
N.N.C
 
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 04.12.2009 16:59:38
0
TÌNH MẸ
“Một sớm cánh hoa lay trong gió
Giọt sương long lanh đón nắng mai
Bật ra-đi-ô nghe tân cổ
Tình mẹ tràn về ru bên tai.”
 
Sáng nay con nghe trên đài có mục hát dân ca
Bài tân cổ tình quê hương đất nước
Con đã nghe rồi mắt con mọng nước
Tình mẹ hiền hòa chảy vào con
Mẹ như vầng trăng thầm lặng mỏi mòn
Đã soi sang con đường cho con bước qua những tối tăm
Mẹ như mặt trời sáng mãi ngàn năm.
 
Đêm qua con mơ giấc mơ tròn
Mẹ hiển hiện như thực sự bên con
Con đã sà vào lòng mẹ và khóc:
Mẹ ơi mẹ cho con xin một ít khó nhọc
Mẹ mỉm cười bảo rằng: “Con ngốc
Con gắng học thành tài là mẹ đã vui rồi.”
Con nằm gọn trong vòng tay dịu vợi
Mẹ ân cần truyền hơi ấm thân thương
Con vui sướng và mắt con nồng đượm ...
Rồi thiếp đi lúc nào không biết
Và giấc mơ qua để lại bao vọng tiếc ...
 
Bài tân cổ sáng nay nghe da diết
Đã thổi vào con những say mê
Lòng lắng lại nghe lời ru của mẹ
Tận quê nhà gửi đến cho con!
Ngọn gió nào đã làm mát lòng con
Có phải chiếc quạt của mẹ từ quê nhà gửi đến
Con vui sướng lòng thắp nên ngọn nến ...
 
Thời gian trôi làm thân mẹ hao gầy
Ôi điệu dân ca muôn đời vẫn vậy
Tình quê hương đất nước xanh vời vợi
Tình mẹ vô vàn ca ngàn lời
Nuôi nấng tuổi thơ con khôn lớn
Con vẫn nhớ và con thấy gần hơn
Lời dạy của mẹ dẫn đường con tiến bước
Trong giấc mơ lúc nào con cũng ước
Được trở về bên câu hát ru xưa.
 
Về bên mẹ ngồi dưới những gốc dừa
Nghe mẹ kể chuyện cổ tích
Những câu chuyện ngày xưa con vẫn thích
Về bên mẹ được ăn khoai ăn sắn
Vị quê hương ngày thơ ấu tung tăng
Về bên mẹ về bên phá Tam Giang
Những ngày hè cùng bạn bè ngụp lặn
Những ngày đông chèo xuồng vui tíu tít
Về bên mẹ những tháng ngày quấn quýt
Về bên mẹ đếm những bước chân chập chững đầu tiên
Suốt cuộc đời con không thể nào quên.
 
Bài tân cổ tình quê hương đất nước
Con đã nghe và mắt con mọng nước
Tình mẹ hiền hòa chảy vào con ...
 N.N.C
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 04.12.2009 17:01:15
0
Sinh nhật tháng Năm
 
Hôm nay sinh nhật tháng Năm
Một mùa lúa chín đã nhằm ngày sinh
Có người con gái hiền xinh
Ghé thăm vừa lúc bình minh buông rèm.
 
Em về đem nắng thắp lên
Thắt nơ óng ánh điểm trên món quà
Hân hoan cùng tiếng chim ca
Du dương cây lá gió qua đánh đàn.
 
Tháng Năm sinh nhật nồng nàn
Áng mây mùa cũ ghé sang ngập ngừng
Rượu hoa phảng phất thơm lừng
Say sưa đàn bướm chúc mừng đó đây.
 
Tháng Năm sinh nhật vui vầy
Thiên nhiên rộn rã ngập đầy sắc hương
Tháng Năm dào dạt yêu thương
Có em ngày cuối bên vườn ái ân.
N.N.C
 
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 05.12.2009 12:34:05
0
TRỞ VỀ (TÔI TRỞ VỀ VỚI MẸ YÊU)


Tôi trở về với mẹ gờn gợn một nỗi buồn
Tôi trở về phơi phới những niềm tin
Tôi trở về như lòng tôi vẫn nghĩ
Xa mẹ hiền như xa cả con tim.
 
Tôi trở về như đã thấm chia li
Về bên mẹ xua tan hoàng hôn tím
Tôi trở về như lòng tôi vẫn nghĩ
Xa mẹ hiền như xa cả con tim.
 
Tôi trở về tìm ngày tháng mát trong
Nhớ ngày xưa mẹ vẫn thường che chở
Được sưởi ấm tình yêu thương nồng hậu
Nhớ vô cùng ... con nhớ cả khi mơ.
 
Tôi trở về xua tan hết mưa giăng
Cho đời mẹ vơi nỗi buồn trĩu nặng
Con biết mẹ suốt mấy mùa không ngủ
Bao đêm dài làm bạn với giá băng.
 
Tôi trở về xôn xao làn gió nhẹ
Từ phương xa mang theo nhưng nụ cười
Đem tươi vui thắp lên môi của mẹ
Cho tan đi những vất vả cuộc đời.
 
Tôi trở về chân vui bước ung dung
Nắng lấp lánh như lòng tôi tỏa rộng
Hướng về mẹ khoảng trời xanh trong vắt
Đầy hoa thơm chim múa lượn trên không.
 
Tôi trở về trong nỗi nhớ mênh mông
Như áng mây mải miết bay trắng ngần
Như lá xanh reo vui theo ngày tháng
Sắp được nhìn ánh sáng của mùa xuân.

N.N.C



<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2010 12:26:58 bởi nguyenngoccan >
Attached Image(s)
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 06.12.2009 21:28:01
0
LÁ THƯ CHO MÙA THU
 
Sao nhớ quá
Mùa thu ơi!
Những ngày qua
Buồn chơi vơi.
 
Lâu lắm rồi nhỉ
Không gặp mùa thu
Những bài thơ xưa
Bây giờ đã cũ.
 
Mùa thu ơi, nhớ mãi
Con đường lá vàng bay
Những buổi chiều chậm rải
Theo chân nhau tháng ngày.
 
Những ngày không gặp nhau
Mùa thu ơi có buồn,
Có nghe trong lòng đau?
Khi thư tôi đến muộn.
 
Vì dòng đời trôi chảy
Bao nhiêu những đổi thay
Bao nhiêu những lo toan
Đôi khi làm quên khuấy.
 
Những lời tôi chân thật
Thốt ra tự đáy lòng
Chiều nay buồn chất ngất
Nâng chén nhớ say nồng.
 
Tôi không biết làm sao
Để mùa thu thấu hiểu
Chỉ biết nhìn trời cao
Tôi nhớ mùa thu nhiều.
 
Nhớ chiếc lá vàng mơ
Ngập những con đường nhỏ
Nhớ bóng trăng thổn thức
Nhớ dòng sông con đò.
 
Nhớ bài thơ viết vội
Nhớ bầu trời xanh xôi
Nhớ ngày xưa đau đáu
Nhớ khi ngồi bên nhau.
 
Nhớ bình minh tắm mát
Nhớ những chiều đong đưa
Nhớ hoàng hồn tím ngát
Nhớ làm sao cho vừa.
 
Những lời tôi chân thật
Thốt ra tự đáy lòng
Chiều nay buồn chất ngất
Nâng chén nhớ say nồng.
 
Mùa thu ơi đừng buồn!
 
N.N.C
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 06.12.2009 21:31:15
0
CHÁN
Trời ơi, sao chán quá đi
Số ta quả thật như chì đen thui
Chán đời sao mãi chẳng vui
Chán người chế giễu dập vùi thân ta
Chán chồng chán vợ nhà nhà
Chán là tất cả chán là hư không
Trưa nay đem chán ra hong
Mặt trời sáng loáng rực hồng cười chê
Chán là cái sự u mê
Chán thì cứ chán nhưng về cho mau
Thời gian chẳng đợi ai đâu
Chán là cái chuyện đẩu đâu thôi mà!
nnc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2011 20:47:56 bởi nguyenngoccan >
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 06.12.2009 21:32:56
0
ƯỚC MƠ THĂM XỨ SỞ MÙA THU
 
Tôi rất yêu mùa thu
Thuở cấp hai đến trường
Từ trong thơ Nguyễn Khuyến
Từ mùa thu đời thường.

 
Tôi hay ngồi bỏ ngỏ
Mỗi độ khi thu về
Nhặt chiếc là bàng đỏ
Lòng vui buồn ngô nghê.

 
Thời gian như thoi đưa
Tôi lớn lên từng ngày
Những mùa thu vụng dại
Trôi dần trên ngón tay.

 
Tôi nghe những bài ca
Tôi đọc những bài thơ
Về mùa thu Hà Nội
Như khoảng trời mộng mơ.

 
Nào cây cơm nguội vàng
Nào cây bàng lá đỏ
Nào mùi hương hoa sữa
Làm con người ngây thơ.

 
Tôi mơ ước một ngày
Được đến thăm Hà Nội
Thăm xứ sở mùa thu
Thả hồn nghe lá gọi.

 
Nghe cái gió lạnh vừa
Nghe cái nắng nghiêng nghiêng
Nghe mùi hương hoa sữa
Nghe phố cổ linh thiêng.

 
Tôi thấy mình rực lửa
Ôi mùa thu mùa thu
Ôi hàng cây hoa sữa
Xa xa đường Nguyên Du ...

N.N.C
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 06.12.2009 21:34:33
0
Nghi Vấn
 
Gặp em giữa Huế mộng mơ
Em ở trong nớ mới vừa ra chơi?
 
Răng em không nói một lời?
Bàn tay che giấu nụ cười làm duyên.
 
Răng em không nón che nghiêng,
Không tà áo tím, không huyền tóc mây?
 
Răng em không bớt thơ ngây,
Không mà mặn giọng, không khuây mỹ miều?
 
Răng em không xem thả diều,
Không qua Trường Tiền những chiều mờ sương?
 
Răng em không ngược dòng Hương,
Không xuôi Vỹ Dạ cho thương nhớ lòng?
 
Răng em không xuống Kim Long,
Không lên núi Ngự nghe thông reo mời?
 
Răng em không nói một lời,
Hay em đã đến mọi nơi Huế rồi?
 
Răng em cứ mãi mỉm cười,
Em ở mô rứa phải người Huế không?
N.N.C
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 07.12.2009 10:29:09
0
BÀI THƠ CHƯA VIẾT XONG
 
Bài thơ tôi viết chưa xong
Giấu trong quyển sách để lòng bâng khuâng.
Một hôm em đến bất chừng
Vô tình đọc được ngập ngừng xuyến xao.
 
Đoạn thơ lấp lánh ước ao
Phần vì lở dở hư hao đi nhiều.
Đoạn thơ có chút buồn hiu
Chênh vênh câu chữ bên chiều tương tư.
 
Có con chim nhỏ mộng mơ
Hót lên đôi tiếng đâu ngờ tắt thanh.
Khu vườn thảm cỏ xao xanh
Gió vương sợi nắng phong phanh điều gì?
 
Nhưng em hiểu được lòng si,
Buổi chiều hôm ấy chia li ngọt ngào.
Bài thơ khờ khạo chiêm bao,
Kể từ ngày ấy không sao tiếp lời.
 
Thời gian cứ thế thoắt trôi,
Cuộc tình ngắn ngủi trao lời gió mưa.
Như là định mệnh ngày xưa,
Bài thơ viết dở bây giờ chưa xong.
 
Em nghiêng bên hiếu theo chồng,
Cuộc tình chết lặng giữa dòng nước xuôi ...
 
N.N.C
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 07.12.2009 10:30:55
0
MƯA HUẾ
Mưa rơi lâm thâm suốt ngày đêm
Làm ướt hồn tôi rụng xuống thềm
Huế ơi nhớ ai hay tôi nhớ?
Từng dòng như lệ khóc bên hiên.
 
Mưa rơi như mưa biết tôi buồn
Xao xác hàng cây, lặng chim muông
Trên đường xe vội qua lạnh nhạt
Không một tiếng cười chỉ mưa tuôn.
 
Đường phố đêm nay sao hững hờ
Tiếng mưa vào thấu tận trong lòng
Huế ơi nhớ ai hay tôi nhớ?
Có phải mưa làm ướt nhớ mong?
N.N.C
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 07.12.2009 10:33:07
0
VỀ VỚI BIỂN
 
Anh sẽ về gục dưới chân em - Bờ cát trắng
Hàng phi lao trước gió
Anh vẫn về dẫu tháng năm bỏ ngỏ
Dẫu mây trời xô đẩy chênh chao
Anh sẽ về xua nắng hanh hao.
 
Con sóng vỗ lao xao
Con sóng vỗ mạng tàu
Con sóng vỗ vào bờ
Con sóng vỗ vào nhau.
 
Anh sẽ về với biển với em
Về dưới đêm nghe sóng em dào dạt
Con sóng vỗ bốn phương lên tiếng hát
Gọi đời anh vào những đam mê.
 
Anh nguyện hái muôn vì tinh tú
Về thắp lên trên vương miện của em
Em là nữ hoàng vương quốc biển
Anh là thần dân mong chờ được ban ơn.
 
Anh là con tàu hóa kiếp
Về với em giữa ngàn khơi trùng điệp
Dẫu màn đêm ôm lấy thân anh
Anh sẽ về nghe sóng vây quanh.
 
Con sóng vỗ vào đêm
Con sóng vỗ triền miên
Con sóng vỗ vào bờ
Con sóng vỗ  vào tim.
 
N.N.C
 
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 07.12.2009 10:41:33
0
BIỂN ƠI !!!
 
Biển ơi biển thật tinh khôi
Ngẩn ngơ bóng nắng để rồi đê mê
Hàng dương nghe sóng vỗ về
Bâng khuâng giọng hát bốn bề xuyến xao.
 
Biển ơi nàng đẹp biết bao
Hờn ghen ngọn gió thì thào vi vu
Ngủ ngoan bờ cát sóng ru
Biển trông thánh thiện hiền từ bao dung.
 
Biển ơi biển thật mênh mông
Thước đo thử thách thủy chung lòng người
Trách gì tiếng sóng ngoài khơi
Phải chăng nghi ngại tình tôi trao nàng?
 
Biển ơi nàng thật dịu dàng
Mỗi khi vấp ngã lòng càng vững tin
Nỗi đau nhờ sóng nhấn chìm
Từng lời an ủi giữ gìn tấm thân!
 
Ta đi giữa chốn phong trần
Giờ đây dừng bước ngập ngừng trước em
Đời ta rất đỗi bình yên
Giữa làn ngọc bích muộn phiền tan đi.
 
Biển ơi nàng thật diệu kỳ!
N.N.C
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 07.12.2009 10:43:29
0
NỤ CƯỜI
 
Em là ai mà môi cười duyên thế
Nụ hoa hồng hương lan tỏa nồng nàn
Phải chăng em là tiên giáng thế?
Đứng nhìn em anh quên cả thời gian ...
 
Nụ cười em thơ ngây tà áo trắng
Dáng hiền từ thấp thoáng như mây bay
Nụ cười em lung linh muôn tia nắng
Khiến lòng anh ngơ ngẩn đêm sang ngày.
 
Nụ cười em cho lá hoa rạng rỡ
Cho phượng cười đỏ thắm một góc sân
Cho mê say cho khung trời mong nhớ
Cho lòng anh đắm đuối phải mềm chân.
 
Nụ cười em nở ra muôn đóa hoa
Đến đêm về hương thơm vẫn còn đầy
Lòng nôn nao một nỗi niềm khôn tả!
Này em ơi hay chăng trái tim này?
 
Vì yêu em ngập ngừng hoài không nói
Vì quanh em lúc nào cũng đông người
Này em ơi hay chăng anh bối rối?
Đã vì em thao thức mãi nụ cười.
 
Này em ơi hay chăng trái tim này?
Đã dại khờ và đã trót thầm yêu
Đã đợi chờ và mong ước thật nhiều
Đã bao ngày thành phiến đá xanh rêu.
 
N.N.C
 
 
 
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

nguyenngoccan
  • Số bài : 198
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2009
  • Nơi: Cố đô Huế
RE: Thơ Nguyễn Ngọc Cận - 07.12.2009 10:44:51
0
TÔI ĐÃ YÊU MỘT NGƯỜI
 
Tôi đã yêu một người
Một người chỉ có một
Phải chăng tôi dại dột
Vì đã quá chân thành.
 
Em kiêu sa kiêu hãnh
Tôi thấy mình nhỏ nhoi
Tôi biết mình có lỗi
Vì để em bận lòng.
 
Cuộc đời tôi long đong
Cùng thời gian đi mãi
Khi quay đầu nhìn lại
Thấy mình chẳng còn chi.
 
Thôi thì em cứ đi
Theo con đường đã chọn
Tôi chỉ là lễ mọn
Không dám gần em đâu.
 
Dù ta chẳng có nhau
Khi em bên duyên mới
Nhưng trong trái tim tôi
Luôn chúc em hạnh phúc.
 
Đời tôi đã có lúc
Lạc giữa chốn thiên đường
Thấy mình thật sung sướng
Dẫu chỉ là đơn phương.
 
Tôi yêu em rất muộn
Thật lòng chẳng dám yêu
Nhưng bóng em phản chiếu
Dịu dàng trước mắt tôi.
 
Giờ thì mình đơn côi
Tìm về nơi xưa cũ
Chiều nghiêng nghiêng bóng rũ
Gieo giắt giọt buồn rơi.
 
Giờ còn tôi và tôi
Chờ cơn mưa đến rước
Biết mình sẽ quên được
Để bay vào ngày mai.
 
Thôi em cứ theo ai
Thôi em cứ đi đi.
N.N.C
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2009 11:03:28 bởi nguyenngoccan >
Lòng thơ độ lượng bao dung-Tình quê đất nước-Tình chung con người!

Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 184 bài trong đề mục