Thơ Nguyễn Ngọc Cận
TÌNH THU Em bước cùng anh ngày đầu thu Trên cao chim chóc hót chúc mừng Bảo rằng em giống như tiên nữ Bên anh rất xứng trai thiên thần. Cứ thế anh đi chẳng ngại ngùng Hồn nhiên nhặt chiếc lá vàng, mong ... Được nghe lần nữa từ lá rụng Có phải tình ta đẹp thế không? Độ giữa thu về nghe bâng khuâng Em bước bên anh cứ phập phồng Nhìn trong mắt em, anh cảm nhận... Em đến với anh chưa thật lòng. Thu cuối ngậm ngùi loáng thoáng trôi Điều anh cảm nhận đã đến rồi Em đi như thể chưa từng đến Bỏ lại mình anh với đơn côi... Nhớ mùa thu ấy mùa thu ấy Anh đứng đợi em những tháng ngày Biết bao mùa thu đã trở lại Mà bóng hình xưa vẫn xa bay... Thế rồi một chiều mùa thu nọ Bất chợt em về dáng gầy khô Nâng chén mi đầy anh rót lệ Tĩnh cũ đi vào cõi hư vô. Em mang buồn thiu chốn cô liêu Quàng lên vai anh một buổi chiều Cố tình để lòng anh thấu hiểu Em còn yêu anh, yêu rất nhiều. Tôi nói với em giọng chân thành Em ạ! Tình ta đã tan tành Như tấm gương vỡ ra muôn mảnh Sẽ chẳng bao giờ ghép lại lành. Vì giờ anh đã ... rồi em ơi Tiếc nuối làm chi thuở thiếu thời Lòng anh quặn thắt ... tuy không thể Tình thu ... đành có lá vàng rơi! N.N.C
VÔ ĐỀ Bài thơ này tôi viết để tặng em Vì sợ em chối từ Nên tôi tô vào đó một chút màu lãng quên. Suốt một đêm tương tư không ngủ Ngồi cô đơn trong căn phòng vắng lặng Rồi mơ hồ nhìn vào khoảng trời kia Thấy lòng mình như mảnh trăng héo gầy và đơn lạnh Sợ ngày mai tan biến rồi trở thành vô nghĩa. Bài thơ này tôi viết trong đêm Nên không có nắng vàng để giúp em cười được Trái tim máu chảy đầy vết xước Đang hấp hối muốn nói một điều chi Mà vẫn không sao nói được. Đêm Đêm vẫn trôi đi Như chưa biết đằng lưng sau mình là một quá khứ vô bờ đang dào dạt sóng Những đợt sóng vô hình Những đợt sóng của tình yêu đau khổ Hôn lên ánh bình minh. N.N.C
TÌNH MẸ “Một sớm cánh hoa lay trong gió Giọt sương long lanh đón nắng mai Bật ra-đi-ô nghe tân cổ Tình mẹ tràn về ru bên tai.” Sáng nay con nghe trên đài có mục hát dân ca Bài tân cổ tình quê hương đất nước Con đã nghe rồi mắt con mọng nước Tình mẹ hiền hòa chảy vào con Mẹ như vầng trăng thầm lặng mỏi mòn Đã soi sang con đường cho con bước qua những tối tăm Mẹ như mặt trời sáng mãi ngàn năm. Đêm qua con mơ giấc mơ tròn Mẹ hiển hiện như thực sự bên con Con đã sà vào lòng mẹ và khóc: Mẹ ơi mẹ cho con xin một ít khó nhọc Mẹ mỉm cười bảo rằng: “Con ngốc Con gắng học thành tài là mẹ đã vui rồi.” Con nằm gọn trong vòng tay dịu vợi Mẹ ân cần truyền hơi ấm thân thương Con vui sướng và mắt con nồng đượm ... Rồi thiếp đi lúc nào không biết Và giấc mơ qua để lại bao vọng tiếc ... Bài tân cổ sáng nay nghe da diết Đã thổi vào con những say mê Lòng lắng lại nghe lời ru của mẹ Tận quê nhà gửi đến cho con! Ngọn gió nào đã làm mát lòng con Có phải chiếc quạt của mẹ từ quê nhà gửi đến Con vui sướng lòng thắp nên ngọn nến ... Thời gian trôi làm thân mẹ hao gầy Ôi điệu dân ca muôn đời vẫn vậy Tình quê hương đất nước xanh vời vợi Tình mẹ vô vàn ca ngàn lời Nuôi nấng tuổi thơ con khôn lớn Con vẫn nhớ và con thấy gần hơn Lời dạy của mẹ dẫn đường con tiến bước Trong giấc mơ lúc nào con cũng ước Được trở về bên câu hát ru xưa. Về bên mẹ ngồi dưới những gốc dừa Nghe mẹ kể chuyện cổ tích Những câu chuyện ngày xưa con vẫn thích Về bên mẹ được ăn khoai ăn sắn Vị quê hương ngày thơ ấu tung tăng Về bên mẹ về bên phá Tam Giang Những ngày hè cùng bạn bè ngụp lặn Những ngày đông chèo xuồng vui tíu tít Về bên mẹ những tháng ngày quấn quýt Về bên mẹ đếm những bước chân chập chững đầu tiên Suốt cuộc đời con không thể nào quên. Bài tân cổ tình quê hương đất nước Con đã nghe và mắt con mọng nước Tình mẹ hiền hòa chảy vào con ... N.N.C
Sinh nhật tháng Năm Hôm nay sinh nhật tháng Năm Một mùa lúa chín đã nhằm ngày sinh Có người con gái hiền xinh Ghé thăm vừa lúc bình minh buông rèm. Em về đem nắng thắp lên Thắt nơ óng ánh điểm trên món quà Hân hoan cùng tiếng chim ca Du dương cây lá gió qua đánh đàn. Tháng Năm sinh nhật nồng nàn Áng mây mùa cũ ghé sang ngập ngừng Rượu hoa phảng phất thơm lừng Say sưa đàn bướm chúc mừng đó đây. Tháng Năm sinh nhật vui vầy Thiên nhiên rộn rã ngập đầy sắc hương Tháng Năm dào dạt yêu thương Có em ngày cuối bên vườn ái ân. N.N.C
TRỞ VỀ (TÔI TRỞ VỀ VỚI MẸ YÊU)
Tôi trở về với mẹ gờn gợn một nỗi buồn
Tôi trở về phơi phới những niềm tin
Tôi trở về như lòng tôi vẫn nghĩ
Xa mẹ hiền như xa cả con tim.
Tôi trở về như đã thấm chia li
Về bên mẹ xua tan hoàng hôn tím
Tôi trở về như lòng tôi vẫn nghĩ
Xa mẹ hiền như xa cả con tim.
Tôi trở về tìm ngày tháng mát trong
Nhớ ngày xưa mẹ vẫn thường che chở
Được sưởi ấm tình yêu thương nồng hậu
Nhớ vô cùng ... con nhớ cả khi mơ.
Tôi trở về xua tan hết mưa giăng
Cho đời mẹ vơi nỗi buồn trĩu nặng
Con biết mẹ suốt mấy mùa không ngủ
Bao đêm dài làm bạn với giá băng.
Tôi trở về xôn xao làn gió nhẹ
Từ phương xa mang theo nhưng nụ cười
Đem tươi vui thắp lên môi của mẹ
Cho tan đi những vất vả cuộc đời.
Tôi trở về chân vui bước ung dung
Nắng lấp lánh như lòng tôi tỏa rộng
Hướng về mẹ khoảng trời xanh trong vắt
Đầy hoa thơm chim múa lượn trên không.
Tôi trở về trong nỗi nhớ mênh mông
Như áng mây mải miết bay trắng ngần
Như lá xanh reo vui theo ngày tháng
Sắp được nhìn ánh sáng của mùa xuân.
N.N.C
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2010 12:26:58 bởi nguyenngoccan >
LÁ THƯ CHO MÙA THU Sao nhớ quá Mùa thu ơi! Những ngày qua Buồn chơi vơi. Lâu lắm rồi nhỉ Không gặp mùa thu Những bài thơ xưa Bây giờ đã cũ. Mùa thu ơi, nhớ mãi Con đường lá vàng bay Những buổi chiều chậm rải Theo chân nhau tháng ngày. Những ngày không gặp nhau Mùa thu ơi có buồn, Có nghe trong lòng đau? Khi thư tôi đến muộn. Vì dòng đời trôi chảy Bao nhiêu những đổi thay Bao nhiêu những lo toan Đôi khi làm quên khuấy. Những lời tôi chân thật Thốt ra tự đáy lòng Chiều nay buồn chất ngất Nâng chén nhớ say nồng. Tôi không biết làm sao Để mùa thu thấu hiểu Chỉ biết nhìn trời cao Tôi nhớ mùa thu nhiều. Nhớ chiếc lá vàng mơ Ngập những con đường nhỏ Nhớ bóng trăng thổn thức Nhớ dòng sông con đò. Nhớ bài thơ viết vội Nhớ bầu trời xanh xôi Nhớ ngày xưa đau đáu Nhớ khi ngồi bên nhau. Nhớ bình minh tắm mát Nhớ những chiều đong đưa Nhớ hoàng hồn tím ngát Nhớ làm sao cho vừa. Những lời tôi chân thật Thốt ra tự đáy lòng Chiều nay buồn chất ngất Nâng chén nhớ say nồng. Mùa thu ơi đừng buồn! N.N.C
CHÁN
Trời ơi, sao chán quá đi
Số ta quả thật như chì đen thui
Chán đời sao mãi chẳng vui
Chán người chế giễu dập vùi thân ta
Chán chồng chán vợ nhà nhà
Chán là tất cả chán là hư không
Trưa nay đem chán ra hong
Mặt trời sáng loáng rực hồng cười chê
Chán là cái sự u mê
Chán thì cứ chán nhưng về cho mau
Thời gian chẳng đợi ai đâu
Chán là cái chuyện đẩu đâu thôi mà!
nnc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2011 20:47:56 bởi nguyenngoccan >
ƯỚC MƠ THĂM XỨ SỞ MÙA THU Tôi rất yêu mùa thu
Thuở cấp hai đến trường
Từ trong thơ Nguyễn Khuyến
Từ mùa thu đời thường. Tôi hay ngồi bỏ ngỏ
Mỗi độ khi thu về
Nhặt chiếc là bàng đỏ
Lòng vui buồn ngô nghê. Thời gian như thoi đưa
Tôi lớn lên từng ngày
Những mùa thu vụng dại
Trôi dần trên ngón tay. Tôi nghe những bài ca
Tôi đọc những bài thơ
Về mùa thu Hà Nội
Như khoảng trời mộng mơ. Nào cây cơm nguội vàng
Nào cây bàng lá đỏ
Nào mùi hương hoa sữa
Làm con người ngây thơ. Tôi mơ ước một ngày
Được đến thăm Hà Nội
Thăm xứ sở mùa thu
Thả hồn nghe lá gọi. Nghe cái gió lạnh vừa
Nghe cái nắng nghiêng nghiêng
Nghe mùi hương hoa sữa
Nghe phố cổ linh thiêng. Tôi thấy mình rực lửa
Ôi mùa thu mùa thu
Ôi hàng cây hoa sữa
Xa xa đường Nguyên Du ... N.N.C
Nghi Vấn Gặp em giữa Huế mộng mơ Em ở trong nớ mới vừa ra chơi? Răng em không nói một lời? Bàn tay che giấu nụ cười làm duyên. Răng em không nón che nghiêng, Không tà áo tím, không huyền tóc mây? Răng em không bớt thơ ngây, Không mà mặn giọng, không khuây mỹ miều? Răng em không xem thả diều, Không qua Trường Tiền những chiều mờ sương? Răng em không ngược dòng Hương, Không xuôi Vỹ Dạ cho thương nhớ lòng? Răng em không xuống Kim Long, Không lên núi Ngự nghe thông reo mời? Răng em không nói một lời, Hay em đã đến mọi nơi Huế rồi? Răng em cứ mãi mỉm cười, Em ở mô rứa phải người Huế không? N.N.C
BÀI THƠ CHƯA VIẾT XONG Bài thơ tôi viết chưa xong Giấu trong quyển sách để lòng bâng khuâng. Một hôm em đến bất chừng Vô tình đọc được ngập ngừng xuyến xao. Đoạn thơ lấp lánh ước ao Phần vì lở dở hư hao đi nhiều. Đoạn thơ có chút buồn hiu Chênh vênh câu chữ bên chiều tương tư. Có con chim nhỏ mộng mơ Hót lên đôi tiếng đâu ngờ tắt thanh. Khu vườn thảm cỏ xao xanh Gió vương sợi nắng phong phanh điều gì? Nhưng em hiểu được lòng si, Buổi chiều hôm ấy chia li ngọt ngào. Bài thơ khờ khạo chiêm bao, Kể từ ngày ấy không sao tiếp lời. Thời gian cứ thế thoắt trôi, Cuộc tình ngắn ngủi trao lời gió mưa. Như là định mệnh ngày xưa, Bài thơ viết dở bây giờ chưa xong. Em nghiêng bên hiếu theo chồng, Cuộc tình chết lặng giữa dòng nước xuôi ... N.N.C
MƯA HUẾ Mưa rơi lâm thâm suốt ngày đêm Làm ướt hồn tôi rụng xuống thềm Huế ơi nhớ ai hay tôi nhớ? Từng dòng như lệ khóc bên hiên. Mưa rơi như mưa biết tôi buồn Xao xác hàng cây, lặng chim muông Trên đường xe vội qua lạnh nhạt Không một tiếng cười chỉ mưa tuôn. Đường phố đêm nay sao hững hờ Tiếng mưa vào thấu tận trong lòng Huế ơi nhớ ai hay tôi nhớ? Có phải mưa làm ướt nhớ mong? N.N.C
VỀ VỚI BIỂN Anh sẽ về gục dưới chân em - Bờ cát trắng Hàng phi lao trước gió Anh vẫn về dẫu tháng năm bỏ ngỏ Dẫu mây trời xô đẩy chênh chao Anh sẽ về xua nắng hanh hao. Con sóng vỗ lao xao Con sóng vỗ mạng tàu Con sóng vỗ vào bờ Con sóng vỗ vào nhau. Anh sẽ về với biển với em Về dưới đêm nghe sóng em dào dạt Con sóng vỗ bốn phương lên tiếng hát Gọi đời anh vào những đam mê. Anh nguyện hái muôn vì tinh tú Về thắp lên trên vương miện của em Em là nữ hoàng vương quốc biển Anh là thần dân mong chờ được ban ơn. Anh là con tàu hóa kiếp Về với em giữa ngàn khơi trùng điệp Dẫu màn đêm ôm lấy thân anh Anh sẽ về nghe sóng vây quanh. Con sóng vỗ vào đêm Con sóng vỗ triền miên Con sóng vỗ vào bờ Con sóng vỗ vào tim. N.N.C
BIỂN ƠI !!! Biển ơi biển thật tinh khôi Ngẩn ngơ bóng nắng để rồi đê mê Hàng dương nghe sóng vỗ về Bâng khuâng giọng hát bốn bề xuyến xao. Biển ơi nàng đẹp biết bao Hờn ghen ngọn gió thì thào vi vu Ngủ ngoan bờ cát sóng ru Biển trông thánh thiện hiền từ bao dung. Biển ơi biển thật mênh mông Thước đo thử thách thủy chung lòng người Trách gì tiếng sóng ngoài khơi Phải chăng nghi ngại tình tôi trao nàng? Biển ơi nàng thật dịu dàng Mỗi khi vấp ngã lòng càng vững tin Nỗi đau nhờ sóng nhấn chìm Từng lời an ủi giữ gìn tấm thân! Ta đi giữa chốn phong trần Giờ đây dừng bước ngập ngừng trước em Đời ta rất đỗi bình yên Giữa làn ngọc bích muộn phiền tan đi. Biển ơi nàng thật diệu kỳ! N.N.C
NỤ CƯỜI Em là ai mà môi cười duyên thế Nụ hoa hồng hương lan tỏa nồng nàn Phải chăng em là tiên giáng thế? Đứng nhìn em anh quên cả thời gian ... Nụ cười em thơ ngây tà áo trắng Dáng hiền từ thấp thoáng như mây bay Nụ cười em lung linh muôn tia nắng Khiến lòng anh ngơ ngẩn đêm sang ngày. Nụ cười em cho lá hoa rạng rỡ Cho phượng cười đỏ thắm một góc sân Cho mê say cho khung trời mong nhớ Cho lòng anh đắm đuối phải mềm chân. Nụ cười em nở ra muôn đóa hoa Đến đêm về hương thơm vẫn còn đầy Lòng nôn nao một nỗi niềm khôn tả! Này em ơi hay chăng trái tim này? Vì yêu em ngập ngừng hoài không nói Vì quanh em lúc nào cũng đông người Này em ơi hay chăng anh bối rối? Đã vì em thao thức mãi nụ cười. Này em ơi hay chăng trái tim này? Đã dại khờ và đã trót thầm yêu Đã đợi chờ và mong ước thật nhiều Đã bao ngày thành phiến đá xanh rêu. N.N.C
TÔI ĐÃ YÊU MỘT NGƯỜI Tôi đã yêu một người Một người chỉ có một Phải chăng tôi dại dột Vì đã quá chân thành. Em kiêu sa kiêu hãnh Tôi thấy mình nhỏ nhoi Tôi biết mình có lỗi Vì để em bận lòng. Cuộc đời tôi long đong Cùng thời gian đi mãi Khi quay đầu nhìn lại Thấy mình chẳng còn chi. Thôi thì em cứ đi Theo con đường đã chọn Tôi chỉ là lễ mọn Không dám gần em đâu. Dù ta chẳng có nhau Khi em bên duyên mới Nhưng trong trái tim tôi Luôn chúc em hạnh phúc. Đời tôi đã có lúc Lạc giữa chốn thiên đường Thấy mình thật sung sướng Dẫu chỉ là đơn phương. Tôi yêu em rất muộn Thật lòng chẳng dám yêu Nhưng bóng em phản chiếu Dịu dàng trước mắt tôi. Giờ thì mình đơn côi Tìm về nơi xưa cũ Chiều nghiêng nghiêng bóng rũ Gieo giắt giọt buồn rơi. Giờ còn tôi và tôi Chờ cơn mưa đến rước Biết mình sẽ quên được Để bay vào ngày mai. Thôi em cứ theo ai Thôi em cứ đi đi. N.N.C
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2009 11:03:28 bởi nguyenngoccan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: