Thơ Nguyễn Ngọc Cận
NHỚ BÀ TÔI Nhìn hàng cau nhà ai thẳng lối Giàn trầu leo vườn lá xanh rì Gió ngoài trời êm êm thổi nhẹ Buồng cau gọi đu đưa trong nắng Lá rung rinh trầu khẽ trả lời Nghe mồn một bên tai vời vợi Trầu và cau vẫn gọi thầm thì Hứa trọn đời kết chặt keo sơn. Tôi nhớ bà lều tranh đơn chiếc Nhớ bao lời nhắn nhủ thiết tha Nhớ bà tôi hằng đêm kể chuyện Nhớ ấu thơ cái tuổi nũng nà Cứ đòi bà kể chuyện thần tiên Bà nhỏm nhẻm miệng cười đỏ thắm Và thốt lên cau chuyện trầu cau Giọng bà kể mặn mà nhỏ nhẹ Đến bây giờ tôi nhớ như in. Gió vẫn thổi con đường đầy nắng Dòng thời gian lẳng lặng đi về Mái tóc bà bạc cùng mây trắng Lá mùa thu vàng úa dầm dề Trong lòng tôi gợn buồn man mác Nhớ ngày xưa cái thuở ban sơ Bà ôm tôi vòng tay nồng ấm Mong cháu yêu khôn lớn thành tài Mong đến ngày hạnh phúc vui tươi. Cuộc đời đi thắt chặt ngày mới Nhìn tương lai thu trong tầm mắt Đặt lòng mình vào cõi hư không Để ngồi đây trông bà nhỏm nhẻm Miếng trầu cau thắm đỏ tình người Trông cuộc đời tương lai ngời sáng Trong tình thương quê cũ bà mong. Giờ cách xa nhớ bà da diết Nhớ ấu thơ cái tuổi nũng nà Nhớ ngày xưa cái thuở ban sơ Ôi nụ cười trong khóe mắt Câu chuyện trầu cau câu chuyện thần tiên. N.N.C
YÊU CÁI TRẦM NGÂM Tôi thường trâm ngâm khi gặp em Em hay chế giễu: Anh rất hèn Bảo rằng: Anh là con mọt sách Nên chẳng biết gì chuyện hờn ghen. Nhiều lần thấy em rất tinh ranh Cái mặt phớt lờ chua như chanh Nhìn không dám nói tôi lặng lẽ Kiếm chuyện đẻ tìm cách rút nhanh. Nhưng em đâu dễ như tôi tưởng Đoàn trước ý đồ em nói nhanh Bảo rằng: Anh chớ nên đi vội Em có điều này nói với anh. Đọc được suy nghĩ trong mắt em Tôi biết rằng em sắp nói gì Nên nhanh nhẹn đáp: Anh có chuyện Lần sau gặp lại nói được nghe. Giận hờn em bỗng chạy mất tiêu Để tôi trồng cây cả buổi chiều Phập phồng mây trắng, tôi chợt nghĩ Thất tình chuyện gì cũng dám liều. Tôi chạy tìm em những lo âu Em ở đâu rồi em ở đâu? Hãy ra đi nào tôi nói vội Anh sẽ làm như em yêu cầu. Rồi thật bất ngờ em bước ra Tiến đến bên tôi nói thì thầm Em yêu anh lắm, thương anh lắm Em yêu anh vì cái trầm ngâm. Thẫn thờ tôi đướng ngắm xa khơi Con tim như trống đánh liên hồi Tưởng chừng mãi mãi là muôn thuở Hồn tan theo gió lên chơi vơi. Đột nhiên em hỏi: Anh sao vậy Có phải lòng anh đã ngất ngây Tôi kịp trấn tỉnh và đáp nhẹ: Anh vừa nghĩ về một ánh mây. Không hiểu là tôi muốn nói gì Em bảo tôi rằng: Anh đang si Tôi cười và đáp: Không em ạ! Áng mây bay là sự chia li. Vì nếu một mai hết trâm ngâm Em có còn yêu anh nữa không? Hay em sẽ vùi quên kỷ kiệm Của chúng mình một thuở ước mong? Em như đã hiểu được lòng tôi Nên bảo: Một mai anh có hết ... Trâm ngâm kia vẫn ở trong em Và em sẽ yêu anh đến chết! N.N.C
Nhớ về em! Nỗi nhớ về em trước kia anh không có Anh không biết nó có tự bao giờ Anh chỉ biết một ngày em đến Không có nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ về em! -------------------------------------------- Không có con sóng nào không muốn vào bờ Thế mà có người nói con sóng vô tri Con sóng vô tri con sóng muốn vào bờ Anh vô tri anh muốn nhớ về em! N.N.C
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2009 22:08:23 bởi nguyenngoccan >
KHÔNG MỜ Sóng chẳng vô tri khi muốn vỗ vào bờ Mang theo cả tiếng trùng khơi xa ấy Anh không vô tri nên mong người đến vậy Dẫu cách xa nhau tình muôn thuở không mờ! CH
Nhớ về em! Nỗi nhớ về em trước kia anh không có Anh không biết nó có tự bao giờ Anh chỉ biết một ngày em đến Không có nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ về em! -------------------------------------------- Không có con sóng nào không muốn vào bờ Thế mà có người nói con sóng vô tri Con sóng vô tri con sóng muốn vào bờ Anh vô tri anh muốn nhớ về em!
CẢM
Đã trót mang vào tim chữ nhớ
Là nhận mang tình sóng yêu bờ
Từ hồng hoang cho đến hiện giờ
Và bất diệt về sau vạn thuỡ
Trích đoạn: nguyenngoccan
TRỞ VỀ
Tôi trở về với mẹ gờn gợn một nỗi buồn
Tôi trở về phơi phới những niềm tin
Tôi trở về như lòng tôi vẫn nghĩ
Xa mẹ hiền như xa cả con tim.
Tôi trở về như đã thấm chia li
Về bên mẹ xua tan hoàng hôn tím
Tôi trở về như lòng tôi vẫn nghĩ
Xa mẹ hiền như xa cả con tim.
Tôi trở về tìm ngày tháng mát trong
Nhớ ngày xưa mẹ vẫn thường che chở
Được sưởi ấm tình yêu thương nồng hậu
Nhớ vô cùng ... con nhớ cả khi mơ.
Tôi trở về xua tan hết mưa giăng
Cho đời mẹ vơi nỗi buồn trĩu nặng
Con biết mẹ suốt mấy mùa không ngủ
Bao đêm dài làm bạn với giá băng.
Tôi trở về xôn xao làn gió nhẹ
Từ phương xa mang theo nhưng nụ cười
Đem tươi vui thắp lên môi của mẹ
Cho tan đi những vất vả cuộc đời.
Tôi trở về chân vui bước ung dung
Nắng lấp lánh như lòng tôi tỏa rộng
Hướng về mẹ khoảng trời xanh trong vắt
Đầy hoa thơm chim múa lượn trên không.
Tôi trở về trong nỗi nhớ mênh mông
Như áng mây mải miết bay trắng ngần
Như lá xanh reo vui theo ngày tháng
Sắp được nhìn ánh sáng của mùa xuân.
N.N.C
------------------------------------------------
TÔI TRỞ VỀ VỚI MẸ YÊU
(Phổ nhạc Nhạc sỹ Minh Thu)
Tôi trở về xôn xao lá nhẹ bay
Từ phương xa mang theo những nụ cười
Đem yêu thương thắp lên môi của mẹ
Tôi trở về khi đã thấm chia ly
Tôi trở về xua tan hết mưa giăng
Đời mẹ tôi đã bao mùa nặng trĩu
Bao đêm dài mẹ tôi trong băng giá
Tôi trở về trong nỗi nhớ mênh mông
Mẹ tôi đã bao mùa đông giá
Mẹ tôi mái đầu không còn xanh
Mẹ tôi suốt mấy mùa không ngủ
Quạnh hiu...
Tôi trở về tìm ngày tháng mát trong
Tôi trở về bên mẹ yêu thương
Hướng về mẹ xua tan hoàng hôn tím
Mong mẹ hiền tìm lại được mùa xuân
Tôi trở về chân vui bước ung dung
Nắng vàng hoe như lòng tôi trải rộng
Hướng về mẹ khoảng trời xanh trong vắt
Ơi mẹ hiền mẹ của tôi ơi !....
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/79172/55F3D48426764694B83C5E1EE569A346.jpg[/image]
Ngọc Cận : Thấy NC không lên trang tưởng có chuyện gì,nay tìm được
bên này rồi. Hồng Giang cũng nhắc hoài.
thỉnh thoảng sẽ ghé thăm NC nhé.
minh thu
KHÔNG MỜ Sóng chẳng vô tri khi muốn vỗ vào bờ Mang theo cả tiếng trùng khơi xa ấy Anh không vô tri nên mong người đến vậy Dẫu cách xa nhau tình muôn thuở không mờ! CH ------------------------ CẢM
Đã trót mang vào tim chữ nhớ
Là nhận mang tình sóng yêu bờ
Từ hồng hoang cho đến hiện giờ
Và bất diệt về sau vạn thuỡ ------------------------------------
Đã trót mang vào tim chữ nhớ (CH) Dẫu tình xa cách vẫn không mờ (TT) Mang theo cả tiếng trùng khơi ấy(CH) Ngàn năm sóng vỗ mãi yêu bờ (TT) Cám ơn CH và TT.
Trích đoạn: nguyenngoccan
NẾU KHÔNG CÓ ANH
(Cảm xúc từ bài thơ Cần Thiết của Nguyên Sa)
Không có anh ai sẽ đưa em về
Ai sẽ cầm tay cho em biết say mê
Ai sẽ lót lá cho em ngồi khi thu đến
Ai sẽ lấy dòng sông so sánh với tóc em.
Không có anh ai sẽ làm trò cho em vui
Ai sẽ làm thơ cho em biết ngậm ngùi
Ai sẽ chải tóc khi tóc em rối tung
Ai sẽ lấy môi em so sánh với hoa hồng.
Không có anh ai sẽ là người cùng em chung bước
Ai sẽ làm giấc mơ cho em ước
Ai sẽ lấy khăn lau khi lệ em rơi
Ai sẽ lấy mắt em so sánh với sao trời.
Không có anh đêm về ai sẽ cùng em tình tự
Ai sẽ ngồi bên cạnh trong những ngày đông
Ai sẽ lấy dù che em khỏi nắng mưa
Ai sẽ lấy da em so sánh với nắng hồng.
Không có anh ai sẽ dắt em qua ngàn dặm
Ai sẽ gom sương cho em tắm
Ai sẽ làm gương cho em soi mình
Ai sẽ lấy tình em so sánh với trời xanh.
N.N.C
Hết lời với em rồi !
"Ai sẽ làm gương cho em soi mình"
Nhưng chính câu này mới đáng suy ngẫm...
chúc NGỌC CẬN VUI.
CHUYỆN TÌNH THỜI ÁO TRẮNG chuyện tình thời áo trắng như những áng mây trôi khi nhởn nhơ cùng nắng khi làm mưa khắp trời. chuyện tình tôi cũng thế yêu em nhiều mộng mơ những bài thơ viết để tặng em và đợi chờ. ngày từng ngày ngóng đợi chủ nhật mời đi chơi em hiểu vờ không hiểu từ chối đi và cười. dòng thời gian lầm lũi có bao giờ đứng yên chuyện tình xưa rẽ lối mỗi người đi một miền. những bài thơ đem tặng gửi chút tình mông lung ngày xưa em chê ngắn bây giờ còn nhớ không? em giờ có hạnh phúc nơi xứ xa bên người nghĩ tình mình thật ngốc nên khóc hay nên cười. chuyện tình thời áo trắng giống như những giấc mơ ai qua rồi lẳng lặng viết thành những bài thơ. chuyện tình tôi cũng thế theo đuổi em từng ngày những bài thơ '' viết để'' bây giờ đọc cho ai. chuyện tình thời áo trắng như viên phấn mà thôi viết ước mơ lên bảng rồi xoá đi ngậm ngùi. chuyện tình thời áo trắng như sách vở tinh khôi rồi tháng năm năm tháng cũng dần xa một thời. chuyện tình thời áo trắng trong bạn và trong tôi hãy xem như tia nắng như cơn mưa đầu đời. chuyện tình thời áo trắng phức tạp và giản đơn nếu một mai nhắc lại miệng cười lòng trẻ hơn. N.N.C
NHỚ EM
Em đi xa xứ Huế
Dòng Hương Giang lặng lờ
Em đi xa xa thế!
Cầu Tràng Tiền ngu ngơ
Em đi xa xa thế!
Phu Văn Lâu đợi chờ.
Huế nhớ em màu tím Huế mộng mơ
Anh nhớ em lòng cháy rực mùa thơ
Huế nhớ em Huế khóc chiều mưa giăng
Anh nhớ em đêm về mơ mãi một vầng trăng.
N.N.C
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2009 16:16:16 bởi nguyenngoccan >
TÌNH YÊU QUA ĐIỆN THOẠI Hiện nay công nghệ lên cao
Yêu nhau chẳng phải thư trao làm gì
Chỉ cần bấm số gọi đi
Hoặc dòng tin nhắn thầm thì đôi câu
Cho dù ở tận đẩu đâu
Tình yêu hiện đại đậm sâu giữ gìn. Những khi mất sóng hết pin
Gọi đi không được dòng tin chưa về
Lòng như lửa đốt tỉ tê
Hay là người ấy có chi ngặt nghèo?
Những khi chờ tiếng chuông reo
Người không bắt máy buồn teo cả lòng. Những khi mạng báo “không đồng”
Dòng tin người nhắn phập phồng làm sao
Sợ rằng tin nhắn chưa trao
Người ta giận dỗi lao đao cuộc tình
Nạp tiền gọi để thanh minh
Người không bắt máy làm thinh cả ngày. Tình yêu hiện đại loay hoay
Đỡ nhung nhớ, cũng hay gây ưu phiền ... N.N.C
Ngắm nàng “Một giọt sương đêm” (Tặng cô bé MGSĐ) Ngắm nàng “Một giọt sương đêm”
Lòng ta ngây ngất
Ướt mềm câu thơ
Mong rằng vẽ được giấc mơ
Từng dòng xúc cảm dại khờ cùng em. Đêm nay trăng bỗng lãng quên
Khi em rạng rỡ sáng lên nụ cười
Hoa hờn ghen cứ buông lơi
Để cho hương sắc đầy vơi chốn này. Giọt sương bé bỏng nào hay
Xung quanh vạn vật đắm say ngước nhìn!
Cho ta ghi lại dòng tên
Vào trong ký ức
Mơ bên cạnh nàng! N.N.C
Trích đoạn: nguyenngoccan
NẾU KHÔNG CÓ ANH
(Cảm xúc từ bài thơ Cần Thiết của Nguyên Sa)
Không có anh ai sẽ đưa em về
Ai sẽ cầm tay cho em biết say mê
Ai sẽ lót lá cho em ngồi khi thu đến
Ai sẽ lấy dòng sông so sánh với tóc em.
Không có anh ai sẽ làm trò cho em vui
Ai sẽ làm thơ cho em biết ngậm ngùi
Ai sẽ chải tóc khi tóc em rối tung
Ai sẽ lấy môi em so sánh với hoa hồng.
Không có anh ai sẽ là người cùng em chung bước
Ai sẽ làm giấc mơ cho em ước
Ai sẽ lấy khăn lau khi lệ em rơi
Ai sẽ lấy mắt em so sánh với sao trời.
Không có anh đêm về ai sẽ cùng em tình tự
Ai sẽ ngồi bên cạnh trong những ngày đông
Ai sẽ lấy dù che em khỏi nắng mưa
Ai sẽ lấy da em so sánh với nắng hồng.
Không có anh ai sẽ dắt em qua ngàn dặm
Ai sẽ gom sương cho em tắm
Ai sẽ làm gương cho em soi mình
Ai sẽ lấy tình em so sánh với trời xanh.
N.N.C
Anh muốn comment dưới bài thơ, mà nó cứ đi đâu NGỌC CẬN Ạ.
Trích đoạn: duca_thu
Trích đoạn: nguyenngoccan
NẾU KHÔNG CÓ ANH
(Cảm xúc từ bài thơ Cần Thiết của Nguyên Sa)
Không có anh ai sẽ đưa em về
Ai sẽ cầm tay cho em biết say mê
Ai sẽ lót lá cho em ngồi khi thu đến
Ai sẽ lấy dòng sông so sánh với tóc em.
Không có anh ai sẽ làm trò cho em vui
Ai sẽ làm thơ cho em biết ngậm ngùi
Ai sẽ chải tóc khi tóc em rối tung
Ai sẽ lấy môi em so sánh với hoa hồng.
Không có anh ai sẽ là người cùng em chung bước
Ai sẽ làm giấc mơ cho em ước
Ai sẽ lấy khăn lau khi lệ em rơi
Ai sẽ lấy mắt em so sánh với sao trời.
Không có anh đêm về ai sẽ cùng em tình tự
Ai sẽ ngồi bên cạnh trong những ngày đông
Ai sẽ lấy dù che em khỏi nắng mưa
Ai sẽ lấy da em so sánh với nắng hồng.
Không có anh ai sẽ dắt em qua ngàn dặm
Ai sẽ gom sương cho em tắm
Ai sẽ làm gương cho em soi mình
Ai sẽ lấy tình em so sánh với trời xanh.
N.N.C
Hết lời với em rồi !
"Ai sẽ làm gương cho em soi mình"
Nhưng chính câu này mới đáng suy ngẫm...
---------------------
Anh muốn comment dưới bài thơ, mà nó cứ đi đâu NGỌC CẬN Ạ.
------------------
Mỗi lần anh chia sẻ những cảm nhận dù theo chiều hướng nào em cũng rất vui như hồi ở blogyahoo. Hì hì. Em mới đến vnthuquan nên chắc phải học hỏi anh nhiều! Anh có nhiều "chủ đề" thơ sáng tác phải không? Anh nên tạo một chủ đề chung cho riêng mình để bạn bè tiện ghé thăm hơn!Còn em lấy chủ đề với tên mình, là vì tìm người quen và em đã gặp lại anh!hì hì.Chúc anh sức khỏe!
NGÀY XƯA
Ngày xưa tôi chẳng yêu thơ
Bài dài - Bài ngắn - Vẩn vơ quá chừng
Đọc rồi như thể người dưng
Không hay - Không biết - Không rưng lệ dài.
Hai câu - Cũng gọi một bài
Có bài lên bốn - Có bài tám câu
Có bài ngồi đếm thật lâu
Có bài đều đặn từng câu từng vần
Có bài lấp lánh đôi vần
Câu dài - Câu ngắn - Ngập ngừng lê thê ...
Đọc rồi lòng thấy ngô nghê
Không vui - Không sướng - Không hề xót xa.
Có ông Huy Cận tài hoa
Thơ hay - Ông viết thấm qua tên mình
Thế là cũng muốn tập tành
Làm thơ như vấp cuộc tình dỡ dang
Thế rồi cũng ngút cũng ngàn
Thiên nhiên tươi đẹp muôn vàn yêu thương
Nghe lòng nắng gió du dương
Tình yêu đôi lứa vấn vương ai ngờ. Ngày xưa tôi chẳng yêu thơ
Bây giờ ngược lại yêu thơ vô cùng
Lòng thơ độ lượng bao dung
Tình quê - Đất nước - Tình chung con người.
Buồn vui khi khóc khi cười
Bài thơ đem thả dòng đời cứ trôi
Lời thơ còn đó đấy thôi
Đôi câu mộc mạc bồi hồi tháng năm !
NNC
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2009 21:23:36 bởi nguyenngoccan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: