Tạ Tình !
Hat Bui 16.06.2005 16:40:51 (permalink)
Tp cuối mùa thu 2002

Em dấu yêu !

Khi vào quán cafe "chợt nhớ " này có lẻ em sẽ vẫn ngồi ở chiếc bàn thân quen trong góc nhỏ đấy chứ? Thì anh đã rời khỏi thành phố mất rồi ! Xin lỗi đã thất hẹn với em - lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng trong suốt những tháng năm dài yêu nhau em hả? - nhưng anh gởi lại thư này nhờ anh Phong chủ quán chuyển giúp. Ngồi uống ly sữa tươi , đọc thư anh nghe người ta hát , mong rằng em em hay xem như đã gặp anh trong lần hò hẹn tạ tình nhau.
Ừ thì tạ tình em hả?
Nhưng anh ko đến đây để nghe em nói lời chia tay đâu , bởi đó là điều anh ko thể , không dám , và cũng chẳng muốn nó xảy ra.Giống như trong phim hongkong ấy mà tên tử tội tới giờ đi chết rồi thì còn lòng dạ nào để nghe ông mục sư lải nhải những câu kinh hư ảo , những lời chúc phúc máy móc như cái băng cát-sét nhão nhoẹt phát ra âm thanh lè nhè khó hiểu. Một thiên đàng khi hắn chết ư , thế sao ông ấy ko chịu chết trước giành chổ? còn phúc hậu gì nữa với một kẻ đã bị loại khỏi cuộc đời?
Như anh đã bị loại khỏi cuộc đời em , khỏi tình yêu của em thì còn buộc anh phải nghe thêm chi những lời từ tạ , phải tin thêm chi những lý lẻ quẩn quanh như câu kinh tình yêu quá quen thuộc rồi từ dạo biết yêu em. Em sẽ chúc anh hạnh phúc hay anh phải mong em hạnh phúc , tất cả đều là sáo ngữ. Tại sao người ta lại cứ thể hiện sự quan tâm lẫn nhau bằng cách chúc tụng mà ko thực tế đem lại cho nhau những gì mình chúc? Hạnh phúc của anh đấy à? Em đã trao qua tay người khác rồi ! Em vẫn còn yêu anh đấy sao? Đừng nói thế , em đã đi theo con đường em chọn , điều đó anh cũng sẵn lòng cam chịu , em ko cần thiết phải dỗ dành anh bằng những câu đẩy đưa dịu ngọt dư thừa .
Tuần trước trong quán nước trưa , em bảo " chúng ta sẽ giữ mãi cho nhau những kỉ niệm đẹp nhất trong đời " Anh im lặng. Vì chẳng chắc lọc lừa được ngôn từ nào chinh xác , hay ho trả lời em lúc đó. Cũng ko thể gật hay lắc đầu , như một chú người tuyết được một cô bé đắp tuyết tạo hình rồi hỏi " Mùa đông đẹp nhỉ? Mầy hảy giữ mãi kỉ niệm đẹp này nghen?" Chú người tuyết câm lặng. Vì chú là sản phẩm của băng giá là tác phẩm của cô bé tinh nghịch. Anh im lặng. Vì đơn giản , anh là đàn ông , đàn ông không bao giờ....dám khóc , dám níu kéo , dám van nài khi người yêu nói lời chia tay. Và ngược lại phức tạp , anh cũng không thể nói những điều anh muốn nói vì sợ làm em khóc , hoặc để em phải chợt lưu luyến một cuộc tình không có kết quả như chúng ta mong muốn.
Kỷ niệm trong em.
Ngay khi em bước lên xe hoa , bánh xe đã nghiền nát nó rồi. Khi em cuối đầu đón nhận chiếc nhẫn vào ngón tay áp út , kỉ niệm xưa đã bị còng phá mất rồi. Khi em ném bó hoa cưới cho một cô con gái khác là em đã vất bỏ bên lề của cuộc tình những kỉ niệm xa xôi ấy.Ừ xa xôi đến như đã trở thành xa lạ ! Kỉ niệm khoanh tròn , cuộn lại , nằm ngoắc ngeo trong quá khứ , Chì còn một chút bụi mờ làm cay cay tròng mắt anh , mỗi khi nhớ về em , nhớ về một cô phủ thủy xinh đẹp , đưa bàn tay năm ngón thon dài phù phep biến tình yêu thành kỉ niệm rồi giao lại chi anh giữ trọn suốt cuộc đời. Như thế có độc ác không em?
Kỉ niệm trong anh?
Em tô lên tình yêu chúng mình một màu đen kịt rồi ném nó vào góc tối , làm sao em còn nhìn thấy nó mà gọi là kỉ niệm? Nhưng anh thì con. Anh chấp nhận là gã khờ ôm một chuyện tình đen đủi chui rút trong bóng đêm , sợ ánh sáng và nghi kỵ cả mặt trời. Bởi từ yêu em , cuộc đời anh như thể đã chia đôi nên bây giờ anh chỉ còn nữa đời để sống , nữa còn lại kỉ niệm đã chôn cất nó rồi ,. Đúng vậy , không phải anh cất giữ kỉ niệm mà chín kỉ niệm đã trở thành nấm mồ chôn kín nữa đời anh.
Tụi bạn cười anh si tình. Si theo nghĩa mê đắm hay mê muội , anh chẳng quan tâm , nhưng anh biết chúng nó đã nhận xét đúng. Đàn ông như thế kể ra cũng yếu đuối em nhỉ? Nhưng tình yêu vẫn cứ thế có ai yêu mà giũ được lòng mạnh mẽ bao giờ.
" Bỏ mặc tay buồn trong bàn tay...
Bỏ mặc tôi buồn giữa cuộc vui..."
Đó là hai câu trong ca khúc " Em đi bỏ mặc con đương" của cố nhạc sĩ Trinh Công Sơn đã từng khiến anh ngậm ngùi mỗi khi nghe bất kỳ ai hát , bây giờ càng thêm hụt hẫng , chơi vơi. Anh không thể nắm tay em buồn nói lời từ biệt , lại còng không thể ngồi buồn giữa tiệc cưới của em. Thế nên anh phải rời xa thành phố một cỏi yêu thương , một trời kỉ niệm này. Có lẻ anh chỉ thích hợp với miền quê sông nước thôi em ạ ! Từ nơi ấy anh đến với em. Chia tay em , anh lại trở về nới ấy. Con đường anh đi không còn có em nhưng anh sẽ khởi lại từ đầu. Cũng sẽ rất buồn đấy , bởi chẳng thà vốn dĩ đơn độc như trước đây vẫn còn thoải mái vô tư hơn bây giờ , một người vưa vượt mất hạnh phúc khỏi tầm tay. Nói thế chư anh là đàn ông mà. sẽ ôn thôi!
Em yêu của ngày nào.
Cảm ơn tình yêu của em nhiều lắm.
Tình yêu anh đã một thời cho anh biết nhung nhớ biết giận hờn , buồn vui bất chợt , biết thế nào là ý nghĩa cuộc sống và khát vọng tương lai. Bây giò xa em , anh lại biết thêm nỗi đau của sự mất mát , hương vị chua cay khi niềm tin yêu bay biến. Tổng hợp lại , cũng có nghĩa là sẽ từng trải thêm ra em nhỉ? Nói như vậy để em đừng lo lắng cho anh , chứ thật lòng anh không muốn mình trờ thành người đàn ông từng trải chuyện tình yêu.
Chia tay nhau từ đây em nhé !
Như đã nói tự giờ anh không chúc em gì cả , vì chẳng bao giờ có lời tốt đẹp nào chân thật giữa hai người yêu chia tay nhau. Chỉ gửi lại em một bài thơ thật ngắn là tất cả những gì anh muốn nói với em.!

Mây bay từ lúc hoàng hôn
Tôi đào mảnh đất tự chôn tim mình
Mây về trời đã bình minh
Nhưng tim tồi đã hồi sinh mất rồi.........!


Tạm biệt
Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2005 09:46:29 bởi Hat Bui >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9