Nét đẹp quê hương-Cố đô Huế.
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 12 của 46 trang, bài viết từ 166 đến 180 trên tổng số 681 bài trong đề mục
Nguyễn Hiền Nhân 05.09.2011 15:46:09 (permalink)
0
Đà Nẵng quê em

Anh đến đây rồi !quê em Đà Nẵng,
Tháng bảy mưa dầm lạc mất bến trăng
Cà phê Memory đặc thơm vị đắng,
Quyện cảnh êm thơ bên bờ sông Hàn

Anh một mình nghiêng ngửa bước lang thang
Sang Bãi Bụt thăm bảo tàng gốm cỗ
Tâm hồn  lãng đãng ươm đầy nỗi nhớ
Như khúc ca buồn vọng cổ Hoài lang.

Bóng hồng Đà Nẵng no giấc bình an
Hay phiêu bạt giữa châu Âu tươi sáng?
Giấc mơ hạnh phúc chúng mình tản mạn
Trôi mông lung theo sóng biển,mây ngàn.

Từ Mỹ Khê đi đến bắc Mỹ An
Anh bước theo con đường xưa em bước
Dòng thời gian chảy xuôi về phía trước
Chiều không em nắng cũng nhạt lụa vàng

Trên dốc tình rộng mở đường không gian
Đỉnh Bà Nà cáp treo anh mơ ước
Ngày em về mình kề vai xuôi ngược
Viếng Ngủ hành Sơn sừng sửng địa đàng

Bán đảo Sơn Trà  tráng lệ ,cao sang,
Vẫn  an nhiên giữa cây xanh,sóng biển
Như tình hai đứa lặng thầm tịnh tién
Hẹn gặp nhau trên Cầu Quay sông Hàn
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 14.09.2011 20:05:43 (permalink)
0
Trên đỉnh tình sầu

Chuyện tình yêu muôn đời khó tránh khỏi
Ghét và yêu cứ xáo trộn song đôi
Những hờn ghen hay buồn vui nông nỗi
Như trái bồ hòn trộn mật ướp môi

Nhiều đêm trắng anh đớn đau tự hỏi?
Người trong tay sao sớm vội chia lìa
Như vầng trăng lấp lánh giữa trời khuya
Qua khỏi rằm đã bắt đầu hấp hối.

Anh với em trên hai năm chăn gối
Lúc bên nhau mấy bước cũng không rời
Tay nắm tay cùng đi đến nhiều nơi
Ai cũng trầm trồ xứng đôi tuyệt đối

Hạnh phúc trãi rực hồng trên muôn lối
Đường ta đi như dệt gấm thêu hoa
Xe đạp đôi quanh bờ biển tà tà
Mặc trời nỗi phong ba,mưa ướt sũng

Em ngã đầu lên vai anh ấm cúng
Ngọn nến tình yêu huyền ảo lung linh
Giọng hát ru tha thiết một trời tình
Làm mây gió cũng im lìm xúc động

Nhưng tất cả bổng rơi vào khoảng trống
Bởi lửa ghen hờn đốt cháy lòng nhau
Em tìm quên bên Phật pháp nhiệm mầu
Rồi cuồng tín như bậc chân tu ngoan đạo

Anh lắt lay với trái tim rĩ máu
Ước ao mình đang trong giấc chiêm bao
Sao chúng mình có thể vẫn gặp nhau
Mà khoảng cách đạo đời không thể vượt?

Anh vật vã tưởng đứt từng khúc ruột
Khi em luôn sùng bái Đức Như lai
Trưởng khoa bệnh viện mà cứ trường chay
Sức đâu đề kháng với siêu vi khuẩn?

Kinh kệ Phật có quá nhiều mâu thuẩn
Phủ màu đen lên cuộc sống tốt tươi
Dù phù du nhưng cũng kiếp con người
Chớ cỏi ảo niết bàn ai tin được.

Anh rất tiếc không thể nào đão ngược
Đưa em trở về hạnh phúc ngày xưa
Dù trời xanh phủ triệu lớp gió mưa
Vẫn không phủ lấp tình em thuở trước..
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 17.09.2011 16:49:14 (permalink)
0
Nỗi đau còn mãi

Ừ thôi em cứ quên tôi
Còn hơn hai đứa nhân đôi gánh sầu.
Kiếp tằm ơn nặng nợ dâu,
Nợ em tôi trả bạc đầu chưa xong.

Đã mang duyên phận vợ chồng,
Miền tây mấy tỉnh mặn nồng ái ân.
Sao em vội rũ bụi trần,
Tình nhân đổi tiếng cố nhân bẻ bàng?

Chính em phá nát mộng vàng
Sao còn đổ lỗi phụ phàng cho tôi?
Hai đầu biển nhớ pha phôi
Nhưng thời gian chẳng cuốn trôi ân tình

Nửa đời kiêu bạt linh đinh,
Yêu em tôi chỉ biết mình em thôi,
Thị phi em chẳng xét soi,
Đẩy tình lạc bến nổi trôi lềnh bềnh...

Cội nguồn khoảng khắc chênh vênh,
Ghen hờn em quyết lãng quên bạn đời,
Trăng vàng xẻ nửa ,chia đôi,
Bóng hồng Châu Đốc rã rời niềm tin

Dở dang duyên nợ ba sinh,
Khổ đau em trút cho mình tôi mang,
Náu nương cửa Phật bình an,
Em còn oán trách tình lang đa tình.

Tôi giờ lạc cõi u minh,
Em theo tiếng kệ,lời kinh vô thường,
Xin đừng xát muối vết thương,
Lạnh lùng phủ nhận yêu đương ban đầu.

Tôi không hề phụ em đâu
Mất em tôi đã chôn sâu nụ cười
Tím lòng trong úa ngoài tươi,
Càng quên, càng nhớ một người...ngày xưa
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 20.09.2011 12:55:42 (permalink)
0
Lỡ duyên

Thuở xưa ta ngõ lời yêu
Hai đầu khói sóng từng chiều nhớ nhau
Ngã đầu gối mộng chênh chao,
Bóng em rón rén đi vào hồn anh

Trời ban ta mối duyên lành,
Từ trên nét ảo mình thành phu thê
Ngấy ngây khoảng tối cận kề
Bể yêu ngập sóng phủ phê men tình

Nửa đời chìm nổi nhân sinh,
Tình chấp nối vẫn là tình thiêng liêng
Chân thành em mở động tiên,
Cớ sao chẳng giữ bình yên cuối đời?

Chơi vơi trong cõi chơi vơi
Biết đâu vòng xoáy biển khơi vô thường?
Son môi, má thắm còn vương,
Sao ta sớm nhạt nhớ thương ban đầu?

Sâm thương sụp đổ nhịp cầu,
Mộng không tròn mộng ,ai sầu hơn ai?
Bờ vai hụt hẫng bờ vai,
Tình không trọn kiếp, vương hoài ngàn năm
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 22.09.2011 00:12:42 (permalink)
0
Hạnh phúc nhạt nhòa

Anh đi dưới bóng trời mây,
Con đường tình cũ đong đầy buồn vui.
Dòng thời gian chảy êm xuôi,
Từ ngày hai đứa ngậm ngùi chia tay

Đỉnh sầu mộng phất phơ bay,
Dường như trăng cũng vàng phai sắc tình?
Chênh vênh bóng đuổi theo hình,
Đắm say mấy nữa cũng tình phù du

Làm sao mộng đẹp thiên thu,
Khi trời đất mãi biệt mù không gian
Nghiệp duyên tích tịch tình tan,
Dư âm tình cũ ngổn ngang đêm về

Cố hương đôi bóng cận kề,
Chỉ còn dấu ái hẹn thề trơ vơ
Tội anh khoảng khắc dại khờ
Đâu ngờ chuộc lỗi phải chờ kiếp sau

Bạc đầu mới ngấm nỗi đau
Tình pha lệ đắng trôi vào hư không
Melbourne bặt vắng bóng hồng,
Chỉ còn mây trắng giá đông lạnh lòng

Trời đày số kiếp long đong
Có duyên kém nợ vợ chồng cũng xa
Thôi thì em cứ bước qua
Con đường hạnh phúc nhạt nhòa trong mơ
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 25.09.2011 22:41:05 (permalink)
0
Nợ tình còn mang

Làm sao thoát tội tà dâm,
Phật ơi! con đã yêu thầm sư cô.
Môi son nàng tụng nam mô,
Nhưng hồn mắt biếc chưa khô lệ tình.

Bồ tát phổ độ chúng sinh
Giúp cho hai đứa tâm linh an bình.
Hữu tình trong cõi vô tình,
Thương thương nhớ nhớ câu kinh rối nùi.

Ghét con, lục dục chôn vùi,
Nhưng Loan chưa dứt ngậm ngùi trái tim,
Giới luật Loan giữ trang nghiêm,
Vẫn không cản được nỗi niềm mộng mơ

Ngày xưa ra ngẩn vào ngơ,
Mon men nàng cũng giáp bờ bến yêu.
Đâu ngờ khoảng tối phiêu diêu,
Quay lưng nàng nói bấy  nhiêu đủ rồi.

Con đường tu Phật mới thôi,
Sao Loan nhất quyết cắt đôi mộng vàng?
Blouse trắng muốt còn mang,
Em chưa thoát khỏi nợ trần Loan ơi!

Tóc mây nàng vẫn buông lơi,
Con xin Bồ Tát có lời khuyên răn,
Trả hồn Loan lại nhân gian,
Tâm động nàng khó vĩnh an tu hành.
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 28.09.2011 13:49:58 (permalink)
0
hmhiennhan đã viết:
Chuyện tình người say

Em say,
 Ta cũng xỉn say
Em say men rượu
 Ta say men tình.
Luận về Phật pháp ,tâm linh,
Em cười ,em khóc cho mình hay ta?

Trời ơi! dáng ngọc kiêu sa
Hớ hênh  lộ cả đồi da diễm kiều,
Bọt bia uống chẳng bao nhiêu,
Sao hồn ta cứ phiêu diêu non bồng?

Rượu chát,nhưng tình thật nồng,
Đong đưa dẫn lối hương lòng trong nhau.
Tim em thổn thức,  lao xao,
Ta hình dung tiếng
Gọi chào đôi môi.

Nhưng em e ấp bảo thôi!
Kìa vầng trăng lạnh
Đang soi chúng mình,
Thời gian lắng đọng,
Vô hình.
Nhưng trời đất biết, chuyện tình,
Người say
Hmhiennhan


Bài thơ SAY quá tuyệt vời!
Ý đầy dục vọng nhưng lời lại thanh
Ước gì em được gần anh,
Để cùng say xỉn bao quanh chữ tình
Hiền Nhân núi đá vô tình,
Đuổi theo bóng ảo để mình cô đơn...
Lam Ngọc_PT
Nguyễn Hiền Nhân 29.09.2011 12:50:50 (permalink)
0
Nguyên văn bởi nguyễn hiền nhân
Phá Thị Bung

Anh già cục nợ vẫn chưa già,
Ba chìm bảy nổi líp ba ga
Nếu đó thương đây thì hỉ hả
Lên đèo ,xuống hố cùng hợp ca

Già chứ vẫn còn ham của lạ
Vòi cong ,đạn kẹt cứ khề khà
Vườn chuối nhà Bung người đông quá,
Muốn ôm nhưng sợ mấy cha la
hmhiennhan

SAO NHÁT THẾ

Ai dám chê đâu cục nợ già
Chỉ lo lâm trận mát tay ga
Quên đi mề phổi không đồng bộ
Nửa đoạn đứt hơi thở hắt ra

Khi đã không còn ham thứ lạ
Dẫu thèm chỉ nuốt bọt cười khà
Là điềm báo sắp theo tiên tổ
Vậy ngại chi mà chàng sợ la?


Thị Bung
Nguyễn Hiền Nhân 30.09.2011 15:49:26 (permalink)
0
Trước họa ngoại xâm

Việt Nam ta đã một thời oanh liệt,
Cùng với Tống trào xưng Đế ngang vai.
Lẫy lừng nhất lão tướng Lý thường Kiệt,
Đánh vào đất Tống vũ lộng thần oai.

Dân tộc ta không hề khiếp sợ ai,
Mọi âm mưu cướp nước đều thất bại.
Không có vũ khí nào siêu hiện đại,
Huỷ diệt hết người công chính thẳng ngay.

Lũ bành trướng đã đi nước cờ sai,
Lộ dã tâm tên Lý Thông phản bạn.
Ta không thể mãi rụt đầu khờ dại,
Nhượng bộ kẻ thù để được bình an

Không phản kháng mạnh trên các diễn đàn
Thoả hiệp kẻ gian xa rời công lý,
Lãnh đạo đã triệt tiêu dần hào khí
Hồn thiêng Nguyễn Trãi khóc ở Nam Quan...
hmhiennhan

Khi Nguyễn Phi Khanh bị giặc Minh bắt giải về Tàu, Nguyễn Trãi theo cha đến ải Nam Quan rồi tự nhủ:
Thương cha con gắng lo cho nước, Không để giang san bị thiệt thòi.
Nguyễn Hiền Nhân 02.10.2011 00:20:34 (permalink)
0
CHƠI VƠI

    Biển không bến đổ!!!
    Thuyền trôi bềnh bồng
    Thuyền vui với Sóng
    Cợt đùa cùng trăng

    Sóng nhỏ lăn tăn
    Thuyền trôi êm ả
    Sóng lớn vô tình
    Đuổi thuyền đi xa
   
    Thuyền ra biển khơi
    Mịt mờ muôn lối
    Tối tắm đường về
    Biển khơi nổi sóng

    Gió nổi cơn giông
    Thuyền trôi bềnh bồng
    Mặt sóng đẩy đưa
    Thuyền không điểm tưạ
    .................
    Chìm vào hư không !!!

Trang Ngọc

Thuyền tìm bến đổ

Mười hai bến nước,
Thuyền trôi bềnh bồng.
Bến đục bến trong,
Quay xuôi ,quay ngược...

Thuyền nhiều định ước,
Banh rộng cõi lòng,
Thả mặc cho sóng,
Đưa trôi ra biển.

Thuyền bỏ người hiền,
Đuổi theo bến lạ,
Phồn hoa phố xá
Tìm kẻ tài hoa

Trời nổi phong ba,
Ta mong thuyền hoa,
Bình an, êm ả,
Bên trong giường ngà...
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 03.10.2011 11:44:35 (permalink)
0
Mời anh ăn thử bánh kem,
Nhắc chi những chuyện tòm tem thêm phiền?
Chính chuyên trốn kẻ oai quyền,
Tự nhiên em thích người hiền khó ưa!
Anh đã nghĩ kỹ hay chưa?
Ái phi chấp nhận thì đưa em về.
Deepfreezeheart

Đừng đùa

Chú Cuội ngồi dưới gốc đa,
Không dám đuổi bắt Hằng Nga trên trời.
Thôi đừng đùa nữa ,Em ơi!
Anh Tổng mà biết tiêu đời Hiền Nhân.
Bánh kem anh cũng muốn ăn,
Nhưng sợ dính đến bụi trần ,thị phi
Hmhiennhan


Sinh nhật em
Nguyễn Hiền Nhân 04.10.2011 11:39:20 (permalink)
0
Đêm huyền diệu
Đây là bài thơ gây tranh cải nhất của Hiền Nhân.Ai bảo thủ thì cho là tục.

Anh ngộp thở trước bờ ngực rung,
Của em thánh thiện đẹp vô cùng.
Đường nét tinh khôi còn trong trắng,
Nõn nà ,tròn đầy như khuôn trăng.

Khe khẻ hôn lên gò búp măng,
Nhấp nhô theo đợt sóng nữ thần,
Em rúm người lại, nửa phản kháng,
Nửa lại bần thần muốn hiến dâng.

Máu nóng cuộn tràn khắp châu thân,
Nên anh dồn dập đợt công thành,
Vuốt ve, mơn trớn đồi vệ nữ,
Hờn giận vì em quá khó khăn,

Em thả người xuống theo nhịp chân,
Mắt đen hai đứa cứ long lanh,
Gió còn dạt dào chờ bão nổi,
Ân sũng gọi mời say gối chăn.

Chúng mình mở lối vào mê trận,
Hồn xác loạn cuồng trong ái ân,
Bù thuở xuân tàn , đêm tỉnh lặng,
Ta chỉ nhìn nhau mơ gió trăng
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 05.10.2011 12:02:57 (permalink)
0
Tình quê

Tôi vẫn muốn sống chết cạnh quê hương,
Dù biết có tài, nơi nào cũng trụ được.
Bạn bè tôi là công dân nhiều nước,
Có thằng hãnh diện quốc tịch Mỹ của mình.

Ai không tin nhưng tôi vẫn vững niềm tin,
Nhà nước và nhân dân sẽ ngày gần lại,
Thảm cảnh đói nghèo không còn sống mãi,
Việt Nam thành Rồng, thành Hổ trong tương lai.

Dẫu còn nhiều tiêu cực ở hôm nay,
Chiến tranh, thiên tai, giặc thù tiềm ẩn.
Nhưng Tổ Quốc chưa bao giờ ngược đãi,
Những tấm lòng biết yêu nước, thương dân.

Cuộc sống xứ người cũng vất vả ,lo toan,
Thêm sự khác biệt hai nền văn hoá
Hồn lạc lõng bên những người xa lạ,
Sao bằng đồng bào cùng cội rễ sinh ra?

Bát nước trà xanh đắng chát đậm đà,
Đầy tình nghĩa hơn rượu tây,bia ngoại.
Miễn hồn ta được an nhiên tự tại,
Góp phần mình cho đất nước thăng hoa
hmhiennhan

Nguyễn Hiền Nhân 07.10.2011 14:10:34 (permalink)
0
Huyễn mộng

Trên đời chẳng có người yêu lý tưởng,
Thần tượng chết sau cánh cửa thiên đường.
Lời của em như xát muối vết thương,
Duyên nồng thắm phải đâu từ một hướng?

Thịt da kiều diễm tỏa đậm ngát hương,
Sao môi son em rót giá lạnh hồn?
Tình vĩnh cửu chỉ là điều hoang tưởng,
Như nắng cuối ngày cố níu hoàng hôn.

Anh đã rỏ em người đẹp tinh khôn,
Gái Bến Tre quậy Ca Li nổi sóng,
Vẫn không cản nỗi đam mê khát vọng,
Được  cùng em đón hạnh phúc đẹp,hồng.

Cám ơn em nói những lời thật lòng,
Tình viễn xứ như nước sông đổ biển,
Anh đừng chờ đợi hoài công mộng huyễn,
Biết bao giờ biển lại nhớ đến sông?

Anh rất tiếc mình là kẻ cuồng ngông,
Không giữ được người cao sang,quyền quý,
Thiên đàng của em là bên nước Mỹ,
Lỗi nhịp rồi ,hai đường thẳng song song...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 08.10.2011 17:55:09 (permalink)
0
aquariuspharma đã viết:
IX.    THẦN KHÍ; GIÁN ĐIỆP!
Trong ba quân xét-chung; từng nhóm;
Lập công đầu,* phải tính điệp viên!
Thân thiết tướng soái, dĩ nhiên nhất!
Công việc cũng bí mật nhất mà,
Nếu lộ ra, nguy cả toàn dân.
Kẻ nói-người nghe, đều tử-tội!
Mỗi khi công việc thành công,
Phải thưởng lớn nhất cho người điệp viên!
 Gián điệp ư? có rất nhiều lắm đó
Trên những đất nước giàu đẹp tài nguyên.
Ngoạ ngoại xâm vẫn ngày đêm rình ngó,
Nếu ta lơi lõng dễ mất chủ quyền.
Nội lực mạnh dân tộc mới bình yên,
Ra biển lớn ai cũng cần bè bạn,
Sức mạnh lòng dân mới là nền tảng,
Dân oán ghét ,thiên tài cũng đổ nghiêng
Hmhiennhan
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 12 của 46 trang, bài viết từ 166 đến 180 trên tổng số 681 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9