Nét đẹp quê hương-Cố đô Huế.
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 46 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 681 bài trong đề mục
Nguyễn Hiền Nhân 30.10.2011 18:20:51 (permalink)
0
Mây trắng đường bay

Một thời áo trắng lao xao,
Dắt nhau hai đứa đi vào bến yêu.
Không gian tím thẳm đường chiều,
Bóng em ẩn giữa trang Kiều Nguyễn Du.

Êm đềm trận gió mùa Thu,
Cầm kỳ thi họa em ru hồn người.
Anh ngây vì nửa nụ cười*
Núi đôi e ấp mịn tươi sắc ngà.

Mái chèo khua sóng phong ba
Tình ca như trận mưa sa ngập lòng.
Bềnh bồng trong cõi mênh mông,
Cũng gì một chút hương nồng ban sơ.

Cát đằng lõng lẽo mối tơ,
Để bao thương nhớ lạc bờ Ngân Giang,
Uyên Ương lỡ giấc mộng vàng,
Son môi tàn nụ lỗi nàng hay ta?

Phất phơ dáng ngọc kiêu sa,
Đường xưa mây trắng ,Sáo là đà bay
Thực ảo như truyện liêu trai,
Chỉ còn cái bóng, dấu hài trong mơ

Hmhiennhan
*Nụ cười tủm tỉm nửa miệng

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2011 16:27:58 bởi Viet duong nhan >
Nguyễn Hiền Nhân 01.11.2011 11:34:11 (permalink)
0
Nguyên văn bởi nguyễn hiền nhân Tình còn trong mơ

Như màu khói tím chiều,
Trên đỉnh đồi hoang liêu,
Tình yêu mình chắt chiu,
Còn giữ được bao nhiêu?

Nhớ em ,anh liu xiêu,
Khao khát giấc mơ hồng,
Đôi vòng tay kéo níu,
Hai xác hồn tương thông.

Những tháng ngày thơ mộng,
Suốt đời anh khó quên,
Bờ môi êm nóng bõng,
Thơm hương vị mặn nồng.

Dẫu cuộc tình long đong,
Trãi qua bao bão sóng,
Rồi em đi lấy chồng,
Xóa ước mơ hy vọng.

Sâu kín tiếng chuông lòng,
Lai vãng trong tâm tưởng.
Đời đã chia hai hướng,
Sao người còn nhớ mong?

Đường khuya anh đối bóng,
Lang thang bước độc hành,
Tìm đâu mối duyên lành,
Giữa biển đời mênh mông?
Hmhiennhan


THIÊN THU TÌNH BUỒN

Là thực em không mơ
Chiều thu anh còn nhớ
Xe đạp yêu tình thơ
Chở em trên phố nhỏ

Mắt em chợt buồn so
Anh hỏi em lý do
Mỉm cười nói không có
Dỗ anh đừng lo âu

Thu qua đông đến sầu
Nhịp cầu không còn nối
Lối về em đơn côi
Bước vội về hướng khác

Lạc mềm không buột chặt
Quặn thắt lòng nhớ anh
Trầu xanh nhớ vàng vọt
Xót lòng...cạnh duyên mới

Lời xưa còn văng vẳng
Ái ân nhạt bờ môi
Thương rồi tơ lòng đợi
Cơi trầu gởi mùa sau

Nhớ nhau không thể tìm
Từng đêm nằm cạnh chồng
Lòng vọng mãi thu xưa
Duyên thừa em khoắc khoải

Dõi mắt tìm hoàng hôn
Chốn cũ vắng con đò
Chồng em biết thương nhớ...
Hững hờ lạc sợi tơ

Giờ đứng một mình thơ
Chạnh lòng nhớ anh ơi
Phải duyên xưa còn đọng
Hoài vọng chút dư âm

Bóng khuất trong tim anh
Cho em một lần đứng
Nhớ thương anh không ngừng
Mềm môi người dưng ơi
Tuyết
Nguyễn Hiền Nhân 03.11.2011 19:33:51 (permalink)
0
Nguyên văn bởi tuyet THIÊN THU TÌNH BUỒN

Là thực em không mơ
Chiều thu anh còn nhớ
Xe đạp yêu tình thơ
Chở em trên phố nhỏ

Mắt em chợt buồn so
Anh hỏi em lý do
Mỉm cười nói không có
Dỗ anh đừng lo âu

Thu qua đông đến sầu
Nhịp cầu không còn nối
Lối về em đơn côi
Bước vội về hướng khác

Lạc mềm không buột chặt
Quặn thắt lòng nhớ anh
Trầu xanh nhớ vàng vọt
Xót lòng...cạnh duyên mới

Lời xưa còn văng vẳng
Ái ân nhạt bờ môi
Thương rồi tơ lòng đợi
Cơi trầu gởi mùa sau

Nhớ nhau không thể tìm
Từng đêm nằm cạnh chồng
Lòng vọng mãi thu xưa
Duyên thừa em khoắt khoải

Dõi mắt tìm hoàng hôn
Chốn cũ vắng con đò
Chồng em biết thương nhớ...
Hững hờ lạc sợi tơ

Giờ đứng một mình thơ
Chạnh lòng nhớ anh ơi
Phải duyên xưa còn đọng
Hoài vọng chút dư âm

Bóng khuất trong tim anh
Cho em một lần đứng
Nhớ thương anh không ngừng
Mềm môi người dưng ơi

Định mệnh đã an bày

Sự thật sao như mơ,
Định mệnh đã an bày.
Bản tình ca oan trái,
Đọng sầu trong ý thơ.

Thuở hoa tình chớm nở,
Êm như sóng vỗ bờ,
Đột nhiên em lấy chồng,
Bỏ anh buồn ngẩn ngơ!

Tiếng lòng em nức nở,
Xót xa kiếp má hồng,
Dẫu giường nệm, chăn bông,
Đêm đêm nằm lạc lõng.

Có chồng cũng bằng không,
Mấy khi được cận kề?
Bóng người xưa hiện về,
Đong đầy nỗi nhớ mong.

Anh bên ngoài chấn song,
Em như sáo nhốt lồng,
Trời bao la, đất rộng,
Vẫn thiếu chỗ chung thân.

Chúng mình mãi lận đận,
Bởi duyên phận trái ngang.
Lễ giáo đời buộc ràng,
Họ hàng đồng xác nhận.

Biết ra quá bẻ bàng,
Người dưng bổng nhiên thân,
Xét gia phả tiền nhân
Anh gọi em bằng mợ

Thôi em đừng than thở,
Vướng vào vòng tục lụy
Hãy gọi nhau tri kỷ
Lặng thầm trong giấc mơ...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 04.11.2011 18:59:52 (permalink)
0
(Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều, Phó chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam)
Tôi chưa hình dung ra chuyện này
Tôi chưa hình dung ra chuyện này vì chưa thấy có nước nào trên thế giới có luật Nhà văn. Vì thế, nếu nước mình có luật Nhà văn thì cũng hơi lạ

Hoan hô luật nhà văn
Nhà Văn sắp có luật rồi nha,
Chuyện lạ chỉ có Việt Nam ta?
Trời mây non nước tha hồ tả
Toàn quyền sáng tạo chuyện quỷ ma.
Thế thái nhân tình thì đợi đã,
Coi chừng phạm phải luật ban ra
Bợ đít ,bợ mông quan hỉ hả
Phê bình, móc ngoéo tù không tha
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 07.11.2011 00:28:16 (permalink)
0
Htutat




Con đường tình trải mênh mông,
Bóng em xuyên suốt cánh đồng thời gian.
Áo trắng bay giữa nắng vàng,
Mắt biếc em cũng mơ màng tình quân.
(hmhiennhan)
Xa em vẫn thấy rất gần,
Do không lấy được càng cần có em!


MINH HUYỀN


Lá vàng rồi phải rụng rơi,
Làm sao trở lại mộng thời xuân xanh?(hmhiennhan)

Em về mộng với trời xanh
Cho làn tóc thắm mộng lành tương tư...

Bây giờ thao thức hằng đêm,
Tại sao lại để mất em trong đời?

Bantaysach



"...Lá vàng rồi phải rụng rơi,
Làm sao trở lại mộng thời xuân xanh?"
Thời gian đừng vội qua nhanh
Đừng làm cho khuyết một vành trăng non.
#200
    Nguyễn Hiền Nhân 08.11.2011 11:26:12 (permalink)
    0
    Cà Mau lặng sóng

    Từ Bạc Liêu anh thả xuống Cà Mau,
    Ghé Trần văn Thời thăm Hòn Đá Bạc,
    Trời biển trong xanh ,lòng người khoáng đạt,
    Rừng U Minh Hạ che khuất ánh sao.

    Sông Ông Đốc em gái ở chỗ nào?
    Anh tìm kiếm khắp cả vùng Đất Mũi.
    Bãi biển Khai Long sóng nổi dạt dào,
    Hương tràm gió biển mặn nồng như muối.

    Quê hương em cá tôm nhiều như muỗi,
    Bát ngát ruộng đồng thẳng cánh cò bay,
    Đây có phải nơi dừng chân rong ruổi,
    Một cuộc đời kiêu bạt lắm chua cay?

    Đêm Tân Thành anh chếnh choáng men say,
    Với cá nướng trui, đỉa hào ướp tỏi,
    Bàn tay em diệu dàng thay tiếng nói,
    Xóa tan dần mọi mệt mỏi trần ai
    Hmhiennhan
    #201
      Nguyễn Hiền Nhân 09.11.2011 10:41:11 (permalink)
      0
      Nguyên văn bởi nguyễn hiền nhân Cà Mau lặng sóng

      Từ Bạc Liêu anh thả xuống Cà Mau,
      Ghé Trần văn Thời thăm Hòn Đá Bạc,
      Trời biển trong xanh ,lòng người khoáng đạt,
      Rừng U Minh Hạ che khuất ánh sao.

      Sông Ông Đốc em gái ở chỗ nào?
      Anh tìm kiếm khắp cả vùng Đất Mũi.
      Bãi biển Khai Long sóng nổi dạt dào,
      Hương tràm gió biển mặn nồng như muối.

      Quê hương em cá tôm nhiều như muỗi,
      Bát ngát ruộng đồng thẳng cánh cò bay,
      Đây có phải nơi dừng chân rong ruổi,
      Một cuộc đời kiêu bạt lắm chua cay?

      Đêm Tân Thành anh chếnh choáng men say,
      Với cá nướng trui, đỉa hào ướp tỏi,
      Bàn tay em diệu dàng thay tiếng nói,
      Xóa tan dần mọi mệt mỏi trần ai
      Hmhiennhan

      NƠI EM Ở
      Cà Mau quê em phù sa...nước mặn
      Đêm Năm căn nằm nghe muỗi hát hò
      Sông gành hào nhộn nhịp tiếng xuồng ghe
      Chợ Trần Thời đằm thắm lời ru mẹ

      Em ở xa khoảng trời biển Sông Đốc
      Cách muôn trùng dọc theo huyện Đầm Dơi
      Không gần lắm chợ về miền Cái Nước
      Đá Bạc không rành quê lắm anh ơi

      Nếu có lần anh xuống ghé sang chơi
      Quán nhỏ vườn cau em mời lữ khách
      Đất mũi Cà Mau trách em chưa biết
      Khai Long biền biệt chẳng thấy bao giờ

      Đêm Tân Thành tình cờ em có đến
      Phố Cà Mau mến chân cô nàng thơ
      Đón bạn từ xa em mờ hiếu khách
      Nâng chén nghĩa tình...bách bộ trong đêm



      Đọc vần thơ đố anh biết được Tuyết ở đâu trong tỉnh Cà Mau
      #202
        Nguyễn Hiền Nhân 10.11.2011 16:51:14 (permalink)
        0
        GIÃ BIỆT HIỀN NHÂN

        Giữa cuộc đời ta bàng hoàng bở ngỡ
        Trong dòng đời bao vi đắng men cay
        Kiếp dã tràng chỉ có một không hai
        Nỗi cô đơn trãi dài theo năm tháng
        Ta nghĩ đời muôn vạn nẻo chông gai
        Với khối óc và con tim nhỏ bé
        Không đủ để ta đối đầu hiểu rõ
        Chuyện lòng người và chuyện của tha nhân
        Một bước chân đi để lòng lưu luyến
        Nhưng đã đủ rồi khi ta không còn trẻ để lang thang
        Giã từ niềm vui , ta về với cội nguồn
        Nơi nâng đở bước chân ta từ tấm bé
        Con đường làng nghe thân quen và thắm thiết
        Đưa ta về sự bình lặng yên vui
        Buổi tiệc vui nào rồi cũng chia tay thôi
        Ta rướm lệ để nói lời giã biệt
        lttrangngoc
        #203
          Nguyễn Hiền Nhân 12.11.2011 16:37:27 (permalink)
          0
          Tổ quốc gọi ta lên đường

          Không thể mất! Hoàng sa không thể mất!
          Đảo thiêng kia nhất định trở về ta
          Bản giốc, Nam quan đất tổ quê cha
          Một tấc sơn hà đồng tâm giữ chặt

          Non sông liền dải làm sao chia cắt
          Từ ải địa đầu đến mũi Cà mau
          Kẻ địch tham vì đáy biển chứa dầu,
          Hay những tài nguyên ẩn sâu trong đất?

          Nhưng tất cả không chỉ là vật chất
          Còn hồn thiêng phẩm giá Việt Nam ta
          Trưng, Triệu xưa không cam phận đàn bà,
          Thánh Gióng cũng làm giặc Ân vỡ mật.

          Nước bị mất tổ tiên còn lấy lại
          Mỗi người dân đều là một Nin Ja
          Không để kẻ thù xáo thịt nồi da,
          Lấn lướt mãi còn chê ta khờ dại

          Ngày nay thế giới văn minh hiện đại
          Sao vẫn còn lũ giặc cướp xấu xa?
          Nếu lãnh đạo không rước giặc vào nhà
          Hãy phát động toàn dân cùng trổi dậy

          Vì đại nghĩa mọi người đoàn kết lại
          Bất chấp kẻ thù mua chuộc răn đe
          Trường sa sóng nước còn vang vọng mãi
          Như khúc quân hành Tổ quốc gọi ta...

          hmhiennhan

          R
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2011 16:32:24 bởi Viet duong nhan >
          #204
            Nguyễn Hiền Nhân 14.11.2011 11:08:18 (permalink)
            0
            GIÃ BIỆT

            Giữa cuộc đời ta bàng hoàng bở ngỡ
            Trong dòng đời bao vi đắng men cay
            Kiếp dã tràng chỉ có một không hai
            Nỗi cô đơn trãi dài theo năm tháng
            Ta nghĩ đời muôn vạn nẻo chông gai
            Với khối óc và con tim nhỏ bé
            Không đủ để ta đối đầu hiểu rõ
            Chuyện lòng người và chuyện của tha nhân
            Một bước chân đi để lòng lưu luyến
            Nhưng đã đủ rồi khi ta không còn trẻ để lang thang
            Giã từ niềm vui , ta về với cội nguồn
            Nơi nâng đỡ bước chân ta từ tấm bé
            Con đường làng nghe thân quen và thắm thiết
            Đưa ta về sự bình lặng yên vui
            Buổi tiệc vui nào rồi cũng chia tay thôi
            Ta rướm lệ để nói lời giã biệt
            lttrangngoc

            Lời tạ lỗi!

            Trang Ngọc ơi! anh thật là có lỗi,
            Nếu em buồn giã biệt hẳn bến yêu.
            Mộng dã tràng anh vẫn mãi chắt chiu,
            Điên rồ gì để cắt chia hai lối?

            Sao em không ngẫm nghĩ lời anh nói,
            Khắp nẻo đời đầy cạm bẫy chong gai?
            Tình xế chiều còn lại chút hương phai,
            Mình phải vượt qua giận  hờn nông nỗi.

            Lòng anh, lòng em trước sau chẳng đổi,
            Sao cất lời từ biệt muốn xa xôi?
            Khi yêu thương chúng mình có nhau rồi,
            Anh chỉ muốn được bên em sớm tối.

            Hạnh phúc tuyệt vời còn đọng má môi,
            Em rời bỏ mới trôi qua khập khểnh
            Tình trên nét phất phơ không điểm đến,
            Để ý chi thêm tức tói tim côi

            Em chưa cảm nhận được đâu nguồn cội,
            Thì đôi lòng ngày một cách xa thôi.
            Tình yêu cần được bảo vệ vung bồi,
            Chớ không phải dỗi hờn hay soi mói.
            Hmhiennhan
            #205
              Nguyễn Hiền Nhân 15.11.2011 17:16:33 (permalink)
              0
              Nguyên văn bởi tuyet


              TÌNH HỘI NGỘ


              Về đây... em đến bên đình
              Tìm anh không thấy đinh ninh xuân tàn
              Em ngồi nghe anh thở than
              Cà Mau bặt tin cung đàn nhịp rơi

              Em không Cái Nước, Đầm Dơi
              Vườn trầu bên cạnh em mời mẹ cha
              Lâm viên ngó qua là nhà
              Du dương sóng nhạc mượt mà tân xuân

              Anh về em rất vui mừng
              Đón anh cùng với đĩa gừng trầu cay
              Nhắn tin bà nguyệt ông mai
              Về đây cột mối duyên hài dùm em

              Ngưu Lang - Chức Nữ hổng thèm
              Em đây mình đó tưới thêm nụ hồng
              Từng cơn sóng vỗ lệ lòng
              Nhớ anh khắc khoải trông đông dứt lìa

              Xuân đến theo chân anh dìa
              Tình chung chín mộng trăng khuya mỉm cười
              Cà Mau thêm thắm thêm tươi
              Kinh cầu cất lại mừng vui trùng phùng

              Tuyết
              Vỡ mộng

              Ô hay! Tuyết ở Bến Đình,
              Tìm nhau không thấy ngỡ tình lạc bay,
              Cà Mau bóng nguyệt lung lay,
              Dường như trăng cũng nhạt phai sắc vàng?

              Lâm Viên đường rộng thênh thang,
              Nhà ai thấp thoáng cô nàng xinh xinh
              Bở ngỡ ,bốn mắt lặng thinh,
              Người quen trót hẹn sao nhìn không ra?

              Hiền Nhân mộng tưởng tài hoa,
              Té ra là một ông già đấy sao?
              Trời ơi! tiếng sét nốc ao,
              Hỏng dám bàn chuyện trầu cau vợ chồng.

              Đường xa khách chắc long đong,
              Thôi thì chú cháu vào trong uống trà,
              Đợi chờ sỏi đá nở hoa,
              Ba hai tháng chạp chung nhà nghêu ngao.

              Chia tay em gởi lời chào!
              Hỏng phải Ngưu Chức mà đau lạ lùng,
              Sông dài cá quậy lung tung,
              Cà Mau đất hứa lạng lùng cách xa

              Chuột kêu, gió rít, mưa sa,
              Tiếng ai khúc khích làm già quá quê
              Từ nay bỏ tật đam mê,
              Thấy gái đẹp hỏng dám dê nữa rồi.
              Hmhiennhan
              #206
                Nguyễn Hiền Nhân 17.11.2011 10:08:58 (permalink)
                0
                Nguyên văn bởi nguyễn hiền nhân Tình trôi xứ lạ

                Bến xưa đã lỡ chuyến đò,
                Yêu nhau ai biểu hẹn hò lững lơ?
                Cung đàn sáng đẹp ý thơ,
                Trời xanh mộng thắm êm mơ đôi lòng.

                Mùa Xuân tiếp nối Thu, Đông,
                Mênh mông tình phủ bềnh bồng trong mơ,
                Nắng chiều nhợt nhạt sắc tơ,
                Tình như con sóng vào bờ rồi ra...

                Trời đày hai đứa chúng ta,
                Yêu nhau phải chịu cách xa bất ngờ,
                Bóng hồng nay đã xa bờ,
                Thuyền hoa rẽ sóng tít mờ lối đi

                Lệ trào thắm áo vu quy,
                Làm dâu xứ lạ khác vì bán thân?
                Ngậm ngùi gọi tiếng cố nhân,
                Tiễn nhau mấy bước sông trăng úa màu,

                Lỡ rồi duyên nợ trầu cau,
                Mất nhau ai chẳng lòng đau thắt lòng?
                Lục bình trôi tím khúc sông,
                Về đâu sóng nước Cửu Long đôi dòng?

                Người không quen phải gọi chồng,
                Lời chưa hiểu có mặn nồng gối chăn?
                Chữ hiếu em trả nhọc nhằn,
                Chữ tình đành hẹn định phần kiếp sau

                Biển Đông mấy đợt sóng trào,
                Còn bao ngọn sóng xé gào hồn nhau?
                Hmhiennhan
                Hò... ớ... ơ... thương em anh mới dặn dò... (*)
                ...Sông sâu chớ lội... hò... ơ...ờ...
                Sông sâu chớ lội đò đầy đừng qua ....


                Gọi Đò (2)
                Trường Phi Bảo


                Chiều rơi vẳng giọng anh hò,
                Đứng không yên cứ gọi đò mãi thôi.
                Chỉ nghe sóng vỗ đò trôi,
                Sao đành đò để anh ngồi mình ên.

                Chở chi thân xác về bên,
                Mà tình tôi nở bỏ quên quê nhà.
                Cao xanh gieo cảnh chia xa,
                Để duyên tôi với người ta nhỡ nhàng.

                Vỡ tan đôi giấc mộng vàng,
                Đò ơi đò hỡi phũ phàng chi nhau.
                Đưa tôi qua bến sang giàu,
                Bơ vơ anh lắm, khổ đau riêng mình.

                Phận nghèo kín tiếng lặng thinh,
                Quê hương bỏ lại vô tình mà đi.
                Trách đò nào có được gì?
                Trách tôi... anh trách... chuyện thì đã xong!

                Khi không mắt lệ lưng tròng,
                Ngàn dâu khuất bãi nhói lòng tôi thêm.
                Bóng ai lẫn giữa trời đêm,
                Câu hò nương gió cậy tìm tình xưa

                13/11/2011


                * Ca Dao

                Blog: Ngoảnh Lại Tháng Năm
                #207
                  Nguyễn Hiền Nhân 19.11.2011 11:30:33 (permalink)
                  0
                  Nợ Tình Còn Vương
                  Nguyễn Hiền Nhân
                  - Trường Phi Bảo

                  Trả nhau ngày tháng xuân tươi,
                  Cùng bao tiếng khóc, nụ cười hồn nhiên.
                  Nổi chìm biển nhớ vô biên,
                  Anh chôn tâm sự vào miền lãng quên.

                  Thiệp hồng không thể chung tên,
                  Mượn vần thơ ghép đôi tên bọn mình.
                  Thay lời tạ lỗi với tình,
                  Mong ai, ai hiểu... lòng mình... lúc xa...

                  Biệt ly trong cõi người ta,
                  Trăm năm duyên phận không là của nhau.
                  Gìn lòng hẹn lại kiếp sau,
                  Giữ cho tim mãi vẹn màu yêu thương.

                  Ngẫm đời kiếp sống vô thường,
                  Thì thôi em hỡi đừng vương vấn gì.
                  Bụi đường lấp dấu tình si,
                  Anh đi trái đắng, sầu bi rụng đầy.


                  Nghìn trùng khoảng cách đắm say,
                  Ai ngờ khoảnh khắc đổi thay xoay vòng.
                  Hai mùa lá rụng Thu, Đông,
                  Chỉ còn thoáng chút tang bồng gió trăng.

                  Dốc đời trót sẩy bước chân,

                  Yêu đương nặng gánh quằn thân xót lòng.
                  Nợ tình muốn trả cho xong,
                  Để em yên phận bên chồng sớm trưa.

                  Muốn về thăm chốn quê xưa,
                  Mình hoài niệm thuở đón đưa nhau về,
                  Môi kề môi, uống đam mê,
                  Dư âm hạnh phúc não nề trái tim.

                  Trang đài hờ hững lặng im,
                  Đường mây rẽ lối cánh chim rã rời.
                  Giờ mình cuối đất cùng trời,
                  Làm sao ngõ được những lời luyến thương?

                  17/11/2011




                  Blog: Ngoảnh Lại Tháng Năm
                  #208
                    Nguyễn Hiền Nhân 22.11.2011 09:47:23 (permalink)
                    0
                    Đà Lạt mộng mơ

                    Dường như trộn nắng vào mưa,
                    Nên trời Đà Lạt hai mùa êm mơ,
                    Đa tình thông,gió lẳng lơ,
                    Trăng treo đỉnh núi vàng trơ nỗi lòng.

                    Hoa xuân đẹp giữa tiết đông,
                    Ven đường ,khe suối, bên dòng thời gian.
                    Dã quỳ , phượng tím,lối ngang,
                    Đưa hồn lữ khách lang thang non ngàn.

                    Bên hồ than thở âm vang,
                    Đồi thông hai mộ mở trang sử tình.
                    Bướm hoa hòa quyện lung linh,
                    Nhành lan như cũng đọng tình sương khuya.

                    Người xưa nay đã chia lìa,
                    Trên đồi mơ mộng ai dìa cùng ta?
                    Chỉ còn nửa bản tình ca,
                    Rớt trong phố núi ngàn hoa nụ cười
                    Hmhiennhan
                    #209
                      Nguyễn Hiền Nhân 23.11.2011 15:36:47 (permalink)
                      0
                      Đà Lạt tan mơ

                      Lang thang phố núi ,vườn hoa,
                      Ngắm trời Đà Lạt mưa sa lạnh lòng,
                      Đồi thông nối tiếp đồi thông,
                      Tìm đâu lại chiếc bóng hồng ngày thơ?

                      Sương bay trong cõi hồn mơ,
                      Vầng trăng say tỉnh dật dờ thâu đêm,
                      Em giờ no giấc ngủ êm,
                      Hay còn gánh nợ trực thêm cho người?

                      Má môi hơi nhạt sắc tươi,
                      Nhưng anh nhớ mãi chuỗi cười dòn duyên
                      Tấm lòng khoa trưởng vô biên,
                      Luôn vì người bệnh bạc tiền nào đo?

                      Lỗi lầm để lỡ chuyến đò,
                      Cao nguyên khơi gợi tàn tro thêm buồn,
                      Giá đừng mê chuyện bán buôn,
                      Thì hai đứa đã tròn vuông mộng tình.

                      Nhìn mây với núi hòa mình,
                      Nhìn thông với gió ru tình mà đau,
                      Vẫy tay anh gởi lời chào,
                      Còn hoang tưởng tiếng trúc đào gọi yêu
                      Hmhiennhan
                      #210
                        Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 46 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 681 bài trong đề mục
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9