Nét đẹp quê hương-Cố đô Huế.
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 46 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 681 bài trong đề mục
Nguyễn Hiền Nhân 23.12.2011 16:36:48 (permalink)
0
Chuyện tình đêm Chúa giáng sinh

Giáng sinh nào Chúa xui mình gặp gở
Mắt trộm nhìn hai đứa đã đắm say
Em bối rối giữa đông người cách trở
Muốn chờ anh, bước chậm lại gót hài

Trong  giáo đường tà áo trắng lay quay
Quỳ trước Chúa em nguyện gì lâu thế?
Anh nhấp nhỏm chờ đợi giờ tan lễ
Để nhận về hơi ấm cái nắm tay...

Tình yêu đẹp lắm năm em mười bảy
Anh tròn hai chục nhưng sao quá hư
Chẳng thuộc kinh mà bám đuôi khấn vái
Chúa ba ngôi chắc không nỡ khước từ?

Tàn cuộc chiến mắt em đầy ưu tư
Nhưng nồng cháy một tình yêu khốc liệt
Anh vô tình chẳng biết mầm ly biệt
Theo gia đình vượt biển em tản cư

Những bài thơ củ lem nhem câu chữ
Đêm Chúa ra đời anh lại hoài mơ
Nhìn tháp chuông buồn nặng trĩu tâm tư
Ngồi đồng thơ thẩn bên góc nhà thờ

Quán nước xưa, người xưa trong cõi nhớ
Em ở đâu? em ngồi đâu bây giờ?
Nỗi sầu nhân thế chất lên thánh giá
Đã nửa đời anh mộng cứ phất phơ

Bao nhiêu năm khói bụi phủ mịt mờ
Ta chẳng còn chung nhau mừng thánh lễ
Nếu em diễm phúc con bồng con bế
Đêm nguyện cầu còn nhớ kẻ bơ vơ?

Tình thời chiến thường chia ly dang dở
Hoà bình rồi lại cách trở hai phương
Kẻ đắc thế gieo nghịch lý vô thường
Người bất lực khẩn phép mầu thượng đế

Nhưng ở đâu cũng hướng về cội rễ
Mối tình đầu thuở mới nếm mùi yêu
Tay dắt tay hai đứa vui nói nhiều
Vương cung thánh đường những chiều tan lễ

Tình nồng ấm bổng em rưng ngấn lệ
Giá dòng đời cứ thuận thảo êm trôi
Anh và em mãi mãi không lẻ đôi
Nhưng thời cuộc chắc sẽ nhiều dâu bể?

Anh lơ đảng không tin lời em kể
Để ý làm gì những chuyện bâng quơ?
Áo trắng em cài chi màu hoa huệ
Để chúng mình tan vỡ sớm ước mơ?

Đêm Nô En nhìn bọn trẻ lượn lờ
Anh hồi tưởng chuyện Phụng Loan bở ngỡ
Ánh mắt tinh ranh nụ cười rạng rở
Mở cuộc tình trong trắng tuổi ngây thơ...
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 25.12.2011 09:18:44 (permalink)
0
Bụi bẩn trần gian

Gởi Hồng Nhung nước Úc

Em có mang tuyết về đổi nắng không,
Sao lòng anh đột len hơi giá lạnh?
Hay tại đất trời đã chuyển sang đông,
Mùa xuân còn cách xa ,chưa thể nhận.

Em có thấy nhà thờ sao lấp lánh?
Đón Chúa trời rực rở những đèn hoa.
Hãy cất hộ anh lời nói điêu ngoa,
Nụ cười khuyến mải để mừng lễ Thánh.

Giáng sinh nầy chẳng có em bên cạnh,
Anh độc hành trong đêm trắng lang thang,
Mang bóng hình em đi vào cõi lạnh,
Muốn ấm lòng phải quay ngược thời gian.

Mờ xa lắm ngày em còn trong trắng,
Áo tím giáo đường lay động hồn thơ,
Anh ngoại đạo quanh quẩn góc nhà thờ,
Chờ tặng em chút hương lòng vương vấn

Rồi chúng mình song hành trong hẻm vắng,
Dưới bầu trời chênh chếch rừng sao khuya,
Hồn mông lung sợ biển thẳm cách chia,
Dòng đời xô đẩy uyên ương lẽ bạn

Đau xót lắm nhận dòng tin em nhắn,
Không chồng vợ cũng chẳng phải cố nhân,
Dẫu hai đứa có hoà hợp xác thân,
Chuyện quá khứ xin anh đừng ngộ nhận.

Chúa có buồn cho lòng dạ thế nhân,
Chúa không phân biệt màu da ,giai cấp,
Con chiên Chúa tách dòng người tấp ngập,
Em thuở xưa giờ ngập ngụa bụi trần...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 27.12.2011 20:40:52 (permalink)
0
Ghét và yêu

Nhớ Long An, nhớ người dưng,
Nhớ trời Khánh Hậu ngập ngừng bước chân,
Gió khuya qua chỗ em nằm,
Có mang hơi ấm nồng nàn đến ta?

Hình dung em trước thềm nhà,
Mi cong, mắt biếc, kiêu sa dáng hồng,
Hân hoan cố giấu trong lòng,
Gặp nhau giả bộ như không đón mừng,

Kìa sao em nở quay lưng,
Ghét yêu trộn lẩn rưng rưng nỗi lòng,
Giận hờn sao vẫn ngóng trông?
Cố chấp chi để sầu đông đêm dài?

Ai nói đường đã chia hai,
Người dưng sao lại u hoài vấn vương?
Tình già tóc đã điểm sương,
Ghét thì ghét ít,còn thương ngập hồn
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 30.12.2011 10:17:40 (permalink)
0
Trường Phi Bảo đã viết:
Ở Trọ Cùng Thơ
Trường Phi Bảo


Nợ duyên thơ đến giữa đời,
Vui buồn đọng lại một thời trong tim.
Đêm thơ thắp sáng nỗi niềm,
Cho tình thơ thắm bên thềm thời gian.

Thương yêu giọt nước trên ngàn,
Cơn mưa cảm xúc lại tràn biển đông.
Nàng thơ mơn mởn xuân hồng,
Tay ngà ve vuốt sợi lòng tin yêu.

Ơn này quý biết bao nhiêu,
Thân côi chẳng ngại thơ liều kết thân.
Cùng nhau ở trọ dương trần,
Hoa tay thảo bút trong ngần ý mơ.

Nguyện thề sống mãi nhé thơ,
Chở che năm tháng tựa nhờ tâm nương.
Cho đời đẹp sắc thơm hương,
Chỉ thơ mới thật người thương dỗ dành.


12/12/2011
 Duyên thắm tình thơ

Nợ tình ngẫm nghĩ do trời,
Duyên thơ nồng thắm một thời tương giao.
Đêm thơ chữ nổi lao xao,
Tình thơ sáng đẹp như sao non ngàn

Nỗi niềm trao gởi thế nhân,
Mưa Ngâu cảm xúc dâng tràn biển Đông,
Nụ tầm xuân ngát xuân hồng,
Tay tiên buông thả mộng lòng tin yêu.

Hoàng hôn luyến tiếc nắng chiều,
Thương yêu đong mãi bao nhiêu không đầy,
Dẫu đời nay đó mai đây,
Dương trần quán trọ ơn dầy đa mang.

Ấm lòng thơ cõi vĩnh an,
Nguồn thơ hào sảng miên man tình đời,
Đi vào cõi ảo chơi vơi,
Hồng nhan tri kỷ xin mời họa thơ
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 02.01.2012 11:30:41 (permalink)
0
Giặc-giặc

Giặc người là giặc nhỏ
Giặc cỏ là giặc nhỏ hơn
Giặc trong lương tâm mới là giặc lớn
Làm người không chia lớn nhỏ
Làm dân yêu nước phải tỏ máu xương

Tình yêu đồng loại không biên giới
Ta bắn giặc như tựa bắn vào thân ta
"Ta giết giặc" cũng là "giặc giết ta"
Căm thù giặc trong xương tủy chỉ làm giặc mạnh hơn
Ta tha thứ cho giặc làm giặc yếu hơn ta tưởng !

Tình yêu nước bắt nguồn từ quê hương
Tình yêu quê hương bắt nguồn từ mẹ
Tình yêu đồng loại bắt nguồn từ vô số những người mẹ
Hãy yêu giặc,như những người mẹ thương con.


Nước Việt mình trường tồn,không phải là giết giặc giỏi,mà đập tan ý chí của giặc mới là cái hay nhất của dân tộc Việt Nam!Một khía cạnh yêu nước,chính là yêu đồng loại,yêu giặc!Giặc không có xấu,bởi vì lãnh đạo của họ xấu mà thôi!Hãy cùng với giặc giải quyết mâu thuẫn mới là kế sách lâu dài,chiến tranh là bước đường cùng,hậu quả to lớn,thời đại bom mìn hiện đại,sức tàn sát vô nhân đạo>>>Nhưng ai cũng phải sẳn sàng 24/24!

Vài lời đàm đạo với Thầy Hiền Nhân,thầy là người yêu nước,thương đồng loại,nhưng những người nhỏ tuổi như em cũng không kém chi,cũng có những tầm nhìn riêng đó thầy!Lúc giặc Tàu xâm tấn công,mong rằng em và thầy cùng chiến tuyến nhé thầy!


Chữ ký : "Tình yêu là mảnh đất ngào ngọt,nhưng tiếc thật!-chỉ có những cây si mọc ở đó mới biết nó đắng thế nào" (Văn Sơ)
Nguyễn Hiền Nhân 04.01.2012 19:02:39 (permalink)
0
Trống lạnh con tim

Ta giờ trống lạnh con tim,
Lâu đài hạnh phúc đắm chìm tan hoang.
Hết rồi mộng vượt không gian,
Chỉ còn khói sóng miên man tình buồn.

Hồn ta vang vọng hồi chuông,
Lênh đênh biển nhớ lạch luồn bến xưa,
Ông trời dấu nắng trong mưa,
Đường khuya một bóng đong đưa sóng lòng.

Nhạt nhòa dấu ái vợ chồng,
Người ngoài biên giới nhập vòng tay ôm,
Sao Mai níu bắt Sao Hôm,
Vết thương như cát bị bom sóng vùi.

Gượng cười chắt mót nguồn vui,
Ta bật đóm lửa đẩy lui đêm dài,
Hy vọng còn ở tương lai,
Tương lai chưa đến đành vay nụ cười
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 06.01.2012 10:25:26 (permalink)
0
Thôi đừng xạo nữa em ơi!

Thôi đừng xạo nữa em ơi!
Nghe mà phát ói những lời nỉ non.
Gái già trét phấn tô son,
Mượn tượng ông phật nhập hồn quỷ ma.

Thiên đàng bánh vẻ cõi xa,
Trước mắt địa ngục cửa nhà tối đen.
Cá nhân chủ nghĩa bon chen,
Rước thằng ăn cướp ngồi trên đầu mình.

Gia phong lễ giáo rối tinh,
Hiền mẫu gì để gia đình nát tan?
Mập mờ móc ngoặt tình lang,
Còn đâu quá khứ vinh quang oai hùng?

Thật lòng vì sự nghiệp chung,
Việc làm lời nói phải cùng đi đôi.
Tôi giờ quá hiểu em rồi,
Nhà dột từ nóc còn ngồi tô son?
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 10.01.2012 15:04:03 (permalink)
0
Lời Ngoại dạy

Con về Mỹ Lệ cố hương,
Mơ hồ nghe tiếng thân thương ngoại hiền.
Tấm lòng nhân ái vô biên,
Ngoại trông thật giống bà tiên trên trời.

Dẫu rằng vật đổi sao dời,
Lá vàng rụng xuống cho đời thêm hoa,
Nhưng hồn con mãi xót xa,
Tiếc chưa đền đáp ơn bà bao nhiêu.

Khó khăn vây phủ lắm chiều,
Giữa thời bao cấp ngoại yêu bệnh già,
Giáo viên con phải bôn ba,
Bán thêm gạo lậu sợ bà bất an.

Ngoại luôn minh bạch,đường hoàng,
Cả đời tích phước khắp làng mến thân,
Không giàu nhưng lại cao sang,
Dưới manh áo sạch mênh mang lòng vàng.

Cháu khờ cá tính dọc ngang,
Ước mơ làm chuyện vẻ vang họ hàng,
Ngoại ban hai chữ Hiền Nhân,
Vung bồi đức mới vững vàng đôi chân.

Ngoại già vất vả đa mang,
Vẫn làm gương sáng cho đàn cháu con,
Rạng ngời một tấm lòng son,
Giúp con rõ chuyện dại khôn vĩnh hằng.

Ngày Ngoại rời bỏ thế gian,
Con không khóc nhưng nát tan tâm hồn,
Mặt trời còn sáng trên non,
Con còn nhớ mãi di ngôn Ngoại hiền

Hmhiennhan

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2012 02:02:02 bởi Viet duong nhan >
Nguyễn Hiền Nhân 13.01.2012 10:08:05 (permalink)
0
Nối lại tình em

Tuổi chiều xuân nhiều năm lẻ bóng,
Chúng mình mong mộng ước có đôi,
Nỗi buồn hoa bướm lẻ loi,
Khác nào trăng đứng đơn côi góc trời?

Trên mạng ảo mông lung vẫy gọi,
Anh với Em tìm đến bên nhau,
Tưởng mầm hạnh phúc đón chào,
Rỏ ra mật đắng hanh hao tím lòng.

Giữa dốc tình phong ba gió lộng,
Vọng lại lời than oán cố nhân,
Hữu duyên thiên lý tương thân,
Vô duyên trước mắt tưởng gần mà xa.

Đón giao thừa lộc biếc trổ hoa,
Trước mặt cả mùa xuân hy vọng,
Anh đan lại khúc nhạc hồng,
Còn không hơi ấm hương lòng thắm trao?
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 16.01.2012 10:35:52 (permalink)
0
Giữ nguyên bờ cõi Việt Nam

Giang sơn đất Việt của người Việt,
Hơn bốn ngàn năm quyết bảo toàn,
Sôi sục lòng dân bầu nhiệt huyết,
Trường Sa chặn đứng mọi mưu toan

Tô Thị bồng con  đứng héo hon,
Bản Giốc ,Nam Quan ai lách lòn?
Tham mồi câu nhử vua quỳ mọp,
Rước giặc vào nhà mất nước non.

Hà Nội ,Sài Gòn bảo nổi lên,
Nầy quân xâm lược hãy liệu hồn.
Xé bức hải đồ sai thiên mệnh,
Đừng nghĩ đây khờ như trẻ con.

Thế giới đang nhìn về biển đông,
Tám chục triệu dân thề một lòng,
Đánh cho kẻ xấu tan tham vọng,
Giữ nguyên bờ cõi của cha,ông.

Chiến công sẽ nối tiếp chiến công,
Lưu mãi thiên thu trang sử hồng
Tổ quốc thiêng của toàn dân Việt,
Ai mơ soán đoạt tất bại vong
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 22.01.2012 11:42:16 (permalink)
0
Vụ án Đoàn văn Vươn 2

Gà chưa gáy chỉ vẳng tiếng chó tru,
Ai đã Tắt Đèn ,đánh tráo dư luận?
Bức hiếp dân, đào sâu hố mâu thuẫn,
Dồn người dân chống đối vào ngục tù.

Ai  nhu nhược mới chê Đoàn văn Vươn,
Với tham quan phải liều mình chống trả,
Cậy quyền thế, chúng đoạt công khai phá,
Trời đất nào dung dưỡng bọn bất lương?

Lũ đầu người dạ thú không tình thương,
Khảo tra phụ nữ ép cung cưỡng lý,
Huyện Tiên Lãng, chính quyền quân thô bỉ,
Từ xã Vinh Quang Thành phố Hải Phòng.

Che mặt trời, công lý chúng bẻ cong,
Quên nhân dân cả rừng người chánh trực,
Chẳng ai theo kẻ bất nhân ác đức,
Ngoài bọn gian manh hám lợi,đen lòng
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 31.01.2012 09:04:11 (permalink)
0
Bài thơ buồn  về cha

Con thường làm thơ nhớ công ơn mẹ
Nhưng ít khi nào chịu nhắc đến cha
Trong lòng con đầy mâu thuẫn xót xa
Thương và ghét cứ trộn hòa lý lẻ

Có những lúc cha làm con kính nể!
Khi cha hiền hòa thương mẹ thương con
Nhưng cha thường xuyên làm mẹ héo hon
Vì tính ích kỷ ham mê vợ bé

Mẹ vất vả kiếm tiền nuôi con trẻ
Gặp lúc khó khăn phải cậy đến bà
Ra ngoài đường cha vui vẻ hào hoa
Sao về nhà lại khắc khe, hoạnh họe?

Con được ngoại dưỡng nuôi từ tấm bé
Mỗi tháng đôi ngày mới được gặp cha
Cười nói hân hoan khi được cho quà
Đâu hiểu nổi cha còn nhiều lối rẽ?

Lớn khôn rồi rỏ nỗi đau của mẹ
Con không còn muốn thân thiết với cha
Tình cha con mình ngày một cách xa
Dù với con cha cũng không quá tệ

Ngày cha mất con gục đầu lặng lẽ
Cảm nhận mình đã có tội với cha
Trong mắt con suối lệ cũng chảy ra
Tình phụ tử dù sao ...cũng không nhẹ

Nhớ ngoại, mẹ thì con lại ghét cha
Nhưng công ơn cha con không phủ nhận
Tâm hồn con chen nhói đau, hụt hẩng
Cứ trộn hòa thương ghét khó nói ra

Tổng hợp hết những chuyện đã trôi qua
Con đáng nhận những đòn roi cha phạt
Cha đánh con nhưng cha không quá ác
Rồi vết thương lòng cũng đã liền da

Tội lỗi con chắc cha cũng thứ tha
Phận làm con đã lỗi câu hiếu đạo
Cha con mình đã có chung dòng máu
Không có cha ...làm sao con sinh ra?
hmhiennhan

Con thường làm thơ nhớ công ơn mẹ
Nhưng ít khi nào chịu nhắc đến cha
Trong lòng con đầy mâu thuẫn xót xa
Thương và ghét cứ trộn hòa lý lẻ

Có những lúc cha làm con kính nể!
Khi cha hiền hòa thương mẹ thương con
Nhưng cha thường xuyên làm mẹ héo hon
Vì tính ích kỷ ham mê vợ bé

Mẹ vất vả kiếm tiền nuôi con trẻ
Gặp lúc khó khăn phải cậy đến bà
Ra ngoài đường cha vui vẻ hào hoa
Sao về nhà lại khắc khe, hoạnh họe?

Con được ngoại dưỡng nuôi từ tấm bé
Mỗi tháng đôi ngày mới được gặp cha
Cười nói hân hoan khi được cho quà
Đâu hiểu nổi cha còn nhiều lối rẽ?

Lớn khôn rồi rỏ nỗi đau của mẹ
Con không còn muốn thân thiết với cha
Tình cha con mình ngày một cách xa
Dù với con cha cũng không quá tệ

Ngày cha mất con gục đầu lặng lẽ
Cảm nhận mình đã có tội với cha
Trong mắt con suối lệ cũng chảy ra
Tình phụ tử dù sao ...cũng không nhẹ

Nhớ ngoại, mẹ thì con lại ghét cha
Nhưng công ơn cha con không phủ nhận
Tâm hồn con chen nhói đau, hụt hẩng
Cứ trộn hòa thương ghét khó nói ra

Tổng hợp hết những chuyện đã trôi qua
Con đáng nhận những đòn roi cha phạt
Cha đánh con nhưng cha không quá ác
Rồi vết thương lòng cũng đã liền da

Tội lỗi con chắc cha cũng thứ tha
Phận làm con đã lỗi câu hiếu đạo
Cha con mình đã có chung dòng máu
Không có cha ...làm sao con sinh ra?
hmhiennhan

Nguyễn Hiền Nhân 04.02.2012 19:06:10 (permalink)
0
Ngọc biển yêu thương Nguyên văn bởi nguyễn hiền nhân
Ghét và yêu

Nhớ Long An, nhớ người dưng,
Nhớ trời Khánh Hậu ngập ngừng bước chân,
Gió khuya qua chỗ em nằm,
Có mang hơi ấm nồng nàn đến ta?

Hình dung em trước thềm nhà,
Mi cong, mắt biếc, kiêu sa dáng hồng,
Hân hoan cố giấu trong lòng,
Gặp nhau giả bộ như không đón mừng,

Kìa sao em nở quay lưng,
Ghét yêu trộn lẩn rưng rưng nỗi lòng,
Giận hờn sao vẫn ngóng trông?
Cố chấp chi để sầu đông đêm dài?

Ai nói đường đã chia hai,
Người dưng sao lại u hoài vấn vương?
Tình già tóc đã điểm sương,
Ghét thì ghét ít,còn thương ngập hồn
Hmhiennhan

Mong chi

Giận...thương, yêu...ghét người ta
Để lòng trống vắng đi ra đi vào
Nói rằng đã hết ngọt ngào
Chỉ còn vị đắng mà sao chứ chờ...
Mong chi đau khổ mà mơ
Mong chi...ôm lấy...dại khờ ...đêm ơi...

Lê Minh Liên Thanh Thơ
1/2/2012

"Về đây với tình yêu và nỗi nhớ
Với tình đời êm ả giữa trời mơ
Hãy về đây ta dệt trọn tình thơ
Về đây nhé, xẻ chia lời ngọt đắng"
Liên Thơ
#238
    Nguyễn Hiền Nhân 16.02.2012 11:35:29 (permalink)
    0
    Chia tay ngày lễ tình nhân

    Biết nói gì đây? biết nói gì?
    Chênh vênh đôi bóng buồn quá đi.
    Có phải nghiệp chướng yêu là lụy?
    Tình xây bến ảo,lệ vương mi.

    Ngày lễ tình nhân say túy lúy,
    Người trong mộng tưởng giống liêu trai.
    Ta uống mừng em thêm tri kỷ,
    Còn ta từ tạ nợ tình vay.

    Hai đầu nỗi nhớ trôi xa ngáy,
    Duyên nợ trăm năm được bao ngày?
    Ngày lễ tình nhân xưa trở lại,
    Nhưng cánh chim trời đổi hướng bay.

    Hạnh phúc nhạt nhòa qua biên ải,
    Rượu uống mềm môi ta quắc quay,
    Từ nay hai đứa xa mãi mãi,
    Giữ làm chi một chút hương phai
    Hmhiennhan
    #239
      Nguyễn Hiền Nhân 22.02.2012 10:53:30 (permalink)
      0
      Ngày tình nhân không còn tình nhân

      Xa ngáy rồi !chuyện ngày lễ tình nhân,
      Nỗi nhớ cô đơn oằn trong nỗi nhớ!
      Ta vô ngã với tình yêu rộng mở,
      Nghe giọng ru hồn chao đảo bước chân.

      Em đón nhận đoá hồng nhung trao tặng,
      Để hương tình viên mãn nở trong đêm,
      Vị ngọt đôi môi thoả mộng khát thèm,
      Giữa khoảng không gian êm đềm lãng mạn.

      Không ngờ được hạnh phúc sớm lụi tàn,
      Ta xa nhau để lòng vơi gánh nặng,
      Ngày tình nhân chẳng còn người tình nhân,
      Má môi em có nhạt màu nồng thắm?

      Đoá hồng mới ta gởi cõi xa xăm,
      Nhờ thánh Valentin tìm ra người nhận,
      Bến mộng năm xưa chìm trong tỉnh lặng,
      Sao đầy trời sao lẽ nửa vầng trăng?
      Hmhiennhan
      #240
        Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 46 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 681 bài trong đề mục
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9