Niềm tin còn lại
Bác kính yêu vị lĩnh tụ thiên tài,
Cứu nhân dân ra khỏi vòng khổ ải.
Công ơn Bác thật là vĩ đại,
Như mặt trời sáng chói cả năm châu.
Bác mất rồi ,trăm họ sẽ về đâu?
Bỏ Đảng sang giàu hay sao vàng bảng đỏ?
Hiểm hoạ ngoại xâm vẫn đang rình ngó,
Đen trắng thị phi ,cán bộ loạn xà ngầu.
Tiếc ánh tà dương đuổi bóng gió câu,
Chủ nghĩa cá nhân bắt đầu khởi nghiệp,
Đất nước tự do mà sao mẹ kiếp,
Tư tưởng khép mình nô lệ còn in sâu?
Lời Bác dạy con học đến nát nhầu,
Làm cách mạng xoá đói nghèo ngu dốt,
Nhưng cán bộ còn bao nhiêu người tốt?
Thủ tục đầu tiên họ hỏi tiền đâu?
Trời ở xa còn quỷ sát đỉnh đầu,
Lời nói thẳng bị coi là phản động
Tuổi thanh niên từng ôm nhiều ước vọng,
Tranh đấu rồi con chẳng biết tránh đâu?
Chủ nghĩa xã hội ngàn lần không xấu,
Dẫu khó nghèo nhưng tình cảm tương thân
Cán bộ lão thành yêu nước thương dân,
Bảo vệ Tổ Quôc tiếc gì xương máu.
Ta thắng hết mọi kẻ thù hung bạo,
Nhưng cũng cần phải cảnh giác chính ta
Thục Phán xưa lòng nhân nghĩa hiếu hoà,
Đã chết bởi gả Triệu Đà gian xão.
Con tin tài trí những người lãnh đạo,
Biết làm gì để đất nước thăng hoa,
Nhưng đừng để cho dân phải rên la
Độc lập tự do chỉ là bánh ảo.
Cán bộ cơ sở ngày càng bát nháo,
Lo quơ quào quên gốc rễ nhân dân
Hạnh phúc an sinh không có công bằng,
Chẳng ai còn muốn làm người tử đạo
Hmhiennhan