Giấc mơ hồng thoáng qua Tôi chán rồi những lời nói yêu tôi
Như những mũi tên ngầm bắn trong bóng tối
Chỉ có riêng em là không gian dối
Ôi! nàng Ngọc Mai phía cuối chân trời
Từ Cali nghìn dặm em tìm tôi
Chén lẩu dê ngạt ngào mùi thuốc bắc
Tôi mê mẩn trong vòng tay quấn chặt
Thảnh thót bàng hoàng vị ngọt đôi môi
Hồn ngập chìm trong biển ái êm trôi
Cơn sóng tình đã cuốn trôi ý chí
Chỉ nghe bên tai lời em rên rỉ
Anh ơi! anh ơi! em hư mất rồi
Đêm lạnh lùng, chớp mắt ánh sao rơi
Em chia tay tôi trở về nước Mỹ
Tất cả thoáng qua như cơn mộng mị
Đừng đợi chờ anh hãy quên em đi
Cà phê Điểm Hẹn lạt đi hương vị
Em đến rồi đi như một giấc mơ
Như chú Cuội ngày đêm tôi thẩn thờ
Bóng Hằng Nga xa mờ bao hải lý
Em nghi ngờ mọi tấm lòng chung thuỷ
Bởi quen bán mua mọi thứ trên đời
Sao hôn anh mà nước mắt em rơi?
Bảy chục tấm hình thay lời trao gởi
Đối với em tình đã đủ đẹp rồi
Lưu luyến chi để hồn thêm gánh nặng
Tuy chỉ có hai ngày đêm thức trắng
Em yêu tôi hay làm khổ đời tôi?
Hạnh phúc êm đềm tan như mây khói
Ân ái mặn nồng rồi cũng thế thôi
Sài gòn Ca li mãi mãi xa xôi
Vì hai đứa ở hai đầu sáng tối
Nguyễn Hiền Nhân