Chuyện bốn người 2 Mây lơ lững còn Núi thì vững chãi,
Hai tâm hồn, hai cá tính khác nhau,
Mây yêu trăng và làm trăng lao đao,
Đêm 30 không cho trăng về với biển.
Biển với Trăng tuy suốt đời quyến luyến,
Vẫn ghen hờn, trách móc, làm khổ nhau,
Biển ôm trăng nhưng trăng trốn trên cao,
Biển gào thét, muốn phá tung vách núi,
Núi yêu biển ,nên chở che lo lắng,
Những đêm tối trời mây phủ kín trăng,
Núi và biển tuy không thể vĩnh hằng,
Nhưng vẫn nghịch đùa nhau khi sóng lặn,
Như anh và em ,một đôi tri kỹ,
Tiếp cận nhau mà chưa rỏ lòng nhau,
Ở bên kia ,em gặp chuyện buồn đau,
Ở bên nầy,anh có thơ hủ hỉ...
Chẳng biết ai là trăng? ai là biển?
Nhưng vây quanh mình nhiều núi và mây,
Bảy sắc cầu vồng chờ đón ai đây?
Vì có lúc Mây cũng nhập hòa vào biển...
Hmhienhan
Thơ KIMLE
Họa lại bài LÃNG MẠN của anh đây
CHÂN THẬT Đúng thế anh hồn thơ đều lãng mạn,
Như kiếp tằm vẫn cứ mãi vương tơ
Anh và em chuyện cứ để như mơ
Là mộng đẹp đêm về em tưởng nhớ
Bờ vai anh, nếu cần em sẽ tựa
Lúc đau buồn hay trăn trở xót xa
Chân tình anh sẽ mãi mài không nhoà
Dù hai đứa ở hai trời cách biệt
Phương trời này có em luôn tha thiết
Phương trời kia có anh ngóng tình nhân
Tấu khúc nhạc xuân tình xa như gần
Dù là ảo nhưng là tính cảm thật
Nói vời anh đó là lời chân chất
Tự đáy lòng em ghi mãi về anh
Mượn vần thơ gởi gấm tình mong manh
Là tri kỷ , tri âm đều được cả
Chia sẻ vời anh mọi điều cao cả
Tình yêu anh cử để mặc tự nhiên
Cạnh bên anh đã có cô bạn hiền
Phương trời Uc chăm lo anh tử tế
Đừng vì em mà bỏ quên thân thế
Chí làm trai anh giữ vẹn tình chung
Họa vần thơ chan chứa chữ chung tình,
Thơ em thế, bởi tình em cũng thế
Mặc sóng gió cuộc đời nhiều dâu bể,
Trong lòng KimLe nhớ mãi Hiền Nhân...
Kimle