Nét đẹp quê hương-Cố đô Huế.
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 46 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 681 bài trong đề mục
Nguyễn Hiền Nhân 17.12.2012 21:37:52 (permalink)
0


Trích đoạn: nguyenngoat

NHÃ NHẠC
 
Ta chỉ là một kẻ bình thường
Nên không biết nghe Nhã Nhạc
Những giai điệu dành cho các bậc đế vương
Ta chỉ nghe tiếng lòng nước sông Hương vạn thuở
 
Em muôn đời vẫn đậm màu thương nhớ
Dù thời gian có bên lở bên bồi
 Rồi đền đài thành phế tích mà thôi
Em bất tử  như chứng nhân lịch sử
 
Em Hương Giang nhớ thơ Hàn Mặc Tử
"Chở trăng về" trong huyền thoại xa xôi
Mắt em  buồn nhuộm tím cả thơ tôi
Quên Nhã Nhạc chỉ bồi hồi vì Huế
 
 
ngng


Chút tình cùng Huế

Nhã nhạc theo nghi lễ của cung đình,
Cũng là di sản nền văn hoá Việt
Như dòng sông Hương với núi Ngự Bình,
Nón bài thơ thêm duyên đôi mắt biếc

Huế cố đô vẫn đọng tình thắm thiết
Dẫu thời gian tạo lắm cảnh bể dâu,
Những lăng tẩm, đền đài thành phế tích,
Vẫn có người câu cá bến Văn Lâu

Qua Vĩ Dạ nhớ thơ Hàn Mặc Tử,
" Lá trúc che ngang mặt chữ Điền"
Thuyền chở gió trắng đi vào quá khứ,
Áo tím Đồng Khánh tím cầu Trường Tiền...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 20.12.2012 14:06:18 (permalink)
0
nguyễn hiền nhân đã viết:Ảo mộng

Nếu em là dòng sông,
Xin đừng mê biển rộng.
Sẽ bạc đầu như sóng,
Bởi lòng biển mênh mông.

Quyến luyến chỉ hoài công,
Biển nhận nước trăm sông,
Thì thầm lời dịu êm,
Nhưng chẳng dành riêng em.

Chiếc cầu anh rũ bóng,
Bao năm tháng đợi chờ
Nước lớn rồi nước ròng,
Tình vẫn còn phất phơ

Sông em nở làm ngơ,
Để cầu anh trơ vơ
Gần nhau còn cách trở,
Nói chi xa bến bờ...
Hmhiennhan



Có một thời em là dòng sông

Có một thời

em là dòng sông

tôi là chú hải âu đi lạc

nghe mơn man sóng hát

trông chồng hóa đá vọng phu


Có một thời

em là lời ru

theo tôi dạo chơi miền ký ức

nghe con tim rạo rực

đắm mình say câu hát à ơi


Em bây giờ ở đâu

xôn xao một thời xuân sắc

nghe quanh tôi dìu dặt

câu hò lý lơi


Cũng chỉ là giấc mơ thôi

tôi và em song song hai đường thẳng

ngày ngày đi bên nhau thầm lặng

dõi mắt nhìn xa ngái nỗi chờ mong

Đã có một thời ...

em là dòng sông....

Phan LH

Bài thơ em họa lại khác ý một chút nha anh
Nguyễn Hiền Nhân 22.12.2012 15:24:07 (permalink)
0
Trả Lại Tình Xưa

Trả lại em tuổi bốn mươi,
Cùng bao tiếng hát nụ cười pha lê,
Những lời trách móc hẹn thề,
Tuổi già đâu giống đam mê tình đầu?

Tình yêu cũng lắm bể dâu,
Tình nhân em đếm mười đầu ngón tay
Khoảnh khắc quen biết đắm say
Ngọt ngào chen lẫn chua cay đủ rồi?

Em về tô lại son môi,
Tâm tình thả nổi buông trôi câu người
Anh thì ngày một biếng lười,
Trái tim băng giá nụ cười khùng điên,

Trăng vàng nửa mảnh ngã nghiêng
Tình yêu thánh thiện thiêng liêng mỏi mòn,
Chí hùng lấp biển dời non,
Tay đàn tay súng chỉ còn trong mơ...

Em ơi đừng nói đợi chờ,
Nghìn thu sóng vỗ mịt mờ đại dương
Tìm trong khói sóng trùng dương,
Bóng người xa đã tha phương du hành

Nửa vòng trái đất xoay quanh,
Phải duyên kết số nợ nần tính sau
Chia tay ai chẳng lòng đau
Khi da thịt đã nhạt màu ái ân

Nồng nàn hương vị gối chăn,
Giường xưa đã có tình nhân khác rồi
Em cười vui đỏ má môi,
Tại sao lại nói với tôi là buồn?

Thôi em tình đã cạn nguồn,
Đi qua biển nhớ núi buồn là quên,
Nợ duyên mình đã chông chênh
Xoá đi rồi lại thay tên một người?

Trả lại em tuổi bốn mươi,
Khung trời xưa với một người mới quen?
Đừng ai trách móc hờn ghen
Ta vào canh bạc đỏ đen cuối đời

Lạnh lùng giữ đúng luật chơi,
Chúc em may mắn để đời lên hương
Riêng anh mộng vẫn bình thường
Tìm trong kinh Phật con đường tịnh tâm

Cuộc đời mình cứ thăng trầm
Ai không có chút sai lầm tình duyên,
Người tỉnh cũng có lúc điên,
Chìm trong giấc mộng biến thiên hảo huyền
hmhiennhan


Nguyễn Hiền Nhân 26.12.2012 22:40:16 (permalink)
0

Hoa hồng nhiều gai

Phải em lạc giữa cuồng vui,
Trong cơn mê ảo chôn vùi thanh danh?
Lẳng lơ những tiếng em anh,
Chung chạ cùng đám tao nhân gian hùng.

Phải anh tỉnh giấc mông lung,
Gối đầu lên cánh tay nhung đầy sình.
Nghe trăng gió hát lời tình,
Chạnh lòng thương cảm người mình từng quen.

Phải em vàng đá đan xen,
Áo trắng sao để lấm lem bụi trần?
Cũng dòng thế phiệt trâm anh,
Ngọc ngà khờ để miểng sành mon men

Phải anh rượu đắng môi mềm,
Giang hồ Kiều nữ đâu thèm kết giao.
Cười phàm phu phủ long bào,
Học đòi kịch sĩ bán rao ân tình

Chân mây lóe ánh bình minh,
Thôi anh từ biệt người tình liêu trai,
Hoa hồng nào hỏng có gai?
Tình nào chẳng dính chút cay của tình?
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 28.12.2012 23:24:07 (permalink)
0
Phù du


Đời người là kiếp phù sinh,
Trần gian quán trọ nhưng tình đa mang.
Tròn ,khuyết cũng một vầng trăng,
Cô đơn ở giữa sao giăng bạt ngàn...
Hmhiennhan

Chúc Phù Du một mùa Noel thật nhiều niềm vui





Đời người là kiếp phù du

Trần gian quán trọ nhưng tình đa đoan
Tròn ,khuyết cũng 1 vầng trăng,
Cô đơn ở giữa sao giăng bạt ngàn..
*********************************
Hãy chỉ dùm em đến một nơi,
Dù là góc biển hoặc chân trời
Để chồng vợ sống chung duyên phận.
Mà ngắm sao rơi xuống cuộc đời
Nhớ quá đi thôi nắng chiều phải vội
Thương nhiều sương sớm rụng tơi bời
Làm sao gom hết phù du đó
Vừa đủ ý thơ để tặng người?
Cám ơn anh với những vần thơ mến gởi và loi chuc tot lanh dem Giang Sinh am ap,vui cung người thân anh nhé
Nguyễn Hiền Nhân 01.01.2013 23:52:43 (permalink)
0
Nỗi buồn đêm nhớ em


Đêm xao xuyến nhịp tim sầu mở ngỏ
Buồn không tên man mác bước vào hồn
Gọi em về ru giấc ngủ cô đơn
Bằng âm hưởng thiết tha ngày tháng cũ

Tình không biên giới xa vời quyến rũ
Nhưng tan dần theo nỗi nhớ chênh chao
Kỷ niệm thuở nào dưới bóng trăng sao
Ước mơ tạm lắng im trong thực tại

Anh ngớ ngẩn xây mê cung vụn dại
Hạnh phúc nào phủ xuống ngạt ngào môi
Tình chân thành sưởi ấm mảnh hồn côi
Định mệnh vẫn rẽ chia đôi giới tuyến

Đóa Hồng Nhung dìu dịu tỏa hương nguyền
Từ sâu kín linh hồn em hé nở
Tình đẹp lắm dù đại dương cách trở
Bổng phôi phai khi chung một lối về

Từng mến nhau qua tiếng gọi hồn quê
Mới nếm trãi bao gió mưa thử thách
Thật không ngờ chút niềm tin xa cách
Đã đẩy xô hạnh phúc sớm nhạt nhòa

Đã chôn vùi nguồn rung cảm bao la
Đã phá nát giấc mơ hồng diễm tuyệt
Để giờ đây anh ngậm ngùi luyến tiếc
Mối chân tình huyền ảo sớm bay cao

Viễn cảnh chúng mình như chuyện trầu cau
Như chiều ly biệt mưa rơi tầm tả
Nụ hôn quyến luyến không còn phép lạ
Về Melbourne tình ảo tản trôi xa

Đêm trở giấc nhìn trăng qua kẻ lá
Anh chắp tay xin thượng đế nhiệm mầu
Duyên nợ chúng mình vĩnh cửu thắm sâu
Như trăng mười sáu tròn đầy êm ả
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 04.01.2013 21:02:08 (permalink)
0

Món nợ tình vay

Yêu em rồi suốt đời anh mắc nợ
Từ sơ giao Nợ kéo đến tới giờ
Nợ lời hứa ,Nợ ân tình dang dở
Ngủ say rồi Nợ vẫn đến trong mơ

Sau một lần quen biết rất tình cờ,
Rồi nhận ra bạn đời chung xứ sở,
Ta nối tiếp khúc nhạc lòng muôn thuở,
Để nợ tình neo bến mộng phất phơ.

Chiều sân bay lần đầu ta gặp gở
Bốn mắt dõi tìm sáng đẹp trời thơ
Thương làm sao dáng đài các, bơ phờ
Bởi khoảng cách từ hai miền lạnh nóng.

Em gởi trọn anh tình yêu sâu rộng
Hạnh phúc nặng đầy cảm xúc thân thương
Những món quà quý em chất đầy rương
Cũng không bằng được trái tim thánh thiện.

Ba tuần trăng mật tỉnh, thành phố biển
Xác hồn quyến luyến chẳng muốn rời nhau
Dù có lúc mình tranh cải ồn ào
Vì anh khờ dại nẩy sinh lắm chuyện.

Xa em rồi anh mới biết mình điên
Chẳng hiểu thấu nỗi lòng em trăn trở
Và cứ thế suốt đời anh mắc nợ
Nợ tình em phủ kín mấy trang thơ
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 06.01.2013 12:32:39 (permalink)
0
Bến Xuân không lời hẹn

Còn một chút gì để nhớ không em,
Bóng trăng xưa đợi ta đứng ngoài thềm.
Hoa vẫn nở tỏa hương thơm đầu hẻm,
Hương hoa trộn hòa trên mái tóc em.

Tiếc làm sao chuỗi ngày tháng ấm êm,
Thời gian, không gian dường như hẹp lại ?
Ta thường gặp nhau những chiều thứ bảy
Để sóng biển tình vây hãm suốt đêm

Trong vòng ôm điều dưỡng rất dịu mềm,
Em đóng dấu lên người anh mấy chỗ.
Những nụ hôn môi ngọt ngào bù lỗ,
Thành di sản trọn đời anh khó quên.

Dẫu bây giờ tình cảm hơi chênh vênh,
Đạo và đời khập khiễng chia hai hướng
Anh vẫn chờ em trước cửa thiên đường,
Đón mùa xuân hồng không cần lời hẹn...
Hmhiennhan

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2013 18:20:59 bởi Huyền Băng >
Nguyễn Hiền Nhân 10.01.2013 14:46:08 (permalink)
0
Mộng tình nổi trôi


Cạn đi em ,ly rượu đầy,
Mừng vui ,chúc phúc những ngày quen nhau.
Thềm Xuân cùng vẫy tay chào,
Một thời hoa bướm sắp vào lãng quên.

Mộng tình mới đó chênh vênh,
Góc trời Tân Khánh mông mênh nỗi lòng,
Mời em ,men đắng tình nồng,
Say đi cho má môi hồng thắm duyên.

Ánh trăng huyền ảo ngã nghiêng,
Rớt trong ly rượu còn nguyên khuôn tròn.
Sao tình bạn vội hao mòn,
Cuốn theo chiều gió lách lòn bay xa?

Hy vọng những giọt mưa sa*1
Không bị vực thẳm phồn hoa chôn vùi!
Để em viên mãn nụ cười,
Giao bôi rượu nghĩa bên người em yêu.

Xuân đời còn chẳng bao nhiêu,
Men cay ta uống liu xiêu xỉn rồi,
Còn gì? tất cả chia đôi,
Say đi sẽ thấy nổi trôi mộng tình...
Hmhiennhan

*1 Mượn ý từ câu ca dao "Đàn bà như hạt mưa sa..."
Nguyễn Hiền Nhân 11.01.2013 16:41:44 (permalink)
0
Nguyên văn bởi nguyễn hiền nhân Xem bài viết
Bến Xuân không lời hẹn

Còn một chút gì để nhớ không em,
Bóng trăng xưa đợi ta đứng ngoài thềm.
Hoa vẫn nở tỏa hương thơm đầu hẻm,
Hương hoa trộn hòa trên mái tóc em.

Tiếc làm sao chuỗi ngày tháng ấm êm,
Thời gian, không gian dường như hẹp lại ?
Ta thường gặp nhau những chiều thứ bảy
Để sóng biển tình vây hãm suốt đêm

Trong vòng ôm điều dưỡng rất dịu mềm,
Em đóng dấu lên người anh mấy chỗ.
Những nụ hôn môi ngọt ngào bù lỗ,
Thành di sản trọn đời anh khó quên.

Dẫu bây giờ tình cảm hơi chênh vênh,
Đạo và đời khập khiễng chia hai hướng
Anh vẫn chờ em trước cửa thiên đường,
Đón mùa xuân hồng không cần lời hẹn...
Hmhiennhan

Tình yêu chung thủy dịu hiền
Hương hoa vẫn nở bên thềm đợi trăng
Xuân không lời hẹn đá vàng
Mà hồn vẫn mãi mơ màng về ai!
Nguyên Xuân
Chia sẻ vài dòng thơ vui với tác giả Hiền Nhân
Nguyễn Hiền Nhân 12.01.2013 16:21:39 (permalink)
0
Xuân buồn bặt bóng cố nhân.

Lang thang dạo phố Sài gòn
Thênh thang đường rộng không còn người yêu
Giữa dòng xe cộ dập dìu
Ta bước nghiêng ngả theo chiều gió đưa .

Bên em trời nắng hay mưa?
Bên ta mưa nắng dư thừa chen nhau .
Không gian nổi chút ồn ào,
Thềm Xuân lân pháo vẫy chào lao xao.

Bóng em ẩn hiện nơi nào
Để ta lạc bước tình vào u mê?
Những lời hứa, những câu thề
Bay theo mây khói buồn tê tái buồn!

Nước đâu chảy ngược về nguồn
Mất em không thể quay cuồng tìm em
Xa rồi dáng ngọc ấm êm
Chờ anh em xỏa tóc mềm ra phơi .

Sốc đau những tiếng anh ơi!
Hai phương trời mới mình rời nhau thôi.
Vầng trăng kỷ niệm chia đôi,
Trước khi ảo ảnh một thời phai phôi.

Sông còn bên lở bên bồi
Trái tình ngọt đắng mộng đời phù du ,
Tình tàn như lá mùa thu
Hết xanh lá úa vàng như kiếp người .
Hmhienhan
Nguyễn Hiền Nhân 15.01.2013 16:00:21 (permalink)
0
Bão tình cuối năm

Nghiêng ngả độc hành trên phố quen,
Trăng sao mờ khuất sau ánh đèn,
Chập chờn ảo vọng ta tìm kiếm,
Bóng cố nhân về lúc nửa đêm.

Kỷ niệm êm đềm nàng cố quên,
Vòng tay luyến ái ngày xa thêm.
Yêu chi nhiều lắm rồi khập khễnh,
Để mưa Ngâu tràn ướt mắt đen?

Bỗng dưng hai đứa thành người dưng,
Thương ghét gì nhau cũng nhạt tình.
Buồn quá ,hồn ta thường đứng sửng,
Thẩn thờ hoài niệm bóng hồng xinh

Mấy lần ta tìm nơi an tịnh,
Ghé lăng Huỳnh Đức buồn một mình,
Nhớ quá quán cà phê vi tính,
Năm nào gởi gấm nợ ba sinh*1

Có phải hạnh phúc nằm trên mây?
Như bóng trăng không sở hữu được
Nên tình mình trước xuôi ,sau ngược,
Đi vào bão gió phải lung lay
Hmhiennhan

*1 Nợ ba sinh là nợ ba kiếp, Kiếp 1 chỉ có duyên quen biết nhau;kiếp 2 yêu thương nhau nhưng bị trắc trở;kiếp 3 mới trọn vẹn hạnh phúc
Nguyễn Hiền Nhân 16.01.2013 22:56:46 (permalink)
0
Nụ cười và nước mắt

Nụ cười không thể chảy thành nước mắt,
Niềm vui sao trộn lẫn với bi thương?
Dù địa ngục có thay thế thiên đường?
Anh chỉ có thể buồn trong khoãnh khắc...

Đừng nhốt hồn mình vào trong ngục thất,
Em hãy vui cùng khúc hát tình say,
Hãy cố cười , thay cho dòng lệ chảy,
Dù mai nầy mỗi đứa ở một phương.

Chỉ sợ hồn em bay mãi ,quên đường,
Chớ trời đất còn mối dây liên lạc,
Em muốn quăng tình anh vào bãi rác,
Anh cũng coi là chuyện rất bình thường

Bởi chúng mình không thể sống bên nhau,
Thì anh đây mới là người có lỗi,
Chính lòng tự ái, ngang tàng,cứng cỏi,
Đã bao lần làm cho em bối rối?

Khoảng cách đôi lòng ngày một xa xôi,
Đừng ai trách ai là người phản bội,
Chúng mình đã làm cho nhau mệt mỏi,
Thêm đắng cay khi quá it ngọt ngào?

Ta hãy nén buồn chúc phúc cho nhau,
Em hãy quên anh và quen người khác,
Hãy gom hết kỹ niệm vào sọt rác,
Thanh thản lòng đón nhận kẻ đến sau...
Hmhiennhan

Cơn bão của lòng

Em vẫn ước nụ cười là giọt nước
Dù biết rằng điều đó chẳng xảy ra
Cũng như anh và em vẫn quá xa
Đại dương đó làm sao em vượt nỗi?

Chuyện tình yêu không còn thời nông nổi
Trái tim nghe tiếng nói nhỏ rất riêng
Tình yêu anh vẫn chỉ mãi dành riêng
Một ai đó dù đã xa dịu vợi....

Trái chín ngọt em mời anh nếm vội
Chưa thấm lòng anh đã vội quay lưng
Bảo đắng cay không phải chín ngọt lừng
Bao chua chát anh dành em gánh chịu

Bởi em biết tình em sầu man mác
Cả tấm lòng anh cũng chẳng dành em
Trách gì nhau khi đường lại xa thêm
Em loi lẻ đến sau đành câm nín

Dòng thời gian hai đầu là đối nghịch
Như tấm lòng hai đứa ở hai nơi
Gió qua miền sáng tối bổng chơi vơi
Như hụt hẫng vượt xa tầm tay với....
Kim Lê

Hụt hẫng

Gió đi vào cỏi ảo ,trống chơi vơi,
Anh hụt hẩng trước hai bờ sáng tối,
Em đừng làm hồn anh thêm bối rối,
Khi nỗi lòng hai đứa cách 2 nơi

Nếu biển nhớ ở nơi em man mác,
Cây sầu đông anh cũng đã nở bông,
Trách gì đây? héo úa nhuộm tím lòng,
Người đến sau gượng cười che tiếng nấc.

Trái tương tư em mời anh nếm thử,
Đắng chát hồn, đành phải sớm quay lưng,
Lời ngọt ngào em gởi tặng người dưng,
Bão nhung nhớ em trút anh gánh chịu?

Tuổi chúng mình đã không còn nông nỗi,
Chuyện tình yêu không thể cứ hồn nhiên,
Trái tim anh rất chân thật, thiêng liêng,
Không thể nói riêng những lời gian dối.

Anh mơ ước cửa thiên đường mở lối,
Vững niềm tin điều tốt sẽ xảy ra,
Anh và em nếm trãi đủ phong ba,
Cùng hội tụ trên đỉnh cao chói lọi?
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 18.01.2013 23:53:48 (permalink)
0
Em vẫn còn đây

Em vẫn còn đây ,bên cạnh anh
Mỗi ngày vào nét với thơ xanh
Gởi bao nhung nhớ theo thơ họa
Đem đến cho anh chút mộng lành

Bên trời đâu chỉ nửa vầng trăng
Biển vẫn long lanh sóng gợi tình
Trăng vàng e ấp nên trăng khuyết
Mỗi một mùa trăng sáng lung linh

Hạnh phúc em mơ tựa thủy tinh
Sáng trong xanh biếc tựa biển xanh
Vần thơ ghép nhặt thành nhung nhớ
Gởi đến bờ xa chút hương tình

Em vẫn còn đây, vẫn ở đây
Bên anh như gió ở gần mây
Mây bay khắp chốn nao bởi gió
Hỏi gió khi nào trốn được mây?

Em vẫn còn đây, vẫn ở đây
Chỉ có tình anh vụt tầm tay
Bên bờ thực ảo anh còn nhớ?
Thơ vẫn là thơ tình vẫn đầy!

Trăng soi bên biển trăng thương nhớ
Dạ khúc tình nhân dạ khúc hay
Biển thì thầm bảo tình vẫn thế
Trăng hát lời ru biển ngọt ngào

Khoản cách dù xa cả đại dương
Vần thơ thương nhớ vẫn vương vương
Đêm về bên gối say giấc mộng
Ngỡ bước chân về mộng vấn vương
Kim Lê

Họa lại cùng anh nè, mấy hôm nay anh đi vắng sao không thấy anh ? Em chỉ thích họa thơ với anh thôi.

Tạ ân em

Bên trời còn lại nửa vầng trăng,
Lẫn trong mê đắm,chút sầu mang,
Tình em ngày trước còn trong trắng?
Hay đã đổi màu theo thời gian?

Em trách hồn anh đầy mưa nắng,
Nhưng biết hồn em có thủy chung?
Tình nhắp vào môi đầy vị đắng,
Làm sao ta nối mộng trùng phùng?

Em vẫn còn đây? vẫn ở đây?
Sao để ai kia buộc xỏ dây?
Không biết anh khôn hay là dại?
Nghe lời êm ái ,sướng hai tai.

Dù khoảng cách xa mấy đại dương,
Miễn lòng hai đứa còn vấn vương,
Đêm đêm vào nét, ta mơ tưởng,
Những bài thơ tình, đậm nhớ thương...

Có một cô nàng vừa mới xướng,
Một bài thơ dệt mộng yêu đương,
Anh đây mệt trí, lười tưởng tượng,
Danh dự nầy ,anh dành người thương...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 21.01.2013 22:18:33 (permalink)
0
Nguyên văn bởi nguyễn hiền nhân
Theo em về Gò Công

Phà Mỹ Lợi nối Gò Công ,Cần đước,
Đã nhiều lần đón khách lạ sang sông.
Chở tình anh bềnh bồng trên sóng nước,
Cùng mây hồng treo bóng Vàm Cỏ Đông.

Ngắm bình minh chiếu sáng đôi mắt trong,
Nghe tiếng em cười hồn anh xao xuyến.
Như nước Tân Thành tràn ngập lòng biển,
Anh nhập vào em hạnh phúc mênh mông.

Chiếc phà trôi mặc con nước lớn ròng,
Hai đầu bến bao dòng đời xuôi ngược,
Cuộc tình đẹp liệu có tròn mộng ước,
Hay qua sông rồi khách rẽ Tây Đông?

Mở vòng tay cùng trút cạn nỗi lòng,
Đôi tình nhân tựa boong tàu mơ mộng,
Ngả ba Cây Sộp đường quê chung bóng,
Hồn an nhiên với gió nội hương đồng.

Vàm Bao Ngược mãi dư âm tình vọng,
Với những chuyến phà chuyển khách qua sông?
Nhớ làm sao con nhạn trắng Gò Công,
Thị trấn yêu thương mỗi chiều gió lộng...
Hmhiennhan

Gởi bạn đồng hương 1 bài thơ về Gò Công


Anh Nguyễn Hiền Nhân kính mến,

Ngọc Hải rất vui đón anh ghé thăm trang TRĂNG GÒ CÔNG. Càng vui hơn, khi biết anh Hiền Nhân là “đồng hương”, nhưng anh HN ở GCĐông hay GCTây? NH ở GC Tây.
Sỡ dĩ NH yêu và viết về GÒ CÔNG – GC Đông, vì với NH - ở đó có rất nhiều kỉ niệm.
Ngọc Hải chân thành cảm ơn anh Hiền Nhân, kính chúc anh SỨC KHỎE, NIỀM VUI & TRANG VIẾT, anh nha!

(Và NH ghi lại một kỉ niệm với GC, bài thơ viết cách nay 20 năm - đăng Tạp chí SÔNG TIỀN- Sở VHTT TG T12/1992)



GÒ CÔNG - NỖI NHỚ
--- ooo ---

Lâu, không về Gò-Công
Nhớ Gò-Công da diết
Mười năm rồi cách biệt
Thị xã – vẫy tay chào!

Tháng tư nào vào Hạ
Rát mặn nắng Tân Thành
Bụi đường in đỏ lá
Vẫn dịu dàng – mắt anh.

Tháng bảy mưa sùi sụt
Chim mớ ngủ trên cành
Kiến ngồi nhà, ngại gió!
Vẫn nồng nàn – mắt anh!

Chợt một chiều chớm Đông
Bài Thơ tình lỡ dỡ
Vẫn mắt anh … bão bùng !!!
Thị xã thành nỗi nhớ
Em gọi thầm: GÒ CÔNG!

Chiều nay ngồi thương quá,
Gò Công đôi mắt xưa
Mười lần me thay lá
Viết bài thơ: Sang Mùa!

PHAN NGỌC HẢI
Tháng 11, năm 1992
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2013 14:36:17 bởi Nguyễn Hiền Nhân >
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 46 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 681 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9