nguyên hiên nhân wrote:
Nỗi sầu nhân thế
Buồn tình em lại làm ngơ,
Để anh lỡ bến đợi chờ đêm đêm.
Nhớ bàn tay ấm thân quen,
Nụ hôn luyến ái ngọt mềm đôi môi.
Xuân nào hai đứa chung đôi,
Cùng trời ,cuối đất xa xôi vẫn gần.
Giờ thì ngõ tắt đường quanh,
Ba năm chưa thấy bước chân em về.
Sương khuya lạnh phủ chùa quê,
Nghe em tụng niệm nảo nề tiếng chuông,
Đạo đời dìu dặt nỗi buồn,
Xuyên qua biên giới vô thường như nhau...
Rũ lớp kinh cổ tro màu,
Chỉ còn khói sóng niềm đau xé lòng,
Tạ từ hạnh phúc vợ chồng,
Em tu mấy kiếp thoát vòng trầm luân?
Hmhiennhan
Tạ từ!
Nỗi sầu anh mãi lâng lâng
Nhiều năm quạnh vắng bâng khuâng chiều tà
Sao là gần, sao là xa!
Nhớ thương ngày đó chỉ là sương sa...
Nhắc chi những kỷ niệm xa
Gợi chi năm tháng thoảng qua trong đời
Em giờ chập chững bao lời
Tiếng kinh, câu kệ xa rời ái ân
Cố nhân thăm hỏi ân cần
Dặn lòng ghi nhận tình ngần ấy thôi
Luyến lưu đẫm ướt một đời
Trăm năm khép lại lá rơi quanh mình
Đâu là bóng, đâu là hình!
Giấc mơ chợt tỉnh thấy tình thiên thu
Dáng xưa mong hãy tạ từ
Âm vang hạnh phúc cũng như sóng tràn...
LTA
Mê và Ngộ
Một lòng niệm Phật ăn chay,
Quyết từ bỏ hết tháng ngày yêu nhạu
Thế kỷ ánh sáng muôn màu,
Em còn lầm lẫn thuở nào hồng hoảng
Hạnh phúc thật ở thế gian,
Vẫn hơn bánh vẽ niết bàn huyễn mơ
Lời Phật dạy lúc nguyên sơ,
Nghìn xưa khác với bây giờ em ơi!
Ngộ mê tùy chuyện,tùy thời,
Tu là cội phúc hay đời mòn hao?
Phật vứt phú quý ,sang giàu,
Đệ tử ngài lại quơ quào cột thân...
Chùa lớn ngập ngụa bụi trần,
Chánh tâm chấp pháp tưởng gần mà xa,
Chi bằng em về với ta,
Đói no sướng khổ hiệp hòa có nhau
Hmhiennhan
Cám ơn Lòng trắc ẩn đã họa cùng Hiền Nhân 1 bài thơ hay. Chúc bạn vui ,khỏe, hạnh phúc