Nét đẹp quê hương-Cố đô Huế.
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 27 của 46 trang, bài viết từ 391 đến 405 trên tổng số 681 bài trong đề mục
Nguyễn Hiền Nhân 25.08.2013 22:27:34 (permalink)
0
Ấm lạnh tình thu
Anh biết em bông hoa nở muộn,
Đoan trang, đầm thắm tuổi mưa Ngâu.
Góc tim ẩn chứa nhiều ham muốn,
Để mộng vàng giăng kín thung sâu.
 
Chung những cung đường thời thơ ấu,
Khác vòng tay đợi thưở vào yêu.
Em vẽ màu ngôi sao Bắc Đẩu*1
Đẩy hồn anh lặng lẽ khói chiều.
 
Xem blog em giờ anh mới hiểu,
Người đuổi theo bóng buồn liu xiêu.
Cánh diều mơ ước chìm đêm vắng,
Bình Tiên ngõ rẽ ,dạ xốn xang.
 
Chúng mình đã lỡ chuyến đò ngang,
Em lên xe cưới... chẳng yêu chồng*2
Mấy năm đồng sàng nằm dị mộng,
Nợ duyên gãy gánh , sầu mênh mang.
 
Xót chiếc lá thu nhuộm nắng vàng,
Thương người sương phụ tình đa đoan,
Hãy để mây ngàn cho gió quản,
Nối  trang tình sử ,tìm bình an.
 
Kỷ niệm ban đầu tuy quá vãng,
Mơ hồ... người cũ vẫn thơm hương.
Trao gởi nhau chút tình trong trắng,
Buồn ,vui, ấm,lạnh ,suối yêu thương.
Hmhiennhan
*1/ người yêu của Thảo ví như sao Bắc Đẩu.

*2/đeo gông chồng
Nguyễn Hiền Nhân 29.08.2013 21:54:33 (permalink)
0
Tình bằng hữu

Không họ hàng sao mến nhau đến thế?
Người ở xa nhưng tình cảm rất gần.
Mọi vui buồn ta cùng đem chia sẻ,
Kỷ niệm đong đầy ,ngày một thêm thân.

Tri kỷ ơi! Cả những lúc hờn giận,
Chưa bao giờ tôi thấy bạn quên tôi.
Nói ghét nhau nhưng trong dạ bồi hồi,
Còn tự kiểm,thầm trách mình nông nổi.

Những tin nhắn sớm xuyên qua góc tối,
Hiểu nhau rồi,đời lại thấy xuân tươi.
Tay trong tay,thay cho lời xin lỗi,
Trộn niềm vui ,hòa với tiếng bạn cười.

Dẫu hay đứa phải yêu chung một người,
Chuyện duyên nợ kể ra cũng khó nói
Nhưng tình bạn chúng mình không thay đổi,
Như Lưu Bình ,Dương Lễ tấm gương soi.
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 03.09.2013 17:25:42 (permalink)
0
Khoảng cách ta và em

Ta ở dưới đất em trên cao?
Mịt mù trời biển nói yêu nhau,
Tình ta đắm chìm trong hư ảo,
Chắc lúc gặp nhau tóc ngã màu?

Ta ở dưới đất em trên cao?
Thế giới lung linh nhuộm sắc màu,
Xuân đến, Hạ qua, Thu đổi áo,
Đông tàn người mộng có hanh hao?

Tình ngấm vào tim tự thưở nào,
Nghìn thu trời đất quyện hoà nhau,
Như trái tim chết khi thiếu máu,
Mất em, đời anh sẽ ra sao?

Tiếng vạc kêu sương buồn áo não,
Hạnh phúc nhạt nhòa ai không đau?
Mong sao đời êm đi gió bão
Bến bờ khoản cách nối liền nhau?
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 10.09.2013 22:37:51 (permalink)
0
Biển tình không thể cạn
 
Thiên đường đâu chỉ ở trên cao,
Hạ giới kiếm tìm rồi cũng có.
Hạnh phúc tầm tay tuy bé nhỏ,
Còn hơn vói bắt bóng trăng ,sao.
 
Chạy đuổi theo ảo vọng hanh hao,
Điều vô hạn ẩn trong hữu hạn?
Nhưng đời người như giấc chiêm bao,
Sao quỷ thời gian em để cạn?
 
Lo lắng chuyện tình yêu lãng mạn,
Sợ lửa ghen nung nấu tim vàng.
Em nép trong ốc đảo bình an,
Mái tóc đen cũng nhiều sợi trắng.
 
Chiều hoàng hôn còn vương hoa nắng,
Sỏi đá còn vọng tiếng tình vang.
Gió dìu mây sánh bước lang thang,
Người sao hết ái ân,giao cảm!
 
Biển tình yêu mấy khi phẳng lặng,
Những ngọn sóng ngầm vẫn lan man.
Cố chôn lấp khối sầu quá vãng,
Men nồng tri kỷ mãi không tan.
Hmhiennhan


Nguyễn Hiền Nhân 14.09.2013 15:15:51 (permalink)
0
Vui tết trung thu
 
Vắt vẻo góc trời bóng trăng thu,
Xuyên qua đen tối với mây mù.
Trải mấy nghìn năm chưa mòn,cũ,
Ôi! bóng chị Hằng tròn thế ru?
 
Hân hoan trẻ nhỏ rước đèn cù,
Mong đừng mưa gió làm trăng lu.
Già rồi ta vẫn ham vui ké,
Chung trà ,miếng bánh đón Trung Thu.
 
Khuôn vàng viên mãn đẹp thiên thu
Hồn thơ Lý Bạch phải vi vu,
Đường Minh Hoàng dựng lên Nguyệt Điện,
Say điệu Nghê Thường Dương quý phi.
 
Còn bao khúc tình ca ấp ủ
Ca ngợi đêm rằm Tết Trung Thu?
Hmhiennhan


Nguyễn Hiền Nhân 16.09.2013 23:50:22 (permalink)
0
Hận tình chưa nguôi




Biển giận ai nổi sóng trào đứt đoạn,
Trăng giận ai,vàng úa đến mòn hao?
Tình yêu đến dịu dàng hay thác loạn,
Trôi xa rồi cũng để lại khổ đau.


Lời yêu thương vẫn còn vương nét ảo,
Trái tim ta xót hận cõi vô thường.
Tự biến đổi mình thành tên ngoại đạo,
Sống ngang tàng u uất đến bi thương.


Giống con sóng ở trong lòng đại dương,
Rượt đuổi ánh trăng trôi nổi bồng bềnh.
Bao khát vọng nghìn trùng đêm giao hưởng,
Kết thành nỗi niềm trống rổng mông mênh.


Ta mất em phải chăng là số mệnh?
Sợi tơ hồng chắp nối quá chênh vênh.
Tình mới chết khi mùa xuân vừa đến,
Em gởi hồn vào kinh kệ tìm quên.


Ai xoa dịu cơn giận hờn bất tận?
Em lìa ta ,dứt khoát mọi nợ nần.
Bỏ mặc ta mấy năm dài hiu quạnh,
Ngút ngàn xa bóng áo trắng thiên thần.


Thiếu thủy chung ,ta khinh bạt bất cần,
Cười cao ngạo cố che dòng nước mắt.
Từ tình lang em đổi tiếng cố nhân,
Hạnh phúc đời ta coi như đã mất.
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 26.09.2013 16:11:21 (permalink)
0
Giá như chúng mình đừng yêu nhau




Tháng chín trời cuối thu rồi,
Giọt mưa giọt nắng bồi hồn bàn giao.
Cho ta thương gởi câu chào,
Chút tình tri ngộ chôn vào thời gian.


Mây buồn theo gió lang thang,
Trăng treo trên đỉnh non ngàn trơ vơ,
Lạc loài người mộng ban sơ,
Ba năm cách biệt đôi bờ Tây Đông.


Nỗi niềm trải tím bến sông,
Trùng dương khói sóng bóng hồng về đâu?
Sợi tình đắm giữa đáy sâu,
Vấn vương mãi cũng nhạt màu tương tư.


Bao lần quay mặt tạ từ,
Sao hương kỷ niệm dật dờ không tan?
Giá em thêm nữa phủ phàng,
Thì hai ta mới dễ dàng xa nhau
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 29.09.2013 22:28:31 (permalink)
0
Việt Nam Tổ Quốc Tôi Ơi!




Việt Nam tổ quốc của tôi ơi!
Hào khí tiên long lẩn đâu rồi?
Lẽ nào nuốt hận thua phương bắc,
Chịu mất biên cương ,tủi giống nòi?


Sừng sững hiên ngang một góc trời,
Nơi nào chẳng có máu xương rơi,
Hơn bốn ngàn năm mở dựng nước,
Truyền thống quật cường há để vơi.


Lòng yêu nước mạnh hơn nguyên tử,
Trai làm hào kiệt gái anh thư,
Quyền cao mà sợ quân hung dữ,
Gánh nhục bia đời đến thiên thu.


Giặc cướp muốn thay dòng lịch sử,
Hồng son đâu dễ bị bôi đen.
Thục Phán chết còn mang tiếng lú,
Kết lầm suôi gia bạn với thù.


Đất nước ta do ta làm chủ,
Chúng lấn chiếm rồi buộc chia phần.
Thời hiện đại văn minh ánh sáng,
Mộng làm thái thú ,khôn hóa ngu.


Áp bức sẽ khơi dòng thác lũ,
Cuốn bọn cuồng đồ xuống biển sâu.
Bài học Việt Nam không hề cũ,
Xâm lược nước nầy chết bỏ bu.
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 02.10.2013 22:45:01 (permalink)
0
Ghét Em Lắm




Tại sao em cứ đòi quánh anh,
Để tránh né hôn anh vậy nhỏ?
Đừng giả bộ e thẹn hiền lành,
Rồi bắt anh thế nầy ,thế nọ.


Anh tuy to béo như trâu bò,
Thua trí em hoài cũng xấu hổ
Ăn toàn mẫu bánh vẽ em cho
Biết bao giờ mới được bù lỗ?


Yêu em nhiều nên anh bị ngố,
Hết cò cưa em lại đẩy đưa.
Tới bến rồi hỏng chịu xáp vô,
Đứng lớ ngớ bên ngoài cánh cửa.


Để bu ri ở xa nguồn lửa,
Chẳng thể nào khơi động máy yêu.
Than vắng anh buồn thỉu buồn thiu
Sao nụ hôn cũng đòi thiếu chịu?


Tín hiệu tình yêu thật khó hiểu,
Xanh,đỏ,vàng thay đổi lung tung.
Chưa cộng đồng anh đã phát run,
Hỏng biết là em mạnh hay yếu
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 06.10.2013 22:59:56 (permalink)
0
Người tình liêu trai






Tao phùng kề cận biệt ly,
Ngậm ngùi ta tiễn em đi qua đời.
Mộng mơ lỡ giấc rã rời
Dốc tình bảng lãng
một trời hoàng hôn.


Từ nay ta chết nửa hồn
Bó tay đứng trước sóng cồn,biển lăn
Lang thang vạn buổi chiều vàng,
Tim băng giá trước bạt ngàn lời yêu.


Nhân tình thế thái liêu xiêu,
Nhạt nhòa bóng nắng cánh diều ngày xưa.
Trời còn sáng tối đong đưa,
Tìm đâu dáng ngọc đêm mưa ân tình?


Chân mây mới lóe bình minh,
Ngoáy đầu đã mất bóng hình liêu trai.
Hương tàn khoảnh khắc đắm say,
Địa đàng còn lại dấu hài trăm năm.
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 10.10.2013 12:49:30 (permalink)
0
Nói Với Em 1




Trong vũng nước còn thấy cả khoảng trời,
Trong sắc vàng ẩn chứa bóng mùa thu.
Trong anh có em nhưng quá chơi vơi!
Chẳng biết là tình yêu hay tình thù?


Gái ngành y tuân theo lời bồ tát,
Chăm lo giúp người quên mất bản thân,
Quên luôn vết thương lòng anh sâu thẳm,
Quên thuở ban đầu nghĩa nặng tình thâm.


Tìm niết bàn trong huyễn mộng Phật tâm,
Mặc quỷ dữ lộng hành thời mạt pháp.
Em có biết thế gian giờ đổi khác,
Soi rõ tận đáy địa ngục thiên đàng?


Kiếp nhân sinh tình cảm phải đa mang,
Học vô thức vô hồn như sỏi đá?
Vợ chồng mình ngày trở nên xa lạ,
Không biết em người tỉnh hay người điên?
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 12.10.2013 22:39:15 (permalink)
0
Góc khuất buồn!

Lầu đài tình ái ta xây trên giấy,
Tô điểm mỹ miều nhưng chưa ngày xong
Núi sầu riêng úp xuống đôi vai gầy,
Thương em lắm, cảnh đèn khuya lẻ bóng.

Ngày qua ngày, anh biết em mong ngóng,
Bóng tình quân lẩn khuất ngoài chân mây.
Trăng khuyết rồi tròn, bão nhớ đong đầy
Nhưng hạnh phúc vẫn chìm trong cõi mộng.

Cuộc đời anh trải quá nhiều biến động,
Nên lý trí thường lấn át con tim.
Không cảm thông, em trách móc tỵ hiềm,
Trong góc khuất cất tiếng buồn đá vọng.

Lời vọng phu bổng chuyển thành ngọn sóng,
Làm thế nào cho hai đứa bình yên?
Lâu đài tình ái liệu có đổ nghiêng,
Nếu em phá hết vườn hoa hy vọng?
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 16.10.2013 21:53:22 (permalink)
0
Nỗi Đau Tột Cùng





Dù biết trước chuyện sinh ly tử biệt,
Kiếp con người ai cũng phải trãi qua,
Đức Phật kia còn đến lúc phải già,
Tôi làm sao thoát khỏi vòng oan nghiệt?


Trời không bão, chỉ lòng tôi nổi bão,
Nếu trời mất mẹ trời sẽ ra sao?
Chắc trời cũng chìm ngập nỗi khổ đau?
Xin đừng trách tôi không còn ngoan đạo.


Tôi không khóc nhưng hồn như rĩ máu,
Còn biết tìm đâu hình bóng thân thương?
Người mẹ già hiền hậu,tóc pha sương,
Suốt cả đời hy sinh cho con cháu.


Như cánh cò trong huyền thoại ca dao,
Mẹ chắt chiu từng bó rau hạt gạo,
Lưng tôm còng vẫn sớm khuya tần tảo,
Giúp mọi người để tạo phúc đời sau.


Chiếc áo nâu mẹ mặc sờn bạc màu,
Không rời bỏ ,còn mắng con lãng phí,
"Sự tích trầu cau" ,tấm gương chung thủy,
Bài dạy vỡ lòng con chóng quên mau?


Thắp nén hương con xấu hổ nghẹn ngào,
Buồn không giữ được tấm lòng nhân ái,
Xin lỗi mẹ , chuyện cơm áo tiền tài,
Cuốn hút con vào vòng quay bá đạo...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 22.10.2013 15:25:55 (permalink)
0
Nhớ Người Tình Melbourne





Anh xin lỗi đã làm em thất vọng,
Trong khoảnh khắc khùng điên khác người thường.
Vì yêu anh ,em trở lại quê hương,
Tay trong tay nhưng hồn đầy khoảng trống.


Em có biết anh đã ngồi đối bóng,
Tự kiểm mình để mắc nợ cố nhân.
Ân nghĩa đôi ta sâu lắng chân thành,
Sao có thể làm em buồn ,lạc lõng?


Đêm Hà Tiên đột nhiên dậy bão sóng,
Em cậy tiền nhiều cãi vã lại anh.
Mầm biệt ly sau một tháng đồng hành,
Dâu bể vô thường đúng nghĩa sắc không.


Về Melbourne tưởng xa mặt cách lòng,
Anh đâu biết em yêu bị cảm nặng.
Giữa chúng mình là bạt ngàn khói trắng,
Vòng hoa tang thay thế nhánh hoa hồng.


Lỗi tại anh lầm lỡ mộng vợ chồng,
Núi tự ái kéo dài hai khoảng cách.
Nhưng vẫn không quên tình nghĩa hanh thông,
Giữa hai đứa chẳng kể gì được mất.
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 26.10.2013 22:33:12 (permalink)
0
Quy Nhơn Góc Trời Biển Lặng




Về Quy Nhơn hãy nhớ đến Hải Minh,
Lên đỉnh núi nhìn quanh ba mặt biển.
Ngắm tượng đài Hưng Đạo Vương tuốt kiếm,
Đứng trước thuyền rồng uy vũ anh linh.


Giữa trùng dương sóng điểm nhịp thanh bình,
Tôi cảm tạ công ơn người giữ nước.
Nhớ miền đất võ Tây Sơn Bình Định,
Những anh hùng vì tổ quốc hy sinh.


Hải Minh hoang sơ nhưng rất hữu tình,
Còn in dấu thi nhân Hàn Mặc Tử,
Cùng với Mộng Cầm đi vào thi sử
Từ Hàm Tử qua bán đảo Phương Mai.


Nghe tiếng gió,tiếng tàu thuyền qua lại,
Khách đắm hồn trong cảnh đẹp bình minh.
Biển,núi,mây trời hòa nhập cộng sinh,
Đến bãi cát cũng sinh tình uốn lượn.


Mới ghé lần đầu khách đã vấn vương,
Quê ai mà cứ tưởng như quê mình.
Hmhiennhan
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 27 của 46 trang, bài viết từ 391 đến 405 trên tổng số 681 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9