Nét đẹp quê hương-Cố đô Huế.
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 46 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 681 bài trong đề mục
Nguyễn Hiền Nhân 31.10.2013 21:10:52 (permalink)
0
Chuyện tình Biển Thuyền 1.2





Em như biển rộng
mênh mông,
Anh con thuyền nhỏ bềnh bồng
nhánh sông.
Mộng mơ hạnh phúc vợ chồng,
Biển còn nổi sóng
cho lòng thuyền nghiêng.

Nửa đời thục nữ chính chuyên,
Sao em vẫn để tình riêng phụ người?
Thuyền anh neo đậu góc đời,
Tiếc không giữ được nụ cười Phù Dung!

Biển ,thuyền chìm đắm mông lung,
Bao giờ đến chỗ tận cùng ước mơ?
Lênh đênh mãi chốn đợi chờ,
Thuyền trôi ,biển có lững lờ trôi theo?

2/ Vùng trời lạc lối cheo leo,
Thuyền anh vẫn vững tay treo biển ơi!
Nổi chìm trên đỉnh mù khơi,
Giông bão mưa gió chơi vơi khoảng lòng.

Biển ơi! em nhớ thuyền không
Mối duyên tri ngộ hòa đồng mốc meo
Nhưng thuyền khẳm(nặng) gió trăng treo,
Biển xua thác sóng bám đeo gọi mời

Chính nơi ghềnh đá xa khơi
Biển thuyền nguyện mãi không rời khỏi nhau
Bao nhiêu bọt sóng tuôn trao,
Bấy nhiêu tình cảm dạt dào đắm say

Tầm nhìn tiếp giáp chân mây,
Thuyền anh còn lắm tháng ngày lưu linh
Biển thuyền hai đứa cộng sinh,
Tiếc không trọn nghĩa tử sinh đồng hành

Tuổi thọ thuyền rất mong manh,
Không như mây núi quẩn quanh biển tình,
Nhưng trên mỗi bước hải trình,
Biển thuyền như bóng với hình hòa đôi
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 04.11.2013 21:02:23 (permalink)
0
Một Chút Thôi Em Nhé




Một chút thôi! vâng chỉ một chút thôi!
Mà mưa gió kéo dài đêm ly biệt.
Nỗi buồn lan rộng sang đôi mắt biếc,
Từ hồn anh qua ánh chớp em soi.


Nhìn chân trời sáng mai mình chia đôi,
Đang tím thẳm cả một màu thương nhớ.
Một chút thôi! Trời ơi! một chút thôi!
Mai hai đứa rả rời luôn duyên nợ.


Em trang điểm lại nụ cười rạng rỡ,
Đi về miền tuyết trắng ngút ngàn xa.
Dẫu gập ghềnh trên vực thẳm trải hoa,
Nhưng hy vọng cửa tương lai rộng mở.


Một chút thôi! nhưng trở thành muôn thuở
Chuyện chúng mình chuyển tiếp vào khói sương.
Chỉ một chút nhưng tình mãi vấn vương,
Mặc biển đời mênh mông bao trắc trở.


Thật khó quên thuở ban đầu gặp gỡ,
Men rượu tình cùng rót chúc nhau say.
Một chút thôi! suýt trở thành chồng vợ ,
Nếu cuối đời mình chung một hướng bay.
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 08.11.2013 21:37:31 (permalink)
0
Vực Thẳm Phồn Hoa




Gió lướt thướt hôn tà áo trắng trong,
Nắng soi nghiêng lên môi má hồng hồng.
Em bước thong dong vào trong bến mộng,
Để suốt đời anh đeo nỗi nhớ mong.


Từ Nguyễn Đình Chiểu đi về Tân Khánh,
Con đường tình hai đứa cứ chênh vênh.
Tình cảm nóng bắt cầu chiến tranh lạnh,
Anh một bên, người viễn xứ một bên.


Ta tụng mãi lời chia tay định mệnh,
Nhưng vượt không qua cơn bão của lòng.
Con thuyền tả tơi khi rời xa bến,
Em cô đơn trôi giữa ngã ba dòng.


Tháng mười một trời sắp sửa sang đông,
Lời phương xa mịt mờ như chiếc bóng.
Giấc mơ hạnh phúc chỉ là ảo vọng,
Người ở cạnh người còn phải long đong.


Không gian bạt ngàn chia cách tây đông,
Đẩy cuộc tình tay ba vào khoảng trống.
Em núi vọng phu mỏi mòn ngắm sóng,
Hay về bên anh chung nghĩa vợ chồng?


Níu tay nghìn trùng khát vọng viễn vong,
Kiếp sống chùm gởi tha phương lêu lỏng,
Vậy mà có kẻ bỏ hình bắt bóng,
Đem một phần đời đổi lấy hư không
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 11.11.2013 21:12:15 (permalink)
0
TÂN KHÁNH MỘT THUỞ TÌNH VƯƠNG


Trời Tân Khánh gợi lên nỗi nhớ,
Quán cà phê Vi tính yêu thương.
Cây trứng cá còn lại ven đường,
Đánh dấu mối tình si đổ vỡ.

Khung cửa sắt nhà em vẫn mở,
Nhưng cách biệt rồi dáng thân quen.
Anh một mình lang thang phố chợ,
Quốc lộ khuya hiu hắt ánh đèn.

Tình ấp ủ đợi ngày lên men,
Đâu ngờ phát sinh nhiều mật đắng.
Quà xứ lạ làm rối đời em,
Sự trần trụi giết đi lãng mạn.

Hụt hẫng giữa hai miền tối sáng,
Nợ trăm năm thả nổi bềnh bồng.
Chúc mừng em thêm một lần chồng,
Tượng đài vọng phu trên phố vắng.

Đời kiêu bạt bước qua mưa nắng,
Hồn phong sương rũ sạch bụi trần
Anh vẫn chưa quên được Long An,
Tỉnh say với vùng trời Tân Khánh.
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 14.11.2013 21:23:56 (permalink)
0
Ta Xót Thương Nhau Đời Biệt Xứ




Tôi đã mến yêu màu mực tím,
Từ ngày quen nét chữ A, B...
Ngòi bút lá tre còn vụng về,
Nhưng tình nồng thắm nhập vào tim.


Thuở ấy tôi thường ăn khoai tím,
Mượn trái mồng tơi dệt mộng đời.
Thương em hàng xóm trường áo tím,
Muốn nói mà sao cứ nghẹn lời.


Nhà thật gần nhưng chưa dám tới,
Đợi đêm về mộng mị vu vơ,
Bốn mắt nhìn nhau ngầm dò hỏi,
Nỗi lòng trải tím mấy trang thơ.


Áo tím tình phất phơ trong gió,
Để hồn tôi chín trái sầu mơ.
Hương nồng nàn phủ đầy khắp ngỏ
Sao dối bảo nhau chuyện tình cờ?


Sau mười hai tôi vào đại học,
Gặp thời bao cấp chẳng tương lai.
Còn em gái cành vàng lá ngọc,
Xứ người chọn sẵn một đường bay.


Hơn nửa đời thế sự đổi thay,
Cũng đã nhạt phai màu tim tím.
Ta xót thương nhau đời biệt xứ,
Trong ngoài chưa nhập được vòng tay
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 17.11.2013 20:41:51 (permalink)
0
Em Về Trong Biển Nhớ




Tôi tìm em phía mây bay gió lộng,
Sóng mù khơi phủ kín đường chân trời.
Nghe tim khắc khoải giữa chiều biển rộng
Mùa đông nào em đã về với tôi.
 
Mơ tưởng tình yêu đến cuối cuộc đời,
Tôi trân trọng mươi tấm hình đã cũ.
Dáng kiêu sa thật cao sang quyến rũ,
Mùi hương còn bảng lãng cõi chơi vơi.
 
Dẫu lâu rồi nghẽn bặt tiếng mình ơi!
Sài Gòn Melbourne cách chia muôn lối.
Tôi đã nhận ra những điều lầm lỗi,
Nóng giận,vô tình làm lệ em rơi!
 
Hạnh phúc thần tiên lặng thầm chờ đợi,
Sao quá mong manh cách biệt nghìn trùng?
Thêm một mùa đông vừa thay áo mới,
Người hiện thực sao để tình mông lung?
 
Mấy nẻo đường tình hai đứa đi chung,
Cũng tối thẳm những đêm đầy mưa gió
Gót chân son nào bước ngang qua đó,
Đỏ mắt nhìn nhưng bóng ảo rối tung.
 
Nếu em nghe tiếng chắt lưỡi Thạch Sùng,
Cũng là tiếng lòng tôi đang tiếc nuối.
Duyên kỳ ngộ hai góc trời tiếp nối,
Khoảnh khắc điên khùng tôi đẩy xa phương.
Hmhiennhan




 
Nguyễn Hiền Nhân 20.11.2013 21:21:01 (permalink)
0
Khoảng Cách Trời Sao




Anh như ánh mặt trời chiều
chìm đáy biển.
Em là ngôi tinh tú nhỏ
ngự trong đêm.
Giữa hai đứa là đôi miền tối sáng,
Núi yêu thương phải rụng xuống giữa thềm.

Bình minh có hòa nhập được với bóng đêm?
Giữa sóng gió,
bạt ngàn lời ly biệt.
Anh đuổi bắt em đến chùn bước mỏi,
Bởi lòng em,
đâu chỉ một mình anh?

Thôi! chuyện trăm năm
Em cứ chạy vòng quanh.
Mặc mặt trời đứng im vùng hoài niệm.
Nói chi điệp trùng lời quyến luyến,
Khi đôi ta,
Không chung bước đồng hành?
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 23.11.2013 21:11:45 (permalink)
0
Dốc Tình Khói Trắng Bay




Gặp lại tà áo tím.
Phô duyên bên đồi thông.
Cả vùng trời kỷ niệm,
Làm tôi xao xuyến lòng.


Đà Lạt dịu nắng hồng,
Giữa chiều xuân hy vọng,
Tôi đã say lời tình,
Trong đôi mắt đẹp,xinh.


Khoảnh khắc đầu lặng thinh,
Choáng ngợp niềm vui sướng.
Nhỏ nhìn tôi thẹn thùng,
Rồi mở cửa yêu thương...


Khúc nhạc lòng vấn vương
Từ cao nguyên giá lạnh,
Bất ngờ thành ảo ảnh,
Mỗi người về một phương.


Nay Đà Lạt mù sương,
Nhỏ thuở xưa đâu rồi?
Bốn hướng đời gió thổi,
Đẩy tình đi xa xôi.


Áo tím nào của tôi,
Trôi giữa hồn trống vắng?
Dốc tình đầy khói trắng,
Hết thật rồi! nhỏ ơi!
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 27.11.2013 22:26:45 (permalink)
0
Hai Nhánh Sông Đời




Dọc ngang bốn hướng biển trời,
Thương người chơn chất lỗ lời hư vô.
Nhục vinh treo đỉnh sóng xô,
Chỉ còn bọt nước đọng khô bến đời.


Em chê ta mãi rong chơi,
Ta cười em dại chơi vơi cửa thiền.
Điên mà vui sống an nhiên,
Vẫn hơn em tỉnh triền miên vực buồn.


Sông vào hoang mạc cạn nguồn,
Tình qua mấy độ phong sương úa tàn.
Giận ta em nhập đạo tràng,
Kệ kinh khỏa lấp tiếng đàn trao duyên.


Đắm hồn trong cõi thánh thiên,
Mê lời hư ảo lụy phiền ngổn ngang.
Phật nào phân biệt hèn sang,
Dệt thêu lời nói dối gian dụ người?


Hoa đời mãi mãi xanh tươi,
Vào chi góc hẹp để đời hanh hao?
Thế nhân bay giữa trời sao,
Ai còn tin chuyện kiếp sau hoang đường?


Tào lao địa ngục tang thương,
Khoa học rọi sáng tận tường điêu ngoa...
Tương lai sáng tối do ta,
Chớ mong cầu cận quỷ ma ,thánh thần...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 05.12.2013 22:49:35 (permalink)
0
Con Đường Tình Rẽ Nhánh Đôi




Con đường xưa sáng tên anh
Bây giờ thêm một dấu chân lạ rồi.
Lòng em bỗng rẽ nhánh đôi,
Thương người xa xứ nổi trôi lạc loài.


Con đường phải đổi tên thôi,
Thẩn thờ anh bước trên đồi lãng quên.
Lửa yêu tàn lụi nhá nhem,
Ngẫm tình bạc bẽo trắng đen vô thường.


Cận kề nhau đến một phương,
Bến yêu đổi hướng anh nhường em qua
Con đường thêm kẻ thứ ba,
Đúng là ảo ảnh phù hoa lừa người.


Thôi anh gởi trả nụ cười,
Hạnh phúc bong bóng một thời đeo mang.
Niềm tin khủng hoảng tan hoang,
Con đường tình sử mộng vàng rụng rơi


Thênh thang bến đỗ mù khơi,
Chúc em hái được sao trời chỉnh chu
Dẫu cho khoảnh khắc phù du,
Bọt bèo tô điểm lời ru cũng tình
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 13.12.2013 23:00:39 (permalink)
0
Sài Gòn Nay Đẹp Hơn Xưa




Sài gòn nay đẹp hơn xưa
7 Tháng 3 2010 lúc 18:58


Sài gòn nổi tiếng hòn ngọc viễn đông
Em phương xa có nặng hồn hoài cổ?
Từ Tân sân nhất xuôi về thành phố
Công lý hai chiều đường rộng song song


Chợ Bến thành năm cũ dẫu rêu phong
Bốn hướng cửa người vẫn đông, náo nhiệt
Bến xe buýt khách đứng ngồi la liệt
Nguyễn Huệ, Hàm Nghi mở lối Bạch đằng


Đại lộ Hưng Đạo đường kéo thẳng băng
Nối Sài gòn với Chợ lớn Bình tây
Phố xá dọc ngang đâu còn khoảng vắng.
Người viễn phương cùng quy tụ nơi nầy


Nhớ bến Quang Liêm nước chảy vơi đầy
Cầu Nhị thiên Đường bước qua Xóm Củi
Bến Bình Đông nắng vàng vương phấn bụi
Em thả tóc dài cho gió luyến thương


Tân Định, Đa Kao trời bớt hơi sương
Anh rủ em thăm lăng ông Bà Chiểu
Ngã tư Hàng Xanh vòng quanh Bình Triệu
Thẳng đến Chùa Bà thuộc tỉnh Bình Dương


Anh đưa em trở lại Nguyễn tri Phương
Hay ghé Đầm Sen nghe câu ca cổ
Nguyễn Bĩnh Khiêm chúng mình cùng tản bộ
Sống lại thời áo trắng ngợp Trưng Vương


Sáng đẹp làm sao ánh mắt người thương
Tuổi mười bảy đã hương xuân phơi phới
Vòng quanh sở thú gót hài không mỏi
Hoa tình ngấm trên đôi má ửng hường


Từng bước ngao du xuôi ngược phố phường
Xóm Chiếu ,Bàn cờ hai đứa vấn vương
Anh ướp vào tim sắc màu hoa phượng
Hẹn ngày tái ngộ em giữa cố hương


Sài gòn còn quyến rũ khách bốn phương
Khu Phú mỹ Hưng cao sang hiện đại
Nhưng với chúng mình hương xưa còn mãi
Đêm tỏ tình bẽn lẽn ở bờ mương
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 17.12.2013 21:54:53 (permalink)
0
Gởi Người Tên Ngọc Sương




Tôi không mộng mị vu vơ,
Lý trí tình cảm nối bờ hiệp thông.
Mừng em thoát ách gông chồng,
Đâu ngờ gánh núi hương lòng vấn vương.


Nghe em thỏ thẻ lời thương,
Tưởng là câu chuyện hoang đường vui thôi.
Ngọc Sương như hạt ngọc trời,
Lẽ nào yêu kẻ bọt bèo như tôi?


Vàng son cũng bạc như vôi,
Chỉ có tình nghĩa cột đời đôi ta.
Thương người chân thật tài hoa,
Mong hòa chung bản tình ca trọn đời.


"Cao sang gì hạt sương rơi"1,
Đường chiều xế bóng chơi vơi vực sầu.
Nổi chìm mấy đợt bể dâu,
Chưa phải tri kỷ qua cầu cách xa.


Tôi không ghẹo nguyệt trêu hoa,
Xác hồn mãn ý mãi là của nhau.
Nửa đời trải nghiệm thương đau,
Nợ duyên không chỉ ngọt ngào đầu môi.


Cạn say chung rượu giao bôi,
Hy vọng Loan Phụng đẹp ngôi vợ chồng...
Hmhiennhan
1/ Lời của Ngọc Sương.
Nguyễn Hiền Nhân 01.01.2014 21:24:08 (permalink)
0
Xin Đừng Gọi Chị Bằng Em




Tôi không thể gọi chị bằng em,
Dẫu chúng mình người dưng khác họ.
Phút xao lòng đêm đông gắn bó,
Chóng lụi tàn theo giọt sương đêm.


Tôi không muốn gọi chị bằng em,
Bởi tuổi tác đôi bên cách biệt.
Tình hững hờ thay dần thắm thiết,
Gió đùa trăng chỉ ở ngoài thềm.


Sao tôi dám gọi chị bằng em?
Suối tình cảm như sông đổ biển.
Bản giao hưởng lạc âm xao xuyến,
Vỏ cứng không che đậy ruột mềm.


Trở về đúng vị trí chị em,
Hai tinh cầu cô đơn phức tạp.
Chút luyến ái ngọt ngào ấm áp,
Đường chân trời dịch chuyển xa thêm.


Cùng thời gian tất cả trôi êm,
Hương thầm xưa bay vào kỷ niệm.
Mộng ban đầu trở nên khập khiễng
Chị sẽ mãi là chị của em.
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 09.01.2014 22:28:38 (permalink)
0
Mùa Đông Sa Pa









Từ Thác Bạc đến đèo Ô Quy Hồ,
Thị trấn Sa Pa chìm trong mưa tuyết.
Tuyết phủ trắng xóa mái nhà ,đường phố,
Trên núi Hàm Rồng mây khói nhấp nhô.

Những bức tranh thủy mặc rất nên thơ,
Dãy PhanXiPang ảo huyền sương muối,
Từ Sân Mây ta dắt em rong ruổi,
Thả tâm hồn thưởng ngoạn chốn hoang sơ.

Mười ngón tay em đưa ta vào mơ,
Đêm Lào Cai gác đầu lên đỉnh mộng.
Dưới tầng cổ thụ cây đã đơm bông,
Hai đứa nồng nàn chung nhau một bóng.

Lòng trên lòng,vui thỏa thích ước mong,
Trăng bẽn lẽn ngã về miền đất trống,
Thật lạ lùng giữa giá lạnh tuyết đông,
Lại ấm áp bởi nàng tiên nóng bõng...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 20.01.2014 21:46:30 (permalink)
0
Xuân Nầy Thương Tiếc Xuân Xưa




Nhớ năm xưa trời se se lạnh,
Đàn én rộn ràng báo tin xuân.
Ngàn hoa khoe sắc cùng ong bướm,
Xuân lòng mình cũng nở trong xanh.


Em khẽ khàng gót ngọc bên anh,
Ngày tình nhân đẹp mắt tình nhân.
Áo trắng em cài bông hồng thắm,
Môi cười,mắt liếc,sáng long lanh.


Rợp trời màu sắc,ngợp âm thanh,
Pháo tết mừng vui lẫn trống,lân.
Con đường tình sử ta chung bước,
Như giấc Nam Kha*1 ...chỉ một lần.


Bây giờ tết đến thêm khổ thân,
Nợ tiền cơm áo phủ vây quanh,
Đồng lương công chức đâm lú lẫn,
Vật giá leo thang gấp bội phần.


Hết còn thơ thẩn chuyện gió trăng,
Cây nêu,rượu mứt với giai nhân.
Hồi tưởng tết xưa lòng tiếc nuối,
An bình hạnh phúc quá mong manh
Hmhiennhan
*1/Giấc Nam Kha là điển tích xuất phát từ sách "Nam Kha ký thuật" của Lý Công Tá đời Đường (Trung Quốc). Trong sách có kể truyện Thuần Vu Phần nằm mộng thấy mình đi lạc vào một nước tên là Hòe An, được vua Hòe An cho vào bái yết rồi gả con gái, cho làm phò mã và đưa ra quận Nam Kha làm quan Thái thú, cai trị cả một vùng rộng lớn, vinh hoa phú quý tột bậc. Khi tỉnh dậy, Thuần thấy mình nằm dưới gốc cây hòe có một chỉ về phía nam, bị một đàn kiến bu quanh.
Thuần nhớ lại giấc mộng của mình, so sánh với thực tế chung quanh, thấy rằng: Cây Hòe là nước Hòe An, cành cây phía nam là đất Nam Kha. Từ điển tích này, người ta rút ra các thành ngữ: Giấc Nam Kha, Mộng Nam Kha, Giấc Hòe, để chỉ những gì tốt đẹp của cuộc đời thường ngắn ngủi, công danh phú quý như giấc chiêm bao.
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 46 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 681 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9