Tình già không dám bon chen Em sáu chục tuổi đâu già
Anh ba mươi tuổi còn là trai tơ
Kết nhau hãy nối duyên tơ
Anh bán sức khỏe để quơ mỏ vàng
Bên nhau hai đứa miên man
Hẹn nhau khách sạn, nhà hàng du dương
Rong chơi diễu khắp nẻo đường
Mặc kệ thiên hạ khinh thường dèm pha
Phấn son tô điểm màu da
Tóc sương em nhuộm mượt mà thêm duyên
Nhìn em cũng giống bà tiên
Kè kè ngân phiếu xấp tiền xanh xanh
Dẫu rằng tình chẳng phân ranh
Bấp chấp tuổi tác cách ngăn sang hèn
Nhưng cũng ngại gặp người quen
Đổi giọng bác cháu rối ren,ngượng ngùng
Hợp đồng hai đứa sống chung
Em ra tiền của anh hùn xác thân
Nhưng thề hỏng được lăng nhăng
Có trời mới biết ai dang díu ngoài?
Nghe cháu hót thật trái tai
Thân già sáu chục khó lay động lòng
Bác nhớ lại chuyện ông chồng
Già hơn bác vẫn đèo bồng gái non
Thôi bác giữ vẹn lòng son
Nêu gương tốt để đám con trọng mình
Cháu ơi! tình chẳng có tình
Những lời trăng gió xin đình từ nay
Yêu đương cuồng loạn đắm say
Mà thiếu nhân nghĩa ngắn dài bao lâu?
Thôi bác không tin cháu đâu
Lấy thằng chồng trẻ chết sầu vì ghen
Thân già hỏng dám bon chen
Yêu ai thì phải vững bền mới yêu
Gan cọp bác cũng hỏng liều
Vướng vào chồng trẻ sớm tiêu cuộc đời