Đầu Xuân Anh Mong Em Về Trời cuối Thu , Sài gòn mưa ngập nước
Góc vườn xưa cúc cũng đã trổ hoa
Em đâu rồi người phụ nữ hiền hòa
Quay về nhé,để cùng anh sánh bước?
Em còn nhớ lời hẹn hò năm trước?
Chúng mình tái ngộ nơi chốn cố hương
Dù cuộc đời phải lưu lạc tha phương
Cũng không thể chia cắt tình ta được
Sóng đại dương bềnh bồng xô con nước
Em bặt tăm chìm nổi kiếp lênh đênh
Cây sầu đông đã nở hoa bến hẹn
Biết bao giờ anh mới gặp lại em?
Biết bao giờ được trọn giấc ngủ êm
Bởi tiếng ru hời âm vang dĩ vảng
Ánh mắt nhung thường nhìn anh sâu lắng
Thêm hương thầm lảng đãng dưới bóng trăng
Anh thẩn thờ chờ em trên phố vắng
Rượu trùng phùng mới chạm nút đã cay
Đang mơ chăng? bước chân ai đè nặng?
Gió lào xào nghịch tóc rối anh bay...
Hồn trăng khuya trên xác lá vàng phai
Anh góp nhặt đốt lên hòa mây trắng
Ôm cô đơn mỏi mòn theo năm tháng
Em phương xa cảm nhận hãy quay về
hmhiennhan