Qua Đỉnh Tình Sầu Bờ nghiêng lệch cũng vì nương đỡ sóng
An tịnh rồi sóng lại muốn ra khơi
Anh vì em gần nửa đời chìm nổi
Tỉnh giấc đầy lửa bõng với mưa giông
Sài Gòn Tân An tách hai lối sống
Em quay lưng gởi trả lại thiên đường
Yêu sao được bởi mỗi người một hướng
Dù một thời đỉnh mộng cùng thong dong
Nguyễn Đình Chiểu đường yêu nhiều gió lộng
Em về Tân Khánh sóng nổi bềnh bồng
Chuyện chúng mình trăng sao còn lạnh nóng
Làm thế nào cản được tình hoàng hôn?
Góc Tân Hương còn đó quán Hương Đồng
Nhưng mây hồng đã trôi êm phương khác
Chợ đêm , Khánh Hậu nửa khuya trôi giạt
Anh qua Cầu Vượt nhói vết thương lòng
Sắc Cầm hảo hiệp chỉ là ảo vọng
Dù khởi đầu hoa bướm nhú mầm vui
Kết thúc chiêm bao hiện thực ngậm ngùi
Vòng tròn tình ái ôm đầy khoảng trống
Tình thiên thu tan như mưa bong bóng
Khuất chân trời , thương ghét ngầm vương mang
Chút men say để lâu thành chua đắng
Khép cửa lòng , em còn nhớ anh không?
Hmhiennhan