ĐÒI HỎI GÌ EM?
Đất nước nầy đâu mắc nợ gì em
Chính em nợ đất nước từng hơi thở
Mảnh đất nghèo nhưng lặng lẽ che chở
Nâng cánh chim non từng bước bay lên
Được hơn người với cuộc đời cõi trên
Em còn chê trách nước chậm phát triển
Lúc đồng bào phải đương đầu nguy hiểm
Phận chùm gửi lại lên mặt ngông nghênh
Covid-19 lan rộng mông mênh
Được quê nhà đón em đòi gì nữa?
Kinh tế đình trệ thiên tai nắng lửa
Em làm gì nếu trách nhiệm gọi tên?
Cha mẹ nghèo con cái phải kề bên
Người cả nước gồng mình chống ngăn dịch
Ngược dòng lịch sử kêu ca hiềm khích
Văn hóa gì tâm địa cũng tối đen
Sống ở xứ người vội vã bon chen
Nhưng mặt tốt tình người chẳng ai bỏ
Chỉ số nhỏ cậy thượng tầng giàu có
Quên hết công bằng nhân ái như em
Nơi cách ly tạm trú thiếu ấm êm
Nhưng lãnh đạo cũng có người mất ngủ
Em là con nợ phải đâu bà chủ
Được an toàn chớ đòi hỏi gì thêm
HMhiennhan