Tình ảo Em ơi! đừng nhắc nhớ thương
Gợi chi câu chuyện hoang đường đã qua?
Mối tình phù phiếm, kiêu sa
Khác gì khúc Hậu đình hoa Điêu Thuyền?
Ngày trước cứ ngỡ em hiền
Bị người trêu ghẹo làm phiền khóc thôi?
Nghĩa khí nổi dậy trong tôi,
Đến nay mới biết là tôi bị lầm...
Tôi quen em cũng lặng thầm,
Nụ hôn trên Nét sau lần giận nhau,
Hồn tôi nổi sóng lao xao,
Mắc lừa lời nói ngọt ngào...dể thương
Nghĩa tình tưởng mãi vấn vương,
Hiền nhân Hoa Tuyết chung đường có nhau?
Một thời nghiệp giáo thanh cao,
Nhưng chưa hiểu rỏ về nhau tận tường?
Một sáng còn đọng hơi sương,
Em theo Giáng Ngọc bất thường tìm tôi,
Lạnh lùng lời nói đầu môi,
Làm tôi bị sốc cắt đôi nợ tình,
Tôi không muốn nói về mình,
Miền tây mấy tỉnh lộ trình làm ăn
Dẫu nghèo tôi vẫn doanh nhân,
Vẫn mở tài khoản ngân hàng như ai?
Nếu em lòng dạ đổi thay,
Tôi coi như gặp vận may đoạn tình,
Trách em? tôi chỉ trách mình,
Đa tình trong cái vô tình...quen em?
Nếu em khinh ,trọng sang hèn
Thì tôi xin miễn bon chen tranh giành
Hiền Nhân tôi giữ nghĩa nhân
Nhục vinh như chuyện phù vân bình thường...
hmhiennhan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2011 23:34:32 bởi Nguyễn Hiền Nhân >