Nét đẹp quê hương-Cố đô Huế.
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 46 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 681 bài trong đề mục
Nguyễn Hiền Nhân 17.01.2011 11:52:58 (permalink)
0
Tim nghẹn lời từ biệt

Melbourne mùa nầy đầy những cơn mưa
Cũng nhiều nắng ấm như trời vào hạ
Em sưởi ấm tim mình bằng ngọn lửa
Tình nhạt nhoà , sóng đã chạm phong ba

Trăng của chúng mình tạm lánh phương xa
Trời Sài Gòn cũng giăng nhiều mây tím
Ta gặp nhau giữa đỉnh sầu khởi điểm
Hạnh phúc trăm năm
Khoảnh khắc ê chề

Mùa Xuân phương đông sắp sửa trở về
Nhưng mùa đông lạnh
Bàn giao quá trễ
Tính sổ cuộc đời
Thiên di dâu bể
Anh trắng tay
Tan giấc mộng giao kề

Em quay đầu ,tỉnh giấc giữa cơn mê
Để ngấn lệ
rĩ trào đôi mắt biếc
Anh lạc lõng giữa thiên đường hoang phế
Như ánh trăng cô đơn
Vàng vọt khuyết

Trong tình yêu
Anh thường hay thua thiệt
Chẳng phải dại khờ
mà để trả ân
Em muốn chôn sâu tình vào đáy huyệt
Anh nghẽn nghẹn  lòng, từ biệt cố nhân

Anh cố ngóng tìm một ánh sao băng
Thầm khấn nguyện xin tình ta sống dậy
Trong lòng anh
Dấu ái vẫn đong đầy
Gom cay đắng để đốt thành khói trắng

Anh không muốn đời em thêm gánh nặng
Vai em gầy, mắt cũng đã thêm sâu
Anh không thể làm phiền em nữa đâu
Nếu hạnh phúc nhạt nhoà
Không toả sáng...
hmhiennhan
#91
    Nguyễn Hiền Nhân 20.01.2011 12:44:43 (permalink)
    0
    Hình như mình sợ yêu nhau?

    Hình như mọi chuyện vẫn mơ hồ
    Dù hai đứa yêu nhau là hiện thực?
    Hình như em muốn chạy trốn phiền phức
    Biển và thuyền để mặc sóng cuốn,xô?

    Điều sâu kín nhất đâu phải hư vô
    Đời cần nhất sự quan tâm chia sẻ
    Giữa những khúc quanh âm thầm lặng lẽ
    Hình như một thời mình đón nhận nhau

    Một chút sóng lòng làm ta xôn xao
    Dù khoảng cách có rất nhiều lối rẽ
    Em đóng tốt vai người vợ, người mẹ
    Thầm trách anh tình cảm quá đa đoan

    Có những lúc em phải ngậm bồ hòn
    Phân tích điều có thể và không thể
    Bản năng,lý trí  đi đôi không dể
    Người ta thường mù quáng trong tình yêu

    Tuy ý nghĩ có khác biệt ít nhiều
    Nhưng hình như...ta vẫn đều hiểu biết
    Tình cảm ta lạnh lùng rồi thắm thiết
    Cải nhau nhiều chỉ để nhớ thương thêm

    Không phải trò chơi cút bắt trốn tìm
    Hình như,chắc chắn...ta đều có thể
    Như trời đất trãi qua bao dâu bể
    Vẫn nối liền nhau như máu nuôi tim

    Từ Melbourne em hé lộ nỗi niềm
    Yêu và ghét chong chênh trên hố thẳm
    Em hoảng sợ bởi yêu anh say đắm
    Vẫn nghi ngờ hiện thực với ước mơ

    Con sóng tình muốn vượt khỏi bến bờ
    Nhưng lo lắng đại dương sâu ngăn trở
    Sự bất nhất luôn làm anh ngộp thở
    Chúng mình sợ ,nhưng lại rất yêu nhau
    hmhiennhan
    #92
      Nguyễn Hiền Nhân 20.01.2011 23:24:43 (permalink)
      0
      Lệ rơi trong lòng!

      Melbourne xa thẳm mịt mờ
      Những kỷ niệm cũ vật vờ,
       lênh đênh
      Trái tương tư chín buồn tênh
      Anh chìm biển nhớ, bắt đền em yêu

      Hoàng hôn đã tắt nắng chiều
      Em đi từ ấy liu xiêu tim gầy
      Nhìn trời!
      Trắng xoá khói mây
      Trăng Melbourne có tròn đầy không em?

      Sài gòn ngày ấy ấm êm
      Đôi ta chung bóng đêm đêm tự tình
      Rạng ngời hạnh phúc tâm linh
      Gái ba con vẫn đẹp xinh vóc ngà

      Sóng mài ghềnh đá bến xa
      Hương yêu đỏ thắm, nhạt nhoà rồi phai
      Bên đời anh chẳng còn ai
      Tìm con đường cũ
      Gió bay mộng rồi

      Nhìn thời gian lặng êm trôi
      Trăng rơi! nước chảy!
      Bồi hồi hồn anh
      Ngàn năm biển vẫn trong xanh
      Nhưng người năm cũ
      Rẽ quanh góc trời

      Nghẹn ngào gọi
      Cố nhân ơi!
      Tránh đâu?
      Những giọt lệ rơi  trong lòng
      hmhiennhan
      #93
        Nguyễn Hiền Nhân 21.01.2011 13:09:47 (permalink)
        0
        Khó trả lời em

        Mây bay về đâu rất là khó đoán
        Câu hỏi nầy em hãy hỏi gió mây
        Gió đưa mây hay là mây theo gió?
        Không dể trả lời như đó với đây

        Sợi nhớ sợi thương vướng víu ngày ngày
        Không duyên nợ sao nhớ nhau nhiều vậy?
        Nỗi lòng đem trút ra đầy trang giấy
        Còn trộn hoà  giữa thật ảo tỉ?nh  say

        Duyên trăm năm dâu bể khó giải bày
        Mặc rượu quan hà ngọt chua hay đắng
        Nếu là tri kỷ thì ta uống cạn
        Rối rắm làm gì chuyện của tương lai

        Như nắng cuối chiều thì phải tàn phai
        Đợi đến ban mai sáng tươi trở lại
        Nụ tầm xuân sẽ trổ hoa kết trái
        Dù gió mưa đời mấy đợt phủ vây

        Quỷ thời gian hai đứa không còn dài
        Hãy cứ đường hoàng thả câu trao gởi
        Dù không gian có cách xa vời vợi
        Xin em đừng vội nói lời chia tay
        hmhiennhan

        TẠM BIỆT NHÉ

        Hoạ lại bài Vĩnh biệt tình thơ của HN

        Tạm biệt nhé!
        Giấc chiêm bao lầm lỡ
        Em đã mơ và đã mộng xa xôi
        Với tay hái trái đời trên đỉnh núi
        Để bây giờ em trượt ngã đơn côi

        Để bây giờ trong góc tối mình tôi
        Thắp ngọn nến đốt lòng câu từ giã
        Em về thôi bởi hồn em đã ngã
        Phút mong chờ em vật vã cơn đau

        Em gọi anh như tiếng vọng rừng sâu
        Gỏi theo gió không có câu vọng lại
        Em nuốt nghẹn gượng cười trong tê tái
        Lại dối mình như đã chắng giận ai

        Em sợ cô đơn về  buổi sớm mai
        Nhà quạnh quẻ không tiếng ai chào hỏi
        Em khờ khạo như núi cao vòi vọi
        Ôm tình không mà mong mỏi thương yêu

        Em nhớ anh đợi sáng đến trưa chiều
        Mọi ngóc ngách em lục tìm từng phút
        Em đau lắm khi thấy anh hạnh phúc
        Bên nhà người anh mở nụ cười tươi

        Em nhủ thầm ừ cũng chỉ thế thôi
        Rồi lại khoác áo tang vào đêm vắng
        Rồi âm thầm em vo từng trái đắng
        Nuốt dỗi hờn trong sâu lắng đêm thâu
         
        Tạm biệt nhé!
        Để em còn đi tiếp
        Về phiá chân trời chẳng có mộng mơ
        Trong sỏi đá đôi chân hờ lỡ nhịp
        Chút hương xưa còn lại thoáng ơ hờ.
        #94
          Nguyễn Hiền Nhân 21.01.2011 23:28:28 (permalink)
          0
          Anh đợi em về

          Hmhiennhan

          Trời cuối Thu , Sài gòn mưa ngập nước
          Góc vườn xưa cúc cũng đã trổ hoa
          Em đâu rồi người phụ nữ hiền hòa
          Quay về nhé,để cùng anh sánh bước?

          Em còn nhớ lời hẹn hò năm trước?
          Chúng mình tái ngộ  nơi chốn cố hương
          Dù cuộc đời phải lưu lạc tha phương
          Cũng không thể chia cắt tình ta được

          Sóng đại dương bềnh bồng xô con nước
          Em bặt  tăm chìm nổi kiếp lênh đênh
          Chiếc  thuyền tình vẫn chưa về đến bến
          Biết bao giờ anh mới gặp lại em?

          Biết bao giờ được trọn giấc ngủ êm
          Bởi tiếng ru hời âm vang dĩ vảng
          Ánh mắt Hồng Nhung nhìn anh sâu lắng
          Thêm hương thầm lảng đãng dưới bóng trăng

          Anh thẩn thờ chờ em trên phố vắng
          Rượu trùng phùng mới chạm nút đã cay
          Đang mơ chăng? bước chân ai đè nặng?
          Gió lào xào nghịch tóc rối anh bay...

          Hồn trăng khuya trên xác lá vàng phai
          Anh góp nhặt đốt lên hòa mây trắng
          Ôm cô đơn mỏi mòn theo năm tháng
          Em phương xa cảm nhận hãy quay về
          hmhiennhan

          CHỜ!

          Em đã chờ anh suốt đêm nay
          Bên song Thu gõ nét hao gầy
          Cây buồn gió cuốn trơ trụi lá
          Ngọn nến mỏi mòn cháy đời phai

          Anh có kịp không? về tối nay
          Đông mang tuyết phủ suốt bao ngày
          Em ôm rét mướt lồng hoang vắng
          Ghế đá khóc thầm vắng bóng ai

          Em đợi anh về đêm vỡ nát
          Tay đan tay ngón dạ buồn lây
          Nỗi nhớ ùa về cay lòng mắt
          Đêm cứ rót đầy chén quắc quây

          Em nghiến cơn đau mềm vách đá
          Tựa hồn bên cửa tắm men say
          Đêm trải cô đơn mình em uống
          Em đã chờ anh , anh có hay?
          NguyenNiLan
          #95
            Nguyễn Hiền Nhân 22.01.2011 14:08:39 (permalink)
            0
            Tình còn trong mộng

            Mây bay về đâu rất là khó đoán
            Câu hỏi nầy em hãy hỏi gió mây
            Gió đưa mây hay là mây theo gió?
            Không dể trả lời như đó với đây

            Sợi nhớ sợi thương vướng víu ngày ngày
            Không duyên nợ sao nhớ nhau nhiều vậy?
            Nỗi lòng đem trút ra đầy trang giấy
            Còn trộn hoà  giữa thật ảo tỉnh  say

            Duyên trăm năm dâu bể khó giải bày
            Mặc rượu quan hà ngọt chua hay đắng
            Nếu là tri kỷ thì ta uống cạn
            Rối rắm làm gì chuyện của tương lai

            Như nắng cuối chiều thì phải tàn phai
            Đợi đến ban mai sáng tươi trở lại
            Nụ tầm xuân sẽ trổ hoa kết trái
            Dù gió mưa đời mấy đợt phủ vây

            Quỷ thời gian hai đứa không còn dài
            Hãy cứ đường hoàng thả câu trao gởi
            Dù không gian có cách xa vời vợi
            Xin em đừng vội nói lời chia tay
            hmhiennhan

            Em đi rồi

            Hoạ lại thơ hmhiennhan

            Gởi lại anh con phố xưa rộn rã
            Em đi rồi..... nắng có ngã trên vai
            Em bây giờ thôi lược dắt trâm cài
            Mang nỗi nhớ hình hài thêm chua xót

            Em đi rồi.... anh có còn đứng đón
            Thuở hẹn hò bên quán nhỏ chiều buông
            Bản tình ca có hát để anh buồn
            " Đêm qua chưa mà trời sao vội sáng?"

            Là bài ca em mang theo ngày tháng
            Đêm tiễn đưa anh rót nhẹ bên tai
            Chưa chia tay anh buông tiếng thở dài
            " Xa nhau chưa mà lòng nghe quạnh vắng"

            Xa anh rồi ... những đêm em thức trắng
            Đếm thời gian thầm lặng giọt cách ngăn
            Em sợ mai khi phố lúc lên đèn
            Em đi rồi..... anh quên câu thề hẹn
            Nguyễn Ni Lan
            #96
              Nguyễn Hiền Nhân 22.01.2011 23:42:50 (permalink)
              0
              Còn không em,Sài gòn ngày ấy?

              Sài gòn tao ngộ như mơ
              Gặp em trước mắt còn ngờ chiêm bao
              Sân ga bốn mắt nhìn nhau
              Nói sao cho hết xuyến xao trong lòng?

              Hạnh Phúc đã gặp Mây Hồng
              Bóng Hồng Nhung tỏa sáng hồng đời anh
              Chìm trong tạp chủng âm thanh
              Sài Gòn đêm xuống bao quanh biển người

              Thành Phố tràn ngập tiếng cười
              Bên em càng thấy thắm tươi xuân tình
              Nửa đời rong ruổi linh đinh
              Bây giờ mới nhận ra hình bóng nhau

              Cao ốc che lấp ngàn sao
              Sài gòn huyền ảo đèn màu đỏ xanh
              Vẫn còn mái ngói nhà tranh
              Thuỷ chung với mối duyên lành phương xa

              Dẫu trời đất có bao la
              Phải duyên chồng vợ đôi ta cận kề
              Nghe theo tiếng gọi hồn quê
              Đáp cánh chim sắt em về bên anh...

              Nắm tay hai đứa song hành
              Sài gòn, Chợ lớn lối quanh đường dài
              Quận bảy giờ lắm đổi thay
              Phú mỹ Hưng ngắm trăng cài tóc mây

              Gió đùa ngã ngớn với cây
              Đêm khuya hai đứa ngất ngây hương tình
              Hoà chung ánh mắt lung linh
              Vượt qua tăm tối bình minh sáng dần
              hmhiennhan
              #97
                Nguyễn Hiền Nhân 23.01.2011 17:37:30 (permalink)
                0
                Xuân hồng vẫn đến

                Xuân về khởi sắc cỏ hoa
                An bình, hạnh phúc mọi nhà đón mong
                Thương người gạo chợ nước sông
                Kiếp nghèo còn mãi long đong kiếp nghèo

                Dốc tình ta bước cheo leo
                Như trăng nửa mãnh buồn treo ngang trời
                Thềm xuân hoa bướm vẫy mời
                Ta thay áo mới Hong phơi nụ cười

                Xế chiều tuổi quá năm mươi
                Phong sương mấy độ nhạt tươi xuân lòng
                Xuân hồng hy vọng còn không?
                Còn chờ giá lạnh mùa đông qua đời
                hmhiennhan
                #98
                  Nguyễn Hiền Nhân 24.01.2011 20:28:53 (permalink)
                  0
                  Xin mẹ tha tội cho con

                  Trên mọi nẻo đường giúp con cất bước
                  Gánh nặng trên vai mẹ thật nặng nề
                  Con lớn khôn theo dòng đời xuôi ngược
                  Thất bại, thành công,có mẹ cận kề

                  Như cây xanh lớn nhanh nhờ cội rễ
                  Mưa nắng, bão đời mẹ bảo vệ con
                  Tấm lòng hiền mẫu nhân ái giản đơn
                  Như giọt mồ hôi thâm manh áo bạc

                  Mẹ chỉ muốn con trường đời thành đạt
                  Nâng niu con hơn ngọc bích vàng mười
                  Con thành công mẹ hớn hở vui cười
                  Con thất bại mẹ lặng thầm đau xót

                  Mẹ cho con cả một nguồn sửa ngọt
                  Thế còn con? nuôi mẹ chỉ một thời
                  Nhớ đến mẹ là nước mắt tuôn rơi
                  Tội bất hiếu kể ra không phải nhẹ

                  Bốn người con vẫn không nuôi tốt mẹ
                  Mẹ một mình bao bọc tốt bốn con
                  Vì đời mẹ hy sinh không tính toán
                  Ơn nghĩa sanh thành vượt cả núi non

                  Nhận tiền con, mẹ chắt mót tiêu lòn
                  Khẩn trời phật ban con thêm ân đức
                  Con không hiểu cứ so bì phiền phức
                  Mẹ mất rồi tan nát cả lòng con
                  hmhiennhan
                  #99
                    Nguyễn Hiền Nhân 25.01.2011 12:06:13 (permalink)
                    0
                    Nợ tình suốt đời không trả nổi

                    Yêu em rồi suốt đời anh mắc nợ
                    Từ sơ giao Nợ kéo đến bây giờ
                    Nợ lời hứa ,Nợ ân tình dang dở
                    Khép mắt rồi Nợ vẫn đến trong mơ

                    Chiều sân bay lần đầu ta gặp gở
                    Bốn mắt dõi tìm sáng đẹp trời thơ
                    Thương làm sao dáng mệt mỏi, bơ phờ
                    Bởi khoảng cách từ hai miền lạnh nóng

                    Em gởi trọn anh tình yêu sâu rộng
                    Hạnh phúc nặng đầy cảm xúc thân thương
                    Những món quà quý em chất đầy rương
                    Cũng không bằng được trái tim thánh thiện

                    Ba tuần trăng mật  tỉnh thành phố biển
                    Xác hồn quyến luyến chẳng muốn rời nhau
                    Dù có lúc mình tranh cải ồn ào
                    Vì anh khờ dại nẩy sinh lắm chuyện

                    Xa em rồi anh mới biết mình điên
                    Chẳng hiểu thấu nỗi lòng em trăn trở
                    Và cứ thế suốt đời anh mắc nợ
                    Nợ tình em phủ kín mít  nguồn  thơ
                    hmhiennhan

                    RỒI TỪ ĐÓ.......

                    Rồi từ đó
                    không còn mơ với mộng
                    Tay hững hờ níu phải vạt hư không
                    Tình bao nhiêu ai lấy thước đo lòng
                    Dài hay ngắn khi thời gian ngóng đợi

                    Rồi từ đó
                    Chút tình anh trao gởi
                    Em ngậm cười nghe vời vợi chua cay
                    Tình chỉ cho đâu phải nợ trả vay
                    Sao ân ái đổi thay bằng nước mắt


                    Rồi từ đó
                    Tiếng đàn sai cung bậc
                    Con thạch sùng cũng tặc lưỡi xót thương
                    Giọt mưa Ngâu rả rích suốt đêm trường
                    Gởi con nước cuốn sầu vương  về biển

                    Rồi từ đó
                    Sóng lòng ấm vang tiếng
                    Không bến bờ con sóng vỗ triền  miên
                    Em rũ rượi khi chiều nghiêng nắng sợi
                    Cỏ cũng buồn ôm cả mảnh tình rơi ./.
                    Nilan
                    Nguyễn Hiền Nhân 25.01.2011 22:56:21 (permalink)
                    0
                    Tình ảo thôi em

                    Người nói yêu anh thì cũng  hơi nhiều
                    Nhiều như những người nói yêu em vậy
                    Sự thật đó là những tàu bay giấy
                    Hoạ thơ tình,tình chỉ có trong mơ

                    Em hiểu rồi còn giả bộ ngây thơ
                    Người trong mộng tất sẽ bay theo mộng
                    Nhưng đại dương dẫu có nhiều bão sóng
                    Vẫn còn tình bạn vượt mọi bến bờ

                    Nếu trời cao phát ban ta duyên nợ
                    Chẳng khoảng cách nào cản được đôi tim
                    Không gian bao la chung một nỗi niềm
                    Thơ lãng mạn nhưng người dưng đôi ngả

                    Như hoa đẹp phải nhờ thêm cành lá
                    Thơ tình yêu cần đậm vị thiết tha
                    Bản tình ca ghép nhiều tên đàn bà
                    Vẫn là ảo ảnh những lần xướng hoạ
                    hmhiennhan
                    Nguyễn Hiền Nhân 26.01.2011 21:46:45 (permalink)
                    0
                    Một thuở tình vấn vương

                    Mình thuộc về hai thế giới khác nhau
                    Ngày và đêm cách chia khi lên mạng
                    Tuổi hoàng hôn vẫn ươm nhiều lãng mạn
                    Lòng lâng lâng trong xúc cảm dạt dào

                    Nhiều đêm buồn anh lặng ngắm trăng sao
                    Thương bên ấy ngày đêm em tần tảo,
                    Miền đất hứa cũng rẫy đầy gió bảo,
                    Đâu phải thiên đàng trong giấc chiêm bao?

                    Cuộc đời nhiều lúc không như mộng
                    Người đến rồi đi ôi! đàn ông
                    Để lại hồn em nhiều khoản trống
                    Hạnh phúc ươm hồng hoá hư không

                    Anh tin tưởng mình không thất vọng
                    Để chiếc đò tình cặp bến sông
                    cuối đời xuân đến đem hy vọng
                    Lạnh giá trời đông vẫn ấm lòng
                    hmhiennhan
                    Nguyễn Hiền Nhân 27.01.2011 11:16:35 (permalink)
                    0
                    Ảo ảnh và hiện thực


                    Anh đã gặp người đàn bà trong mơ
                    Có học thức ,dung ngôn  và thành đạt
                    Họ ở trên nhiều miền của trái đất
                    Đến rồi đi nhanh như chiếc bóng mờ

                    Nếu Em là Người đàn bà  trong mơ?
                    Đẹp như Thuý Kiều hay xấu như Thị Nở?
                    Xin đừng làm cho  trái tim Anh tan vỡ ,
                    Để Anh được suốt đời vay và trả nợ
                    Yêu Em hơn  Người thi sĩ yêu thơ

                    Nếu Em là Người đàn bà  trong mơ ?
                    Đừng bắt tội anh  không cần chứng cớ?
                    Đừng bao giờ làm cho Anh ngộp thở
                    Bằng  lời ghen hờn oán trách  ngu  ngơ

                    Ta gặp nhau chắc cũng thật tình cờ?
                    Hay có sự an bày của số phận ?
                    Để tình  yêu bắt đầu từ nổi nhớ
                    Sâu lắng âm thầm  kết nối duyên tơ

                    Hời Người đàn bà Anh gặp trong mơ?
                    Đừng nói với anh bằng ngôn ngữ khác
                    Đừng đem tình yêu bán buôn đổi chát
                    Yêu chân thật thì không thể lập lờ

                    Hãy để cuộc đời trọn vẹn giấc mơ
                    Khúc nhạc lòng ngân êm từng nốt nhạc
                    Gương trời đất thiên thu dẫu có khác
                    Vẫn dính liền nhau như thuở hoang sơ
                    hmhiennhan

                    Nguyễn Hiền Nhân 27.01.2011 16:01:25 (permalink)
                    0
                    Nghìn trùng biển sóng trùng dương

                    Buồn lắm chứ khi tiếng lòng than thở
                    Lạc vào vùng ảo vọng biển mù khơi
                    Anh và em biền biệt hai phương trời
                    Vương vấn chi để tình yêu lầm lỡ?

                    Nỗi lòng anh đã lý giải trong thơ
                    Biết người ảo sao ôm vào cõi nhớ
                    Từ buổi ban đầu quen nhau bở ngỡ
                    Rồi hiểu nhau thắm thiết đến bất ngờ

                    Hồn đồng cảm mới kết mối duyên tơ
                    Nửa kiêu sa, nửa đong đầy lãng mạn
                    Yêu màu tím, yêu thiên nhiên hoa cỏ
                    Yêu thiên đường đôi lứa bước lang thang

                    Lời thị phi như hòn đá chắn ngang
                    Cản sao được khát vọng ta bay bổng
                    Trong thế giới phẳng rộng lớn miên man
                    Em cứ để nhạc tình vang ngân thanh thản

                    Cuộc sống nầy đầy những chuyện trái ngang
                    Hạnh phúc đâu chỉ áo cơm danh lợi?
                    Còn điều bí ẩn ta chưa thể nói
                    Hãy mượn đời khoảng trống tạm vui chơi

                    Mộng trong mộng và thơ lẫn trong lời
                    Chẳng duyên nợ vẫn nói chờ nói đợi
                    Vẫn nồng nàn những câu thơ trao gởi
                    Như đã yêu, như tim mở cửa mời
                    hmhiennhan


                    Đoạn tiếp bài thơ VÀ NHƯ THẾ cho Hiennhan với bài thơ

                    Thực và ảo-khoản cách nghìn trùng



                    Rồi một ngày rượu tình là chén đắng
                    Một mình em uống cạn lệ tràn môi
                    Tiếng yêu anh không dành chỉ riêng tôi
                    Như con gió hôn cây rừng trăm ngã

                    Và như thế em nghe hồn mệt lã
                    Khi chiều buông em xa lạ trong anh
                    Như người không quen biết chân thành
                    Tình yêu ảo mong manh mà tha thiết

                    Mang khờ dại em mơ trời xanh biếc
                    Mơ gió về cho cành lá đong đưa
                    Mong trời tạnh sau những cơn mưa
                    Cho đời rọi được ngàn tia nắng ấm

                    Điều mơ ước không trong tầm tay nắm
                    Em bơ vơ giữa phố chợ đông người
                    Anh gieo ai tiếng cười vui rộn rã
                    Em cố tìm, đâu? thật, giả chua cay

                    Lại tìm quên từng giây phút đắm say
                    Đã một lần lỡ trót vay mộng ảo
                    Đã một lần con tim thầm khẻ bảo
                    Rằng đã yêu đã nhớ một dòng thơ..
                    Nguyễn Ni Lan
                    Nguyễn Hiền Nhân 28.01.2011 11:41:30 (permalink)
                    0
                    Buồn vui đêm phố núi

                    Cà phê phố núi không đen đặc
                    Đậm đà mùi thơm đắng tinh khôi
                    Môi em thắm không hề ướp mật
                    Vẫn nồng nàn quyến rũ môi tôi

                    Ánh mắt em có gì muốn nói?
                    Mới liếc nhìn chân vướng bước đi
                    Giữa đêm đông cao nguyên hùng vĩ
                    Tôi chợt thèm khoảnh khắc mê ly

                    Trái tim em chứa gì huyền bí?
                    Cứ nhấp nhô như thể gọi mời
                    Tôi miên man thả rong ý  nghĩ
                    Thật ảo còn lấn cấn chơi vơi!

                    Phía sau vùng nhạy cảm lả lơi
                    Là hố thẳm mù tăm tuổi  trẻ
                    Thôi cứ để cho đời lạnh tẻ
                    Nhưng núi rừng sạch sẽ em ơi!
                    hmhiennhan
                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 46 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 681 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9