Chuyện thường ngày ......!
Nghe không chỉ là lý thuyết.....là kinh nghiệm, để khi thấy không ngỡ ngàn. Đừng để khi phải va chạm với thực tế mà chả biết gì về điều đó !
Ngây thơ không phải là ngu ngơ là "ăn chưa no, lo chưa tới", mà là sự hồn nhiên rất nhân tính vốn có của con người.
Từ ý nghĩ đến việc làm thực tiễn rất có thể không trùng nhau,cho nên đừng quan tâm nhiều mà thất vọng vu vơ vì ta quá tham lam và cố chấp !
Trích đoạn: lelong54
Nghe không chỉ là lý thuyết.....là kinh nghiệm, để khi thấy không ngỡ ngàn. Đừng để khi phải va chạm với thực tế mà chả biết gì về điều đó !
Câu này vơi TL rât có ý nghĩa!Tk lelong nhiều!Nhưng đôi khi cuộc sống nó là dậy khi va chạm thì mình lại ngỡ ngan...!!!!
Nghe,thấy và thực hành mà vẫn còn bỡ ngỡ, huống chi mọi sự đều mới lạ...chắc là....lúng túng vô cùng !
"Cảm ơn Đời mỗi sáng mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương!"
Hạnh phúc là gì ? Nó hiện hữu trong câu thơ trên của bạn rồi mà !
"Cảm ơn Đời mỗi sáng mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương"
Đó là hạnh phuc???nhưng hanh phúc lại trong nỗi buồn,chán nản......!là tự an ủi cho chính mình!!!!
là hạnh phúc sao?hanh phúc trong nỗi buồn,nỗi chán nan....!!!Là chỉ để an ủi,động viên mình vì vẫn còn hy vọng,vẫn còn 1 niềm tin về 1 ngày mai mà hạnh phúc sẽ là khi ta thức dậy là ta biết có 1 ngay nữa để được yêu thương!!!!!!!!!!!
Không ai hiểu ta bằng chính ta, nên không ai an ủi ta bằng ta và phải biết trân trọng điều đó, nó là nghị lực thứ duy nhất còn sót lại mỗi khi ta thất vọng,.... nhờ nó mà ta nhìn thấy..... ngày mai......!
Thầy thuốc chỉ định bệnh cho bạn chứ không uống thuốc giùm bạn. Vậy muốn khỏi bệnh, bạn phải tự thuốc than và giữ gìn sức khoẻ cho mình !
Nếu nghiệm ra được những điều đó thì chắc trong cuộc sống này không còn ai như tl đâu!đôi khi cũng biết là vậy nhưng làm không được!!!giờ với...thì ngày mai cũng chỉ là một hiên hữu của ngay hôm nay!!!!1
Cố chấp như một liều thuốc độc, nó không cho ta chết thảnh thơi mà bằng cái chết dằn vặt đọa đày.Trúng thuốc này người ta mất hết niềm tin, thứ mà đáng ra con người không bao giờ đánh mất !
Đau yếu bệnh tật, đói nghèo và cả sự chết chóc còn chưa cướp mất được niềm tin.... thì tại sao tự ta lại dễ dàng chối từ nó vì ..... !
Ngày mai !
Ngày mai dẫu mất mặt trời
Thì ta vẫn sống như người quanh ta
Nhân sinh vốn quý thật mà
Trong từng hơi thở ra hoa kết chùm
Khi buồn...xin cứ khóc um
Thỏa bao hờn tủi....lại cùng ngày mai !
Chẳng chối bỏ niềm tin,chẳng từ bỏ hạnh phúc!trên cuộc đời này ai ma ko cần niềm tin và muốn có hạnh phuc?????đã sống là đã còn niềm tin là còn mong hạnh phuc...!chỉ vì cuộc sống này nó trớ trêu quá,đã có rât rât nhiều niềm tin ,ước mơ của một cô học trò ngây thơ đặt vào cuộc sống!giờ thành ra là ngu dại thôi!!!ko có con đương đi đến tương lai,đi đến hạnh phúc nào ma bằng phẳng!!!!!!!!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: