Thơ gởi những người bạn trên net
Rất nhiều tấm lòng đơn sơ chân thật
Dẩu xa xôi nhưng ta vẫn thấy gần
Có những con người chưa lần gặp mặt
Qua màn hình tình cảm bổng nhiên thân
Như bóng trăng đuổi nhánh lá ngoài sân
Chuyện khoai sắn ruộng nương sao mộc mạc
Nỗi niềm riêng bâng quơ qua khúc hát
Dù người dưng cũng vướng víu nợ trần
Lắm người bảo tình ảo rất phù vân
Là chưa xét hết mọi bề phải trái
Nếu chúng ta chịu lắng lòng cảm nhận
Thời gian trôi thu ngắn lối đi dài
Những nụ cười trong như giọt sương mai
Làm ấm lại những trái tim giá lạnh
Lời nói thẹn thùa đong đưa huýt láy
Ta mơ màng ngỡ lạc cỏi tình say
Người trên net tuy gặp gở hàng ngày
Tầm mắt vẫn chưa nhận ra nhau được
Cứ tưởng tượng gót son êm nhẹ bước
Dáng yêu kiều sau câu chữ tung bay
Chưa bao giờ tay được chạm bàn tay
Sao hơi ấm như lan vào tim phổi
Người và ta cách xa nhau vời vợi
Sao hương thơm ngan ngát phủ quanh đời
Hồn đắm chìm trong cõi ảo chơi vơi
Men tình ái luôn làm ta say khướt
Suối tóc em có dài đen óng mượt
Ta mơ một lần thả nó buông lơi
Ngọt ngào làm sao hai tiếng anh ơi
Từ máy tính đã đi vào giấc ngủ
Bến hạnh phúc ta đắp xây mong đợi
Chờ gặp người sáng tỏ chuyện riêng tư
Những câu thơ viết thay lời tâm sự
Lẫn nụ hôn môi gợi mở nguồn vui
Ân tình thiết tha chia sẽ ngọt bùi
Đã cuốn hút bao nhiêu hồn nam nữ
Chỉ thế thôi! chỉ trao nhau câu chữ
Kết nợ duyên thành bạn hữu người thân
Biết mai nầy trên vạn nẽo đường trần
Có hòa hợp nhau nối liền tình sử?
HIỀN NHÂN