Hoài niệm mối tình đầu Hồn tôi một thuở hoang sơ,
Lem nhem ba chữ câu thơ học trò
Lợi danh đời chẳng phiền lo,
Trước bao sóng dữ bão to vững lòng
Chuyện tình rẽ ngã ba sông
Về đâu mây nước Vĩnh Long lặng lờ?
Để hồn tôi mãi vẫn vơ
Qua cầu Mỹ Thuận làm thơ nhớ Người
Hồng Như giờ đã bốn mươi
Chủ khách sạn lớn nói cười trang nghiêm
Ngày xưa tình cất
trong tim
Em như dòng thác nhẹ êm sói mòn
Vĩnh Long sắc tím hoàng hôn
Nghe trong sâu thẳm gọi hồn tiếng yêu
Nhớ hoài đường Phó cơ Điều
Phường 3 thị xả với nhiều vấn vương
Miệng ghét mà lòng lại thương
Theo nàng sáng tối thánh đường nghe kinh
Hình như Đức Chúa hiển linh
Chia tôi phân nữa đức tin của nàng
Chỉ tiếc gia cảnh trái ngang
Tình như xác lá héo tàn trên nương
Đường đời cách biệt đôi phương
Tình qua mấy độ phong sương vẫn tình
Dù Em nặng gánh gia đình
Vẫn không quên được bóng hình người xưa
Mặc cho trời nắng hay mưa
Lén chồng hai đứa sáng trưa hẹn hò
Đồng xanh nay vắng bóng cò
Bờ sông cũng vắng con đò đón đưa
Vĩnh Long nay đã khác xưa
Sao lòng tôi mãi dây dưa tình buồn?
Bao giờ thương nhớ cạn nguồn?
Tôi xây bia mộ nhốt buồn vào trong
hmhiennhan