Tận cùng nỗi đau dương thế Mẹ chết lòng con dậy bất bình,
Hởi ơi! Trời Phật có công minh?
Thằng con đáng chết sao chưa chết?
Chết kẻ ân sâu trọn nghĩa tình.
Mẹ trăn trỡ trước giờ bất hạnh,
Lo lắng thương con túi nhẵn tiền,
Mệt mỏi trước lời thương "cửa miệng",
Của những người mẹ đã thi ân.
Bài học xương máu con tiếp nhận,
Muốn giúp ai ,phải nghĩ đến mình.
Cả đời mẹ tạo phúc, hy sinh,
Lúc hoạn nạn mấy ai bên cạnh?
Mẹ chết rồi tang lễ rình rang,
Còn có cả điếu văn đưa tiễn,
Cỏi vĩnh hằng mẹ có bình an?
Hay quyến luyến thương con điên sảng?
Tôi vô cảm trước nhiều hoa tang,
Mới tháng tư mưa rơi hiu hắt,
Ngày Mẹ hiền rời bỏ thế gian,
Mặt trời với tôi như đã tắt
Con không khóc nhưng lòng quặn thắt,
Trời đất sụp dần dưới đôi chân,
Từ nay không còn gì sợ mất,
Bạc tiền danh lợi tựa phù vân..
Hmhiennhan
Kim Lệ : 07:49 29-11-2008
Nỗi đau mất mẹ Ngày xưa con sinh ra có mẹ
Con lớn lên theo từng tiếng ru hời
Dắt con đi từng bước đầu đời
Nuôi con lớn bằng dòng sữa ngọt
Dù nắng mưa hay dù giông bão
Chở che con ấm áp lúc đông về
Dù nhọc nhằn, vất vả nhiêu khê
Mẹ vẫn vững như tùng, như bách
Tóc mẹ bạc dần theo năm tháng
Lưng còng đi vì gánh nặng mang
Nụ cười tươi mãn nguyện trên môi
Mẹ vui ngắm nhìn con khôn lớn
Thời gian trôi dù con đã lớn
Vẫn bên con thắp sáng nẻo đường
Như mặt trời chiếu sáng hồn con
Mẹ đưa lối dẫn đường con bước
Rồi một ngày mẹ không còn nữa
Mất mẹ rồi con thành kẻ mồ côi
Vành khăn tang phủ trắng muôn đời
Con bật khóc khi nhớ lời mẹ nói
Ngày mai trên nèo đường muôn lối
Dõi theo con có mẹ trong tim
Mỏi mắt tìm hình bóng mẹ thân yêu
Mẹ vĩnh viễn tan vào sương khói...
Kim Lệ
Chia sẻ cùng anh nỗi đau mất mẹ, đây là một trong rất nhiều entry của Kim , nói về mẹ ngày Vu lan, đem sang tặng anh làm kỹ niệm nhé!