Anh Phương đã viết:
hmhiennhan đã viết:
ĐỪNG NÓI TÌNH MÌNH .......... Cảm ơn người còn nhớ chuyện xưa
Cái thời ta đang còn đôi tám
Tà áo trắng tung bay tình trong sáng
Biết gì đâu ...lãng mạng ...yêu đương
Cảm ơn ai vẫn nhớ lúc chung trường
Đón đưa ta ngày hai lần tới lớp
Mùa thu chín lúa bông trĩu hạt
Ai ngỏ lời ...ta không nhận ...nhưng say...
Đã mấy mươi thu tưởng vẫn còn đây
Chẳng phải ....tình bên ngoài song cửa...
Bởi hai trái tìm vẫn oằn nỗi nhớ
Ai đành lòng nói đấy chẳng tình yêu.?..
Mùa thu nay ...ta gặp lại buổi xế chiều
Hoàng hôn xuống bàn tay ai đan chặt
Em chẳng nói ...nhưng chỉ cười khúc khích
Đừng nói tình mình ...ngoài song cửa nha anh
.........AP.....................
*Thơ hay ...Phương hoạ vui nha
Chuyện tình mùa thu Tuổi đôi tám trời xui mình gặp gở
Mới liếc nhìn hai đứa đã kết ngay.
Người đi xa còn ngoáy đầu ngoảnh lại
Muốn chờ nhau nên đủng đỉnh gót giày.
Ngày qua ngày em giả bộ thơ ngây,
Dù thừa biết có cái đuôi xuôi ngược.
Bốn mắt tìm nhau như thầm đính ước,
Chưa ngỏ lời,nhưng đợi cái bắt tay.
Tình mới bén xuân cảm xúc tràn đầy,
Nhưng nụ hôn cứ phải chờ đợi nữa,
Má ửng đỏ nhưng lần nào cũng vậy
Em kiếm cớ lùi,đổ lỗi nắng mưa.
Trời chuyển sang Thu em nghĩ kỷ chưa?
Sao lại nhìn anh rồi cười khúc khích?
Sao anh không dám làm điều anh thích?
Chẳng hiểu câu"Con gái ghét là ưa?"
Gió đuổi trăng đã đến gần khung cửa,
Nhưng hương tình hai đứa cứ đong đưa.
Anh luôn ngớ ngẩn dại khờ đến rứa?
Để bây giờ tiếc nuối chuyện ngày xưa...
Hmhiennhan
ĐÁ VỌNG Anh hỡi anh xin đừng nuối tiếc
Bời đất trời chia cắt hai ta
Bởi người Nam Kẻ Bắc cách xa
Có tiếc nuối thì cũng vời vợi mãi
Anh có biết bao mùa thu thay lá gọi
Và cơn mưa chiều luyến tiếc tình ai
Anh ra đi để lại giấc thu hoài
mãi đọng lại trái tim người em gái
Giờ xế chiều anh nói lời tiếc nuối
Em đau lòng không thể nói thành câu
Nhớ thu xưa ta vẫn vọng trong nhau
Nụ hôn thấm ...hai mái đầu in bóng
Giận đất trời ...trời cao ..đất rộng..
Nhưng chúng mình không một chốn náu nương
Hai chúng ta mãi mãi chẳng chung đường
Chỉ biết gửi lời thơ như.... nhưng lời đá vọng ...
...............AP..................