Một thưở tình sầu ta với em
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 48 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 720 bài trong đề mục
Nguyễn Hiền Nhân 11.01.2012 10:00:26 (permalink)
0
Ai gieo nỗi buồn?

Anh là ai mà dám coi thường em?
Người phụ nữ đủ công,dung,ngôn hạnh.
Em cho anh còn nhiều hơn là nhận,
Một tình yêu đẹp,nồng thắm êm đềm.

Giọt đắng buồn em nhỏ xuống trong đêm,
Gieo lòng anh nỗi xốn xang,bức xúc,
Hai đứa mon men đến gần hạnh phúc,
Bởi hoài nghi tình mới cách xa thêm.

Hãy để anh hôn lên đôi môi mềm,
Dìu em đi trong vòng tay tình tứ,
Tranh chấp làm chi những lời hơn kém,
Rước giá băng về lạnh buốt tâm tư?

Yêu thật lòng nhưng em cứ nói hình như...
Khéo tưởng tượng người thứ ba ly cách.
Đã gởi trao anh vạn lời trăng mật,
Sao nở giận nhau ngõ ý tạ từ?

Hãy để tâm hồn thanh thản vô ưu,
Như mùa Xuân em cho anh ngày trước,
Tình cảm đó anh làm sao quên được,
Nếu lòng em mãi chung thủy,hiền từ...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 15.01.2012 09:53:36 (permalink)
0
Nỗi buồn phổng đá

Anh phải xa rồi biển cả mênh mông,
Thùy Vân bến cũ bạt ngàn con sóng,
Con đường Xô Viết thênh thang gió lộng,
Thiếu một người lạnh buốt cả mùa đông.

Nhớ mỗi sáng vừa ra khỏi chăn bông,
Em rủ anh thay đồ nhanh tắm biển,
Những con sóng sáng tinh mơ ngấu nghiến
Đẫy chúng mình nghiêng ngửa giữa thảm xanh.

Chân hụt hẫng đôi lúc phải chòng chành,
Em hoảng hốt cấm anh đùa với biển.
Trong vòng tay em anh thật bình yên,
Bổng khờ dại tạo ra bao sóng gió.

Khói tỏa hương bay lâu đài khóa ngõ,
Lửa hờn em đốt rụi tình ta rồi,
Anh thành phổng đá đứng ở bên đời,
Nhớ biển Vũng Tàu mù khơi sóng vổ.

Tan hoang huyền thoại mối duyên kỳ ngộ,
Hạnh phúc ấm nồng thuở đó bên nhau,
Anh rời Vũng Tàu với vết thương đau,
Dẫu phổng đá cũng thẳm màu vàng vỏ
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 20.01.2012 08:29:29 (permalink)
0
Âm binh lụy phù thủy

Một thời thổ tả lạc loài hoang mạc,
Ta sống ngông nghênh giữa đám thú bầy.
Mù mờ tri thức chìm trong hoang lạc,
Ánh sáng lương tâm chớp tắt bầy hầy.

Đời hổn mang nên lập lờ cạm bẩy,
Ta gạt người hay người gạt ta đây?
Con đường hạnh phúc đi hoài không tới,
Lệ phí góp đầy như khói sương bay.

Thùng rác mầu mè sắp tung nắp đậy,
Hương thơm nào khỏa lấp hết hôi tanh?
Lũ âm binh nuốt tạp như heo nái,
Để lộ hình tên phù thủy gian manh.

Kẻ hám quyền,hám gái,hám công danh,
Nhìn giống tên hề sơn đông mãi võ
Mượn oai thần tượng tạo ra mưa gió,
Sẽ chết vì sấm sét chúng tạo quanh
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 28.01.2012 11:47:46 (permalink)
0
Sám hối ngày giỗ cha

Cha ơi! ngày giỗ đến rồi,
Con quỳ bên mộ bồi hồi nhớ cha.
Xin cha rộng lượng thứ tha,
Tội con bất hiếu quên cha tuổi già.

Nửa đời say chuyện trăng hoa,
Cha quên trách nhiệm mẹ ,bà ốm đau,
Con sa khẩu khí hổn hào,
Phụ ơn dưỡng dục công lao biển trời.

Nhà không nóc* phải chơi vơi,
Con sớm chìm nổi chợ đời mưu sinh,
Hương trinh trong cõi tâm linh,
Vẫn còn sống mãi thâm tình cha con.

Thương cha buồn tuổi hoàng hôn,
Con cố phụng dưỡng nhưng mồm đa đoan,
Hiếu tâm chưa được vuông tròn,
Nghĩa tình vẫn giữ lòng son nhạt nhòa.

Để rồi đau đớn vỡ òa,
Nhớ cha,nhớ mẹ, nhớ bà...tìm đâu?
Ước gì còn có kiếp sau,
Con xin trả hết ơn sâu kiếp nầy
Hmhiennhan
*Tục ngữ có câu "Con thiếu cha như nhà thiếu nóc"
Nguyễn Hiền Nhân 02.02.2012 12:42:53 (permalink)
0
Phiên chợ đầu năm.

Mới đầu năm ,vật giá đã leo thang,
Chính lòng tham làm tình người chai,sạn.
Ai cũng muốn quơ quào ba ngày tết,
Chẳng cần chi uy tín của cửa hàng

Xã hội bây giờ ngày một bất an,
Dịch vụ công ích cũng thành máy chém,
Kẻ bán người mua ỡm ờ,sắc lẹm,
Cứ bảo tết là thỏa ý kiếm ăn.

Ai cũng cười,xởi lởi , ngày đầu năm,
Chúc cho nhau được thêm tài,lộc,phước,
Nhưng làm sao khỏi thiếu sau,hụt trước,
Khi hy vọng còn lạc cõi xa xăm?

Con người mệt mỏi sùng bái thánh thần,
Mong thoát cảnh sống "thắt lưng buộc bụng"
Ngân sách gia đình lao động rối tung,
Mừng ngày đầu xuân cả nhà ấm cúng...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 06.02.2012 10:07:15 (permalink)
0
Con súc sắc đổi màu

Cánh én đầu xuân đến báo tin vui,
Sao tình em vẫn trôi xa thăm thẳm?
Duyên trăm năm nổi chìm theo số phận,
Hy vọng đong đầy lạc giữa biển xanh.

Nhớ năm trước em đã về bên anh,
Còn than tiếc gặp nhau sao quá muộn.
Vai tựa vai ,ta đón hoàng hôn xuống,
Ngắm nắng vàng, mây trắng đến vờn quanh.

Góc vườn yêu đương vẫn còn nguyên đó,
Nhưng sóng phương xa sớm nổi bềnh bồng.
Niềm tin yêu lung lay bay theo gió,
Em trách anh để tạo cớ đổi lòng.

Giữa biển đời,mệt mỏi anh mòn trông,
Giống súc sắc ,em trượt dài trên cỏ.
Anh nhặt lên hoài mong còn duyên nợ,
Súc sắc vỡ rồi ,tim ruột trống không...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 17.02.2012 11:41:38 (permalink)
0
Chuyện buồn ngày lễ tình nhân

Buồn thật buồn trong ngày lễ tình nhân
Trùng với sinh nhật của người bạn gái
Ta cố quên những ngày xưa luyến ái
Sao trong lòng vẫn thoáng chút bâng khuâng?

Lễ tình nhân nay chẳng còn tình nhân,
Ta thơ thẩn đứng bên lề hạnh phúc,
Hát khẻ vu vơ một bản tình khúc,
Thánh Valentin biết được có cười thầm?

Mới thuở nào còn là bạn tri âm,
Nay lễ tình nhân nàng sang hướng khác,
Nụ hôn sinh nhật nhạt nhòa hương phấn,
Biên giới trái tim hai ngã chia phần

Ta biết tình yêu khó thể vĩnh hằng,
Khi hai đứa cách nhau trời biển rộng,
Nhưng chẳng ngờ nàng làm ta thất vọng,
Khi nói chân tình như chuyện gió trăng.

Dù mất nhau cũng nên giữ nghĩa nhân,
Đừng bôi bác chuyện đắm say ân ái,
Dù chúng mình không muốn ngày gặp lại,
Xin giữ đáy lòng hai tiếng cố nhân
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 26.02.2012 15:36:43 (permalink)
0
Nụ hôn liều lĩnh

Chuyện ngày xưa em nhớ hay quên?
Thuở tuổi học trò rất hồn nhiên[image][/image]
Vậy mà tôi dám môi thơm má,
Đường đột làm em tức muốn điên.

Nụ hôn vụn dại buổi đầu tiên,
Có lẽ làm "quê" gái chính chuyên,
Đòn đáp trả làm tôi xiển niển,
Cái tát tay kèm tiếng du côn.

Ngày ấy em vừa tròn mười bốn,
Tôi mới mười lăm chả biết gì
Chỉ tại thằng bạn thân hư đốn,
Thách tôi làm thế "mới nam nhi"

Nụ hôn phơn phớt không đáng chi,
Nhưng tôi cất giữ mãi trong lòng,
Qua thời trung học lên đô thị,
Đời chia muôn lối khác bến sông.

Thỉnh thoảng tôi vẫn còn hôn bóng
Nhớ chuyện chúng mình tức cười không?
Giá như xưa em đừng nổi nóng,
Nụ hôn nối tiếp chắc êm ngon.

Bây giờ em đã có chồng con,
Má thắm môi yêu vẫn ửng hồng
Muốn hôn ...tôi chỉ còn vào mộng,
Ngất ngây tìm lại chút hương thơm.
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 01.03.2012 20:33:21 (permalink)
0
Gánh sầu bán chẳng ai mua

Bổng dưng ấp lẩm nợ đời,
Tình tiền thâm lạm lổ lời búa xua.
Gánh sầu bán chẳng ai mua,
Thôi thì thêm chút chát chua bông đùa.

Tại mình bản sắc quê mùa
Khi đem thơ thẩn làm bùa cầu duyên.
Tơ tình kết nối quàng xuyên,
Để rồi đứt đoạn luỵ phiền trí tâm.

 Người yêu vắng bóng bặt tăm,
Tri âm đành phụ tri âm mất rồi.
Ta còn hoài vọng hay thôi?
Tình như canh bạc rối bời nhịp tim.

Như trăng lay vãng bên thềm,
Người mơ lãng đãng đủ mềm lòng nhau.
Đã yêu còn hẹn kiếp sau,
Ta cười! em biết vì sao ta cười?
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 03.03.2012 19:58:50 (permalink)
0
Tan giấc mơ hồng

Trăng mười sáu của chúng mình ngày trước,
Vẫn tròn đầy dù năm tháng cách xa
Trời vẫn lung linh một dải ngân hà,
Chỉ thiếu bóng nàng tiên xưa hẹn ước

Một thời được yêu ,nửa đời khao khát,
Gởi trao nhau triệu triệu nụ hôn nồng,
Vòng tay ôm êm đềm như suối nhạc,
Đưa nhau vào trong biển ái mênh mộng

Ta mơ tưởng lửa yêu đương nóng bỏng,
Giữa mùa đông giá lạnh phủ tứ bề,
Đôi bờ môi hồng phủ sóng đam mê
Trăng ,sao nhãy múa trong cơn gió lông...

Nhưng tất cả bổng trờ thành ảo vọng,
Em xa ta mãi mãi chẳng quay về,
Lời luyến ái đổi thành lời tống biệt,
Triệu triệu nụ hồng tan giữa hư vô

Một thời được yêu ,nửa đời tiếc nhớ,
Thuở cận kề dáng ngọc đẹp kiêu sa,
Ta trách ta như cánh bướm mù loà,
Đã để mất đoá hồng nhung rực rở
Hmhiennhan

Nguyễn Hiền Nhân 06.03.2012 19:54:26 (permalink)
0
Đỉnh sầu chia đôi.

Anh xin em,
Đừng nói yêu anh,
Bằng những lời nồng nàn nhưng dối trá.
Cũng đừng nghĩ anh là kẻ tài hoa,
Thoả mãn được hết những điều em mộng tưởng.

Anh chỉ là người đàn ông bình thường,
Ngao du khắp bốn phương,
Ôm nhiều đam mê ,khát vọng
Cố vượt qua biển sóng,
Níu bắt em từ khoảng cách nghìn trùng.

Đâu ngờ mối tình say mông lung,
Đã chạm vào khói mây,
Như trăng viên mãn tròn đầy,
Phải mòn hao khi đi vào cuối tháng.

Chẳng còn gì lãng mạn,
Tình yêu chúng mình đi vào trang kết,
Bóng hoàng hôn bãng lãng sắc tàn,
Khúc tình ca dở dang,
Em hãy để dành,
Hát vơi người nối tiếp
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 09.03.2012 20:14:20 (permalink)
0
Nuối tiếc

Làm sao đuổi được bóng người yêu?
Càng cố quên đi càng nhớ nhiều.
Thục nữ đêm nào cười ,yểu điệu,
Lãng tử chiều đó nói kênh kiêu.
Ta ôm tình cũ sâu cội rễ,
Nàng níu duyên mới nổi nhánh rêu.
Tàn rồi Bến Mộng đầy hoa bướm,
Tiếc mãnh tình trao buồn hắt hiu
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 11.03.2012 22:05:06 (permalink)
0
Khát vọng tình yêu

Anh viết bài thơ gởi Lan Phương,
Có hoa,có bướm ngát yêu thương,
Có tình chân thật trong mơ tưởng,
Muốn được bên em mọi nẽo đường.

Xếp áo giang hồ nhớ một phương,
Đêm đêm khát vọng mộng trùng phương.
Cà Mau mây kín che tầm mắt,
Gió trăng về xin chuyển nhớ thương.

Em đọc thơ anh có vấn vương,
Nhân chia trừ cộng khách thập phương.
Bài toán tình yêu một ẩn số,
Em giải được mà hả Lan Phương?

Mưa có về Đất Mũi chưa em?
Tình cảm anh ngập tràn thị trấn.
Trời lạnh em mặc thêm áo ấm,
Chớ để run da thịt tuyệt trần.

Em có thời gian làm thẩm phán,
Tội hôn môi mấy tháng tình treo?
Ngục thất tâm hồn sao lạnh lẽo,
Em có buồn xử nặng anh không?

Chẳng biết lòng em có nổi sóng,
Anh nghe tiếng sóng vỗ trong lòng,
Lan Phương tên gọi bao hy vọng,
Hy vọng ươm đầy đôi mắt trong.

Anh muốn làm một tấm chăn bông,
Giúp em ấm áp lúc mưa giông.
Đôi tim cùng nhập chung hình bóng,
Nồng nàn hạnh phúc mối tương thông.
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 13.03.2012 21:02:58 (permalink)
0
Hạnh phúc trong mơ

Anh gọi Lan Phương trong giấc mơ.
Em cười tủm tỉm chê anh khờ.
Tình yêu cút bắt trong hư ảo,
Giả mà như thật, thật trong mơ.

Từ buổi ban đầu mình gặp gở,
Trộn hoà hơi thở dưới trăng thơ,
Chúng mình đã gọi nhau chồng vợ,
Vậy mà anh vẫn còn ầu ơ? (ởm ờ)

Lâu lắm rồi anh sống thế cơ,
Sài Gòn muôn mặt dưới đèn mờ
Kinh tế nhập siêu nhiều hơn xuất,
Tình cảm con người cũng lững lơ

Em đến bất ngờ xua giá băng,
Tinh khôi thiên sứ phát duyên lành,
Vòng tay xiết chặt đêm thần thánh,
Sưởi ấm lòng anh đó Lan Phượng

Không phải Ngưu-Chức trong truyền thuyết,
Người bốn phương trời nhập một phượng
Anh có thêm quê hương Minh Hải,
Rất gần gủi với người anh thương
Hmhiennhan








Nguyễn Hiền Nhân 15.03.2012 21:05:03 (permalink)
0
ANH quên được em sao?

Anh lầm lẩn yêu người con gái  khác,
Nhưng xác hồn  vĩnh viễn thuộc về em?
Như Yến Loan  mãi  mãi của Văn Thêm,
Dù hai đứa hai phuơng trời ly cách.

Anh hy vọng em  rời xa cửa Phật,
Trở lại đời để hai đứa bên nhau,
Lời khẩn cầu vang động tới trời cao,
Tại sao em cứ chạy theo hư ảo?

Hạnh phúc mà em  cho là phiền não
Bởi ghen hờn mới có chuyện khổ đau,
Bây giờ chúng mình đã hiểu nhau rồi,
Sao em không cho anh thêm cơ hội?

Anh quỳ bên em nói lời sám hối
Kiếp nầy anh chỉ yêu Yến Loan thôi .
Ba năm rồi anh vẫn sống đơn côi
Với một tình yêu không hề thay đổi .

Nếu trước đây anh có lần phản bội,
Cũng do em lạnh nhạt với anh thôi.
Gánh khổ đau ,anh trả giá đủ rồi,
Dù không chỉ anh một mình phạm tội.
Hmhiennhan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2012 21:09:42 bởi Nguyễn Hiền Nhân >
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 48 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 720 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9