Một thưở tình sầu ta với em
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 48 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 720 bài trong đề mục
Nguyễn Hiền Nhân 18.03.2012 20:27:57 (permalink)
0
Bóng người xưa lại về

Mộng mơ xưa anh trả lại em rồi
Qua đỉnh tình sầu đời chia hai lối.
Xa vời vợi lời yêu thương, hờn dỗi,
Em than buồn nhớ anh cũng vậy thôi.

Chính em chủ động bàn chuyện chia đôi,
Rồi ngang dọc với trái tim sỏi đá,
Kiêu hãnh thả tình mông lung bến lạ,
Giao tiếp toàn người sang trọng hào hoa.

Xin lỗi em,anh là "kẻ xấu xa"
Nhưng tình cảm sợ nhất điều dối trá,
Vết thương lòng anh chưa kịp liền da,
Tin lời người đẹp bao phen tơi tả.

Những nhớ nhung như cơn gió thoáng qua,
Liệu chắp vá rồi có bền không em?
Anh còn nợ em khoảng khắc êm đềm,
Nhưng số mệnh an bày  khó thể trả.

Men rượu tình ban đầu đã phôi pha
Em thêm vào vị ngọt hay chất đắng?
Anh chằm mộng môi hôn đêm trống vắng,
Khơi làm chi nữa đợt sóng phong ba?
Hmhiennhan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2012 20:33:14 bởi Nguyễn Hiền Nhân >
Nguyễn Hiền Nhân 19.03.2012 22:04:27 (permalink)
0
Mừng em ngày 8 tháng 3

Chúc mừng em ngày lễ tám tháng ba,
Em gái của anh điểm trang thật đẹp.
Với chiếc áo dài trang nhã, nề nếp,
Trông giống nàng tiên yểu điệu thướt tha.

Anh muốn hôn đôi bàn tay ngọc ngà,
Vừa về nhì hội cắm hoa toàn tỉnh.
Mắt em lúng liếng làm anh xính vính,
Thường đoán trước lời anh sắp nói ra.

Ai ví đàn bà như hạt mưa sa?
Phụ thuộc đàn ông "chuyện xưa rồi Diễm"
Phụ nữ ngày nay tung hoành bốn biển,
Chủ động việc nước ,đảm đang việc nhà.

Như em dễ thương mà thương không dễ,
Trong hiền hoà ẩn chứa nét kiêu sa,
Tròn năm rồi ,anh chỉ được tặng hoa,
Nụ hôn môi phải đợi ngày hôn lễ.

Khó quá trời vậy mà không bị ế
Bao nhiêu hảo thủ tìm đến thả dê
Anh phải thường trực làm người bảo vệ
Theo em tò tò quê quá là quê.

Hỏng phải là em không có chỗ chê,
Nhưng người đẹp hầu như ai cũng thế
Mất nhiều thời gian chỉn chu hình thể
Để cho mọi người ngưỡng mộ si mê
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 22.03.2012 21:51:35 (permalink)
0
Anh mãi là anh

Nếu anh là cơn gió
Thì em hãy làm mây,
Gió đưa mây khắp ngõ
Chung đừơng, trăm hướng bay.

Nếu anh là giọt nắng,
Chắc em thích làm mưa?
Để tình cảm đong đưa,
Chan hoà khi nóng giận.

Nếu anh làm ngọn cỏ,
Em sẽ làm giọt sương
Thắm thiết tình yêu thương,
Mặc phận đời bé nhỏ.

Chẳng thể nào hư vô,
Khi anh vẫn là anh,
Luôn yêu em chân thành,
Vượt qua bao gian khó.
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 24.03.2012 21:53:41 (permalink)
0
Hạnh phúc như mơ

Anh gọi Lan Phương trong giấc mơ.
Em cười tủm tỉm chê anh khờ.
Tình yêu cút bắt trong hư ảo,
Giả mà như thật, thật trong mơ.

Từ buổi ban đầu mình gặp gở,
Trộn hoà hơi thở dưới trăng thơ,
Chúng mình đã gọi nhau chồng vợ,
Vậy mà anh vẫn còn ầu ơ? (ởm ờ)

Lâu lắm rồi anh sống thế cơ,
Sài Gòn muôn mặt dưới đèn mờ
Kinh tế nhập siêu nhiều hơn xuất,
Tình cảm con người cũng lững lơ

Em đến bất ngờ xua giá băng,
Tinh khôi thiên sứ phát duyên lành,
Vòng tay xiết chặt đêm thần thánh,
Sưởi ấm lòng anh đó Lan Phượng

Không phải Ngưu-Chức trong truyền thuyết,
Người bốn phương trời nhập một phượng
Anh có thêm quê hương Minh Hải,
Rất gần gủi với người anh thương.

Như đào tiên độ tuổi chín cây,
Em nồng thắm nét duyên con gái,
Khiến anh kẻ sành đời từng trải,
Vẫn vở lòng bài học thơ ngây.

Chuyện tình yêu dẫu quá dạn dầy,
Sao với em vẫn nhiều mới lạ,
Từ giọng nói tiếng cười rộn rả,
Đến dáng yêu khát vọng ngày ngày.

Em ẩn hiện như gái liêu trai,
Từng câu nói len vào giấc ngủ,
Để tỉnh mộng anh thèm ấp ủ
Chút hương thơm quý phái bềnh bồng.

Anh hướng về Minh Hải chờ mong,
Em đến trao anh tình yêu sâu rộng,
Anh khẽ gọi thầm Lan Phương người mộng,
Làm bài thơ nói hết nỗi lòng
Hmhiennhan


Nguyễn Hiền Nhân 27.03.2012 20:57:36 (permalink)
0
hmhiennhan đã viết:
Đỉnh sầu chia đôi.

Anh xin em,
Đừng nói yêu anh,
Bằng những lời nồng nàn nhưng dối trá.
Cũng đừng nghĩ anh là kẻ tài hoa,
Thoả mãn được hết những điều em mộng tưởng.

Anh chỉ là người đàn ông bình thường,
Ngao du khắp bốn phương,
Ôm nhiều đam mê ,khát vọng
Cố vượt qua biển sóng,
Níu bắt em từ khoảng cách nghìn trùng.

Đâu ngờ mối tình say mông lung,
Đã chạm vào khói mây,
Như trăng viên mãn tròn đầy,
Phải mòn hao khi đi vào cuối tháng.

Chẳng còn gì lãng mạn,
Tình yêu chúng mình đi vào trang kết,
Bóng hoàng hôn bãng lãng sắc tàn,
Khúc tình ca dở dang,
Em hãy để dành,
Hát vơi người nối tiếp
Hmhiennhan

ĐỈNH SẦU CHIA ĐÔI

Người ơi sầu vơi tuổi hồng
Niềm thương phong sương thắm nồng
Chiều rơi lòng phơi mênh mông
Thơ đương say hương mưa giông

Hay chăng tình giăng rất dài
Đêm thâu tình sâu chiếm ngày
Như trăng tròn căng mê say
Mong sao lòng trao đôi tay

Chia hai niềm lay lắt buồn
Ta đi bờ mi xé hồn

SiNguyen_______________

Kính chúc chú sức khoẻ và thi hứng dạt dào ạ .
Nguyễn Hiền Nhân 30.03.2012 00:59:54 (permalink)
0
Thiên đàng cửa đóng rồi em,

Thiên đàng cửa đóng rồi em,
Còn đây trần thế ngày đêm vui buồn,
Nước ngày một chãy xa nguồn,
Con đường hạnh phúc lạch luồn có thông?

Đất trời biển rộng mênh mông,
Đèn khuya đối bóng mòn trông em về,
Còn không một chút hồn quê,
Tình hồng ngày trước cận kể đôi ta?

Bao giờ mỏi gối phuơng xa,
Chúng mình tái hợp một nhà nha em?
Hmhiennhan
nguyenngoat 31.03.2012 08:42:30 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyễn Hiền Nhân

Bóng người xưa lại về

Mộng mơ xưa anh trả lại em rồi
Qua đỉnh tình sầu đời chia hai lối.
Xa vời vợi lời yêu thương, hờn dỗi,
Em than buồn nhớ anh cũng vậy thôi.

Chính em chủ động bàn chuyện chia đôi,
Rồi ngang dọc với trái tim sỏi đá,
Kiêu hãnh thả tình mông lung bến lạ,
Giao tiếp toàn người sang trọng hào hoa.

Xin lỗi em,anh là "kẻ xấu xa"
Nhưng tình cảm sợ nhất điều dối trá,
Vết thương lòng anh chưa kịp liền da,
Tin lời người đẹp bao phen tơi tả.

Những nhớ nhung như cơn gió thoáng qua,
Liệu chắp vá rồi có bền không em?
Anh còn nợ em khoảng khắc êm đềm,
Nhưng số mệnh an bày  khó thể trả.

Men rượu tình ban đầu đã phôi pha
Em thêm vào vị ngọt hay chất đắng?
Anh chằm mộng môi hôn đêm trống vắng,
Khơi làm chi nữa đợt sóng phong ba?
Hmhiennhan

 
ĐỪNG VỀ NỮA BÓNG NGƯỜI XƯA
 
Đừng về nữa bóng người xưa
Cung đàn lỡ nhịp cơn mưa lỗi thời
Vần thương ứ nghẹn không rơi
Em về chi để đất trời đảo điên
 
Đôi mình không trọn thiên duyên
Em về chi giữ luỵ phiền cho nhau
Vết thương chưa hết nỗi đau
Em về chi chỉ khắc sâu dấu lòng
 
Tôi dặn lòng đừng ngóng trông
Trong mơ em cũng sẽ không được về
Quên đi em những bộn bề
Cứ cho tôi đứng bên lề tình si
 
Đừng về chi nữa.Quên đi...
Bên chồng đừng có nhớ gì đến tôi...
Nguyễn Hiền Nhân 04.04.2012 14:14:30 (permalink)
0
Nói thật có ai tin?

Nếu thế giới chọn một ngày "cá tháng tư",
Việt Nam cần một ngày để quan  nói thật.
Chớ bây giờ mỗi lần  nhớ  lời đường mật,
Tôi nổi gai ,tưởng số phận của con ruồi...
Hmhiennhan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2012 14:38:53 bởi Nguyễn Hiền Nhân >
Nguyễn Hiền Nhân 10.04.2012 22:51:25 (permalink)
0

_____________________________

yêu thương và tha thứ

Trích đoạn: nguyenngoat


Trích đoạn: Nguyễn Hiền Nhân

Bóng người xưa lại về

Mộng mơ xưa anh trả lại em rồi
Qua đỉnh tình sầu đời chia hai lối.
Xa vời vợi lời yêu thương, hờn dỗi,
Em than buồn nhớ anh cũng vậy thôi.

Chính em chủ động bàn chuyện chia đôi,
Rồi ngang dọc với trái tim sỏi đá,
Kiêu hãnh thả tình mông lung bến lạ,
Giao tiếp toàn người sang trọng hào hoa.

Xin lỗi em,anh là "kẻ xấu xa"
Nhưng tình cảm sợ nhất điều dối trá,
Vết thương lòng anh chưa kịp liền da,
Tin lời người đẹp bao phen tơi tả.

Những nhớ nhung như cơn gió thoáng qua,
Liệu chắp vá rồi có bền không em?
Anh còn nợ em khoảng khắc êm đềm,
Nhưng số mệnh an bày  khó thể trả.

Men rượu tình ban đầu đã phôi pha
Em thêm vào vị ngọt hay chất đắng?
Anh chằm mộng môi hôn đêm trống vắng,
Khơi làm chi nữa đợt sóng phong ba?
Hmhiennhan


ĐỪNG VỀ NỮA BÓNG NGƯỜI XƯA
 
Đừng về nữa bóng người xưa
Cung đàn lỡ nhịp cơn mưa lỗi thời
Vần thương ứ nghẹn không rơi
Em về chi để đất trời đảo điên
 
Đôi mình không trọn thiên duyên
Em về chi giữ luỵ phiền cho nhau
Vết thương chưa hết nỗi đau
Em về chi chỉ khắc sâu dấu lòng
 
Tôi dặn lòng đừng ngóng trông
Trong mơ em cũng sẽ không được về
Quên đi em những bộn bề
Cứ cho tôi đứng bên lề tình si
 
Đừng về chi nữa.Quên đi...
Bên chồng đừng có nhớ gì đến tôi...


Bùa yêu

Trời đang nắng bổng nhiên mưa
Đường xưa thoáng bóng người xưa trở về.
Muôn chiều lá rụng vàng quê,
Lòng anh nổi sóng bốn bề lao xao

Trái tim còn đọng nỗi đau,
Nợ duyên vướng ngọn trúc đào phất phơ
Em về ,anh lại ngẩn ngơ,
Tình thơ, ý nghẹn bên bờ vai thương.

Từ độ trái hướng ,xa phương
Mộng vàng chìm đáy đại dương mịt mờ.
Cố xua em khỏi giấc mơ,
Bóng hồng xinh cứ lượn lờ cợt trêu

Làm sao xóa hết dấu yêu
Khi anh đã ngấm bùa yêu em rồi?
Hạnh phúc năm tháng cuốn trôi,
Em về, tình lại nẫy chồi đươm hoa
Hmhiennhan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2012 22:55:10 bởi Nguyễn Hiền Nhân >
Nguyễn Hiền Nhân 12.04.2012 14:06:25 (permalink)
0
Nguyên văn bởi Liên Thơ Ở cạnh

Miền Tây ở cạnh miền Đông
Người thương ở cạnh vườn bông thắm màu
Đồng quê màu mỡ đẹp giàu
Trái sai chiu chít như ngàn sao sa

Nghe từng tên đất – bài ca
Lần đầu khó nhớ nhưng mà sẽ ghi
Nếu mai em đến thăm thì
Dừa ngon, rượu ngọt…nhớ vì em thôi…

Lê Minh Liên Thanh Thơ

8/4/2012
Mời em đến thăm quê anh

Anh miền tây, em miền đông,
Vẫn chung dòng nước Cửu Long ngọt lành.
Lần đầu bở ngở địa danh,
Bén duyên rồi sẽ trở thành thân quen.

Vườn hồng hoa trái đan xen,
Dọn quà đặc sản mời em chân tình,
Trăng thanh, gió mát yên bình,
Biết đâu cột chặt chúng mình chung quê?
Hmhiennhan

Hình như Liên Thơ ở Đà nẳng miền trung mà? Hi Hi Hiền Nhân đã có lần đến Đà Nẳng và từng làm thơ về ĐN đó
Nguyễn Hiền Nhân 13.04.2012 12:45:37 (permalink)
0
Nguyên văn bởi nguyễn hiền nhân
Bóng người xưa lại về

Mộng mơ xưa anh trả lại em rồi
Qua đỉnh tình sầu đời chia hai lối.
Xa vời vợi lời yêu thương, hờn dỗi,
Em than buồn nhớ anh cũng vậy thôi.

Chính em chủ động bàn chuyện chia đôi,
Rồi ngang dọc với trái tim sỏi đá,
Kiêu hãnh thả tình mông lung bến lạ,
Giao tiếp toàn người sang trọng hào hoa.

Xin lỗi em,anh là "kẻ xấu xa"
Nhưng tình cảm sợ nhất điều dối trá,
Vết thương lòng anh chưa kịp liền da,
Tin lời người đẹp bao phen tơi tả.

Những nhớ nhung như cơn gió thoáng qua,
Liệu chắp vá rồi có bền không em?
Anh còn nợ em khoảng khắc êm đềm,
Nhưng số mệnh an bày khó thể trả.

Men rượu tình ban đầu đã phôi pha
Em thêm vào vị ngọt hay chất đắng?
Anh chằm mộng môi hôn đêm trống vắng,
Khơi làm chi nữa đợt sóng phong ba?
Hmhiennhan


ĐỪNG VỀ NỮA BÓNG NGƯỜI XƯA

Đừng về nữa bóng người xưa
Cung đàn lỡ nhịp cơn mưa lỗi thời
Vần thương ứ nghẹn không rơi
Em về chi để đất trời đảo điên

Đôi mình không trọn thiên duyên
Em về chi giữ luỵ phiền cho nhau
Vết thương chưa hết nỗi đau
Em về chi chỉ khắc sâu dấu lòng

Tôi dặn lòng đừng ngóng trông
Trong mơ em cũng sẽ không được về
Quên đi em những bộn bề
Cứ cho tôi đứng bên lề tình si

Đừng về chi nữa.Quên đi...
Bên chồng đừng có nhớ gì đến tôi...
nguyenngoat
_____________________________

yêu thương và tha thứ
vanchien0386's Avatar
vanchien0386 Offline
Xin phép được giao lưu với anh nguyen hiền nhân  nha. Bài thơ của anh thật hay nên vanchien có sự đồng cảm chia sẻ

em đi để lại giữa đời
mình tôi ngơ ngẩn trắng trời cơn mưa
đò ngang chẳng còn ai đưa
đò xưa còn đó người xưa nơi nào?
gió mây còn ở trên cao
mình tôi ngơ ngẩn biết bao nỗi sầu.
đò ngang là những nhịp cầu
hôm nay em bước về đâu bây giờ?
bây giờ đã tỉnh cơn mơ
lẽ nào gặp mắt lại vờ không quen
bao năm tôi đã cố quên
quên người êm ấm ở bên nhà chồng
ngày xưa...người có nhớ không
bao lời ân ái mặn nồng năm nao
trăng vàng có lúc hư hao
người yêu có lúc tay chào ra đi.
ừ thì em cứ đi đi
cần chi luyến tiếc những gì ngày xưa
đời người khi đã quá trưa
đâu cần an ủi tiễn đưa nỗi sầu
"dù sao cũng mối duyên đầu
dù sao em cũng qua cầu là xong"....
Nguyễn Hiền Nhân 14.04.2012 13:25:09 (permalink)
0
Nguyên văn bởi nguyễn hiền nhân
hmhiennhan đã viết:

Anh Phương đã viết:

hmhiennhan đã viết:
XUÂN TRONG AI

Ôi tất cả đã trở thành ảo mộng
Có buồn nào cho hai đứa chẳng thể nhau
Mỗi khi nhớ về phương trời xa thẳm
Ngắm đào phai rới lệ vương thầm

Em đã hứa mùa xuân hoa thắm
Hai chúng mình chung mộng yêu đương
Nhưng có lẽ ...ta gặp nhau không dễ
Bởi chẳng chung lối bước ....đời thường

Những nỗi nhớ cứ oằn trong nỗi nhớ
Nên xuân buồn cái lạnh buốt thịt da
Anh đã nói tình ta là bến mộng
Xuân muộn trong ai ....nước mắt nhoà...

..................AP....................


Ngày tình nhân không còn tình nhân

Xa ngáy rồi !chuyện ngày lễ tình nhân,
Nỗi nhớ cô đơn oằn trong nỗi nhớ!
Ta vô ngã với tình yêu rộng mở,
Nghe giọng ru hồn chao đảo bước chân.

Em đón nhận đoá hồng nhung trao tặng,
Để hương tình viên mãn nở trong đêm,
Vị ngọt đôi môi thoả mộng khát thèm,
Giữa khoảng không gian êm đềm lãng mạn.

Không ngờ được hạnh phúc sớm lụi tàn,
Ta xa nhau để lòng vơi gánh nặng,
Ngày tình nhân chẳng còn người tình nhân,
Má môi em có nhạt màu nồng thắm?

Đoá hồng mới ta gởi cõi xa xăm,
Nhờ thánh Valentin tìm ra người nhận,
Bến mộng năm xưa chìm trong tỉnh lặng,
Sao đầy trời sao lẽ nửa vầng trăng?
Hmhiennhan




BẾN MỘNG

Em mãi lặng thầm xây một bến mong
Bao thu qua đông về xuân lại đến
Mùa tình yêu ....vạn vạn đôi chim én....
Xây nồng nàn anh có biết không anh ?

Em biết chuYện tình mình như làn gió qua nhanh
Tuổi xuân thì hai ta không còn nữa
Chỉ có chăng trái tim nồng nhen nhóm lửa
Kỉ niệm ngày nào ta đã trao nhau....!

Ôi chuyên xưa nghi tới em thấy đau
Oằn trong tim một trái tình yêu đỏ
Bông hồng ấy em vẫn còn lưu đó
Ai bảo rằng kỉ niệm dễ mờ phai

VELENTIN em đọc thơ ai
Nhân đoá hồng....dẫu rằng bông hồng ảo
Thấy trái tim mình thì thầm mách bảo
Rằng thấy thương người ở tận chốn xa xăm

........Mùa tình yêu quá đỗi
.........nhớ mong !

...................AP.......................
Khát vọng tuổi hoàng hôn

Chúng mình thầm lặng chung xây bến mộng,
Qua mấy năm rồi em nhớ không em?
Những khát vọng đè nén mãi trong lòng,
Mà dấu ái còn cách xa điểm hẹn.

Ngày tháng trôi êm qua tuổi xuân thì,
Chỉ còn đôi tim nồng nàn ánh lửa,
Anh buồn hát bản "Ngày xưa Hoàng thị..."
"Em tan trường về..." vắng kẻ đón đưa.

Cánh phượng hồng đỏ thắm trong nắng mưa,
Như mối tình đầu anh trao em đó,
Kỷ niệm buồn vui của tuổi học trò,
Ngày lễ tình nhân bổng về gỏ cửa.

Tình đã xế chiều không ngờ nghệch nữa,
Mà lắng sâu mộng thắm nửa cuộc đời,
Hy vọng chúng mình đến miền đất hứa,
Dù phải gian truân góc biển chân trời
Hmhiennhan

VONG
.............
. TÌNH THƠ.....................

Ôi tất cả đã vào kỉ niệm
Bởi chúng ta giờ đã chẳng chung đương
Nhưng ngày tháng không nguôi nối nhớ thương
Vần thơ vọng đưa ta về thời thơ âu

Người có thấy tiếng ve về gọi nắng
Gọi phượng hồng rực rỡ cánh khoe
Lòng em đây nối nhớ cứ vọng về
Thuở chúng mình bên nhau ...ta áo trắng ...

Ai hái hoa tặng ai bên cầu vắng
Kệ hoàng hôn tắng nắng ngủ vùi
Cái nồng nàn sưởi ấm ....người ơi ...
Trong trái tim em ...cả một trời nhung nhớ ...

Hai chúng mình không duyên nhưng nợ
Đã bao mùa vẫn chẳng thể quên nhau
Kiếp vợ chông hai chúng mình đã lỡ
Nhưng chẳng thể quên ...người hỡi mối tình đầu .........

........THƠ ANH HAY QUA PHUƠNG HOA VUI ........................
Một thời ta yêu nhau

Chuyện chúng mình đã đi vào kỷ niệm,
Tình thuở ban đầu sâu lắng trong tim.
Em vẫn hồn nhiên như thời áo trắng,
Chỉ có anh là ngày một già thêm.

Anh mãi nhớ từng nẽo đường ngõ hẽm,
Khi tiếng ve kêu gọi nắng hạ về,
Điểm hẹn gần nhưng em thường chậm đến,
Sợ bạn bè trêu chọc thật là quê.

Không phấn son mà em xinh đẹp thế,
Anh chòng chành theo ý nghĩ ngô nghê,
Nhánh phượng hồng buông gió cuốn bay đi,
Anh kết cỏ trao em vành vương miện

Tiếc chúng mình có duyên không nặng nợ
Bị dòng đời xô đẩy phải xa phương,
Hơi nồng nàn sưởi ấm của người thương,
Chỉ để lại trong nhau trời nhung nhớ...
Hmhiennhan
#267
    Nguyễn Hiền Nhân 16.04.2012 10:55:45 (permalink)
    0
    hmhiennhan đã viết:
    Khuyết mãi nửa vầng trăng

    Anh lang thang giống nửa vầng trăng khuyết
    Biết tìm đâu  nửa nữa để tròn vành?
    Tình xế chiều như sương khói mong manh
    Hạnh phúc thường đi kèm theo bất hạnh?

    Hơn nửa đời quen sương gió phong trần
    Trăng vẫn khuyết với nổi buồn vô tận
    Trăng vẫn sáng một góc trời kiêu hãnh
    Có tròn rồi cũng mãi nữa vầng trăng?
    Hmhiennhan

    vanchien0386Offline


     

    Trách làm chi vầng trăng nửa bóng
    Khi tình mình mình vẫn mãi long đong,
    Trăng viên mãn dù chỉ trong phút chốc
    Đời cô độc soi mình dưới bóng sông.

    Kiếp phong trần nhận lại từ cố nhân
    Ta đơn lẻ nhìn người ta sóng bước,
    Hạnh phúc, thương đau ai biết được
    Ngày sau lẻ bóng với vầng trăng
    #268
      Nguyễn Hiền Nhân 18.04.2012 12:45:58 (permalink)
      0
      Nói với bóng

      Tuổi chiều xuân sắp qua,
      Đời ta như chiếc lá,
      Lách lòn giữa phong ba,
      Nhịp sống thường hối hả.

      Người quen hay kẻ lạ,
      Về đâu tình muôn hướng?
      Có lần tơ vấn vương,
      Để sầu lên phiến đá.

      Hạnh phúc chốn phồn hoa,
      Khuyết tròn như ánh trăng,
      Mong manh và nghiệt ngã,
      Mộng đời cỏi phù vân.

      Trái tim cười, nín lặng,
      Vườn hồng chìm trong sương,
      Bước qua cầu đoạn trường,
      Tóc đen vài sợi trắng

      Mùa đông thèm chút nắng,
      Như trầu nhớ hương cau,
      Tình vay thêm gánh nặng,
      Đêm về nằm chiêm bao.

      Mình còn gì cho nhau,
      Sợ lắm lời khuôn sáo,
      Bởi bao nhiêu hoài bảo,
      Sớm bị đời khấu hao.

      Lòng ta đầy bát nháo,
      Với lợi danh, cơm áo,
      Giữa hai bờ thực ảo,
      Thôi! hẹn nàng kiếp sau.
      #269
        Nguyễn Hiền Nhân 21.04.2012 13:53:08 (permalink)
        0
        Nguyên văn bởi Nguyên Thạch
        Gần xa

        Miền Tây bên cạnh miền Đông
        Như em ở cạnh bên chồng không xa
        Chồng em như cái nóc nhà…
        Chiều đi chợ quận người ra người vào
        Khăn rằn ấp ủ má đào
        Nửa kín nửa hở, ngắm vào ngắm ra
        Bây giờ em vợ người ta
        Anh chồng năm cũ tiếc ra tiếc vào

        Ngẩn ngơ đôi cánh chào mào
        Lồng sơ hở cổng, vượt rào bay xa.
        Giờ đây em với người ta
        Trời cao biển rộng được ra được vào…


        Nguyê n Thạ ch
        Lỡ mối duyên đầu

        Miền Tây hoang vắng bến sông,
        Miền Đông có kẻ theo chồng bỏ anh.
        Chiều nhìn mây xám vây quanh,
        Tiếc thời hạnh phúc mong manh xa rời

        Lồng son chim sáo buông lơi,
        Níu chi tình cũ ,khung trời bão giông?
        Thà nép mình sau chấn song,
        Mưa khuya,giá lạnh ấm nồng gối chăn.

        Bèo mây gặp gở rồi tan,
        Nụ tầm xuân biếc chuyễn sang tay người,
        Dư âm vọng tiếng khóc cười,
        Sau vòng hoa cưới mộng đời vàng hanh.

        Đóa hồng nhung đã rời cành,
        Lỗi anh không hái sớm nhành xuân xanh.
        Nợ duyên xưa đã không thành,
        Chút tình rêu phủ thôi đành quên nhau
        Hmhiennhan
        #270
          Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 48 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 720 bài trong đề mục
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9