Nguyên văn bởi
nguyễn hiền nhân hmhiennhan đã viết:
Anh Phương đã viết:
hmhiennhan đã viết:
XUÂN TRONG AI
Ôi tất cả đã trở thành ảo mộng
Có buồn nào cho hai đứa chẳng thể nhau
Mỗi khi nhớ về phương trời xa thẳm
Ngắm đào phai rới lệ vương thầm
Em đã hứa mùa xuân hoa thắm
Hai chúng mình chung mộng yêu đương
Nhưng có lẽ ...ta gặp nhau không dễ
Bởi chẳng chung lối bước ....đời thường
Những nỗi nhớ cứ oằn trong nỗi nhớ
Nên xuân buồn cái lạnh buốt thịt da
Anh đã nói tình ta là bến mộng
Xuân muộn trong ai ....nước mắt nhoà...
..................AP....................
Ngày tình nhân không còn tình nhân Xa ngáy rồi !chuyện ngày lễ tình nhân,
Nỗi nhớ cô đơn oằn trong nỗi nhớ!
Ta vô ngã với tình yêu rộng mở,
Nghe giọng ru hồn chao đảo bước chân.
Em đón nhận đoá hồng nhung trao tặng,
Để hương tình viên mãn nở trong đêm,
Vị ngọt đôi môi thoả mộng khát thèm,
Giữa khoảng không gian êm đềm lãng mạn.
Không ngờ được hạnh phúc sớm lụi tàn,
Ta xa nhau để lòng vơi gánh nặng,
Ngày tình nhân chẳng còn người tình nhân,
Má môi em có nhạt màu nồng thắm?
Đoá hồng mới ta gởi cõi xa xăm,
Nhờ thánh Valentin tìm ra người nhận,
Bến mộng năm xưa chìm trong tỉnh lặng,
Sao đầy trời sao lẽ nửa vầng trăng?
Hmhiennhan
BẾN MỘNG
Em mãi lặng thầm xây một bến mong
Bao thu qua đông về xuân lại đến
Mùa tình yêu ....vạn vạn đôi chim én....
Xây nồng nàn anh có biết không anh ?
Em biết chuYện tình mình như làn gió qua nhanh
Tuổi xuân thì hai ta không còn nữa
Chỉ có chăng trái tim nồng nhen nhóm lửa
Kỉ niệm ngày nào ta đã trao nhau....!
Ôi chuyên xưa nghi tới em thấy đau
Oằn trong tim một trái tình yêu đỏ
Bông hồng ấy em vẫn còn lưu đó
Ai bảo rằng kỉ niệm dễ mờ phai
VELENTIN em đọc thơ ai
Nhân đoá hồng....dẫu rằng bông hồng ảo
Thấy trái tim mình thì thầm mách bảo
Rằng thấy thương người ở tận chốn xa xăm
........Mùa tình yêu quá đỗi
.........nhớ mong !
...................AP.......................
Khát vọng tuổi hoàng hôn Chúng mình thầm lặng chung xây bến mộng,
Qua mấy năm rồi em nhớ không em?
Những khát vọng đè nén mãi trong lòng,
Mà dấu ái còn cách xa điểm hẹn.
Ngày tháng trôi êm qua tuổi xuân thì,
Chỉ còn đôi tim nồng nàn ánh lửa,
Anh buồn hát bản "Ngày xưa Hoàng thị..."
"Em tan trường về..." vắng kẻ đón đưa.
Cánh phượng hồng đỏ thắm trong nắng mưa,
Như mối tình đầu anh trao em đó,
Kỷ niệm buồn vui của tuổi học trò,
Ngày lễ tình nhân bổng về gỏ cửa.
Tình đã xế chiều không ngờ nghệch nữa,
Mà lắng sâu mộng thắm nửa cuộc đời,
Hy vọng chúng mình đến miền đất hứa,
Dù phải gian truân góc biển chân trời
Hmhiennhan
VONG
.............. TÌNH THƠ.....................
Ôi tất cả đã vào kỉ niệm
Bởi chúng ta giờ đã chẳng chung đương
Nhưng ngày tháng không nguôi nối nhớ thương
Vần thơ vọng đưa ta về thời thơ âu
Người có thấy tiếng ve về gọi nắng
Gọi phượng hồng rực rỡ cánh khoe
Lòng em đây nối nhớ cứ vọng về
Thuở chúng mình bên nhau ...ta áo trắng ...
Ai hái hoa tặng ai bên cầu vắng
Kệ hoàng hôn tắng nắng ngủ vùi
Cái nồng nàn sưởi ấm ....người ơi ...
Trong trái tim em ...cả một trời nhung nhớ ...
Hai chúng mình không duyên nhưng nợ
Đã bao mùa vẫn chẳng thể quên nhau
Kiếp vợ chông hai chúng mình đã lỡ
Nhưng chẳng thể quên ...người hỡi mối tình đầu .........
........THƠ ANH HAY QUA PHUƠNG HOA VUI ........................
Tình thuở ban đầu sâu lắng trong tim.
Chỉ có anh là ngày một già thêm.
Sợ bạn bè trêu chọc thật là quê.
Chỉ để lại trong nhau trời nhung nhớ...