Tan giấc mơ hồng Huyền thoại chúng mình như một giấc mơ,
Giấc mơ đẹp nhưng không thành hiện thực.
Miên man kỷ niệm về từ ký ức,
Anh lại ngậm ngùi thương nhớ bâng quơ.
Vào nửa đêm dạo nét rất tình cờ,
Hai đứa cách xa nửa vòng trái đất,
Đã gởi vào nhau nỗi niềm chân thật,
Từ hai trái tim rung cảm vô bờ.
Nhưng khúc nhạc lòng lỗi nhịp dây tơ,
Để một mình anh lang thang góc phố,
Cười ảo tưởng cái mối duyên kỳ ngộ,
Vừa mới đồng hành đã thấy ngu ngơ.
Vườn địa đàng nóng bỏng hóa hoang sơ,
Bóng người xưa như khói sóng lượn lờ,
Tình ngoài biên giới đi vào dĩ vãng,
Ôi! hư vô tan biến chuỗi ngày vàng.
Thần tượng rã rời sau lớp hào quang,
Giữa hai ta ai là người nông nổi?
Tình cảm thất thường làm anh nhức nhối,
Hạnh Phúc vợ chồng đành phải dở dang.
Hmhiennhan