Người bốn phương trời nhập một phương Em đang độ tuổi nửa chừng xuân
Sống trên đất khách khổ vì chồng.
Ngày tháng qua nhanh như giấc mộng
Vui buồn tri kỷ có ai không?
Em vẫn là người thiếu phụ Á đông
Trãi bao sóng gió vẫn hoà đồng
Ẩn dấu trong tim nhiều khát vọng
Trời cao biển rộng đất mênh mông.
Anh biết em có tài lướt sóng,
Hoà nhã chân tình khéo cảm thông
Hợp ý mến nhau ta thành bạn
Dù giửa biển đời hai nhánh sông
Có lẽ chúng mình chung cách sống
Tâm hồn phóng khoáng thích nhạc thơ
Mặc cho thời thế nhiều biến động
Tình ở tuổi nào cũng vẫn vơ
Có những giấc mơ thành hiện thực
Có những hiện thực ngỡ là mơ
Ước gì hai đứa nên duyên nợ
Giản dị tự nhiên đến không ngờ?
Hai đúa chúng mình đều dang dở
Có tiền nhưng lại sống bơ vơ
Vật chất không mua được hạnh phúc
Nguyện cầu thượng đế nối duyên tơ
Dù nay sông núi còn cách trở
Đêm ngày hai đúa mãi vấn vương
Chĩ mong sớm được thành chồng vợ
Người bốn phương trời nhập một phương...
Hiền Nhân