Một thưở tình sầu ta với em
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 48 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 720 bài trong đề mục
Nguyễn Hiền Nhân 18.08.2012 20:22:30 (permalink)
0
Nguyện ước đêm giao tình.

Sao đêm nay anh thấy lòng vui quá
Biết sau nầy còn vui nữa không em?
Thật ấm lòng bởi lời nói ngọt êm,
Xuất phát từ một trái tim cao cả

Anh thèm nghe mãi giai điệu thiết tha,
Như bản thánh ca du dương ,lãng mạn.
Dẫu nghìn trùng khoảng cách đầy phong ba,
Ta gặp nhau giữa đôi miền tối sáng*1

Ước gì mình có nhau hoài năm tháng,
Hai nửa đời không để lạc mất nhau?
Từ đêm nay và mãi đến kiếp sau,
Anh tắm trong biển tình em lai láng...

Anh uống cạn men yêu em trao tặng,
Muôn khát khao cứ đắm đuối quay cuồng,
Với những gì khắn khít của yêu đương,
Say hạnh phúc cả đêm dài thức trắng
Hmhiennhan

*1 Sài Gòn và Cali cùng giờ nhưng khác nhau giữa ngày và đêm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2012 20:47:48 bởi Nguyễn Hiền Nhân >
Nguyễn Hiền Nhân 20.08.2012 12:30:04 (permalink)
0
Tình trong cõi ảo

Biển dài rộng người ta có thể đo
Còn tính đại dương bao lâu nỗi sóng,
Còn mây thì vẫn lang thang với gió,
Đến ngàn năm,không xác định bến bờ.

Chuyện tình yêu khởi đầu từ hò hẹn,
Rồi hai người thương nhớ, ngóng trông nhau,
Đời vô thường khó tránh cảnh bể dâu,
Hạnh phúc và khổ đau luôn dồn nén,

Nhiều canh khuya chúng mình vương luyến mến,
Trãi nỗi lòng đầy trăn trở vào thơ,
Từ cỏi ảo ta xây đắp ước mơ,
Suốt kiếp mong cận kề nhau sớm tối.

Nhưng thiên đường ta có đi sai lối?
Hai phương trời-hai khoản cách xa xôi...
Tiếng yêu nào em dành tặng riêng tôi?
Vẫn có thể đem trao cho người khác?

Ta đã nghe rõ âm vang bài hát,
Như Tử Kỳ xưa tri ngộ Bá nha,
Nàng Trác văn Quân cũng là gái góa,
Xao xuyến lòng trước Tư mã Tương Như

"Phượng cầu kỳ Hoàng"thành bản tình ca,
Không ngờ đã mở ra trang tình sữ,
Kim Lệ ơi! em cũng là kỳ nữ,
Thơ của nàng làm rối nhịp tim ta..

Lắng tâm tư, nghe tiếng lòng em bày tỏ,
Góc phố buồn, mây gió cứ vờn quanh,
Như chút nắng hồng hong ấm cây xanh,
Hồn không ổ khóa ta đang để ngõ

Đời cô đơn ta buồn như nhánh cỏ,
Bia bọt đầy trốn quán trọ trần gian,
Chờ đợi nàng hóa giải mọi bất an,
Như thánh dược chửa trái tim lầm lỡ

Thắp nến nguyện, cùng cầu xin thượng đế,
Cho xác hồn mình mãi mãi bên nhau,
Như vôi trầu quyện chặt với hương cau,
Đón hạnh phúc tuyệt vời trên nhân thế
hmhiennhan

R

Đối lại bài thơ trên của Hmhiennhan.Bài thơ anh vừa dạt dào, vừa sâu lắng tình cảm chân thật rất hay.

Tình ảo cõi thơ

Biển dài rộng người ta có thể đo
Nhưng tính sao những thẳm sâu sóng cuộn?
Em rối lòng vì một lời hò hẹn
Đó phải là thương nhớ không anh?

Cuộc sống hữu hình, niềm vui quá mong manh
Để ta phải tìm nhau trong cõi ảo
Gặp nhau rồi, niềm vui hay giông bão?
Khi tơ lòng trải đẫm những trang thơ.

Rồi từ đây ta lại biết đợi chờ
Biết thấp thỏm ngóng trông, biết nhớ nhung day dứt
Hạnh phúc – ước mơ trao cho nhau rất thực
Đó là thiên đường phải không anh?

Vẫn biết rằng: tiếng yêu sẽ mong manh
Khi thơ là tiếng lòng nhau trao gửi
Vần nào yêu thương, vần nào đắm đuối
Đâu phải tâm tình anh gửi trọn riêng em.

Nhưng em nghe nhịp tim anh êm đềm
Cho tình em cập bến bờ neo đậu
Cõi ảo hư không vọng tiếng lòng sóng động
Thơ với đàn quyện chung nhịp hòa ca...
TX

... Có đường phố nào vui... Cho ta qua một ngày.....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2012 04:19:14 bởi Ct.Ly >
Nguyễn Hiền Nhân 21.08.2012 22:19:26 (permalink)
0
Nỗi sầu của biển

Biển đêm về khao khát một vầng trăng
Trăng e thẹn, dấu mình vào mây tối
Biền dạt dào vỗ từng cơn sóng nổi,
Như trách hờn, trăng sao mãi trên cao?

Ngàn ánh sao cùng trao đổi thì thào,
Trăng kia hỡi mau về ngay với biển
Sóng êm đềm thả từng lời quyến luyến,
Ru hồn trăng tròn giấc mộng yêu nhau.

Trăng trên cao nên nào biết biển sầu
Sóng giận dữ xô cả bờ cát nhỏ,
Những đợt sóng ào ào như bão tố
Đánh vào bờ cát thoả nỗi niềm đau...

Bởi trăng xa nên biển mãi u sầu
Trăng cao quá nên nào đâu thấu hiểu?
Thế nhưng biển vẫn gầm gừ nén chịu
Hỡi vầng trăng mau hãy đến bên nhau.....
Hmhiennhan


- Thầy Nhân cho con vào phá một chút nha hi hi!thầy dạy toán mà làm thơ hay quá

NỖI LÒNG CỦA BIỂN .

Có một lần em bất chợt hỏi anh:
Về tình yêu của trăng và biển
Anh bật cười, nói em nhiều suy diễn
Ừ, tình yêu biển chỉ dành cho trăng!

Thế còn trăng? Có yêu biển không anh?
Cách xa nhau, sẽ có nhiều trắc trở
Anh lại cười, em thẹn thùng mắc cở
Trăng trọn đời chỉ yêu biển thôi em

Rồi hôm nay, em không còn cạnh anh
Mới hiểu được hết nỗi lòng của biển
Anh chợt hiểu em không hề suy diễn
Biển bạc đầu thương nhớ mãi bóng trăng

Cách xa trăng, biển gào thét từng đêm
Như giận dữ xô vào bờ cát nhỏ
Nỗi lòng mình, biển cứ luôn bày tỏ
Cho trăng kia hiểu thấu hết lòng mình

Để nhận gì, biển cả cứ trào dâng?
Từng đợt sóng vẫn miên mang vô tận
Vì khi yêu là không hề hối hận
Dẫu trọn đời chỉ có được bóng trăng!
doilangtu
Độc thượng cô phong vọng bát đô
Hắc vân tái hậu nguyệt hoàn cô
Mang mang vũ trụ nhân vô số
Kỷ cá nam nhi thi trượng phu
Nguyễn Hiền Nhân 22.08.2012 18:26:45 (permalink)
0
Lời thì thầm của trái tim

Có khi nào trái tim em thổn thức,
Theo tiếng thì thầm của gió về đêm?
Thả tâm hồn bềnh bồng theo ký ức,
Mở tình xưa tìm lại nụ hôn êm?

Em có nghe tiếng lòng anh khe khẻ,
Nương mây gió về gõ cửa hồn em?
Dù cuộc đời sẽ chia hai lối rẽ,
Đẩy tình anh chìm lặng vào bóng đêm.

Nỗi buồn đã hiện lên trên mi mắt,
Ngọn gió vô tình như nhịp thời gian,
Nếu duyên xưa bây giờ đã đổi khác,
Anh mong em mãi mãi được bình an.

Ở trên net, mình là đôi tri kỷ,
Nhưng anh chưa phải là gả tình si,
Bến bờ xa thử thách lòng chung thủy,
Trăng nước yêu nhau rồi cũng phân ly.

Chúng mình ở giửa đôi bờ thực ảo,
Hiểu nhau nhưng chưa thể chạm vào nhau,
Bài toán tình yêu vẫn còn khuôn sáo,
Em đừng lầm hiện thực với chiêm bao...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 26.08.2012 11:10:21 (permalink)
0
Khúc xuân nồng -lời tình ru.

Bâng khuâng anh ngồi đọc khúc xuân nồng,
Cỏi ảo mà sao mình lại nhớ mong?
Melbourne ngày trước còn gợn sóng,
Hà nội hôm nay em gởi bão lòng?

Thơ của Em là tiếng lòng trăn trở,
Thật thiết tha và chân thật như Người
Trên môi em vẫn xinh đẹp nụ cười,
Cố che dấu những nỗi sầu muôn thuở?

Anh ngại ngần ,ở cách xa em quá
Dù con tim cảm nhận tiếng tơ đồng,
Mưa gió đã qua,nắng hồng rộn rã...
Mùa xuân sắp về thay thế mùa đông,

Hồn anh chìm trong cỏi nhớ chơi vơi!
Với một người mới tình cờ quen biết
Từng thản nhiên trước vườn hoa mắt biếc,
Chẳng lẽ nhớ nhung kẻ cuối chân trời?

Đó có phải là tình không biên giới?
Như lời bài thơ xướng họa hôm nào.
Níu tay nghìn trùng đuổi bắt ánh sao?
Vì tưởng mình trên đỉnh cao mây khói?

Đừng trách anh sao sớm có dấu hỏi?
Dù trong tim đã xác nhận một điều,
Không gian kia không cách trở bao nhiêu,
Chúng mình vẫn hòa chung nhau giai điệu

Xưa chàng Tú Uyên chỉ mới thấy tranh,
Đã vội ôm tranh tương tư người ảo,
Anh và em dẫu sao cũng người thật,
Sống gần nhau chung một góc địa cầu

Anh quá quen rồi cảm giác cách xa,
Hoặc người quen bổng trở nên xa lạ,
Chân đứng vững giữa dòng đời nghiêng ngã,
Đủ mềm lòng trước khúc hát tình xa

Thơ đã dẫn anh vào đến mê cung,
Vườn địa đàng đã đơm hoa kết trái,
Tình cỏi ảo! nhưng xin em ân sũng,
Cùng với anh đi đến chốn tận cùng

Hãy để trái tim ngõ lời muốn nói,
Hà Nội Sài gòn đâu có xa xôi?
Khúc xuân nồng sưởi ấm hồn đơn côi,
Cỏi đi về sẽ sớm chung một lối?
Hmhiennhan

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2012 04:16:36 bởi Ct.Ly >
Nguyễn Hiền Nhân 28.08.2012 21:11:43 (permalink)
0
nguyễn hiền nhân đã viết:Hai phương trời mộng ảo

Gió đi vào cỏi ảo ,trống chơi vơi,
Anh hụt hẩng trước hai bờ sáng tối,
Em đừng làm hồn anh thêm bối rối,
Khi nỗi lòng hai đứa cách hai nơi .

Nếu biển nhớ ở nơi em man mác,
Cây sầu đông anh cũng đã nở bông,
Trách gì đây? héo úa nhuộm tím lòng,
Người đến sau gượng cười che tiếng nấc.

Trái tương tư em mời anh nếm thử,
Đắng chát hồn, đành phải sớm quay lưng,
Lời ngọt ngào em gởi tặng người dưng,
Bão nhung nhớ em trút anh gánh chịu?

Tuổi chúng mình đã không còn nông nỗi,
Chuyện tình yêu không thể cứ hồn nhiên,
Trái tim anh rất chân thật, thiêng liêng,
Không thể nói riêng những lời gian dối.

Anh mơ ước cửa thiên đường mở lối,
Vững niềm tin điều tốt sẽ xảy ra,
Anh và em nếm trãi đủ phong ba,
Cùng hội tụ trên đỉnh cao chói lọi?
---------- hmhiennhan
Bài thơ này hay quá. TX xin phép hoạ cùng tác giả: anh Nguyễn Hiền Nhân

Góc tình cõi ảo

Nào có thể trách biển dài rộng quá
Trách đại dương sao sóng cứ mênh mang.
Con sóng bạc đầu vẫn mãi lang thang
Như ngàn năm tìm hoài một bờ bến…

Chuyện tình yêu đâu chỉ lời hò hẹn
Để lòng mình hụt hẫng ngóng trông nhau
Những miên man như sóng cuốn chân cầu
Tình cõi ảo sao nhớ nhung day dứt.

Bao canh khuya chúng mình còn thao thức
Ghép tiếng lòng thành yêu dấu thơ đan
Cùng mộng mơ xây những giấc mộng vàng:
Một ngày mai cửa thiên đàng mở lối..

Dẫu chẳng còn tuổi dại khờ nông nổi
Tiếng yêu này em vẫn tặng riêng anh
Như góc riêng trong em mãi để dành
Một tình nồng ái ân nơi cõi ảo…
Trúc Xanh ... Có đường phố nào vui... Cho ta qua một ngày.....



Tình chia hai lối đi

KimLe trả lời HN

Em vẫn ước nụ cười là giọt nước
Dù biết rằng điều đó chẳng xảy ra
Cũng như anh và em vẫn quá xa
Đại dương đó làm sao em vượt nỗi?

Chuyện tình yêu không còn thời nông nổi
Trái tim nghe tiếng nói nhỏ rất riêng
Tình yêu anh vẫn chỉ mãi dành riêng
Một ai đó dù đã xa dịu vợi....

Trái chín ngọt em mời anh nếm vội
Chưa thấm lòng anh đã vội quay lưng
Bảo đắng cay không phải chín ngọt lừng
Bao chua chát anh dành em gánh chịu

Bởi em biết tình em sầu man mác
Cả tấm lòng anh cũng chẳng dành em
Trách gì nhau khi đường lại xa thêm
Em loi lẻ đến sau đành câm nín

Dòng thời gian hai đầu là đối nghịch
Như tấm lòng hai đứa ở hai nơi
Gió qua miền sáng tối bổng chơi vơi
Em hụt hẫng vượt xa tầm tay với.....
KimLe
Nguyễn Hiền Nhân 02.09.2012 15:04:37 (permalink)
0
THEO EM VÀO GIẤC NGỦ
Trương Nguyễn
Tặng Hiền Nhân

Tôi muốn

Đem ước mơ của mình
Vào giấc ngủ của em
Thấy mảng trời xanh trộn lẫn mây hồng
Gom nhặt hết âu lo
Trả về cùng huyễn mộng
Để giấc mơ của em trôi vào đêm khuya khoắt
Vầng trăng nghiêng đượm buồn màu xám ngắt

Áng mây mù lãng đãng
Bay trong băng giá của đêm
Tôi soi bóng mình dài ngoặc bên thềm
Vẫn ngồi đây cho em no tròn giấc ngủ

Sợ lúc thức giấc
Nhìn thấy ngày ủ rũ
Em lại buồn vì năm tháng qua nhanh
Điều không may theo trí nhớ hiện về
Bến bờ bão giông rời xa thực tại

Tôi mong
Em yên bình trong đôi tay ưu ái
Để được nghe
Âm vọng lời ru tận đáy trái tim
Nơi sâu lắng giọng thơ
Mãi là cánh chim
Vụt bay bổng thăng hoa bao nỗi nhọc nhằn cay cực

Hãy ngủ đi em
Quên đời một lúc
Trên đôi môi thoáng nở một nụ cười
Trong giấc mơ
Loài hoa nào cũng mãi xanh tươi
Mọi niềm thương không còn thiên kiến

Ngủ đi em !
Giấc mơ nào cũng đến giờ tan biến
Em sẽ hân hoan
Đối diện với cuộc sống vô cùng
Một cõi lòng êm ả
Giữa hư không…

Hien NhanCách đây 20 phút

Thơ hay quá anh Trương Nguyễn ơi!HN xin phép anh đáp lại

Ru anh tròn giấc ngủ

Lãng vãng trong giấc ngủ của em,
Vẫn thường có bóng anh bên cạnh,
Giữa trời xanh với bảy sắc cầu vồng,
Ánh mắt anh vẫn sáng trong,
Với nụ cười trung hậu...

Trãi nghiệm đời
Qua mấy độ phong sương,
Với em,
Anh vẫn lấp lánh như áng trăng
Xuyên mây mù chói sáng


Em không muốn anh làm người lính canh,
Để em được no tròn giấc ngủ,
Anh hãy nằm xuống bên cạnh,
Rồi em hát lời tình ru,
Bằng nụ hôn môi và mười ngón tay gầy
Vuốt ve anh xua đi giá lạnh .


Em chạnh buồn, Vì năm tháng đi quá nhanh,
Mái tóc thời xuân xanh,
Giờ đã thêm nhiều sợi bạc...
Chúng mình luôn tất bật,
Với cuộc sống đời thường,
Vòng danh lợi đua tranh,
Đôi khi cũng che mờ hạnh phúc,

Tạm nghĩ đi anh,
Cho vơi bớt nhọc nhằn,
Vật chất phù vân,
Rồi cũng trở về với đất,
Chúng mình hãy vui liên hoan,
Trong bến mơ hiện thực...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 05.09.2012 16:46:48 (permalink)
0
Chuyện lạ về nước lạ

Sách tiếng việt lớp ba thật là lạ
Hai bà Trưng đánh giặc nào vậy ta? *1
Ai chủ trương hèn nhát tránh nói ra,
Vì Hán xưa Hán nay đều xấu cả

Mấy ngàn năm không khuất phục nổi ta,
Giặc lại giở kế Triệu Đà mặc cả
Hãy cảnh giác mọi âm mưu Hán hoá
Hữu hão gì lũ xảo trá gian ngoa?

Hoàng sa bây giờ đã thành Tam Sa?
Láng giềng tốt hay ép ta nô lệ?
Đừng giống Thục Phán sai lầm cội rễ,
Nhu nhược cầu hoà để giặc hại ta

Nhục nhả không khi đọc sách giáo khoa,
Dạy con trẻ tránh nêu tên phương bắc?
Làm sao có thể giấu đi sự thật,
Đụng vào Việt Nam chúng sẽ thành ma
Hmhiennhan
*1 Sách Tiếng Việt 3 ,tập 2 ,trang 4,5
Nguyễn Hiền Nhân 10.09.2012 17:25:32 (permalink)
0
nguyễn hiền nhân đã viết:quote:

Trích đoạn: Nguyễn Hiền Nhân

Nỗi niềm riêng

Mỗi lần ra biển rộng
Thấy sóng vỗ bềnh bồng,
Lòng ta cũng nỗi sóng,
Thương đời mình long đong.

Tuổi xuân nhiều khát vọng,
Ngày ấy hanh hao rồi.
Bao hoài bảo lướt trôi
Chìm nổi vào hư không.

Giữa biển đời mênh mông,
Có bao nhiêu bến đổ?
Hạnh phúc và đau khổ,
Cứ tiếp nối xoay vòng.

Càng cận kề người mộng,
Càng gây nhiều bão dông,
Hoa tình như sương mỏng,
Cũng tại mình hơi ngông.

Nợ đời chưa trả xong,
Tóc chớm bạc mái đầu,
Phía sau bờ ảo vọng,
Thiên đàng hay vực sâu?
Hmhiennhan


Ý RIÊNG

Chớ băn khoăn về thiên đường hay địa ngục
Chỉ biết thơ không mục bởi thời gian
Thi SĨ già nhưng tình vẫn nồng nàn
Làm nát tan những trái tim hệ lụy

Sóng khát khao bao ngàn đời "chưa phỉ"
Vuốt ve bờ bằng tay sóng miên man
Một ngày nào còn sống ở trần gian
Thì ngày đó vẫn muôn vàn khao khát

Nghĩ làm chi về đời người sống thác
Suy làm chi về đen bạc cuộc đời
Tình còn nồng và thắm lắm Nhân ơi!
Xin cứ viết cho đời lời say đắm

ngng



Đồng cảm

Cám ơn bạn với dòng thơ chia sẻ,
Hồn thi nhân thường đa cảm, đa tình,
Tuổi hoàng hôn nhưng kiêu bạt,linh đinh,
Địa ngục,thiên đàng ngỗn ngang lối rẽ.

Đời như sóng suốt ngày đêm buồn tẻ,
Thét gào cũng chỉ chạm bóng mây xanh,
Nhìn bao tinh tú lấp lánh vây quanh,
Lòng khao khát chuyện cuồng quay,vui vẻ...

Huyên náo đó rồi trở về lặng lẽ,
Ngậm ngùi chi đen bạc của chợ đời?
Tình nồng thắm nhưng lại rất chơi vơi,
Trái tim già thì ước mơ khó trẻ
Hmhiennhan
nguyenngoat 11.09.2012 10:45:15 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyễn Hiền Nhân

nguyễn hiền nhân đã viết:quote:

Trích đoạn: Nguyễn Hiền Nhân

Nỗi niềm riêng

Mỗi lần ra biển rộng
Thấy sóng vỗ bềnh bồng,
Lòng ta cũng nỗi sóng,
Thương đời mình long đong.

Tuổi xuân nhiều khát vọng,
Ngày ấy hanh hao rồi.
Bao hoài bảo lướt trôi
Chìm nổi vào hư không.

Giữa biển đời mênh mông,
Có bao nhiêu bến đổ?
Hạnh phúc và đau khổ,
Cứ tiếp nối xoay vòng.

Càng cận kề người mộng,
Càng gây nhiều bão dông,
Hoa tình như sương mỏng,
Cũng tại mình hơi ngông.

Nợ đời chưa trả xong,
Tóc chớm bạc mái đầu,
Phía sau bờ ảo vọng,
Thiên đàng hay vực sâu?
Hmhiennhan


Ý RIÊNG

Chớ băn khoăn về thiên đường hay địa ngục
Chỉ biết thơ không mục bởi thời gian
Thi SĨ già nhưng tình vẫn nồng nàn
Làm nát tan những trái tim hệ lụy

Sóng khát khao bao ngàn đời "chưa phỉ"
Vuốt ve bờ bằng tay sóng miên man
Một ngày nào còn sống ở trần gian
Thì ngày đó vẫn muôn vàn khao khát

Nghĩ làm chi về đời người sống thác
Suy làm chi về đen bạc cuộc đời
Tình còn nồng và thắm lắm Nhân ơi!
Xin cứ viết cho đời lời say đắm

ngng



Đồng cảm

Cám ơn bạn với dòng thơ chia sẻ,
Hồn thi nhân thường đa cảm, đa tình,
Tuổi hoàng hôn nhưng kiêu bạt,linh đinh,
Địa ngục,thiên đàng ngỗn ngang lối rẽ.

Đời như sóng suốt ngày đêm buồn tẻ,
Thét gào cũng chỉ chạm bóng mây xanh,
Nhìn bao tinh tú lấp lánh vây quanh,
Lòng khao khát chuyện cuồng quay,vui vẻ...

Huyên náo đó rồi trở về lặng lẽ,
Ngậm ngùi chi đen bạc của chợ đời?
Tình nồng thắm nhưng lại rất chơi vơi,
Trái tim già thì ước mơ khó trẻ
Hmhiennhan



NÓI VỚI HIỀN NHÂN
 
Con cái đã yên bề gia thất
Mình không còn chật vật nợ áo cơm
Tuổi càng cao biết phải trái nhiều hơn
Bao ngọt đắng cuộc đời từng nếm trải
 
Hãy dùng hết quỹ thời gian còn lại
Để tình thơ vẫn trẻ mãi không già
Một mai kia có về với ông bà
Con cháu nhớ và bạn bè còn nhắc
 
Vui lên đi! Những phút giây trầm mặc
Xin gửi vào cõi ảo để tri âm
Mặc thị phi ta vẫn cứ bình tâm
Để chống lại sức lực  già quái ác
 
Trái tim già nhưng vẫn còn bát ngát
Những vần thơ không bệ rạc bởi thời gian
Chấp những thằng trai trẻ nửa đàng...
"Gừng càng già..."thế gian đà minh chứng!
 
 
ngng
 
 
 










 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2012 10:50:13 bởi nguyenngoat >
Nguyễn Hiền Nhân 14.09.2012 12:53:34 (permalink)
0
nguyễn hiền nhân đã viết:RU TÌNH NHỚ THUỞ NGẬM NGÙI
( Cảm xúc từ chủ đề "NGẬM NGÙI NHỚ THUỞ TÌNH RU")


Ru tình nhớ thuở ngậm ngùi
Em theo thuyền nhớ trôi xuôi sông chờ
Đò anh bến vắng bơ vơ
Cỏ lau hiu hắt nắng hờ bên song

Ru em chưa trọn tơ lòng
Trăng phai màu nhớ, tóc đong sương chiều
Còn gì nữa để thương yêu
Câu ca đứt đoạn cánh diều tung mây


ngng



_____________________________

yêu thương và tha thứ



Chạnh lòng nhớ khúc tình ru

Chạnh lòng nhớ khúc tình ru,
Lênh đênh cõi nhớ mùa thu xa mờ,
Tình anh neo đậu bến thơ,
Chỉ thấy khói sóng trắng bờ đại dương.

Ru em trọn khúc "Mười Thương"*
Bao mùa trăng khuyết ,tóc sương điểm sầu,
Bến mơ đứt đoạn nhịp cầu,
Tìm đâu nữa thuở ban đầu vào yêu?

Hoàng hôn tím thẳm đường chiều,
Uyên ương lẻ bạn,sáo diều tung mây,
Mộng vàng khoảnh khắc trắng tay,
Ai đem nồng thắm đọa đày đời nhau
Hmhiennhan

*Bài ca dao cổ :Mười thương
Một thương tóc bỏ đuôi gà,
Hai thương ăn nói mặn mà có duyên.
Ba thương má lúm đồng tiền,
Bốn thương răng nhánh hạt huyền kém thua.
Năm thương cổ yếm đeo bùa,
Sáu thương nón thượng quai tua dịu dàng.
Bảy thương nết ở khôn ngoan,
Tám thương ăn nói dịu dàng thêm xinh.
Chín thương em ở một mình,
Mười thương con mắt có tình với ai.

10 thương của Hiền Nhân
Một thương đôi má của nàng
Xoa toàn mỹ phẩm anh tàn tháng lương
Hai thương giọng ngọt như đường
Nàng xin một tiếng, vua nhường mất ngôi
Ba thương ... đỏ đỏ ... cái môi
Anh không chạm được sợ trôi son nàng
Bốn thương mười ngón thiên đàng
Móng nàng lạ lắm, lúc vàng lúc xanh
Năm thương đôi mắt long lanh
Liếc tình, cọp cũng biến thành nai tơ
Sáu thương cái nết ngây thơ
Quen nàng một tháng anh khờ mười năm
Bảy thương cái mặt trăng rằm
Đòi mua một cái áo đầm mới vui
Tám thương mái tóc buông xuôi
Làm anh điêu đứng bởi mùi dầu thơm
Chín thương nàng biết nấu ăn
Ba năm một món, anh ròm như ma
Mười thương tính chẳng xa hoa !!!
Vòng vàng hổng thích, hột xoàn thì mê !!!
Đời tôi sao quá ê chề ...
Thương xong mười cái, chắc về chết luôn
Nguyễn Hiền Nhân 17.09.2012 21:47:09 (permalink)
0
hmhiennhan đã viết:

Tình và thơ

Tặng bạn Bui thi Son


Thơ trong tình ,tình ở trong thơ,
Hạnh phúc, đau khổ ,khó hửng hờ
Thơ ghi hết nỗi niềm nhung nhớ,
Đem cả đất trời vào trong mơ

Từ khoảnh khắc quen biết tình cờ,
Người dưng đồng cảm nối dây tơ,
Duyên thắm tình nồng rủi thiếu nợ,
Thơ như tiếng lòng buồn thất thơ.

Không gian trắng xóa phủ đôi bờ,
Thương nhau nên chẳng nở làm ngơ,
Thơ oán trách đường tình trắc trở,
Hai tâm hồn trống lạnh bơ vơ.

Thơ trong tình,tình ở trong thơ,
Tóc bạc,đầu xanh đều dại khờ,
Tự nhiên thơ đến như hơi thở,
Rung cảm, vui buồn ,mãi vẩn vơ
Hmhiennhan



Cám ơn Hmhiennhan đã gửi tặng một bài thơ hay. Xin mạo muội nối vần theo nhé!

VƯƠNG NỢ TÌNH- THƠ

Trót một thời đắm đuối tình- thơ
Con tim đa cảm khó hững hờ
Luôn rung lên cung yêu, cung nhớ
Nhìn đời đâu cũng đep như mơ...

Thuở bên nhau chén rượu, cuộc cờ
Bện thơ tình nối sợi dây tơ
Nguyệt lão không thương, đành vương nợ
Nguyện thề trong mộng chỉ ôm thơ...

Người ơi! Hai ta đã đôi bờ
Không còn người, ta hoá ngẩn ngơ
Mãi tiếc thương môí tình dang dở
Giữa muôn người, chẳng bớt bơ vơ...

Thơ vương tình, tình mãi vương thơ
Tình đẹp là tình kẻ dại khờ
Tình và thơ quyện trong hơi thở
Suốt trọn đời ta mãi vẩn vơ...


ƯỚC: vòng tay dài rộng bằng trời
Để ôm trọn vẹn muôn người mình yêu..
Nguyễn Hiền Nhân 20.09.2012 13:28:25 (permalink)
0
Hương quê Cần Đước.

Cần đước quê mình dẫu vào mùa mưa,
Nắng vẫn tươi trên màu xanh đồng ruộng,
Kênh nước Mặn nước lững lờ lên xuống,
Không gian ồn ào tiếng xe khách sang sông.

Em đi về đâu hởi em gái Phước Đông?
Đôi guốc em đã sờn quai rồi đó,
Làng Tân Chánh còn bóng cò lấp ló?
Hãy cất dùm anh nỗi nhớ vào lòng .

Rạch kiến Chợ Đào cau đã trổ bông,
Vườn trầu Tân lân có ai chạm ngõ?
Cây si anh trồng ngày đêm vàng vỏ,
Lá tình thơ chữ cũng đã kín dòng.

Trai Mỹ lệ chân chất mối duyên nồng,
Như lúa nàng Thơm trắng ngon hạt gạo,
Ở nơi đâu cũng tinh khôi dòng máu,
Chảy tuần hoàn giử nhịp đập trái tim...

Em đừng trách anh sâu kín nỗi niềm,
Bởi người Cần Đước vốn quen mưa nắng.
Đơn sơ mộc mạc  nhưng lòng hào sảng,
Như ánh trăng vàng tỏa sáng bóng đêm.
Hmhiennhan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2012 13:36:10 bởi Nguyễn Hiền Nhân >
nguyenngoat 20.09.2012 23:31:10 (permalink)
0
KÍ ỨC
              (  Thương tặng Hiền Nhân)
                 
Ta già em cũng già rồi
Vành  môi cố ướt bồi hồi điểm tô
Hôn nhau hoài niệm điên rồ
Xin cho dĩ vãng niệm mồ thời gian
 
NGNG
 
 
Nguyễn Hiền Nhân 22.09.2012 17:56:13 (permalink)
0
Chung một bến mơ


Em gởi anh một chút gió mùa đông,
San xẻ từ lòng anh,tia nắng ấm.
Em hãy quên đi những gì sầu thảm,
Để hạt giống tình anh được trổ bông.

Kỷ niệm xưa em cất giữ trong lòng,
Nên trái sầu đông vẫn còn nứt mộng?
Anh không muốn nhạt nhòa như chiếc bóng,
Ở bên anh, Em thầm nhớ một người.

Hãy để anh thắp sáng lại nụ cười,
Để khoản cách đôi lòng thêm hợp nhất,
Em không còn phải nhiều đêm thao thức,
Ngược về miền ký ức tuổi tròn trăng...

Chính anh mới là chỗ dựa tinh thần,
Là chốn bình yên khi em mệt mỏi,
Ngọn nến lung linh soi đường,vạch lối,
Ngang dọc cùng em mọi nẻo đường trần.

Đồng hành cùng em vượt hết khó khăn,
Lời nói thẳng không có gì phải hối,
Bởi yêu nhau là đã mắc nợ nần,
Mơ ước mãi cận kề nhau sớm tối.

Anh đã trả lời rồi câu em hỏi,
Chỉ chờ đèn xanh em bật đó thôi,
Mùa đông nầy, nếu em thấy lẽ loi,
Hãy đến cùng anh xua đi bóng tối...
Hmhiennhan
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 48 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 720 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9