Tiếng Vọng cố nhân Còn không phố mộng người thơ,
Hoa cài áo trắng phất phơ đường chiều?
Nắng vàng trải lụa liu xiêu,
Đôi chân sáo bước qua nhiều tháng năm.
Hương quê điệu lý cung trầm,
Anh nghe lẫn tiếng thì thầm gió mưa.
Đêm Đông hai đứa dây dưa,
Có trăng mười sáu đón đưa đường về.
Tóc mây bồ kết gây mê,
Nào ai nghĩ chuyện hẹn thề trôi xa?
Trời ơi! áo cưới xe hoa,
Em về làm vợ người ta mất rồi.
Dưới cầu nước chảy bóng trôi,
Vầng trăng mười sáu pha phôi góc trời.
Hương mơ ngã trắng màu vôi
Sáng đẹp chi nữa son môi nồng nàn?
Tiếc thương tình cũ dở dang,
Cố nhân tiếp nối tiếng đàn Kiều nương,
Nỗi lòng gởi sóng Tiền Đường,
Sông đời rẽ nhánh sầu vương thơ buồn
Thôi để thương nhớ cạn nguồn
Đa mang chi hởi cánh chuồn mỏng manh?
Dẫu tình có thể vãn sanh,
Cũng không sánh được duyên lành ban sơ
Hmhiennhan