Lạc Bến Mơ hmhiennhan đã viết:
ĐA MANG ...
Mấy mươi năm một giấc mộng vuông tằm
Ta không thể vì đời hai lối rẽ
Ta không thể vì chân trời góc bề
Nên chỉ thầm gửi vọng tứ thơ suông
Chúng ta là lối hai con đường
Song song mái không độ dừng điểm hen
Nhưng nỗi niềm không thể nào đong đếm hết
Tan vào nhau trong ước mộng yêu đương
Mấy mươi năm tưởng đã hết vấn vương
Đa mang một kiếp người nén lòng nên chẳng thể
Ta xa nhau bởi đường đời hai lối rẽ
Nhưng mỗi đêm về gửi nhé tứ ...mông...say...
..............AP.............
Lạc bến mơ Người ta nói tình yêu không biên giới,
Nhưng thật ra còn giới hạn bến bờ.
Chính không gian đã vô tình cản trở,
Đẩy hồn mình lạc khoảng trống chơi vơi.
Mình mất nhau vì ngang trái cuộc đời,
Dù tình dâng sóng mênh mông tâm khảm.
Mấy mươi năm vẫn chưa phai mộng thắm,
Mặc hoa tình mưa gió quất tả tơi.
Đọc thơ em ,ruột gan anh rối bời,
Đời chia cắt bởi ta không nặng nợ.
Tình nhớ mãi khi tình còn dang dở,
Mộng không tròn,mộng sẽ đẹp trong mơ.
Yêu chân thật phải có chút ngu ngơ,
Thực tế quá sẽ vỡ òa cảm xúc,
Mình có lúc cận kề bên hạnh phúc,
Lại dẫm lên còn trách nó nhạt mờ.
Cung bậc buồn làm rối rắm dây tơ,
Ta lạc lối xa mịt mù bến hẹn,
Tình nguyên thủy đã không còn nguyên vẹn,
Để nỗi lòng đan kín mấy trang thơ...
Hmhiennhan
XUÂN TRONG AI
Ôi tất cả đã trở thành ảo mộng
Có buồn nào cho hai đứa chẳng thể nhau
Mỗi khi nhớ về phương trời xa thẳm
Ngắm đào phai rớt lệ vương thầm
Em đã hứa mùa xuân hoa thắm
Hai chúng mình chung mộng yêu đương
Nhưng có lẽ ...ta gặp nhau không dễ
Bởi chẳng chung lối bước ....đời thường
Những nỗi nhớ cứ oằn trong nỗi nhớ
Nên xuân buồn cái lạnh buốt thịt da
Anh đã nói tình ta là bến mộng
Xuân muộn trong ai ....nước mắt nhoà...
..................AP....................