Chuyện tình mùa hoa phượng
Em nhắc làm chi chuyện một người,
Rời bỏ giảng đường tuổi xuân tươi,
Chỉ vì sống giữa thời loạn lạc,
Tạm biệt người yêu trong ngậm ngùi.
Cuộc đời chinh chiến buồn hơn vui,
Rừng núi ,biên cương chạy ngược xuôi.
Trông về thành phố buồn trống vắng,
Thục nữ dần quên kẻ phong trần...
Mới đó đã phai màu áo trắng,
Đường xưa ,trường cũ bạt phong sương,
Nắng Hạ chói chan trời khói lửa,
Hai bóng người đi chẳng chung đường
Chôn lấp niềm đau chốn viễn phương,
Trách cứ gì nhau chuyện vô thường?
Kiếp nổi trôi buồn cho số phận,
Em lấy chồng rời khỏi quê hương...
Tuyết rơi xứ lạnh nhiều gió chướng,
Vùng trời kỷ niệm ngút ngàn xa,
Em nhắc làm chi chuyện đã qua,
Mối tình dang dở mùa hoa phượng?
Hmhiennhan