Tàn Giấc Mơ Hồng Đời có phải là chuỗi giấc mơ trôi?
Giấc mơ đẹp sẽ làm ta tiếc hối,
Thật mong manh ánh hào quang chiếu rọi,
Để hồn thơ thi sĩ lướt xa khơi.
Vóc ngọc ,môi hồng chung chén giao bôi,
Ta đặt em trên ngôi cao thần tượng.
Nhưng trần gian chẳng phải như mộng tưởng,
Vườn địa đàng bổng chốc hóa bi thương.
Từ bậc đế vương đến người dân thường,
Không ai nhập được thiên đường vĩnh cửu,
Là thi nhân khát khao chuyện hoang đường,
Làm sao giữ được nữ thần quyến rũ?
Em vụng về ló vai người tình phụ,
Từ Melbourne khẽ lấp giấc mơ thu
Ta chôn đáy huyệt tình ảo mộng du,
Tháng ngày trăng mật Hồng Nhung ấp ủ.
Em cứ tô son đi tìm lạc thú,
Với kẻ tài hoa hào nhoáng phương xa,
Vũ khúc nghê thường hé lộ thịt da,
Khép lại nhé, đêm ngọc ngà xưa cũ...
Nguyễn Hiền Nhân